Thằng Lâm quanh quẩn bám chị nó đang làm bếp, tán tỉnh xin tiền, vì nó cần 200 triệu để đổi cái xe SH mới.
– Chị à, chỉ cần 200 thôi mà, mua SH về em chở chị đi trông nó mới bảnh, chị xinh đẹp thế kia mà.
Quỳnh cười:
– Tao có chồng rồi, không cần bảnh với ai hết.
Thằng Lâm tán thêm:
– Mấy đứa bạn em, nó nói chị đẹp não nề, nó bảo em, mày không mê chị mày cũng lạ.
Quỳnh cười khúc khích:
– Ai lại em mê chị bao giờ?
Thằng Lâm cãi:
– Trong phim con heo, ngủ với mẹ đẻ còn có nói gì chị với em!
Quỳnh dí ngón tay vào trán nó:
– Mày dám xem mấy cái phim đó hả? Hư quá đấy nha.
Thằng Lâm cười hề hề:
– Phim mê lắm chị ơi. Hôm nào ông Cung không có nhà, em kiếm một cuốn cho chị coi. Nhưng mà coi rồi lỡ chị hứng tình, ông Cung đi vắng rồi làm sao đây? Chị biết thằng Hùng không? Thằng lớn mà to con đẹp trai nhất bọn đó. Nó bảo phải chi chị mày chưa chồng, tao xin nộp đơn làm anh rể mày.
– Tao có ế mốc ra, cũng chả thèm mấy thằng du đãng đó.
Thằng Lâm trở lại vấn đề:
– Không có hai trăm thì cho em trăm rưỡi cũng được.
Quỳnh tội nghiệp thằng em, móc túi đếm cho nó chục tờ năm trăm nghìn:
– Thôi mày cầm lấy mà tiêu. Hai trăm nhiều quá, ổng mà biết thì tao chết.
Thằng Lâm năn nỉ:
– Ông ấy nhiều quá làm sao mà biết! Trăm sự nhờ chị thôi.
Rồi nó đổi đề tài:
– Chị Quỳnh à, tối thứ bảy này, có một anh Việt kiều ở Mỹ về, anh thằng Hùng, chịu chơi lắm, tính về kiếm vợ. Chị đi với tụi em nha! Ông Cung gà chết, bỏ chị ở nhà, chỉ lo công việc, lại kiểm soát tiền nong, thôi chị kiếm đường đi Mỹ rồi gửi đô la về cho em! Anh thằng Hùng thấy chị là mê liền! Mà dân Mỹ nó chiều vợ hơn trời! Đảm bảo!
Nó cười hềnh hệch, đưa tay vuốt yêu lên má chị nó rồi làm bộ như vô tình để tay đưa lướt xuống cổ, xuống ngực, rồi xòe tay ôm lấy cái gò vú nảy nở. Nó hôn chụt một cái lên má Quỳnh:
– Đẹp như diễn viên Hà nội thế này, em cũng mê chị luôn, nói gì Việt kiều.
Quỳnh thích thú, nhưng mắc cỡ đỏ mặt lên, đánh mạnh vào tay nó:
– Thằng phải gió này! Hỗn nhỉ!
Thằng Lâm biết không vòi thêm được, cầm tiền chạy đi, còn quay lại nham nhở:
– Cảm ơn nha! Mai cố cho em 2 trăm nha! Em đi báo trước cho Việt kiều!
Ông thủ trưởng được cấp căn nhà lớn, nhưng ít khi ở nhà. Công việc bề bộn, rồi tụ họp bạn bè, ông giao mọi việc, tay hòm chìa khóa cho vợ. Ông Cung cho là phước lớn mới lấy được con đại tá công an Mười Bền, vừa có thế lực lại vừa giàu. Cô Quỳnh năm nay 26, là con bà vợ trước, ông Bền lấy từ khi đi tập kết trở về chiến trường miền Nam. Bà sinh con rồi băng huyết mà mất. Ông bèn gả con cho Cung, thủ trưởng bên hải quan, kiếm được nhiều tiền, nhưng Cung gầy còm ốm yếu, hai vợ chồng mãi không có con. Từ ngày ông Bền say rượu trúng gió chết, thì trong nhà chỉ có hai chị em, ông Cung đi công tác luôn ít khi ở nhà.
Lâm là em cùng cha khác mẹ với Quỳnh. Hồi đó dư luận Sài Gòn xôn xao về vụ ca sĩ Kim Thanh vượt biên cùng với con gái mới bị bắt. Ông nhận tiền thả cô ra, rồi nhờ người mai mối lấy làm vợ kế. Kim Thanh vượt biên mấy lần thất bại, đang ở đường cùng, nên đành chấp nhận để có chỗ nương thân cho hai mẹ con. Nhưng vì uất ức, cô bị bệnh tâm thần, nói năng lảm nhảm, mà khi chồng đè ra để làm tình thì lại lên cơn động kinh. Ông Mười Bền chán nản hết sức. Con gái cô tên Kim Trâm, mới 13 tuổi, nhưng lớn hơn những đứa cùng tuổi, đẹp sắc sảo như má, lại dậy thì sớm làm ông bố dượng khởi động dục tình. Ông bày kế cho Kim Thanh nhập viện chữa bệnh, rồi tìm mọi cách mua chuộc cảm tình của Trâm. Cô bé đầu óc ngây thơ, mà cơ thể bắt đầu mơn mởn xuân tình, bị ông ngon ngọt mơn trớn, đến lúc tê mê đờ đẫn, hiến dâng đời con gái cho ông cha dượng. Gái trinh đầy nhựa sống, chỉ qua một tháng đã mang bầu. Việc đổ bể, Kim Thanh khóc lóc thảm thiết, rồi lén rủ con đi trốn, vì quen biết nhiều, nên lại kiếm được mối vượt biên. Thuyền vừa ra khơi chưa được bao lâu chẳng may gặp bão, Kim Thanh chết đuối cùng hơn nửa số người trên thuyền. Kim Trâm được tàu đánh cá vớt, bị tù ở huyện. Ông Mười Bền xin cho ra, đem về nhà quý như vàng. Nhưng khi thằng Lâm chưa đầy năm, Kim Trâm bắt bồ với một người chủ ghe rồi trốn đi một mình, để con lại, vì chủ ghe không chịu cho con nít nhỏ di theo.
Cũng may mà lúc đó Quỳnh cũng đã 12 tuổi, nên chăm em như mẹ chăm con. Ăn uống tắm rửa, rồi sau nó lớn lên dắt nó đi học, một tay cô lo hết. Quỳnh thường gọi thằng em là “Lâm ngựa”, vì cái dái nó to mà dài quá khổ. Quỳnh tắm cho em, mỗi lần kỳ cọ đến con cu, là nó ngỏng lên, da quy đầu lại ngắn, cái đầu rùa lòi ra ngoài đỏ hỏn. Thằng bé thích chí cười khanh khách, Quỳnh cũng cười theo. Mãi đến khi cô lấy chồng, thằng Lâm chắc cũng bảy tám tuổi rồi, nó mới tắm một mình. Lúc này ông Mười đã chết vì tai biến mạch máu não, vợ chồng Quỳnh và thằng Lâm xin được ở lại căn nhà lớn.
Thằng Lâm tính nết ngỗ nghịch, chị ngoan bao nhiêu thì em hoang đàng bấy nhiêu. Nó xin tiền chị nó tiêu xài hoang phí, nhập băng đua xe ban đêm ở thành phố, chạy ra cả xa lộ, anh rể chiều vợ mấy lần phải tới Công an xin cho nó ra. Tệ hơn nữa, nó mắc nghiện ma túy, mới tháng trước phải đi chữa trị ở Trung tâm trên Thủ Đức. Nhưng vì nó sẵn tiền chi cho bè bạn trong băng, nên được chúng nể trọng, tuy nhiều đứa lớn tuổi hơn nó.
Tuần này ông thủ trưởng đi Hà nội, ở nhà chỉ có hai chị em. Thằng Lâm kiếm được mấy viên thuốc ngủ, nó tính phục thuốc cho chị nó ngủ say, rồi mở tủ ăn cắp tiền. Cái tủ đựng tiền và đồ quý giá bằng sắt, chôn chặt xuống nền nhà ngay trong phòng chị nó ngủ, phải mở hai lần chìa mới được, mà chị nó dù thức hay ngủ cũng lẩn chùm chìa khóa trong người. Thằng Hùng dặn nó, thuốc hơi đắng, coi chừng bà ấy biết. Cũng may, hồi này chị nó đang uống thuốc bắc mỗi ngày. Chả là vì hai vợ chồng lấy nhau lâu mà không có con, nên đi thầy lang bốc thuốc. Thằng Hùng nghe chuyện đó, cười hô hố:
– Bà Quỳnh vào tay tao, đảm bảo một tháng có bầu. Bà ấy nõn nường hơ hớ như gà mái tơ, chậm có con là tại ông kia yếu sinh lý chứ gì.
Nó nói cũng có phần đúng, vả lại chị Quỳnh của nó cứ đêm đêm ngủ một mình như vậy, chồng thì hay đi công tác xa nhà, làm sao mà có con.
Nó gỡ vỏ hai viên thuốc con nhộng, lén bỏ hết bột thuốc vào siêu thuốc bắc của chị nó, rồi nằm đợi. Chị nó uống thuốc vào bữa cơm tối. Đợi đến gần mười giờ, nó sang phòng chị nó, làm bộ gọi:
– Chị Quỳnh! Chị Quỳnh!
Quỳnh vẫn say sưa ngủ. Nó lại bên giường vén mùng lên, ánh sáng bên ngoài hắt vào, Quỳnh nằm ngửa, hơi thở đều hòa, ngực phập phồng lên xuống. Nó nắm vai chị nó lắc mạnh, Quỳnh vẫn ngủ mê mệt. Nó ngồi xuống bên giường, lần hai túi áo không thấy gì, nó vạch vạt áo lên, sờ xuống quần, thì thấy lộm cộm chìa khóa ở cái túi khâu bên trong, cài kim băng. Nó mừng rỡ, kéo cái cạp thung lên, rồi lấy ra hai cái chìa khóa. Nó hồi hộp đi lại tủ sắt, mở được hai cánh ra, thì bên trong còn ổ khóa chữ. Nó buông tục: “Địŧ mẹ!”, Ngẩn người ra, nhưng rồi chạy trở lại giường, lần trong bụng chị nó lục kỹ cái túi, thì thấy một mảng bìa cứng, viết mấy con số thành ba hàng. Nó cũng có biết sơ về khóa chữ, nên lần mò theo mấy con số đó, quay qua quay lại mở được hẳn ra. Hàng chục xấp giấy đô la xanh rờn, vừa giấy trăm vừa hai chục gói thành từng bó gọn ghẽ. Nó đếm đúng 100 tờ 100 đô rút ra đút túi, rồi đóng lại như cũ.
Lúc nãy nó hối hả ăn cắp tiền không để ý gì, nhưng bây giờ trở lại giường, kéo quần chị để trả lại chìa khóa với tờ ghi ám số vào túi trong, nó mới thấy nổi bật dưới bụng trắng nõn là mảng đen lông Ɩồŋ, một hình ba góc ngay giữa hai đùi, lông thật rậm mà nhiều, lan cả ra hai bên háng. Nó đã một lần theo thằng Hùng đi chơi gái ở Xóm Mới, nhưng Ɩồŋ con nhỏ láng trơn mà xẹp lép, không như chị nó mu Ɩồŋ gồ cao lên như vầy, lại đen mướt những sợi lông rẽ sang hai bên như mái tóc. Nó kéo căng cái cạp thung lên mà nhìn trân trân, chị nó vẫn ngủ không biết gì. Nó thấy nứng quá, đầu buồi bò ngỏng ra ngoài ống quần xà lỏn rồi, đỏ tía mà nóng hừng hực. Tay kia nó kéo ống quần lên, nắm lấy con cặċ mà vọc sùng sục. Vừa được mấy cái, thì nó rung người lên, con cặċ của nó cương cứng như muốn nổ bung ra giật lên mấy cái rồi phọt tinh khí ra từng vòi, nó phải vội lấy tay bụm lại hứng tinh khí ướt đầy một vọc tay.
Thằng Lâm thả mùng xuống cho chị nó, rồi lo đi rửa ráy trước khi đi ngủ. Hôm sau nó dậy từ sáu giờ sáng, đi mua ngay con SH mới cóng, lúc mang về nhà, nó lấy tấm ni lông che xe để ngoài sân, vì chưa biết nói sao với Quỳnh. Vào nhà thấy chị nó còn ngủ, lay gọi vẫn nằm yên, tay nó ôm bờ vai mềm, vú nhô lên phập phồng theo hơi thở. Quỳnh nằm chân duỗi chân co banh đùi ra, vạt áo lật ngược lên, bụng hở ra một mảng da trắng mịn, nó nhìn cái dây thun quần, nhớ tới hình ảnh cái Ɩồŋ chị nó đêm qua mà nứng quá chừng. Không suy nghĩ gì nữa, nó cúi xuống từ từ lột quần chị nó ra. Quỳnh hơi đẫy đà nhưng không mập, bụng tròn gọn ghẽ mà mông thì lại to và nở trắng phau, cặp đùi trắng mịn mà căng, rồi cái vùng tam giác đầy những lông hiện ra trước mắt nó. Người nó xốn xang, tim đập loạn, nó cởi bật mấy khuy bấm, phanh hai vạt áo ra, hai cái vú thỗn thện, núm vú dựng lên như hai đốt ngón tay con nít hồng hồng. Nó nâng vai Quỳnh cởi tuột áo ra khỏi hai cánh tay. Chị nó trần truồng, vẫn ngủ say, da thịt từ khuôn mặt bầu bĩnh, đến vú xuống bụng rồi đôi chân thon dài tất cả trắng như sữa mịn màng mát rười rượi, nổi lên nền đen của mái tóc dài xõa tung cùng với vùng tam giác mu Ɩồŋ đen đen bên dưới. Nó nứng tột độ, cuồng lên rồi. Nó cởi vội quần áo, leo lên giường lách chân chị nó ra, quỳ vào giữa, cái buồi của nó như cổ con gà tây đưa ra ngúc ngoắc, đỏ lừ. Nó nhớ lại con nhỏ ở Xóm Mới nằm ngửa co hai đùi lên giang rộng ra để cho nó đụ, nói là cặċ nó bự quá phải banh rộng ra cho khỏi đau Ɩồŋ.
Nó không muốn làm chị nó đau, nên cũng làm như lúc đi Xóm Mới, lấy hai tay nâng đùi chị nó lên. Giữa đám lông đen, hai mép Ɩồŋ banh rộng, lộ ra cái lỗ đỏ lòm ướt nhớt nhát. Nó nhìn cái lỗ Ɩồŋ mà đầu óc quay cuồng, nó quỳ tiến tới tay run rẩy cầm cái đầu rùa thụt vào, nhưng cứ đâm bên nọ đụng bên kia vào mớ lông rậm rì không lọt vô được. Nó cầm ống chân Quỳnh gác lên hai vai rồi một tay vạch hai bên mép Ɩồŋ rộng ra, một tay nắm lấy đầu buồi mà nhét vào lỗ Ɩồŋ. Đầu buồi chạm vào da Ɩồŋ ướt át mềm nhũn mà chật khít khao. Người nó thấy tưng tưng tê mê tẩn mẩn, nó lấy sức co mông dập mạnh, cả cái buồi dài thòng đâm ngập tuốt luốt bên trong, lông Ɩồŋ cà cà vào mu buồi, nham nháp dưới bụng, nó vòng hai tay bóp hai bầu vú chị nó, rồi cứ thế mà nắc lia lịa. Chị Quỳnh nó vẫn nhắm mắt ngủ, nhưng ưỡn cong hai cái vú lên mà mông thì nẩy lên một chập. Nó sướng quá sức, theo đà dập thêm được mấy cái nữa thì nó thấy rờn rợn khắp người sướng rủn lên tinh khí trong đầu buồi phọt ra như suối. Nó rống lên mà thở “hờ, hờ”, rồi nằm phục lên người Quỳnh.
Chị nó trong giấc ngủ cũng thở hổn hển, vòng tay ôm lưng nó. Bớt mệt rồi, nó nhấc mình muốn rút buồi ra để nằm nghỉ, thì bỗng thấy hai tay Quỳnh ôm nghiến lấy nó. Nó giật mình. Quỳnh hé mắt ra, thì thào:
– Nằm yên đi Lâm! Ôm chặt chị đi em!
Thằng Lâm không ngờ mọi việc biến chuyển như vậy, Quỳnh nói nhỏ:
– Chị muốn Lâm đụ chị nữa cơ.
Hơi thở của Quỳnh phà vào má nó nóng hổi. Nó sướng cứng người ra mà cái đầu buồi lọt thỏm trong lỗ Ɩồŋ bây giờ bắt đầu nở to ra cứng lên trở lại. No chẳng nói chẳng rằng nhổm mông lên, ngậm miệng lấy hết hơi dập thêm một chập. Quỳnh vùng vẫy, giãy giụa, cong hai chân lên quặp lấy hai đùi nó, hích ngược Ɩồŋ lên, chạm nhau kêu “rập rập” như cái máy, miệng thì rên rỉ:
– Ừ thế đấy, thế đấy Lâm ơi! Nữa đi… Sướng quá, chị sướng quá!
Nghe Quỳnh rên la làm nó nứng hết sức, cứ gồng người lên mà dập, càng lúc càng mạnh, mặt nó đỏ căng lên, nhưng nó cũng sợ chị nó đau. Nó vừa dập, vừa hỏi trong hơi thở hổn hển:
– Em làm chị đau không?
Quỳnh vừa giãy nảy người lên, vừa lắc đầu quầy quậy:
– Không! Không đau… Sướng lắm! Sướng cái Ɩồŋ lắm… Nữa đi Lâm ơi… Ối giời ơi! Sao tôi sướng thế này… Lâm địŧ chị mạnh nữa đi… Địŧ chị đi em ơi… Địŧ đi… Tí nữa đi em ơi… Đừng có ngưng… Sướng cái Ɩồŋ chị quá em ơi!
Chị em thằng Lâm đụ nhau mấy ngày liền, cho tới khi ông Cung ở Hà nội về mới thôi. Những hôm sau, cứ khi chồng vừa đi khỏi, Quỳnh lại rủ nó:
– Lâm ơi, vào đây đụ chị đi!
Rồi hai chị em cởi vội quần áo nhảy lên giường quần thảo nhau, thỏa thuê mê mẩn. Chị nó nói bằng ấy năm lấy chồng chưa bao giờ được sướng như vậy. Anh rể nó mỗi lần nằm với vợ, chỉ đưa tới cửa Ɩồŋ là phóng tinh ra rồi mềm oặt. Được hơn một tháng, Quỳnh gọi nó vào phòng, nói nhỏ:
Để lại một bình luận