Phần 4
Khoảng một tiếng sau thì lễ cưới kết thúc. Tôi đi thay đồ và mặc lại cái quần jean cụt và áo thun. Chị tôi cũng đã thay váy phù dâu của mình. Chị mặc một cái quần bó tương tự như cái mà mẹ đã mặc trong chuyến xe đi đến đây. Cái quần ôm sát mông chị và làm nổi lên gò mu Ɩồŋ của chị. Đôi chân chị tôi trông thật tuyệt vời. Chị mặc chiếc áo thun rộng dài tay, để thoải mái khi lái xe về nhà.
Tôi quyết định phải có một cuộc trò chuyện ngắn khi hai chị em tôi ở gần chiếc xe và đang đợi mẹ.
“Thật tốt khi bỏ cái váy đó ra. Em dám cá là chị cũng vui mừng khi cởi bỏ cái váy phù dâu đó” Tôi nói.
“Ừm” Chị tôi đáp, gẩy tàn thuốc ra khỏi điếu thuốc chị đang hút. “Tốt hơn là mày nên rửa cái quần đó trước khi mặc lại, kẻo bị dính trở lại” Chị mỉm cười với tôi.
“Cái gì?” Tôi không hiểu chỉ đang nói gì.
“À, dựa vào lớp bụi trên đôi giày với vệt bông giấy bị dính vô áo thì chắc là mày đã đi khám phá khu vườn trong đêm nay” Chị cười toe toét.
Tôi bị sốc. Liệu chị Hằng đã biết tôi là người ở trong bóng tối gần ban công?
“Có một mớ bông giấy ở gần chỗ ban công. Tao biết vì lúc nãy tao có ở đó” Chị cười toe toét. “Mày có ở đó không?” Chị nhìn chằm chằm vào tôi, le lưỡi ra liếm vào đôi môi ngọt ngào của mình.
Tôi không trả lời, chỉ biết nhìn chằm chằm vào chị tôi.
Chị nhìn quanh để xem thử chúng tôi vẫn ở một mình hay không. Sau đó chị búng điếu thuốc ra khỏi tay.
“Có phải mày là người đã thấy tao làm như vầy không?”
Nói xong chị giang chân ra rồi đưa tay xuống chà mu Ɩồŋ mình thông qua lớp vải quần bó. Sau đó chị thọc một ngón tay vô trong dây lưng quần, khám phá rờ rẫm mép Ɩồŋ. Tôi có thể nhìn thấy rõ rằng ngón tay của chị đang khám phá Ɩồŋ mình thông qua lớp vải trong mờ. Rồi chị rút ngón tay ra và bú nó giữa đôi môi son đỏ.
“Trời ơi, dừng lại đi chị Hằng” Tôi rít lên.
Chị cười toe toét với tôi.
“Đó là mày, đúng không? Sao hả? Có thích màn trình diễn đó hay không, hả em trai? Em có vọc cặċ trong khi xem chị mình đang đụ với một thằng nhóc trong ban công hay không?”
“Mày có ra không? Chị mày cá là có! Không chỉ làm dơ đôi giày, mà còn để vết lại trên quần lót nữa” Chị khịt mũi. “Em trai của chị có ra cùng lúc với tụi chị không? Có bắn tinh xuống đất cùng lúc với thằng nhóc đó bắn tinh vô Ɩồŋ chị hay không?”
Chị quay người lại và cúi người tựa vào chiếc xe rồi chĩa cái mông đít tuyệt đẹp của mình ra ngoài, thông qua lớp vải nylon. Chị ngoáy mông giống như khi đã làm ở ban công.
“Chị ở đây nè. Đụ đi! Đụ chị đi! Hơ… hơ… hơ…” Chị Hằng lắc lư, bắt chước những chuyển động và tiếng kêu mà chị đã làm.
“Và đó là mày chứ còn ai khác nữa” Chị cười nhạo tôi.
Vẫn tựa người trên xe hơi, chị đưa tay xuống và vọc con cặċ mô phỏng. Vì một lý do nào đó mà tôi thấy nó thậm chí còn gợi dục hơn cả khi chị tôi đang giả vờ được đụ đéo.
Chị mỉm cười tinh quái.
“Đó là em trai của chị, đúng không nào?”
“Chuyện gì ở đây vậy? Đi thôi nào” Mẹ tôi bước ra khỏi bóng tối và đang kéo va li trên những bánh xe nhỏ của nó.
Tôi chưa bao giờ vui mừng đến thế khi gặp mẹ tôi. Mẹ đã cứu tôi thoát khỏi tình huống khó xử này.
“Hê… mẹ! Mẹ không thay đồ à?” Chị tôi kêu lên.
Mẹ tôi vẫn mặc chiếc váy hai mảnh màu trắng và cái áo khoác, bên trong là áo cánh vải satin, cái quần vớ dài siêu bó siêu mỏng và đôi giày cao gót giết người. Mẹ vẫn đeo trang sức vàng và kim cương trên người, khuôn mặt vẫn còn trang điểm đậm.
“À, mẹ định thay đồ đi du lịch, nhưng sau đó nhận ra có kẻ khốn nào đó đã đổ bia lên khắp quần bó của mình. Nó còn ẩm ướt và bốc mùi kinh luôn” Mẹ nhìn tôi với vẻ tố cáo.
“Sao mẹ không rửa sạch rồi làm khô nó?” Chị tôi hỏi.
“Không, thôi quên mấy chuyện đó đi” Mẹ nói rồi mở cửa sau xe, cố nhét va li của mình vào hàng ghế sau.
“Hê, để con làm cho” Tôi cầm lấy va li của mẹ để tránh những vụ cãi vã.
“Ồ, dù sao đó cũng là lỗi của con mà” Mẹ nói, và đúng là vậy.
“Cái đống đồ đạc đó lại sẽ hủy hoại chuyến đi về, mẹ phải ngồi vào lòng thằng Tú nữa rồi” Chị tôi nói khi mở cửa tài xế.
“Miễn là không có ai đổ bia lên người mẹ là được. Nó chỉ hơi nhăn nheo thôi” Mẹ nói. “Hoặc là đổ bất cứ cái gì khác trong chuyện đó” Mẹ trừng mắt nhìn tôi.
Để lại một bình luận