Phần 21
Sáng sớm lạnh run người, chẳng muốn rời khỏi chăn ấm…
Đến trường gặp gỡ mấy thằng bạn, lại bàn chuyện trên trời dưới đất chán chê rồi lại sang chuyện game và gái… Cũng hóng hớt được mà toàn nghe được ”Con L lớp bên ngon lắm, 3 vòng thì cứ gọi là… NUỘTTTT” ” Con bàn đầu kia kìa, cũng ngon mà, tóc dài này dáng chuẩn này…” … Bô lô ba la thì thấy giáo lên lớp, lớp hôm nay đầy đủ chẳng phải điểm danh hộ bố con thằng nào cả. Chép bài nghe giảng đúng chất của sinh viên nghiêm túc, còn đến cái tiết Triết thì… Không thể không ngủ…
Trưa về chưa đợi tôi sang trường em thì em đã đứng đợi tôi ngay trước cổng trường tôi rồi, dắt xe ra thì em nhìn tôi với con mắt hoàn toàn khác, đi học và đi chơi thì tôi khác hoàn toàn thật, chẳng ai có thể nhận ra và tôi dấu cái vẻ thư sinh kia mỗi lần tôi đi chơi mặc dù tôi vẫn đeo kính.
Tôi đang hỡi ngơ ngàng vì sự xuất hiện của em, lúc ý thì tôi lại lộ rõ cái chất nhà quê ra.
– Ủa em đến đấy hả, sao không để anh qua. – Một tay vẫy chào một tay dắt xe đạp.
Em chẳng nói gì, nhìn tôi từ đầu xuống chân rồi bịt miệng cười đầy ẩn ý:
– Em cười cái gì hả?
Em ngây ngô một lúc thì nói tiếp:
– Dạ… tại em thấy… anh khác… khác với mọi hôm
Đúng rồi, tôi đi học thì tông lào, đi học thì áo trắng quần bò như học sinh cấp 3, thỉnh thoảng đóng thùng nữa nên nhìn nhà quê em không nhận ra hay ngạc nhiên thì cũng không quá lạ.
– Ừ, khác thế nào? – Tôi tỉnh bơ hỏi
– Èo em thấy anh khác thôi, bắt bẻ em ghê
Nói xong em sấn lại khác tay tôi như để dẹp lửa, tôi thì vẫn ngớ người còn bọn cùng lớp và mấy thanh niên trong trường nhìn tôi với ánh mắt đầy căm phẫn như muốn nói: ”Ơ cái địt, thằng nhà quê mà có gấu ngon thế” ”Mình chả có gì thua nó thế mà còn chưa có gấu” ”ĐM CUỘC ĐỜI”
Tôi và em đi bộ, vì phải 2 tay dắt xe không thì lại được nhỏ khoác tay lấy le với đám bạn cùng lớp. Cũng trưa nên ra ngay quán ăn ở cồng trường, chọn cho mỗi người 1 đĩa cơm rang dưa bò… Phải lâu lắm rồi tôi mới lại được ăn… Tôi ăn nhòm nhèm một lúc thì cũng nửa đĩa trong khi em ăn được vài thìa, một phần vì đói và cũng vì cơm ngon quá.
– Em ăn đi, nhìn anh ăn sắp xong rồi này – Vừa nhai vừa chỉ chỉ xuống đĩa cơm
Em gật đầu đầy e thẹn và ăn, tôi thì lại cặm cụi với đia cơm của mình, quay qua ngoảnh lại hết đĩa cơm rồi, em vẫn nhìn tôi mà bịm miệng cười làm tôi đỏ mặt.
– Không ăn đi nhìn gì?
– Nhìn anh ăn em no rồi, Hề Hề – Cười tít mắt
– Cứ làm như người yêu không bằng, ăn đê nhanh.
– Anh ăn nốt cho em đi – Em đẩy đĩa cơm sang cho tôi.
Chẹp chẹp suy nghĩ…
– Không ăn thật hả?
– Vâng
– Ừ thôi để anh ăn không tiếc.
Vừa ăn vừa xúc cho em, vẫn há mồm bình thường, biết là đói rồi mà còn làm phách ngại với xấu hổ. Ăn xong nhỏ đưa tôi giấy ăn rồi tính tiền đi về… về phòng nhỏ.
– Ơ bảo tối mới có tiệc mà, sang phòng em làm gì giờ này. – Tôi ngơ ngác
– Sang chơi, làm quen luôn tí đến đỡ ngại, hihi
– Ờ thế cũng được. – gật gù đáp, mặc dù chẳng thích chút nào
Về đến khu kí túc xá, mới xây mà cái thang máy từ 1->4 bị hỏng mới nhục, phòng nhỏ ở tít trên tầng cao nên đi bộ lên tầng 4 mới bắt được thang máy. Đi trưa nắng đạp hồng hộc mà có con lợn này ngồi đằng sau rồi lại cuốc bộ lên 4 tầng cầu thang nữa… Mệt lắm…
Vào phòng thì em đi vào trước, tôi gật đầu chào 8 đứa con gái cùng phòng với em mà đến giờ vẫn chẳng nhỡ tên em nào với em nào.
– Đây là anh Mạnh mà tao bảo với chúng mày đấy, hihi – Nói giới thiệu rồi quay sang tôi cười
– Chào bạn, tớ là bạn của Mai
Chào hỏi mấy đứa xong thì ai nấy cũng trề môi vẫy tay lắc đầu và nói nhưng lời rất khó nghe mặc dù nói rất bé nhưng tôi cũng nghe thấy. Thật ra cũng chẳng để tâm, mấy em kia thì cũng như ô mai sấu cuối lọ không hơn không kém, mà còn thích bày đặt đã không coi nhau ra gì thì thằng này cũng bất cần hết. Ngồi im ở giường em, ngồi nghịch cái điện thoại đến mấy món đồ của nhỏ, rồi đến sách vở… thì cũng đến 3h… Thời gian… trôi nhanh thật…
– Dậy đi, đi RC với em…
Em nói rồi tiến về phía tôi, chả hiểu em làm gì ngần đấy thời gian mà mồ hôi lấm tấm trên trán. Tiện tay có giấy ăn ở bàn học của em, 1 tay lấy giấy coi 1 tay kéo em xuống rồi lau trán cho em. Nhìn lúc ý mặt ngu ngu mà không hiểu tôi lấy dũng khí từ đâu ra để làm việc đó, kéo hơi quá tay mà tí nữa em lấy cái first kiss của tôi rồi.
– Đi đâu mà nhễ nhại mồ hôi thế này?
Tôi buông tay em ra rồi em ngồi xuống cạnh tôi với lấy cái gương soi lại trang điểm nhẹ.
– Em giặt đồ với phơi quần áo, hi
– Sao không bảo anh phụ cho
– Dạ thôi, anh là khách mà ai làm thế…
– Thế giờ đi à?
– Vâng, em chuẩn bị xong từ nãy rồi.
– Ừ thế đi
Rồi tôi đi ra ngoài cửa, đi dép và chào mấy đứa kia. Đưa em trên con đường tấp nập, bảo gửi xe rồi bắt taxi mà em không chịu cứ bắt tôi đạp xe bằng được, đạp lên qua cầu thì đúng là phọt cả shit vì mệt…
Gửi xe ở ngoài vì sợ mất thời gian của em, mất luôn 20k, đắt thật, hôm sau phải kiếm chỗ trông xe ở đây mới được.
– Đi xuống trượt băng đi anh…
Tôi quay sang, nhìn em… Từ bé giờ có đi trượt băng với trượt patin lần nào đâu, chưa biết đi giày patin nó như thế nào luôn…
– Anh có biết trượt đâu…
– Thì xuống em chỉ. Hihi
Lại bị dụ dỗ, mang có mỗi 200k đi học, tưởng đâu rẻ hóa ra đủ cho 1 người, xấu mặt quá…
– Anh không mang đủ tiền rồi, tại… – Tôi chối quanh…
– Em hiểu mà
Em giật luôn tờ 200k tôi đang cầm rồi gửi tiền, rồi cầm thêm con chim cánh cụt để tập nữa, ra đến sân băng thì đúng là chẳng bằng thằng trẻ con, chúng nó thì phi vù vù mình thì ru rú ở cái con chim này…
– Anh bỏ ra mà tập đi, cứ phụ thuộc thế bao giờ mới đi được
Ôi thách đố nhau, giữ thăng bằng còn chẳng được, mà tôi đi bình thường sao nó cứ bị giật về phía sau… Lạ…
– Bấu tay vào đây – Nhỏ cầm 2 tay tôi đặt sát vào eo
– Rồi
– Chắc chưa
– Rồi
– Đi nhé
Vừa cất tiềng nhỏ lao vun vút, bấu chặt mới thấy vòng eo của em thon thả thật, lại mềm nữa…
– Này đừng có lợi dụng – Em nói
Tại bấu hơi chặt, rồi trong cái suy nghĩ đen tối thì chả hiểu sao tôi bị xòe phải đến…….0,5 mét… Đau cả mông, thốn thì thôi rồi.
– Anh có sao không – Nhỏ quay lại, rồi đỡ tôi dậy
– À không chuyện nhỏ thôi mà em
– Dạ tại em đi hơi nhanh…
– Ừ không sao mà, anh ra tự kỉ với con chim tiếp
– Vâng
Nhỏ dắt tôi như trẻ con tập đi vậy, cứ bấu thế cho đến 5h, chán chê thì cũng về. Đúng là chả thú vị gì cả, ngã đau cả gối với mông… Ham hố cái trò mạo hiểm này làm gì không biết.
Đưa nhỏ về trường rồi tôi phải đi về để chuẩn bị tối còn đến phòng em, vừa về đến nhà đứng trước cửa khu trọ thì thấy bà My đang quát với thằng nào, rồi còn tát nó một phát. Cũng khá xa nên chẳng nhìn thấy tôi được, mà thôi được xem phim Hàn Xèng trực tiếp thế này cũng vui. Thằng kia chắc là người yêu của chị My, chắc chia tay hay là làm gì có lỗi nên bà này mới nổi đóa lên như thế, thằng kia cứ nắm tay là bà chị hắt ra, thỉnh thoảng còn kỉ niệm thêm phát tát. Mặt thằng này đỏ rần, đến phát tát tiếp theo thì… Bốppppppppppp
Không phải phát ra từ mặt thằng kia mà là mặt chị, chị ăn nguyên phát tát của nó, tay thì vạm vỡ chắc tập gym hay thể hình gì đó mà tát chị một phát thế thì có lệch quai hàm mất, tôi thấy thế cũng chẳng để yên, hơi búc xúc rồi tôi lao vào ăn thua đủ với thằng kia, nó không để ý nên ăn ngay phát đạp của tôi và nằm lăn ra, cứ thế tôi ngồi lên người đè nó xuống mà đấm tới tấp, nghe tiếng chị khóc mà máu trong người tôi càng căng hơn. Mặt thằng này bầm tím rồi dơ tay đỡ như kiểu van xin rồi tôi mới tha, người tôi so với nó thì nó cũng chỉ hạng tôm tép, còn nếu về múi với cơ bắp thì chịu…
Ăn mặc tử tế mà chẳng ra cái gì, ăn không được thì đạp đổ đây mà, lao lên con sirius độ chế các kiểu nhìn đẹp lắm, vừa phóng đi còn cố nói:
– Mày đợi đấy, tao chưa quên đâu.
Tôi đỡ chị dậy, chị vẫn khóc, lúc này thì chị mềm yếu và mỏng mạnh lắm, ở với chị khá lâu nên cũng hiểu tính chị, cục cằn bất cần chẳng khác gì thằng em như tôi, nóng tính nhưng ẩn sau trong đó lại là một con người khác…
– Có đau lắm không? – Tôi hỏi
– Mày đi ra, việc của tao mà mày đánh người ta thế à?
– Em… em lo cho chị mà…
– Không phải việc của mày, việc của tao tao lo, mày cút đi
Đã giúp còn không được tự nhiên làm ơn mắc oán, tay thì ê ẩm vì đấm thằng kia, lại càng cay nên tôi bật lại luôn.
– Không thích thì thôi, làm ơn mắc oán, tôi không ngăn vào thì biết đâu nó đánh bà bầm dập rồi chết ở đây thì sao, nghĩ sao vậy? Tưởng mít ướt nó tát cho cái lăn ra khóc mà còn giả bộ tự lo à? Đấy làm gì làm đi giờ thì éo có chị em gì nữa.
Nói xong, bà này khóc to hơn, nãy chửi còn hổ báo lắm giờ thì khóc như trẻ con, đã làm cái mặt lạnh lùng rồi nên tôi đi thẳng vào cất xe đi vào trong phòng luôn. Nay được nghỉ nữa nên không phải đến nhà nhỏ, tự nhiên lại thấy nhớ quá…
Tiếng đập cửa…
– Ai đấy
– Tao Hương, mở cửa nhanh
– Có khóa đâu.
Lạch cách rồi chị tiến đến tôi, hùng hổ như muốn ăn thịt tôi rồi đến gần thì lại BỐP một phát đau rát. Tôi ôm chọn cái tát ấy vào lòng bàn tay, cái chuyện quái gì đang diễn ra thế này?
– Sao chị tát em? – Tôi quát.
– Mày còn hỏi, mày làm gì con My để nó khóc mãi thế, mày làm gì nó? – Chị quát to hơn
– Giờ muốn nghe đúng không?
– Ờ
Tôi kể lại sự tình đầu đuôi, bà chị giờ thì xin lỗi rối rít, xoa xoa vết tát rồi còn thơm vào má thể hiện hối lỗi… Đến chịu cái bà này…
– Thôi chị hiểu rồi, mai sang ăn cơm nhé?
– Bà My, còn giận em, sang thế nào được.
– Cái đấy tao lo, mày cứ chuẩn bị đi
– Dạ, em tắm rồi đi chơi đây
– Ừ, tao về nấu cơm cho con kia
– Vâng.
Chuẩn bị xong xuôi tôi lao con xe thần thánh đến trường em, nhớ phòng rồi nên phải chạy lên nhanh vì tôi trễ mất gần 20 phút…
Để lại một bình luận