Phần 105
Huyền cũng biết về kế toán, chị đã li dị chồng ở VN và mới cặp bồ với ông Dao được hai năm nay.Ông Dao thì vẫn có vợ con đàng hoàng ở nhà, nhưng bên này ông cũng cần một người phụ nữ bên mình lắm chứ. Long nghe mọi người trong cty bàn tán là chị Huyền trước lén lút với một ông chủ chỗ chị làm và ông Dao điên tiết bắt chị nghỉ làm chỗ đó.Mọi người ai cũng khen chị Huyền giọng Huế nghe ngọt ngào, đặc biệt nụ cười duyên của chiếc răng khểnh, nhưng đối với Long thì nó chẳng nhìn ai thấy duyên cả, nó chỉ thấy mỗi cái dâm dâm, vì bây giờ nó cứ nhìn thấy phụ nữ là chỉ nghĩ đến họ ở trên giường.
– Giám đốc làm gì mà suy tư vậy? Giám đốc không đi ăn trưa à? – Chị Huyền cười nói đi đến bên bàn Long đặt một đống giấy tờ lên đó.
Nghe hai từ Giám đốc là Long đã muốn chấm cho chị điểm 10 rồi, nó khoái lắm vì từ nay đúng là nó đã trở thành giám đốc thật rồi. Nụ cười tươi roi rói của chị Huyền làm Long cũng thấy siêu lòng, mắt nó lướt nhanh cặp vú trắng nõn nà của chị đang đung đưa khi chị cúi đặt giấy tờ lên bàn. “haha..cũng biết cởi 1 cúc để khoe vú…cũng to đấy chứ “, Long nhủ thầm trong đầu.
– Nhiều việc qua nên chẳng buồn ăn uống chị Huyền ạ. Em đang đau mỏi hết người đây này.
– Làm vừa thôi giám đốc trẻ ơi! Làm cũng phải biết nghỉ chứ. Có cố nữa thì việc vẫn đầy ra thôi. – Chị Huyền nói trong khi chị biết thừa là con mắt của Long đã dán vào ngực mình.
– Chú Dao đâu rồi hả chị? – Long vẫn gọi ông Dao là chú, nhưng Huyền là chị.
– Thấy ông ấy bảo đi ra ngoài có việc chứ chị cũng chẳng biết ông đi đâu.
– Vậy à? Thế chị ăn gì chưa?
– Chị chưa. Chị làm nốt việc đã rồi mới ăn.
– Ngày đầu tiên đi làm đã chăm chỉ như con ong rồi. Cố gắng lên chị nhé. Làm tốt lương của chị sau này sẽ rất cao đấy.
Huyền nghe Long nói vậy sướng cười híp cả mắt vào, trong lúc hứng khởi chị tỏ ra nịnh nọt nó :
– Chị sẽ cố gắng hết khả năng của mình thôi. Phải làm tốt để ông Dao nhà chị còn nở mày nở mặt chứ. Thôi em đi ăn đi, tí về làm tiếp cũng được mà.
– Em đang đau hết bên vai và cổ, chẳng muốn đi đâu cả.
– Vậy à? Thế để chị bóp vai cho nếu như em không ngại. Chắc sẽ thoải mái hơn đấy.
– Được vậy thì tốt quá. Em chỉ ngại mỗi chú Dao thôi.
– Không ai nói ra thì ông ấy biết làm sao được. – Huyền nói nháy mắt với Long như đầy ẩn ý.
Trong khi chị Huyền đứng đằng sau bóp vai,Long cảm nhận được mùi thơm nước hoa từ cơ thể chị, cảm nhận được bàn tay mềm mại của chị chạm vào da nó, và..và cảm nhận được chị đứng hơi sát vào người nó. Biết chị đã cắm sừng lên đầu ông Dao rồi nên Long đoán bà này chắc cũng dâm chứ chẳng vừa.Mọi hành động của chị từ nãy đến giờ Long thấy có gì đó rất là lẳng lơ. Muốn biết rõ thì phải thử, Long mạnh dạn đưa tay lên cầm lấy tay chị….
Huyền cười tủm khi thấy Long cầm tay mình, biết ku cậu đã thích mình rồi nên chị rụt tay lại nói :
– Giám đốc làm gì thế? Ai vào nhìn thấy bây giờ.
– Hehe..em xin lỗi. Tại mùi thơm của cơ thể chị cứ bay vào mũi làm em mất bình tĩnh.
– Có vợ rồi mà vẫn dễ rung động vậy sao? – Huyền vừa nói vừa đi ra cửa để ra ngoài.
Tiếc rẻ khi bị tuột mất con mồi ngon nghẻ,Long đưa ánh mắt thèm thuồng chiếu vào bộ mông của chị Huyền đang lúc lắc vì cái váy skirt bó chật. Thấy chị chẳng tỏ vẻ gì là giận dỗi khi mình cầm tay, kinh nghiệm gái gú đã cho Long biết là đối tượng này chén được. Long nói giọng khàn đục gọi chị khi chị đi ra đến cửa :
– Chị Huyền!
Huyền quay lại nhìn Long mỉm cười, chị hỏi :
– Có việc gì không hả giám đốc?
Long nhìn chị, nhìn cặp vú căng ra trong chiếc áo sơ mi, nó lấy hết can đảm để nói, mà đối với nó được thì được không được thì thôi, mình là giám đốc cơ mà.
– Em…muốn…chị…ngay bây giờ!
Huyền trôn chân tại chỗ, chưa bao giờ chị gặp ai lại tán gái liều như thằng Long, chưa có ai lại nói thẳng tưng ra câu đó như vậy. Bình thường câu đó có vẻ được coi là lỗ mãng với chị em phụ nữ, nhưng đôi khi lại có lực hút mãnh liệt với chị em. Huyền lúc đầu hơi bỡ ngỡ về đề nghị của Long, nhưng sau chị cũng bị ấn tượng bởi vẻ liều lĩnh đầy chất đàn ông của nó. ” Không biết con trai Hà Nội cái khoản ấy thế nào nhỉ? Phi công có khác gì mấy ông tuổi băm không nhỉ?” Huyền suy nghĩ nhanh trong đầu trong khi mắt vẫn nhìn thẳng vào mắt Long.
Huyền mỉm cười khóa cửa lại, cố vừa bước đến cái ghế salon vừa tự cởi mấy cái cúc áo ra..trong đầu tự nhủ ” thanh niên hà nội chắc tuyệt lắm đây..”
Trong khi Long còn đang hưởng lạc thú ngay tại công ty thì bà Linh đang hớt hải chạy vào bệnh viện vì cô nhận được điện thoại của Thành cần cô giúp đỡ. Vào đến nơi thấy Hoa vợ Thành đang nằm một chỗ để chờ có quyết định phẫu thuật hay là không. Nghe như bác sĩ nói thì cơ thể Hoa quá yếu ko thể đẻ được. Phải phẫu thuật thì mới cứu được đứa bé, nhưng có điều lại gây rủi ro cho người mẹ. Các bác sĩ chỉ khẳng định được có 20% là cả hai mẹ con đều sống nếu như may mắn, còn lại là chỉ có một người : mẹ hoặc là con.
Thành thì quyết định cứu sống người mẹ, đối với nó Hoa mới là quan trọng, chứ con cái sau này thì mai sau vẫn có thể có thai được. Linh nhìn hai bố con cũng thấy thương, cô vào thăm Hoa xem sự thể thế nào.
– Chị Linh à! May quá chị đến rồi. Em bảo anh Thành gọi chị đến đấy. – Giọng Hoa thều thào rất yếu.
– Uh, em sao rồi?
– Em thấy mệt và yếu lắm.
– Chị nghe Thành nói rồi. Thôi nếu đã vậy thì bỏ đứa bé đi em ạ.
– Không bỏ chị ơi. Em yếu lắm, em biết mà. Tháng nay đứa bé nó đạp dữ lắm, chắc nó muốn ra rồi. Phải cho nó sống để gặp bố nó chứ. Giết nó thì em cũng sống sao nổi.
– Em đừng có nghĩ linh tinh. Bất đắc dĩ thôi. Chắc đứa bé cũng không trách bố mẹ nó đâu.
– Không. Nó trách chứ. Nó có tội gì đâu. Nó còn bé lắm. Chưa được nhìn thấy ánh nắng mặt trời mà đã chết rồi thì tội lắm chị à. Em đã quyết định phẫu thuật để cứu đứa bé rồi. Vừa nãy em đã kí vào biên bản đồng ý phẫu thuật.
– Sao? Em kí rồi à?
– Vâng. Em xin lỗi đã không cho anh Thành biết. Chị Linh này! Chị hứa giúp em một điều được không?
– Uh, em nói đi, chị hứa.
– Lần trước anh Thành đã thú tội với em về việc anh ấy với chị rồi. Em đã tha thứ và cũng rất yêu anh. Nếu chẳng may em mất đi thì anh Thành ở đây chẳng có họ hàng thân thích gì cả, chỉ có mỗi gia đình chị là thân quen. Vậy chị giúp em trông nom hai đứa nhỏ được không? Anh Thành là đàn ông, lại một mình nuôi hai đứa nhỏ thì anh ấy làm sao được. Nghĩ đến mà em cũng thấy thương anh ấy quá.
Linh suy nghĩ về đề nghị của Hoa, đúng là Thành 1 mình không thể trông hai đứa nhỏ được. Đang phân vân chưa biết trả lời sao thì Hoa lại thều thào :
– Chị Linh! Chị hứa với em đi! Thỉnh thoảng chị qua nhà giúp em xem hai đứa nhỏ được không?
– Được rồi! Chị Hứa, chị sẽ giúp.
– Em cám ơn chị nhiều. Thôi em yên tâm rồi. Chị ra ngoài đi để bác sĩ vào.
Huyền xoa tóc Long trong khi nó vẫn đang cố ngoạm hai đầu ti, cô vừa cười vừa nói :
– Xuất xong rồi thì buông người ta ra nào để còn mặc quần áo chứ.
– Hehe..người chị thơm quá không nỡ buông.
– Giám đốc này dâm lắm nha. Buổi đầu đi làm bảo hướng dẫn công việc, thế mà cứ dậy người ta thổi kèn rồi.
– Hehe…Đã quá. Địt ngay tại cty phê thật đấy. Chị học việc rất nhanh và lại biết nghe lời.
– Thôi buông ra đi nào không có ai gõ cửa bây giờ.
Long tranh thủ hôn hít một lúc trên đôi môi đỏ thắm của Huyền, lúc chị đi ra, nó còn cố vỗ lên mông chị mấy cái làm chị quay lại lườm yêu nó :
– Ông Dao bảo là em còn trẻ nhưng giỏi lắm. Bây giờ thì chị đã tin là em giỏi thật.
Để lại một bình luận