Phần 9
Đang địŧ ngon trớn, đột nhiên Thu Thủy trật nhịp khiến con cặċ của Gióng bung ra khỏi âm đạo nàng, dâm thủy tuôn ra xối xả. Thu Thủy nhìn Gióng cười ngượng: “A, rơi ra rồi!” Nàng cầm lên con cặċ của cháu ngoại, lúc này nó vẫn cứng nhưng ướt sền sệt dâm thủy khiến Thu Thủy không nhịn được lại cúi xuống đưa môi lưỡi mút liếm cho sạch dâm thủy dính trên đó.
Nằm nhìn bà ngoại bú cặċ cho mình, Gióng sướng quá kêu lên: “Ngoại ơi cháu sướng…”
Thu Thủy vờ như không nghe thấy, vẫn tiếp tục liếm cặċ cháu ngoại mình.
Thu Thủy liếm rất nhẹ nhàng nên Gióng dù sướng cũng không thể xuất tinh được, nó hết chịu nổi liền bật dậy ôm lấy Thu Thủy, vừa hôn ngấu nghiến vừa đè nàng nằm ngửa xuống bãi cỏ. Gióng ôm đùi Thu Thủy dang ra rồi dùng hết sức đẩy mạnh con cặċ vào âm đạo nàng khiến nàng thét lớn: “Á!”
Đẩy được cặċ vào âm đạo bà ngoại, Gióng như phát cuồng ra sức địŧ nàng như giã chày khiến Thu Thủy vừa đau vừa sướng rên như hét: “A! Á! Á! A! A…”
Thu Thủy càng rên Gióng càng địŧ nàng mạnh hơn như thể không có điểm dừng, đến nỗi nàng đã lên đỉnh liên tiếp 2 lần mà nó vẫn cứ địŧ như điên.
Thu Thủy lúc này đã ràn rụa nước mắt vì vừa đau vừa sướng, nàng vừa rên vừa van xin: “A! Gióng! Ơi! A! Tha! Cho! Ngoại! Á! Sướng! Chết! Ngoại! Mất! A!”
Gióng lúc này cũng muốn thở không ra hơi: “Gióng… cũng… sướng… quá… ngoại… đẹp… quá… làm… tình… với ngoại… sướng… quá!”
“A! Á! A! Tha! Cho! Ngoại! Á! Tha! Cho! Thiếp! A! Thiếp! Sướng!” Thu Thủy sắp lên đỉnh lần thứ 3, tay chân nàng không còn sức lực nên chỉ có thể nằm co giật trong vòng tay thằng cháu ngoại. Còn Gióng sau một hồi lâu nỗ lực thì cũng kiềm chế hết nỗi, nó ôm chặt thân hình trần truồng quyến rũ của bà ngoại vào lòng rồi gồng người, con cặċ khổng lồ sau một hồi làm loạn trong âm đạo bà ngoại giật mạnh rồi giải phóng hàng triệu tinh binh, lấp đầy tử cung nàng.
Trong bong bóng giờ chỉ còn tiếng thở lấn át tất cả, Thu Thủy nép vào lòng Gióng, cháu ngoại và cũng là tình nhân trẻ của nàng.
“Ngoại chưa dạy cháu cách hỏi mẫu hậu!” Dù thỏa mãn sau khi làm tình với bà ngoại nhưng Gióng vẫn không quên thắc mắc trong lòng.
Thu Thủy cười dâm đãng, nàng hôn môi cháu ngoại rồi tỉ mỉ thì thầm vào tai nó…
Khi Gióng và bà ngoại đang du ngoạn ở bong bóng kia, Thiên Thanh đến bong bóng của thầy lang cá heo để khám bệnh.
Nàng vào trong bong bóng, tiến đến tòa nhà lớn xây bằng đá trắng và gõ cửa.
Cửa mở, một người đàn ông quái dị thân hình béo ú bước ra, đầu gã trọc lóc, da gã màu đen lấm tấm mụn, nhìn thấy Thiên Thanh, mắt gã sáng rực lộ rõ vẻ dâm dê…
Ở thời đại phong kiến, con người có tâm niệm sinh càng nhiều con càng tốt, còn các loài yêu, tiên lại rất khó thụ thai, thêm đó là y học chưa phát triển, việc xác định huyết thống hầu như chỉ dựa vào hình dáng, chủng tộc và một số biện pháp mê tín mơ hồ, vì vậy mà dù là quan hệ tình dục giữa vợ chồng, tình nhân hay ngoại tình đều hiếm khi có khái niệm “tránh thai”.
Khu vườn hoa trong bong bóng nước trôi lơ lửng dưới đại dương, Thu Thủy phu nhân ngồi trên tảng đá lớn cạnh bờ hồ, hai tay nàng chống ra sau, đôi chân dang rộng đón lấy những đòn đẩy cặċ liên hoàn của Gióng, miệng nàng rên rỉ trong điên cuồng dâm loạn. Sau một hồi thì Gióng lại gồng người xuất tinh lần thứ hai vào nơi âm đạo đã sưng múp của bà ngoại mình.
Nhìn con cặċ cường đại của cháu ngoại từ từ rút ra khỏi âm đạo mình, Thu Thủy thích đến mê mệt. Cặc cháu ngoại nàng nóng và to khủng khiếp, đã vậy nó còn địŧ nàng như không biết mệt, xuất tinh một lát lại giương lên, địŧ cho nàng sướng mà đau đến mức không thể khép chân lại.
Thiên Thanh lúc này không hề hay biết mẹ ruột và con trai ruột của mình đang giao hoan với nhau, trước mặt nàng là gã đàn ông to béo xấu xí đang nhìn nàng bằng nụ cười dâm dê bỉ ổi, gã cất tiếng hỏi: “Xin chào công chúa xinh đẹp, à không, phải là hoàng hậu xinh đẹp mới phải, nàng cần gì?”
Thiên Thanh biết gã này, hắn là pháp sư bạch tuộc, kẻ chuyên chế tạo các loại thuốc phép. Nàng nói: “Tôi đến tìm thầy lang cá heo để khám bệnh.”
Pháp sư bạch tuộc nhìn chăm chú vào gương mặt xinh đẹp của Thiên Thanh và đáp: “Hắn đi hái thuốc rồi.”
Thiên Thanh gật đầu: “Vậy lúc sau tôi đến.”
Thấy Thiên Thanh nhìn mình bằng ánh mắt như nhìn rác rưởi, bạch tuộc rất khó chịu, gã không dám làm bậy với công chúa nhưng lại nghĩ cách chơi nàng một vố, gã hỏi: “Thế nàng khám bệnh gì, triệu chứng ra sao?”
Thiên Thanh định quay đi, nghe bạch tuộc hỏi, nàng nheo mắt nghi ngờ: “Ông hỏi làm gì?”
Bạch tuộc nhướng mày: “Đừng xem thường ta, ta và cá heo học cùng một thầy đấy.”
Thấy vẻ mặt bức xúc của pháp sư bạch tuộc, Thiên Thanh cảm thấy lời nói của mình có phần khiếm nhã nên dịu xuống, nàng nói: “Gần đây tôi thường thấy hơi khó thở, ngoài ra hơi nóng người.”
Bạch tuộc gật gù hỏi thêm: “Còn triệu chứng gì nữa không?”
Thiên Thanh lắc đầu.
Bạch tuộc ra vẻ nghiêm túc hỏi tiếp: “Có phải là khi tắm thì thoải mái hơn và từ khi xuống thủy thành là hết hẳn không?”
Thiên Thanh ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu.
Bạch tuộc đắc ý nói: “Vậy thì đúng rồi! Do thời tiết trên cạn gần đây trở nên quá nóng, người thường còn khó chịu huống chi là tiên cá như nàng! Nhưng nếu cứ để lâu thì sẽ gây bệnh thật đấy!”
Thiên Thanh lo lắng hỏi: “Vậy có cách gì tránh không?”
Bạch tuộc đáp: “Có chứ, gần đây có nhiều người bị như nàng nên tên cá heo có chế thuốc trị.” Hắn ngưng nói, cố ý cười gian một cái rồi nói tiếp: “Để ta vào lấy cho nàng một lọ nhé!”
Thấy nụ cười gian xảo của bạch tuộc, Thiên Thanh lắc đầu: “Thôi khỏi! Lát nữa thầy lang cá heo về tôi sẽ đến lấy thuốc.” Nói xong, nàng quay đi.
Nhìn theo bóng lưng nàng công chúa xinh đẹp, bạch tuộc cười khoái trá rồi lại liếm mép thèm thuồng, ước gì được địŧ nàng một lần thì có chết cũng không tiếc…
Trưa hôm đó, Thu Thủy Phu nhân trở về cung nghỉ ngơi với cái âm đạo đau buốt ngập đầy tinh dịch của thằng cháu ngoại, Thiên Thanh sau buổi trưa lại đến thầy lang cá heo khám bệnh và được thầy lang cá heo đưa cho một lọ thuốc, còn Gióng thì được ông ngoại tiếp tục đưa đi du ngoạn…
“Ông ngoại, mình đi đâu vậy?” Gióng cùng vua Thủy Tề đang ngồi trong thuyền di chuyển từ Thủy cung đến một bong bóng lớn khác trong Thủy thành.
Vua Thủy tề nháy mắt ra vẻ thần bí: “Vào rồi sẽ biết.”
Thuyền cập vào bong bóng lớn, Vua Thủy tề bước ra, Gióng theo sau, hai ông cháu vừa đặt chân lên mặt đất trong bong bóng thì một giàn 6 mỹ nữ ăn mặc mát mẻ liền như gió ùa đến vây lấy hai người, các nàng thi nhau rủ rê mê hoặc:
“Bệ hạ, sau lâu quá không ghé thăm chúng thiếp?”
“Vị anh hùng này trông thật là cường tráng, cho thiếp hầu hạ chàng nhé?”
“Bệ hạ, thiếp nhớ chàng!”
Để lại một bình luận