– Nín đi cưng, ai cũng vậy, chỉ đau một lần rồi hết, mà cưng sướng lắm phải không?
Con Loan gật gật cái đầu, phụng phịu:
– Nhưng mà đau quá trời, thôi cháu không chơi với chú nữa đâu!
Nói thế, chứ nó thấy sao mà yêu chú thế, nó gục vào ngực chú, tay ôm chặt lưng chú. Thoại bảo nó:
– Chú đã bảo nó chỉ đau một lần thôi mà. Hai ba ngày là hết. Sau đó thì chú cháu mình tha hồ sướng với nhau.
Chàng luồn tay sau áo xoa lưng cho nó:
– Cưng ngủ đi cho khỏe. Từ nay, tiền lương chú đưa cho cô Thảo, còn bao nhiêu tiền bồi dưỡng làm ngoài giờ, chú cho cháu hết để dành làm vốn, chịu không?
Con Loan lại gật đầu, nó cảm thấy sung sướng an tâm, mệt quá nó thiêm thiếp ngủ trong tay Thoại. Thoại tội nghiệp con Loan, nên cả buổi chiều hôm đó ở, và qua đêm không đòi hỏi gì thêm. Trưa hôm sau đi làm về, chàng bế nó cho ngồi trong lòng, rồi hôn hít trên má, trên cổ nó. Loan rên lên grừ grừ như con mèo. Chàng xoay mặt nó lại, đặt môi lên môi nó rồi luồn lưỡi qua mà hôn chùn chụt.
Môi lưỡi con nhỏ mới thơm tho ngọt ngào làm sao! Loan cũng bắt chước nút lại lưỡi chú Thoại, nó thấy nứng ở đầøu vú và cả dưới cửa mình tuy rằng hãy còn đau ê ẩm. Chú Thoại đưa tay cởi mấy khuy áo nó ra, mở phanh hai vạt áo, rồi cúi xuống liếm hai đầu vú, chũm miệng lại mà mút hai núm vú. Con Loan cong người lên ôm lấy cổ thoại:
– Chú ơi! Sao mà con thấy làm sao! Nó kỳ kỳ… khắp cả người!
Thoại cũng nứng lắm muốn đè con bé ra mà đụ ngay lúc đó, nhưng thương nó còn đau, nên mặc lại áo cho nó rồi hai chú cháu sửa soạn đi ăn.
Hai hôm sau, lúc Thoại đi làm về buổi trưa, con Loan ra mở cửa mặt mũi hớn hở. Nó không mặc quần như mọi ngày, mà mặc cái váy đầm, nũng nịu bá cổ chàng rồi nói thầm:
Chú ơi! Hôm nay con hết đau rồi!
Thoại háo hức hôn chụt lên môi nó, bế thốc nó lên lầu đặt nằm ngửa trên giường, rồi quỳ dưới đất bên thành giường, vừa cởi quần áo nó ra, vừa hôn hít trên má trên cổ xuống tới hai bầu vú. Con Loan cong người lên uốn éo thở hừng hực. Thoại nứng quá đứng lên cởi bỏ sơ mi rồi tụt quần ra tồng ngồng bên giường. Con Loan nhìn thấy con cặc cương cứng đỏ tía của chú nó thì trợn mắt lên:
– Giê su ma… Cái ấy sao nó to thế… mà dài thế… Chú đâm vào cháu không được đâu… Chú đừng nha chú…
Nhưng mắt nó thì cứ ngắm cái con cặc ngong ngỏng, mà người nó thấy nóng bừng bừng.
Thoại leo lên giường quỳ giữa hai đùi nó. Chàng cúi lom khom hôn lên môi nó, rồi tay sờ lồn, miệng dỗ dành:
– Cưng đừng sợ, chú làm thật là nhẹ… ï, thật là chậm… bao giờ cháu đau thì thôi liền.
Lồn con nhỏ mềm ướt ra rồi. Thoại ních cái đầu rùa vào tới khấc, con Loan bậm môi nhíu mặt lại. Thoại ngưng, hỏi nó:
– Đau à cưng?
Con Loan lắc đầu, dướn cái mông lên:
– Hơi thôn thốn thôi, chú đâm nhẹ nhẹ nha!
Thoại đưa hai tay cầm hai bên đùi con Loan gập ngược lên bụng rồi banh rộng ra, hai cái mép lồn xinh xinh nở rộng thêm, nước lồn bên trong ứa ra, cái lỗ lồn ướt nhẹp nhưng chắc nịch co bóp liên hồi làm cho Thoại nứng nhịn không nổi, chàng lấy hết sức dập một cái “phọp”, con Loan kêu “hự ” lên một tiếng rồi la lớn:
– Giê su ma… Chết con rồi… Ối chúa ơi…
Mắt nó lờ đờ lạc thần, miệng há ra thở hồng hộc, hai chân nó quẫy mạnh tuột khỏi tay Thoại, nó bấu lấy Thoại mà đu người lên, oằn oại như lên cơn kinh phong. Cái đầu rùa của Thoại đụng đậy tới đáy lồn làm chàng nứng cuồng lên con cặc giật tưng tưng rồi phóng tinh ra phùn phụt như không bao giờ hết. Con Loan kêu rú lên nẩy nẩy người lên mấy cái rồi buông tay buông chân nằm ngửa rũ ra mà thở như sắp chết. Thoại phê quá rồi, nhẹ nhàng rút buồi ra, rồi nằm ôm con nhỏ cho nó ngủ. Thoại đi lấy khăn nhẹ nhàng chấm chấm chỗ cửa lồn và hai bên đùi cho nó. Chàng nâng người nó lên để mặc quần áo cho nó đàng hoàng trước khi sửa soạn trở lại tòa báo. Con nhỏ vẫn ngủ mê mệt.
Suốt mấy năm sau đó, thoại tận hưởng cái thú có cô vợ bé trong nhà. Bố con Loan đã tái giá, lấy cô Huệ rồi, cô Thảo xúi nó ở luôn đây với dì dượng. Thỉnh thoảng bố nó có ghé thăm, ông hay lái xe đi xa nên có dịp mua quà cho nó luôn. Có bữa ngồi nhậu với Thoại, ông cứ luôn miệng cảm ơn dì dượng săn sóc cho con Loan nên người.
Bây giờ thành lệ, vợ đi khỏi là Thoại ngủ với con Loan trên lầu, cái giường có nệm êm khỏi đau lưng con nhỏ. Thảo cứ khen chồng chăm giặt ra giường. Nàng ít bị ông chồng đòi tòm tem này nọ cũng đỡ mệt, có sức chạy áp phe nhiều, kinh tế gia đình ngày càng khấm khá. Loan phải hơi đàn ông lớn như thôi, nõn nường thân thể người đàn bà đương thì, nở nang mơn mởn, tuy rằng mới gần 18 tuổi… Cuộc sống tay ba êm đềm trôi, tràn trề hạnh phúc.
— Hết —
Để lại một bình luận