“Anh cứ đi luôn đi đừng về nhà này nữa đừng tưởng tôi không biết anh làm gì ở đó và đi với ai đâu nhé“
Dung cúp máy kệ đầu dây bên kia ông chồng lí nhí phân trần. Vớ lấy cuốn sách đọc một lát, cô cảm thấy bực bội nóng bức dù máy lạnh trong nhà chạy hết cỡ. Mặc dù đây không phải lần đầu tiên chồng cô có quan hệ với người phụ nữ khác nhưng không hiểu sao Dung cứ có cảm giác nghèn nghẹn nơi cổ họng.
Chồng cô là một giám đốc của một công ty lớn, do đặc thù cong việc nên anh ấy phải đi công tác, Dung cũng thường xuyên nghe phong phanh trong các chuyến công tác chồng cô có quan hệ với những cô gái nhưng đó cũng chỉ là tin đồn dù cô biết đó là những tin có căn cứ. Thôi thì khuất mắt trông coi, Yễn vẫn thường nhủ thầm mình như vậy nhưng lần này thì là chuyện khác. Sáng nay khi mở cổng thì cô nhận được một phòng bì thư rất, nặng mở ra thì chút nữa Dung ngất xỉu, hàng loạt ảnh chụp chồng cô đang ân ái với một cô gái trẻ, không chút khó khăn Dung nhận ra đó là cô thư ký của chồng mình. Dưới đáy phong bì có một bức thư do chính cô ta viết lời lẽ rất láo xược. Dung đọc mà muốn sôi máu, đó cũng chính là lý do mà cô giận dữ với chồng mình như vậy
Đang ở tâm trạng không tốt nên khi tiếng chuông cửa vang lên lần thứ 5 mới làm Dung chú ý. Ai đến giờ này nhỉ, không lẽ chồng cô lại về nhanh thế, mới nói chuyện qua điện thoại mà.
Chầm chậm ngồi dậy Dung vớ chìa khóa ra mở cửa, khi cánh cổng sắt từ từ hé ra thì có tiếng reo vui từ bên ngoài ùa vào.
“Ngạc nhiên quá, tao không ngờ vẫn gặp mày ở đây.”
Phải mất mấy giây mới giúp Dung nhận ra người đứng trước mặt mình là Hà – cô bạn cùng học hồi phổ thông, hai người đã lâu lắm không gặp nhau.
“Thì ra là mày, dạo này thế nào“ Dung ôm chầm lấy bạn tíu tít hỏi .
“Thì mày cũng để tao thở với chứ.“
“Ý tao quên mất, vào nhà đi“
Cả hai tíu tít dắt nhau vào, chưa ngồi ấm chỗ Hà đã thao thao chuyện trò, kể hết chuyện sang chuyện khác, một lúc sau cô mới chú ý đến thái độ của Dung.
“Mày làm sao thế, hình như tao đến không đúng lúc phải không?”
“Không sao, mày đến chơi tao vui lắm“ Dung gượng gạo trả lời bạn
“Mày có chuyện thật rồi, nói cho tao nghe đi“ Hà lắc đầu hỏi dồn.
“Thôi được rồi, tao cũng đang muốn chia sẻ đây“ Dung thở dài rồi đem câu chuyện về chồng cô kể ra một lượt cho Hà nghe, cô còn đưa xấp ảnh chụp cho bạn xem.
“Rác rưởi, mày tiếc làm gì thứ đàn ông ấy“ Hà vứt xấp ảnh sang một bên cười khinh miệt
“Thì có tiếc đâu, tao chỉ hơi buồn thôi“ Dung thở dài nói nhỏ
“Buồn làm gì cho già người, mày có muốn thì tao giới thiệu cho vài đám hay lắm“
“Thôi, bây giờ nghĩ đến bọn đàn ông là là tao cứ thấy tơm tởm thế nào đấy”
“Thôi đừng nói lại chuyện buồn nữa, mày biết không, tao vừa mới mua trang trại ở vùng ngoại thành“
“Thế à tao không ngờ mày nhiều tiền thế đấy“ Dung ngạc nhiên
“Không nhiều tiền lắm tao đến đây cũng vì chuyện này đấy“ Hà cắn môi suy nghĩ
“Việc gì thế, cần tao giúp một tay à“
“Đúng thế, tao cứ suy nghĩ mãi“ Hà ngập ngừng
“Thôi tao với mày học cùng nhau từ thời phổ thông còn khách sáo sao”
“Vậy tao nói nhé. Chuyện là thế này khi mua trang trại tao cứ thấy nó rẻ nên mua. Hôm trước dọn về nghe hàng xóm kể lại họ bảo người chủ trước phải chuyển đi vì nơi này có ma”
Dung phá lên cười, từ trước đến giờ cô vẫn không tin những chuyện thế này. Hà thì không cô chờ cho bạn cười xong thì nghiêm túc nói tiếp
“Tao cũng không tin như mày nhưng hôm qua đàn gà nuôi trong chuồng bỗng nhiên bị chết sạch.”
“Chắc chúng bị cúm“ Dung vẫn hài hước
“Vậy tại sao xác chúng biến mất chỉ còn vết máu trong chuồng“ Hà nhìn thẳng vào bạn
“Mày nói nghiêm túc chứ“ Dung nói “Vậy mày đã báo công an chưa“
“Báo là nhà tao có mấy con gà chết à, họ chả thèm quan tâm đâu“ Hà cười khẩy
“Đúng đấy, chả ai buồn để ý đến chuyện này. Mà gà ở đâu ra thế, mày định chuyển sang nghề chăn nuôi à“
“Tao thì chẳng nuôi đâu, do người chủ trước để lại đấy“ Hà bĩu môi
“Thế mày định nhờ tao chuyện gì, bắt ma à, tao có phải thầy cúng đâu“ Dung thắc mắc
“Ai lại nhờ mày chuyện đó làm gì. Tao chỉ muốn mày đến đây ngủ với tao vài tối cho đỡ sợ thôi” Hà vồ vập
“Sao lại chỉ vài tối”
“Tao đang định bán chỗ này cho một tay buôn bất động sản. Hai bên đang thương lượng về giá cả“
“Thế thì tốt quá, tao cũng đang muốn đi xa vài ngày cho khuây khỏa đầu óc. Nhưng mày phải nấu ăn đấy“
“Đồng ý nhưng mày phải rửa bát“ Hà mặc cả
“Thỏa thuận xong“ Hai cô bạn nắm tay nhau phá lên cười
Phần 2
Chiếc xe du lịch của Hà ngoằn nghèo qua những con dốc dài, goi là vùng ngoại thành nhưng phải mất đứt 3 tiếng đi ô tô. Hà tự lái không cần tài xế nên trên xe chỉ có hai người, lúc dừng xe Hà xuống trước, tự tay mở chiếc cổng sắt to nặng nề rồi đánh xe vào sân. Dung nhìn quanh, quả thật đây là một cơ ngơi đẹp tuyệt, đất đai rộng rãi, nhìn ngút tầm mắt vẫn chưa thấy hết.
Ngay chính giữa trang trại là một căn nhà ba tầng mái bằng còn thơm mùi sơn vữa, chứng tỏ mới được xây không lâu, ngay cạnh đó là một ao cá, những con cá chép tung mình lên trên mặt nước trông thật hấp dẫn.
Vào nhà hai người thay quần áo tắm rửa, ăn cơm rồi ngồi nói chuyện, họ ôn lại những câu chuyện từ hồi học sinh, mừng cho những thành công của nhau, và chia sẻ những nỗi buồn trong cuộc sống. Dung biết Hà cũng đã trải qua vài mối tình nhưng không người đàn ông nào chịu được tính cách mạnh mẽ đọc lập của cô nên đều chia tay.
Đêm xuống… không ai bảo ai cả hai người đều có cảm giác rờn rợn, Hà cứ xoay xoay chiếc đèn pin trong tay thái đo lo lắng ra mặt
“Đừng lo có thể mày tưởng tượng nhiều quá“ Dung trấn an bạn
“Tao cũng hy vọng thế“
Họ cùng ngồi đợi cho đến khi thiu thiu ngủ…
“Đúng như mày nói, không có gì thật, thôi đi ngủ thôi“ Hà che miệng ngáp một cái thật to
“Ừ“ Dung thấy nhẹ cả người, cô vốn cũng rất sợ ma.
Căn nhà ba tầng có rất nhiều phòng nhưng cả Dung và hà đều ngủ chung ở căn phòng trên lầu 3. Họ ôm nhau cười rúc rích về sự lo lắng vớ vẩn của mình rồi bàn đến những chuyện mua sắm ngày mai rồi ngủ lúc nào không hay.
Vốn là người thính ngủ nên Dung tỉnh dậy trước tiên, cô nghe thấy những tiếng động ùm oàm như có ai vầy nước. Các cửa sổ trong phòng ngủ lại mở rộng khiến cho Dung nhận ra nơi phát ra những âm thanh đó là từ dưới sân, cô chồm dậy lay Hà:
“Dậy, dậy ngay”
“Chuyện gì thế, sáng rồi à“ Hà mắt nhắm mắt mở.
“Mày có nghe thấy gì không“ Dung hỏi bạn.
Lắng tai nghe một lúc rồi Hà gật đầu với Dung như thể xác định điều cô vừa nói. Hai người run lên vì sợ
“Phải làm sao bây giờ“ Hà hỏi bạn“Báo công an nhé“
“Xuống xem thế nào đã“ Dung bước xuống giường vớ cái gậy ngắn cạnh đó. Hà vội vã đi theo bạn cô cầm cái đèn pin mà run cầm cập suýt rơi,
Hai người men theo mép tường mà đi, xuống tầng 1 Dung hỏi bạn:
“Tao ra trước mày ở trong này có gì gọi công an nhé“
“Mày cho tao theo với“ Hà níu tay bạn
“Ra hai đứa có gì thì làm sao kêu cứu đây, thôi không bàn cãi nữa“ Dung dứt khoát bỏ Hà đứng tại cô nắm chặt cây gây giơ lên sẵn sàng rồi bước ra sân. Hôm nay trăng sáng cộng với ngọn đèn bảo vệ treo ở trước cửa ánh đèn hắt ra soi khá rõ một bóng đen đang hí húi làm gì đó ở ao cá
Phần 3
Do hồi hộp nên tiếng bước chân Dung vang lên khá rõ, ngay khi cô cách bóng đen khoảng chừng hai mét thì đột nhiên nó qua đầu lại. Dung kinh hoàng khi thấy đó là một con vật giống như khỉ nhưng to hơn rất nhiều, khuôn mặt dữ dằn xấu xí, thân hình lông lá, miệng nó còn nhoe nhoét máu, trên tay con thú còn cầm con cá đang gặm dở. Lấy hết can đảm Dung hét to lên rồi quay đầu bỏ chạy. Bị kích động con thú hú lên phóng theo Dung, đuổi sát cô
“Chạy đi“ Dung hét lên với Hà lúc này đang đứng bần thần không biết có phải vì quá sợ không
Chỉ bằng một cú nhảy con thú nhảy qua đầu Dung chặn đầu cô. Nó nhe hàm răng trắng ởn đính máu ra gầm gừ
Dung và Hà không hẹn nắm chặt tay nhau nép sát vào góc tường run lập cập, con thú lượn quanh họ rồi đọt ngột chồm tới
“Á.. Á…” Theo phản xạ Dung cúi đầu xuống hai tay bịt chặt lấy tai.
“Bịch“ Tiếng động như thể vật đập chạm mạnh vào tường rồi tất cả yên lặng, Dung khẽ khẽ mở mắt ra nhìn xung quanh cô thấy Hà nằm bệt trên mặt đất mặt tái xanh cắt không ra chút máu. Cách đó không xa nằm lù lù một đống là con vật lúc nãy xông vào cô. Nó nằm yên không cử động.
“Này…….. Này” Dung lay Hà rồi đỡ bạn dậy.
“Nó đâu?“ Hà vẫn chưa qua cơn sợ hãi
“Đừng sợ nó kia kìa“ Dung chỉ tay vào con thú
Vừa nhìn thấy Hà túm chặt lấy Dung kêu rầm rĩ lên
“Yên nào“ Dung bịt mồm bạn gắt khẽ “Muốn nó dậy ăn thịt cả đám à“
Lời nói của cô hiệu quả ngay lập tức, Hà không dám cả thở nữa, mãi sau cô mới dám thều thào
“Làm gì bây giờ hả mày“
“Ở đây có diện thoại không“ Dung hỏi
“Chỗ này chưa phủ sóng di động, điện thoại bàn thì không có“ Hà lắp bắp
“Thế thì ra chỗ ô tô đi, bọn mình chạy thôi“ Dung kéo tay bạn chạy thật nhanh
Lúc đứng trước chiếc xe đậu dưới vòm cây, cả Dung và Hà đều ngao ngán nhìn nhau, cả bốn bánh xe không hiểu vì sao bị con thú dùng răng gặm nát.
“Chết rồi“ Hà rên rỉ, chực khóc.
“Đừng sợ, mình có 2 người cơ mà“ Dung trấn an bạn,
“Tao với mày chạy bộ đi, thoát được rồi hãy tính sau“ Hà nêu ra ý kiến
“Nhưng xung quanh vắng vẻ lắm, chạy đi đâu bây giờ, con thú ấy nó tỉnh dậy chỉ vài phút là đuổi kịp tụi mình rồi“
“Vậy chịu chết à“
“Không“ Dung nghiêm mặt nói “Quay lại đi với tao“
Sợ hết vía nhưng Hà vẫn phải bấm bụng đi theo cô bạn, họ lần lại vào nhà, may có lẽ con thú bị va đầu quá mạnh nên nó vẫn con li bì trên nền đá hoa.
Lấy chân dá nhẹ lên thân hình con thú không thấynó cử động Dung bảo Hà
“Mày có dây thừng không“
“Có“ Hà gật đâu “Trong kho gần ngay đây”
”Mang lên đây, càng nhiều càng tốt“
Không chờ nhắc lại lần thứ 2 Hà hói hả phóng đi, chỉ 5 phút sau cô quay lại vác một bó dây to tướng.
“Phụ tao một tay“ Dung tròng dây quanh người con vật, mỗi khi đụng tay vào lớp lông con thú Hà lại nhăn măt nhưng vẫn làm theo chỉ dẫn của cô bạn
Hai người cột con thú mấy lần dây rồi mới thở phào
“Bây giờ thì ổn rồi, mày và tao kéo nó vào chỗ nào chắc chắn đợi đến sáng thế là xong”
“Phải kéo à, nặng lắm đấy“
Dung không trả lời cô cùng Hà hì hục kéo con vật vào nhà rồi cài cửa thật cẩn thận.
Phần còn lại của đêm đó Dung và Hà không dám lên phòng ngủ, họ nằm ngay cạnh cửa nhà, thao thức đến gần sáng mệt quá cả hai mới thiếp đi.
Tiếng rên rỉ vọng vào tai Dung đánh thức cô, bên cạnh cô Hà cũng đã tỉnh dậy, cả hai chăm chú nhìn vào cánh cửa của nhà kho. Ở trong đó vọng ra từng tràng tiếng kêu hú nghe rền rĩ thê lương còn cả tiếng va đụng. Hai người nhìn nhau một lúc rồi Hà bước len trước mở khoá cánh cửa bước vào trong, Dung lập tức nước theo chân bạn cô thấy hồi hộp
Con thú bị trói trên sàn nhà đang oằn oại vùng vẫy để bứt khỏi những sợi dây. Thấy có người bước vào con thú cố quay người lại ngước mặt nhìn hai người phụ nữ. Trong khoảng khác Dung có cảm giác mình bị hoa mắt vì cô nhìn thấy những giọt lệ trên khoé mắt con thú. Dụi mắt để biết mình hoàn toàn tỉnh táo cô quay sang phía Hà hỏi
“Mày có thấy… “
Trước khi cô nói hết thì Hà tiếp nói ngay:
“Nó khóc”
“Chắc là nó đau lắm“ Dung không hiểu sao mình lại nói ra câu đó
“Phải làm sao bây giờ“ Hà theo thói quen hỏi bạn
“Tao xem thế nào đã“ Dung nói trầm ngâm, cô bước lại gần con vật. Trái với thái độ hung hăng đêm qua nó gục đầu giấu mặt xuống khong dám nhìn thẳng chỉ rên to hơn
Dung dùng tay chạm nhẹ vào người con thú, Hà nín thở dõi theo cô. Con thú nằm yên cho Dung chạm vào không có một cừ chỉ phản đối
“Mày lại đây“ Cô vẫy tay gọi Hà
“Nó không cắn chứ” Hà bước lùi một quãng dài
“Không đâu“ Dung trấn an bạn
Hà chỉ dám đứng cách con thú khoảng một bước chân rồi lè lưỡi như thể chọc tức rồi lùi lại.
Vào sáng hôm sau khi Hà vào nhà kho để xem tình hình thì cô ngạc nhiên thì thấy Dung trong đó con thú vẫn bị xích trong góc nhưng sợi dây chỉ tròng vào chân vào cổ nó thôi. Cô bạn của Hà đang cầm chiếc bánh mì đút cho con thú ăn.
“Nhìn này“ Dung tự hào khoe “Nó quen với tao rồi, có lẽ hồi hôm nó đói quá nên quậy phá”
Thấy thái độ bạo dạn của bạn Hà cũng thấy yên tâm, cô ngồi xuống ngay cạnh Dung hỏi
“Mày thấy con thú này thuộc loại gì nhỉ“
“Tao thấy nó giống loại đười ươi, nhìn tay nó kìa” Dung chỉ cho Hà thấy bắp thịt cuồn cuộn dưới lớp lông xù xì của con thú
“Mày định làm gì với nó đây” Hà thắc mắc
“Giữ nó lại mấy hôm đi, tao thấy con vật cũng hiền lành, ăn no xong thì ngủ“
“Tao vẫn cứ sợ sợ thế nào ấy, cứ nghĩ lại chuyện đêm qua lúc nó chồm lên“
“Ê Monkey, xin lỗi cô Hà đi nào“ Con thú như hiểu lời Dung nói nó ngồi đậy quỳ xuống vái vái mấy cái về phía Hà
Để lại một bình luận