Phần 8
Nhân viên bảo vệ đang đi kiểm tra các hành lang, dì nghe được tiếng chân, và sợ rằng chậm trễ sẽ không kịp mất, vì vậy bà ngừng chống cự. Tôi bắt đầu đẩy chậm, sự ấm áp và mềm mại ẩm ướt trong miệng cô ấy, cùng với ánh mắt long lanh nhìn tôi mong đợi, chỉ cần 30 lần đẩy, tôi đã xuất tinh. Tất cả tinh dịch phun vào miệng dì, rồi trào ra ngoài khoang miệng, dì quay ra khạc nhổ trên sàn nhà trong sự khó chịu… Nhanh chóng mặc quần vào và kéo dì xuống lầu. Nhân viên bảo vệ đang khóa cửa thì thấy thật kỳ lạ khi tôi và dì đi xuống cầu thang. Trở lại phòng ktx của dì, bà nằm trên giường và khóc. Tôi đứng trên mép giường mất mát, Không biết phải nói gì, đành ngồi bên kia chờ. Dì ấy khóc cho đến cuối ngày, và thực sự ngủ thiếp đi, làm tôi dở khóc, dở cười. Không dám thay quần áo cho cô ấy, chỉ dám điều chỉnh cho gì nằm tư thế ngủ thoải mái. Sau đó, tôi ngủ thiếp đi trên bàn làm việc. Khi thức dậy vào ngày hôm sau, thấy rằng mình đang ngủ trên giường, và dì đã dậy chuẩn bị bữa sáng.
Bầu không khí hơi lúng túng trong bữa ăn, tôi mở lời: “Dì, ngày hôm qua con bị ma xui nên đã…”
– Hãy quên đi quá khứ. Ta không muốn nói về nó.
Tôi im lặng, vùi đầu vào bữa sáng.
Vào buổi tối, như thường lệ, dì ấy tiếp tục dạy kèm tôi trong ktx. Dì vẫn như thường lệ, cuối cùng tôi đã buông được hòn đá trong tim. Đã đến lúc chuyển sang bước tiếp theo.
Trong vài ngày tiếp theo, tôi có thể đùa giỡn với dì như trước, xoa bóp cho dì và thỉnh thoảng lấy lấy tay đè lên những khối thịt mềm mại. Đêm đó, tôi lại nhờ dì giúp thủ dâm, đứng trước mặt dì còn người ngồi trên ghế cho làm cho tôi.
– Dì ơi, dùng miệng có được không? Tôi hỏi.
Dì lắc đầu.
– Nó sẽ nhanh hơn rất nhiều với miệng đó. Tôi bắt đầu nhìn vào khuôn mặt của dì. Quy đầu cọ xát vào má dì nhiều lần…
– Đừng làm điều đó.
– Dì ơi, sẽ nhanh thôi. Ánh mắt dì có chút mờ mịt… tôi nhân cơ hội đâm vào, tôi dùng cả hai tay cố định đầu cô ấy, đẩy quy đầu từ từ chen vào cánh môi, bỗng dì phản ứng. Thật trùng hợp khi cái lưỡi mềm mại của cô ấy chống lại quy đầu của tôi, và nó rất thoải mái. Dì tôi thụ động để tôi làm bất cứ điều gì mình muốn, cơ thể tôi cũng nóng lên, từ từ bắt đầu chèn vào sâu hơn. Dì lập tức không chịu nổi, vẻ mặt rất khó chịu. Tôi rút ra một phần và bắt đầu ra vào từ từ, phải nói rằng miệng của cô ấy thực sự quá thoải mái, chưa kể xem một người vợ trinh khiết, một cô giáo xinh đẹp thổi kèn cho mình thật là kích thích.
Tôi không dám làm lâu và cũng không thể chịu đựng được, tôi rút ra và bắn trong giấy đã chuẩn bị sẵn. Dì tôi thở hổn hển không nói gì, nếu không nhầm, cô ấy đang ướt sũng bên dưới! Một lúc sau, dì đi vào phòng tắm để súc miệng, và tôi ngồi trên ghế thoải mái vui vẻ với cảm giác chiến thắng nhìn xuống dương vật vẫn còn hơi cứng rắn của mình!
Tất cả chỉ vừa mới bắt đầu thôi!!!
Đọc đến đoạn cuối, cuối cùng tôi cũng xuất tinh. Cảm thấy bối cảnh các nhân vật của tác giả khá giống với mình, điều này giúp tôi dễ dàng tưởng tượng hơn. Nếu tôi cũng có một người dì như vậy thì…
Viết một dòng trong các bình luận: Chúc chủ thớt một cuộc sống hạnh phúc, mong được cập nhật sớm.
Còn ba ngày nữa là đến kỳ nghỉ. Trong vài ngày qua, các sinh viên không tránh khỏi sự thoải mái và phấn khích. Vì vậy, cô Tô đã khiển trách chúng tôi một cách thậm tệ, và bảo nếu không tập trung thì sẽ ra thật nhiều bài tập về nhà…
Buổi tối chán nản, tôi gọi về nhà:
– Này. – Đó là chị gái với giọng nói lười biếng.
– Chị!
– Gấu con, ngươi hét lên cái gì?
– Chị, chị ở nhà mình vui vẻ chết đi được. Tôi ghen tị nói.
– Bình thường! Chị thường đi mua sắm, và tụ tập đi chơi ban đêm, giờ kiệt sức đây nè.
Mặt tôi đầy vạch đen, “Chị, chị không tỏ ra thông cảm với em sao?”
– Ồ… Chị hờ hững đáp: “Còn gì nữa không?”
「…」
– Có vẻ như không có gì xảy ra, chị tắt máy đây…
– Khoan đã…
– Có chuyện gì?
– “Em…” Tôi chỉ muốn nói chuyện với chị tôi, nhưng không ngờ đó là kịch bản này, và sau khi suy nghĩ về nó, tôi nói…
– Chị, chị nghĩ sao về Tần Thục…
– “Hả?” Chị tôi có chút kỳ lạ, “Cái này để làm gì?”
– Cứ hỏi đi…
– Ngươi biết rõ hơn ta, đúng không?
– “Ừm.” Tôi thật sự thở dài: “Chị, chị không thể không chống lại em sao?”
Chị cười khẽ: “Ngoan ngoãn đi ngủ đi, đừng trì hoãn ta xem TV.”
“Muội muội nó…”
Chị tôi kiên quyết cúp điện thoại. Cô ấy thậm chí không bận tâm đến việc chăm sóc em trai mình, không có gì lạ khi những người biết chị ấy gọi chị là cô gái băng trôi. Sau khi cúp điện thoại, nghĩ đến mẹ, không biết bà giờ đang làm gì?
Trong phòng ktx của mẹ, mẹ tôi và Tần Thục ngồi cạnh nhau trên bàn làm việc như thường lệ. Nhưng lần này không phải dạy học, mà bà uốn cong toàn bộ thân trên cúi xuống đùi Tần Thục. Quần đùi và quần lót y bị cởi ra đến đầu gối, một tay anh ta vuốt ve tấm lưng cong cong của mẹ, tay còn lại thì đặt trên đầu mẹ tôi lắc lư…
“Tụt… tụt…”
“Ưm… ưm…”
Tiếng mút và tiếng rên rỉ của mẹ khiến không khí căn phòng thêm tục tĩu. Nghe vậy, máu trong người anh ta nóng lên…
“Ưh, dì ơi thoải mái quá…”
Mẹ nuốt nước miếng, chỉ cố gắng hít một hơi, khi nghe thấy lời khen ngợi của Tần Thục thì bà lại cúi xuống hút nó lên một vài lần nữa. Y bị mút mạnh đến mức không khỏi động đậy bụng dưới vài lần. Con cặċ to lớn theo sau và đâm vào sâu trong miệng bà, mẹ thốt ra một tiếng “Woo… Uhhh… ư…”
Tần Thục vội vàng xin lỗi: “Dì Hồng, con xin lỗi, con xin lỗi.”
Mẹ muốn ngẩng đầu lên mắng vài câu, nhưng lại bị hắn đè ép tàn nhẫn, cơn thịnh nộ theo lắc lư tan thành mảnh nhỏ, và cuối cùng trở thành “Hmm… Tốt… Ồ… Hừ…”
Một lúc mẹ lại chuyên tâm vào việc, tiếp tục lên xuống đầu mình nhịp nhàng…
– Dì Hồng. Con Luôn có một câu hỏi, con có thể hỏi không?
– Hừ… Hmm… Mẹ gật đầu nhẹ khi mút…
– Dương vật cháu lớn không?
Bị sốc bởi câu hỏi đến nỗi bà dừng lại. Mẹ nhổ nước bọt ra, ngẩng đầu lên, lần này Tần Thục không đè ép xuống, nhưng bàn tay vẫn vuốt ve qua lại sau lưng bà. Mặt mẹ đỏ đến mức cháy như lửa, hắn lại hỏi: “Dì, của chú thì so với cháu như thế nào, lớn nhiều không?”
– Thế nào… cũng được – Mẹ nói: “Con cũng… thật to.”
– Dì ơi, vậy dương vật to hay nhỏ tốt hơn.
– Cái này… Mẹ ngập ngừng, “Đương nhiên là to tốt rồi.”
– Vậy dì hẳn là thích cái lớn rồi. – Tần Thục vui vẻ nói.
“Sao con dám trêu chọc dì.” Mẹ muốn đánh y…
Tần Thục cúi đầu nói: “Thật mà, dì bảo con cặċ lớn tốt, nên tất nhiên dì sẽ thích của con mà.”
“Vớ vẩn.” Mẹ ngại ngùng nói.
“Dì Hồng, nói cho con biết, dì có thích con cặċ của con hay không?”
Mẹ không trả lời, vẻ ngoài thanh tú đó càng làm tăng thêm vẻ hương diễm cho khuôn mặt trưởng thành, trông rất đẹp, rất dễ bị mê hoặc. Tần Thục hôn lên đôi môi đỏ mọng của mẹ. Nếu là trong thời gian bình thường, bà chắc chắn sẽ quay đi ngay lập tức. Nhưng bây giờ, mẹ giống như hóa đá ở đó, để cho y tùy ý, mãi cho đến khi hắn thè lưỡi, muốn chọc vào miệng, bà mới phản ứng lại toan đứng dậy, như tia chớp Tần Thục ôm lấy bà khỏi ghế.
“Con… Con chỉ muốn chăm sóc cái miệng nhỏ nhắn của dì mà thôi.” Tần Thục cũng đứng lên.
“Đừng làm như vậy nữa.” Mẹ gượng gạo vẻ mặt nghiêm túc.
– “Dạ, dạ.” Hắn mỉm cười đi tới, đỡ mẹ tôi trở lại ghế ngồi xuống.
– “Tần Thục, dì có thể dùng tay như trước không?” Mẹ ngượng ngùng nói.
– Lâu ra lắm… Nhưng như con thấy, dì dùng… miệng dễ dàng hơn mà…
– Con có giao nó cho dì nè. – Tần Thục cầm con cặċ lớn trong tay lắc lắc trước cái miệng nhỏ nhắn của mẹ. Quy đầu và môi cọ xát thân mật.
– Nhanh chóng thì con mau tập trung học được nà, Dì Hồng… – Tần Thục cầu xin.
Cuối cùng, mẹ tôi cũng thỏa hiệp, hắn hít sâu một hơi, “Dì ơi chăm sóc nó nhé”
– Dì mút nó đi…
Mẹ ngoan ngoãn mút một ngụm thật sâu, rồi từ từ rút ra… phụp… một âm thanh giòn dã.
Trước khi mẹ kịp phản ứng, hắn lại nhét quy đầu vào, “Lại hút đi.” Người mẹ vâng lời và hợp tác, giống như một đứa trẻ được dạy dỗ một cách khiêm nhường. Dưới cái miệng nhỏ nhắn mút của mẹ tôi, y miệt mài đóng vào rút ra lại đóng vào nhiều lần.
– Đúng vậy, dì ơi hừm… là như vậy…
Hắn ta lại nhét vào, mẹ mút một ngụm theo phản xạ, nhưng không thấy Tần Thục rút ra. Bối rối, bà ngẩng đầu nhìn. Đôi mắt to ngấn nước của mẹ giống như nước mùa thu chiếu sáng trong hồ. Và chiếc áo trên người mẹ, cúc áo trên ngực đã bị Tần Thục lặng lẽ cởi ra trong lần thổi kèn trước đó, lộ ra một chiếc áo ngực màu trắng nâng đỡ hai quả đào tiên và một khe sâu hun hút. Y nhìn xuống và gần như xuất tinh khi nhìn vào một bức tranh đẹp khêu gợi như vậy. Đôi mắt long lanh kia nhìn thấy dáng vẻ kỳ lạ của Tần Thục, mẹ anh nhổ ra hỏi, “Con có chuyện gì vậy?”
Hắn cố gắng hết sức chống lại sự thôi thúc muốn xuất tinh, “Không… Có ạ. Dì Hồng, giống như vừa rồi nữa đi.”
“Là như vậy sao?” Bà ngậm con cặċ của vào miệng, mút nhẹ nhàng rồi lại nhổ ra.
“Vâng, vâng, vâng… Dì ơi, dì quá thông minh.”
Được khen ngợi, mẹ không khỏi lộ ra dấu vết ngại ngùng, tiếp tục làm thêm vài lần nữa. Tần Thục cố định sau gáy bà…
“Dì đã từng ăn kẹo mút chưa?”
“Đây, cầm con cặċ và nghĩ về quy đầu như kẹo trên kẹo mút.”
Mẹ hợp tác, con cặċ này dường như đốt cháy ngọn lửa trong lòng, thiêu đốt lý trí của bà thành tro bụi. Mẹ mút liên tục vào quy đầu như kẹo mút, nhổ nó ra và ăn lại. Lúc đầu chậm rãi, và sau một vài phút, nó trở nên thành thạo. Âm thanh “zizi” vang vọng trong phòng. Tần Thục cũng thoải mái phát ra âm thanh “ưh… àh…”
Miệng của mẹ nhỏ, quy đầu của y lại rất lớn, buộc men làm việc chăm chỉ hơn, quy đầu được chèn vào ngày càng nhiều, ngày càng sâu hơn. Tần Thục bắt đầu hơi duỗi thẳng bụng, tiếng rên rỉ tục tĩu của cả hai vang khắp phòng…
Mình đang làm gì vậy? Mẹ hét lên trong lòng. Mình đang mút dương vật của cháu trai. Không, không… Tôi không loạn luân với cháu mình. Mẹ giãy giụa dữ dội trong lòng, nhưng bà không dừng lại… Dần dần, dường như có một luồng nhiệt chảy qua phần thân dưới của mẹ tôi, và chất lỏng ấm áp làm ướt lớp vải thấm qua quần. Nhưng bà không nhận ra điều đó, như thể có một cái gì đó thúc giục cô tiếp tục mút.
Tần Thục không chịu nổi nữa, biên độ lực đẩy tăng lên. Không thể chịu được độ sâu của con cặċ khổng lồ, mẹ bắt đầu rên rỉ đau đớn, ngước lên nhìn Tần với đôi mắt cầu xin lòng thương xót.
“Ah… hừm…” Tần Thư phát ra một tiếng gầm dài.
Dương vật nở lớn bắt đầu run rẩy dữ dội, tinh dịch phun ra từng đợt, mẹ theo phản xạ kịp nhổ ra. Nhưng sau đó là một dòng tinh dịch bắn thẳng vào mặt, mẹ choáng váng tại chỗ, nhưng con cặċ lớn vẫn thẳng bắn ra những dòng trắng đục lên mặt, lên người và rơi xuống sàn nhà…
Cuối cùng cũng kết thúc rồi!
Ba ngày học cuối cùng trôi qua, sau khi học xong tôi với mẹ và Tần Thục ăn tối xong. Chị gái tôi đi xe đến trường đón, năm nay chị 22 tuổi và có bằng lái xe cách đây 2 năm. Chị đeo một cặp kính hồng, búi hoa buộc sau gáy, mặc một chiếc áo camisole và phần thân dưới là một chiếc váy dài gần như chạm đất, cùng với dáng người cao ráo và khí chất phi thường, khiến ai đi qua khu vực này đều phải ngoái nhìn!
Nhưng tôi sẽ không bị lừa đâu. Đừng nhìn bề ngoài mà đụng vào tảng băng trôi đó, xui xẻo lắm…
“Em họ!” Tần Thục đi lên chào hỏi hắn rất nhiệt tình.
“Hmm…” Chị gái tháo kính râm ra và trả lời nhẹ nhàng.
Mẹ thì không gặp chị ấy trong một tháng, vì vậy bà đã đi lên và trò chuyện. Tôi nhìn trái nhìn phải, rồi lặng lẽ xách hành lý của ba người vào cốp xe. Tôi mở nó ra và đặt nó vào, trong long ấm ức, sau khi sắp xếp xong bốn người lên xe chuẩn bị về. Lần này là mẹ lái, và chị ngồi ở ghế phụ, tôi ngồi ở phía sau với Tần Thục, vẫn không có ấn tượng tốt với y chút nào. Tần Thục nói quay qua nói chuyện, tôi ừ qua loa, giống như đang phớt lờ nó. Chẳng mấy chốc, anh ta không còn làm phiền tôi nữa.
Không khí trong xe hơi buồn tẻ, và tôi ngủ thiếp đi. Khi thức dậy, chiếc xe đã đến tầng hầm dưới nhà, và tôi rất vui mừng khi thấy nhà. Vội vàng xuống xe, Tần Thục thì đi theo mẹ trực tiếp lên lầu, chị gái liếc nhìn tôi với ánh mắt ngắn gọn sắc bén, tôi đành lặng lẽ mở cốp xe… Tôi theo chị gái lên lầu.
“Thiên đệ!”
Đột nhiên, nghe thấy Lục Hưng anh hàng xóm cạnh nhà gọi tôi từ phía sau. Tôi quay lại và nói xin chào. Anh ta chạy đến bên cạnh, chị tôi lúc này liếc nhìn Lục Hưng, làm mặt anh đỏ lên cúi đầu xuống. Trông thật buồn cười, anh ta nổi tiếng mặt dày, không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại xấu hổ khi nhìn thấy chị tôi, giống như một cậu bé. Lục Hưng đã nói với tôi chuyện này, rất thẳng thắn, anh ấy có ý đó với chị, nhưng đó không phải là tình yêu giữa nam và nữ. Giống như mọi người đều có một nữ thần trong trái tim của họ, và chị gái là nữ thần trong lòng anh ta. Thông thường, một người luôn chỉ có một nữ thần, giống như chị tôi trong mắt Lục Hưng vậy. Lục Hưng đổi chủ đề, “Tiểu Thiên, người bên cạnh mẹ cậu là ai?”
– Người thân của em.
– Ồ. Nhân tiện, cậu có bao nhiêu ngày nghỉ?
“5 Ngày.” Tôi nói: “Anh Hưng, 5 ngày tới có gì cho em theo với.”
– Hừ. Khi thời điểm đến, anh sẽ dẫn dắt đội để thách thức lớp của cậu đó.
– Anh giỏi bóng rổ. Nhưng bên bọn em cũng rất tốt, và đừng coi thường ai nhé!
Chúng tôi trò chuyện như thế một lúc sau đó chia tay về nhà. Tôi nằm thoải mái trên giường và duỗi người thật đẹp.
– Hừ… Tôi thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng một câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Chúng tôi chỉ có ba phòng ngủ trong nhà, phòng ngủ chính của bố mẹ, phòng của chị, và sau đó là phòng ngủ của tôi. Điều đó chắc chắn có nghĩa là tôi sẽ ngủ với Tần Thục tối nay. Nghĩ đến đây, lòng tôi lại bực mình một kỳ nghỉ không dễ dàng có, nhưng cuối cùng phải ngủ với người mà tôi chán ghét mỗi đêm. Lúc này, mẹ tôi bước vào với một chiếc gối trên tay, “Hôm nay Tần Thục sẽ ngủ với con.”
“Ồ.” Tôi bơ phờ trả lời.
Mẹ trừng mắt nhìn tôi, sau đó đặt chiếc gối trong tay bên cạnh. Bất lực nhìn chiếc gối, tôi thực sự muốn ném nó đi. Khi tôi đang xem TV trong phòng khách vào ban đêm, mẹ nhận được một cuộc gọi từ cha, và hóa ra cha tôi đã xuống máy bay! Và sẽ đi tàu qua đêm về nhà vào ngày mai!
Tôi cũng rất vui khi nghe điều đó. Bố chắc hẳn đã trở về với rất nhiều niềm vui và những đặc sản ngon miệng. Lúc này, tôi vô tình chú ý đến Tần Thục, hắn mỉm cười, nhìn mẹ một lúc rồi lại nhìn chị tôi đang cầm cái gối. Thật kỳ lạ! TV trong phòng khách bị chị và mẹ chiếm dụng, hai mẹ con bị mê hoặc bởi bộ phim ngôn tình. Nhà tôi có hai máy tính, một máy ở trong phòng của mẹ, và có một cái trong phòng của chị. Vào kỳ nghỉ, tôi đến phòng mẹ để chơi, không có bất kỳ trò chơi nào mà tôi thích, vì vậy tôi chỉ lên mạng và trò chuyện. Sau khi chơi một lúc, tôi nhớ ra đến với trang web đó. Lắng nghe chuyển động bên ngoài, sau khi cảm thấy an toàn, tôi gõ theo trí nhớ, một hộp đăng nhập bật lên và nó yêu cầu mật khẩu. Tôi nhắn tin cho Lưu An đang online, “Mượn tài khoản trang web của cậu.”
“…”Lưu An chấm chấm mấy lần.
– “Nhanh.”
– “Nhân tài à, không thể cho cậu vô cớ.”
Tôi sững sờ một lát, lập tức gõ chữ: “Cậu muốn gì?”
– “Thật ra cũng không có gì, sau này hãy cho mượn bài tập của cậu để chép bài…”
– “Chết tiệt! Mập mạp chết bần, làm như kiểu cậu chưa bao giờ chép ấy?”
Lưu An thả icon với một nụ cười tự mãn, tiếp theo là tài khoản và mật khẩu.
– “Cảm ơn.”
– “Hehe, cậu làm việc điều độ nhé.”
Tôi nhập tài khoản và mật khẩu trên trang web và đăng nhập thành công. Lưu An lại gửi thêm một câu: “Bài tập về nhà trong kỳ nghỉ tất cả phụ thuộc vào cậu cả đấy…”
Tôi phớt lờ, tập trung vào mạng. Một đống tin nhắn và thông báo nhảy lên, chết tiệt! Mập mạp không biết làm quái gì thế. Tôi bỏ qua, và chỉ tìm kiếm cái cần xem. Đột nhiên, tiếng gọi “Tiểu Thiên” làm tôi sợ hãi, và nhanh chóng thay đổi tab rồi quay lại, mẹ dần đến bên cạnh.
“Đừng chơi quá lâu.” Mẹ vỗ vai tôi.
Rõ ràng bà không để ý, tôi thở phào nhẹ nhõm, “Dạ. Con chơi một chút thôi.”
Tủ quần áo ở cạnh bàn máy tính, và mẹ mở tủ lấy đồ để thay quần áo. Tôi giả vờ mở một vài cái cổng khác, trong khi chú ý đến hành động của Mẹ. Lúc này, mẹ cúi xuống và lục lọi đồ lót của mình, vì vậy mông mẹ hếch lên ngay trước mặt tôi, và dưới lớp phủ nhẹ của chiếc váy màu lục lam, cặp mông đẹp tròn trịa và đầy đặn thật quyến rũ. Tôi sững sờ một lúc.
Mẹ tìm quần áo xong quay đầu lại, kỳ lạ nhìn tôi: “Con đang nhìn cái gì vậy?”
– “Con…” tôi nói với một tiếng cười khô khốc, “muốn xem mẹ mặc gì vào ngày mai.”
– “Vớ vẩn, mẹ đang tìm đồ ngủ đây nè”
– “Ha, bộ đồ ngủ này đẹp quá.” Tôi hùa nịnh bợ…
– “Thật sao?” Mẹ ướm vào cơ thể mình, một đôi mắt đẹp lấp lánh đánh giá.
Người mẹ bình thường trang nghiêm hiếm khi thể hiện ra sự đáng yêu như thế này, và tôi cảm thấy trẻ hơn mười tuổi. Tôi mỉm cười và nói: “Vẻ đẹp của mẹ là chính, nên mọi thứ khoác lên đều đẹp.”
“Ngươi không cần phải nịnh bợ.” Nói xong rồi mẹ đi tắm. Tôi nhìn bà bước ra khỏi cửa và nhanh chóng mở trang web. Mở blog của người đó nhưng không có bài viết nào cập nhật, hơi thất vọng mở sang của “Cậu bé bán hoa” thì có một bức ảnh mới! Đây là một bức ảnh được chụp từ phía sau, và trọng tâm của bức ảnh là một người đang mặc đồng phục học sinh, cô ấy kéo chiếc mũ và quay lưng lại với máy ảnh, mang theo một chiếc cặp học sinh màu hồng sau lưng, từ bức ảnh thấy rằng họ đang ở trong một chiếc xe bus. Mắt tôi gần như bốc cháy, tôi biết cô gái đó. Cô ấy là Tiêu Tĩnh!!!
Nhìn vào thời gian của bài đăng, là 17: 31 chiều, thời gian các học sinh trở về nhà bắt đầu kỳ nghỉ. Chắc hẳn Tĩnh đã gặp Lý Tân khi cô bắt xe buýt. Không! Hẳn là hắn ta theo dõi tiểu Tĩnh. Yên lặng…
Chỉ có một bức ảnh này, nhưng tôi không thể ngồi yên và xem đi xem lại. Tiểu Tĩnh trong bức ảnh nhìn ra ngoài cửa sổ và dường như không chú ý đến hắn ta phía sau. Váy đồng phục học sinh dài đến đầu gối, để lộ bắp chân trắng, dịu dàng và ưa nhìn. Đăng ảnh này lên blog, Lý Tân muốn làm gì? Hắn đã làm gì trên xe bus… Rất nhiều suy nghĩ linh tinh lóe lên trong tâm trí, có phải giống như này trên xe bus trong mấy bộ phim jav, nam chính với nữ sinh vụng trộm…
Tôi lắc đầu thật mạnh và cố gắng cho mớ hỗn độn đó ra khỏi đầu. Phải gọi điện thoại cho tiểu Tĩnh, nhưng sẽ nói gì đây? Dù sao… Tôi tắt máy tính và đi đến phòng khách. Chị gái vẫn đang xem phim với sự thích thú, nằm dài trên ghế sofa. Tần Thục không biết đã đi đâu. Tôi nhấc điện thoại lên gọi đến nhà Tiểu Tĩnh.
“Alo.” Đó là giọng nói một người phụ nữ nghe có vẻ ngọt ngào.
Tôi hơi đơ đơ nói: “Xin lỗi, Trần Tĩnh có ở nhà không ạ?” Tôi cố tình hạ thấp giọng.
– Ngươi là…
– Con là bạn học của Tiêu Tĩnh, có chuyện muốn thông báo cho cô ấy.
– Vậy à, cậu chờ một chút, tôi sẽ gọi Trần Tĩnh qua.
Tôi hồi hộp chờ đợi, nghĩ rằng người phụ nữ trong điện thoại hẳn là mẹ của Tiêu Tĩnh. Nhìn vào phòng tắm, mẹ tôi vẫn đang tắm bên trong đó hẳn phải lúc nữa mới ra.
– Alo… Tiêu Tĩnh nghe máy.
– “Là tớ.”
– “Cậu thật táo bạo, sao lại gọi giờ này?” Tiêu Tĩnh sửng sốt.
Nghe giọng điệu của Tĩnh, dường như không có gì khác thường, tôi cố gắng nói: “Ngày mai tớ muốn mời cậu đi chơi.”
“Thật sao?” Tiểu Tĩnh nhìn rất vui vẻ.
Có lẽ tôi suy nghĩ quá nhiều, nếu Lý Tân làm gì thì Tiêu Tĩnh chắc chắn sẽ không phải như bây giờ. Nghĩ đến đây, tôi thả lỏng: “Đương nhiên là sự thật, không phải cậu vẫn luôn muốn đến công viên giải trí sao?”
Để lại một bình luận