Phần 164
Đợi cho cơn sướng qua đi nó mới ngồi dậy rút buồi ra khỏi lồn bác, nhìn bác nằm đờ ra run rẩy vì cơn sướng vẫn chưa lắng dịu. Lỗ lồn đỏ chót của bác khép dần lại, nhíp nhíp đẩy những đám tinh khí còn lại trong đó trào ứa ra. Nó vội dùng tay bịt lấy lồn bác, vét đám tinh khí ấy trét lên nhoe nhoét trên mu lồn bác, ướt sũng cả đám lông. Nó vừa bóp cái lồn nhẫy nhụa đó vừa thụt cả hai ngón tay vào trong lỗ lồn nóng ấm của bác mà móc ngoáy khiến bác cứ cong người lên lăn lộn qua lại. Hồi lâu sau nó rút tay ra nằm xuống bên bác, đưa bàn tay ướt sũng ấy lên bóp vú bác.
Bà Huệ quay qua nhìn nó, vừa mãn nguyện sung sướng, vừa xấu hổ thẹn thùng, bà cười và dứ nắm đấm vào trán nó:
– Trông cháu thế mà cũng ghê lắm…
– Hì hì… “ghê” là sao hả bác?
– Cháu hư lắm… Cháu chẳng kiêng nể gì bác cả, bác còn hơn cả tuổi mẹ cháu đó, vậy mà cháu dám “làm bậy” với bác.
– Vậy bác có giận cháu không? – Nó hỏi trêu.
– Có, để rồi về nhà bác mách lại bố mẹ cháu cho mà xem… Nhóc con mà dám ép bác làm “chuyện người lớn”.
– Hì hì… – Nó cười – Cháu sợ quá… bác đừng có méc bố mẹ cháu nha…
Nó nghĩ tới mẹ, không hiểu mẹ sẽ làm gì khi biết nó đã đè bác Huệ ra mà dập tơi bời như nó đã từng làm với mẹ, chắc mẹ sẽ giận nó lắm. Và còn bố nó nữa không hiểu bố nó sẽ phản ứng ra sao khi người đàn này tối qua bố nó vừa mới “chơi”, giờ lại tới lượt nó “chơi”. Nó mỉm cười một mình vì ý nghĩ đó và quàng tay sang ôm bà Huệ kéo vào lòng…
– Cháu hư quá… bác đã bảo là cho ra ngoài rồi mà… sao cháu còn dám cho vô trong bác…
– Cháu xin lỗi… cháu đang sướng quá, cháu nhịn không được…
– Cháu chỉ biết sướng cho mình thôi, không biết nghĩ cho bác gì hết.
– Chuyện gì hả bác?
– Bác vẫn còn kinh nguyệt mà.
– Là sao? Ý bác nói là bác vẫn có thể dính bầu hả?
– Hứ… chứ còn gì nữa…
– Hì hì… dính bầu thì đã sao nè?
– Tôi mà dính bầu là bắt đền “anh” đó…
– Hì hì… bác định bắt đền cháu sao nè?
– Thì bắt anh nuôi chứ sao?
– Bác có dám không? – Nó trêu.
– Minh ơi… bác sợ lắm… sợ như cái lần đó… – Bà Huệ buột miệng.
– Cái lần đó làm sao bác? – Nó ngạc nhiên.
– Không… không có gì… – Bà Huệ ấp úng.
– Bác đừng có lo, tý nữa về cháu mua thuốc cho bác uống, sẽ không có chuyện gì đâu.
– Ừh… vậy cũng được.
Bàn tay nó lại thò xuống háng móc vào lồn bác. Bà Huệ nắm cổ tay nó giữ lại, nguýt dài một cái.
– Thôi đi “anh”… “anh” làm người ta “nát bấy” ra rồi mà vẫn chưa thỏa mãn hay sao, giờ lại còn vọc nữa.
Nó cười rút tay lên ôm lấy bác Huệ mà hôn hít… Bà Huệ cũng hôn “thằng bé”… Rời khỏi nụ hôn của nó, bà Huệ nằm sang 1 bên, trong đầu bà đang nhớ lại dĩ vãng xưa… 19 năm về trước…
19 năm về trước…
Năm đó Huệ 23 tuổi, chồng Huệ là anh Khang… Lần đó anh Khang bị bệnh nặng phải mổ, số tiền lúc đó cần cho ca mổ là 20 triệu, 1 số tiền rất lớn lúc bấy giờ (vàng lúc đó chưa tới 1 triệu đồng 1 lượng), Huệ không biết đào đâu cho ra số tiền đó, và thế là Huệ nhớ tới anh Mạnh bạn cùng học với Huệ và cũng là bạn cùng quê anh Khang, nhà anh Mạnh lúc đó rất giàu…
Tại nhà anh Mạnh… Nghe Huệ khẩn cầu anh Mạnh đã đồng ý giúp Huệ số tiền đó, anh bảo Huệ không cần phải trả vì là bạn bè mà… Huệ đã rất mừng. Sau đó anh Mạnh mời Huệ ăn tối… Trong bữa ăn Mạnh rót rượu cho mình và cho Huệ. Vì đang cần sự giúp đỡ của anh Mạnh nên Huệ không thể từ chối anh mà uống cạn, ly rượu khiến cô nóng rực cả người, khuôn mặt trái xoan hồng lên, ánh mắt long lanh trông đáng yêu hết sức…
Anh Mạnh và Huệ trò chuyện vui vẻ, Mạnh rót hết chén này đến chén khác, không thể từ chối nên Huệ đều uống cạn, cô cũng không ngờ mình lại có thể uống nhiều đến như vậy, cô không thấy khó chịu mà chỉ có cảm giác rạo rực, đầu óc hơi chuếch choáng, nói cười vui vẻ…
Mạnh nhìn cô chăm chú rồi đột ngột đứng lên, đi vòng ra sau lưng Huệ. Huệ ngưng thở, cô rùng mình khi hai bàn tay Mạnh đặt lên vai cô, mấy ngón tay chạm khẽ vào nửa trên bầu ngực cô. Chiếc nịt ngực cô mặc vốn chỉ che một nửa bên dưới, nửa bên trên vồng hẳn lên trên nền áo, chắc hẳn Mạnh đã quan sát thấy từ đầu. Mạnh cúi xuống nói khẽ:
– Huệ… em đẹp quá…
Huệ bối rối, đỏ bừng mặt:
– Em có đẹp gì đâu, anh Mạnh cứ chọc em… Vợ anh mới đẹp, cô ấy là hoa khôi của trường, em còn thua xa Mai…
– Mỗi bông hoa có 1 vẻ đẹp riêng mà em. – Mạnh cười.
Huệ không biết phải hành xử thế nào cho phải, cô không muốn làm Mạnh giận. Cô không thể gạt tay Mạnh ra khỏi ngực cô, vì cô đang cần anh giúp đỡ… Cô đờ cả người, hơi thở gấp gáp, hai vai co lại như muốn thu mình che giấu, khi cảm thấy hai bàn tay Mạnh từ từ đưa xuống ngực mình, nhẹ nhàng nắn bóp đôi bầu vú cô…
Qua hai lần vải nhưng Mạnh vẫn cảm thấy sức căng của cặp vú thanh tân. Huệ không dám phản kháng, cô xấu hổ quay mặt sang bên. Thấy vậy, Mạnh khẽ lùa bàn tay trái vào khe hở giữa hai tà áo, chạm vào ngực cô. Cô giật mình kêu lên:
– Anh Mạnh… Đừng anh…
Huệ cuống quýt quay người đi như muốn né tránh. Mạnh chả buồn để ý đến tiếng kêu của cô, tay tiếp tục mơn man trên làn da mịn màng của bầu vú cô, rồi luồn vào trong chiếc nịt ngực, chạm vào đầu vú nhỏ xinh của cô. Huệ cảm thấy cơ thể mình như có luồng điện giật, cô vặn người… và thở dồn dập, cô vội đưa tay lên giữ tay Mạnh, nhưng cô vẫn không dám đẩy bàn tay tham lam đó ra…
Mạnh vẫn tiếp tục nắn bóp vú bên phải Huệ, ngón cái và ngón trỏ của anh mân mê đầu vú cô khiến nó căng cứng lên. Bàn tay phải Mạnh nhẹ nhàng gỡ tay Huệ ra, đặt xuống đùi, rồi từ từ mở cúc áo cô… Huệ ngồi im như bị thôi miên, mặt nóng bừng vì bối rối, xấu hổ, biết rằng mình đang làm một việc trái đạo đức và có lỗi với chồng, nhưng tâm trí cô lúc này hoàn toàn tê liệt. Cô không dám làm anh ta giận, cô đang rất cần số tiền mà anh ta hứa giúp, lại thêm hơi rượu bốc lên khiến cô chuếch choáng, mắt mờ đi. Chiếc cúc thứ nhất bật ra, cô hốt hoảng:
– Kìa anh, nhỡ có ai thấy…
– Em yên tâm đi… nhà chỉ có mình anh thôi. – Mạnh thì thầm.
Vừa nói, Mạnh vừa cởi tiếp chiếc cúc thứ hai, rồi thứ ba, vẫn rất từ từ, không hề vội vã. Cuối cùng, hai tà áo của Huệ đã mở phanh, để lộ tấm thân nõn nà, trắng mịn, với cặp vú căng tròn của người con gái tuổi 23. Bây giờ đến lượt Mạnh thở dồn dập. Mạnh luồn cả hai tay vào trong áo ngực cô, ôm gọn hai bầu vú cô mà nắn bóp, mân mê. Huệ đờ cả người, cô chỉ biết ngồi im chịu trận, trong lòng đầy cảm giác tội lỗi với chồng.
Mạnh rút tay ra, kéo tuột hai dây đeo nịt xuống hai bên, trật nịt vú xuống, để lộ ra toàn bộ cặp vú trắng nõn, tròn căng, với hai đầu vú xinh xắn hồng hồng đã săn cứng, nom thật thích mắt. Mạnh thì thào:
– Em có bộ ngực đẹp quá, chồng em thật có phước mới được sở hữu cặp vú như thế này…
Bản năng của người con gái đoan chính khiến Huệ ngượng chín người trước lời khen sống sượng đó, nhưng cô không biết nói gì.
– Mình cố gắng chịu đựng anh ta một chút vậy, nếu không sẽ đổ bể hết, mình đang rất cần số tiền đó để cứu anh Khang, chịu đựng anh ta 1 chút thôi… – Huệ cố tự nhủ.
Mạnh đứng thẳng người lên, đi về chỗ của mình. Huệ vội vã khép hai tà áo lại, mặt cúi gằm. Mạnh gọi cô:
– Em qua bên này với anh đi…
– Anh Mạnh… em… em…
– Em lại đây đi! – Giọng Mạnh như ra lệnh.
Huệ miễn cưỡng đứng lên, nhưng không dám để lộ cho Mạnh thấy. Lấy hết can đảm, cô đi sang phía bên Mạnh ngồi, ngực cô đập thình thịch vì sợ hãi, cô thầm nghĩ:
– Không biết sẽ còn những trò gì đang chờ mình đây.
Mạnh kéo Huệ đứng trước mặt anh, mắt anh ta lúc này đã rực những tia lửa. Mạnh gỡ hai tay Huệ đang ghì chặt tà áo, bỏ chúng buông thõng dọc tấm thân thon thả, rồi đưa tay cởi áo cô, vắt lên lưng ghế. Từ từ, Mạnh cởi nốt chiếc nịt vú mà cô chưa kịp kéo hai dây đeo về chỗ cũ, thả nó rơi lên chiếc áo. Nửa người Huệ đã hoàn toàn phơi bày trước mắt Mạnh. Huệ cuống quýt khoanh tay lên che ngực, mắt rưng rưng nhìn Mạnh đầy vẻ cầu khẩn, van xin.
– Anh Mạnh… em xin anh… đừng anh…
Vẫn ngồi trên sa – lon, Mạnh luồn hai tay vào dưới chiếc váy lụa của Huệ, vuốt ngược theo chân lên đùi cô, mơn man lớp thịt mềm nơi đùi non một hồi khiến Huệ nổi hết gai ốc, rồi vòng ra sau, luồn vào trong chiếc quần lót bằng sa tanh nhỏ xíu chỉ che được nửa mông, nắn bóp cặp mông tròn lẳn, vừa mềm mại vừa rắn chắc, căng tràn sức sống của Huệ…
Nắn bóp hồi lâu, Mạnh từ lần tay ra phía trước, và Huệ giật nảy mình khi tay anh ta chạm vào chỗ kín đáo nhất của người con gái, ngón tay anh ta nhè nhẹ thám hiểm nơi đó, vân vê những sợi lông như lớp cỏ mượt mà, nắn nắn lớp thịt mềm mại nơi cửa động tiên đang run rẩy hé mở. Rồi như không kiên nhẫn được hơn nữa, hai tay anh ta thô bạo kéo tụt chiếc quần lót mỏng tanh của cô xuống dưới đầu gối, cô định giữ lại nhưng không kịp, chỉ vội kêu lên như khóc:
– Kìa, anh Mạnh… đừng anh, em xin anh…
– Em ngoan nào… cho anh ngắm em 1 chút thôi mà…
– Em xin anh…
Mặc cho Huệ van lơn, Mạnh đứng thẳng người lên, ôm chặt lấy cô hôn tới tấp lên đôi môi mềm đang hé mở như nụ hồng hàm tiếu. Cô nhắm nghiền đôi mắt ầng ậng nước, cô không đáp ứng những cái hôn của anh ta, nhưng cô cũng không dám né tránh. Mạnh kéo hai tay cô quàng lên cổ mình, cô miễn cưỡng làm theo, hay tay choàng hờ qua vai anh ta…
Ở tư thế này người Huệ hoàn toàn trống trải, hai bàn tay Mạnh tha hồ vày vò tấm thân cô. Rất nhanh, chiếc khóa kéo đằng sau lưng váy cô bị kéo xuống, và chiếc váy rơi tự do xuống sàn, mắc vào hai chân cô cùng với chiếc quần lót nhỏ xíu. Bây giờ cô gái đã hoàn toàn trần truồng, không còn che giấu được gì nữa…
Nhận ra tình thế của mình, Huệ xấu hổ và nhục nhã muốn phát khóc. Ngoài chồng cô, chưa người lạ nào được trông thấy thân hình cô, vì cô luôn ăn mặc rất kín đáo. Ngay cả với chồng, khi hai người mới yêu nhau hồi cô còn là sinh viên, phải một thời gian dài cô mới cho anh được thám hiểm từng chút cơ thể mình. Và bây giờ, khi đã là vợ chồng, cô vẫn rất ngượng ngùng mỗi khi đứng trần truồng trước mặt anh. Thường cô không bao giờ dám tự cởi hết quần áo, mà chỉ nhắm nghiền mắt nằm im để chồng cởi cho mình, dưới ánh đèn ngủ mờ mờ…
Vậy mà hôm nay cô đã bị Mạnh – người bạn học của mình, và cũng là bạn nối khố của chồng mình – lột cô trần truồng không thương xót mà cô cũng không dám kháng cự, và buộc phải ôm hôn anh ta, và để cho anh ta tha hồ giày vò thân thể mình.
Để lại một bình luận