Phần 3: Sự thật bất ngờ
Lúc đấy, tôi nhìn quanh khu nhà cô xem có quán ăn hay quán cafe nào có thể ngồi đấy uống nước và quan sát được không, do nhà cô nằm ở hẻm lớn nên cũng may mắn là đối diện có quán hủ tiếu. Tôi bèn tấp xe vào đây gọi món ăn và gọi thêm cafe để ngồi lân la theo dõi. Mọi việc không ngoài dự đoán của tôi khi khoảng 20 phút sau, thì có một chiếc xe tay ga đến trước cửa nhà cô, và người lái xe không ai khác là Đạt. Tôi thấy cô ra mở cửa, rồi Đạt dắt xe vào rất nhanh. Tôi lúc này cũng khá mơ hồ khi có sự xuất hiện của Đạt lúc này, không biết Đạt đến hỏi bài cô như mình hay có chuyện gì, nhưng trước hết tôi vội tính tiền rồi rời đi vì ngồi ăn quá lâu.
Lúc này bên trong căn nhà cô Nhi, sau khi đóng cửa kéo màn thì Đạt lao vào ôm chầm cô Nhi ngay tại phòng khách trên bộ ghế sofa lúc nãy như hổ đói lâu ngày, hai cô trò hôn nhau, nút lưỡi nhau say đắm phát ra những tiếng kêu chụt chụt rất kích thích, nhưng cô Nhi cũng gắng thoát được môi Đạt rồi cất tiếng bảo:
Cô Nhi: Từ từ đã nào Đạt, sao vội thế, lên lầu vào phòng cô đi em, ở đây nguy hiểm lắm, thằng Huy nó vừa về đấy.
Đạt: Không sao đâu cô, ở đây kín mà, kéo màn khóa cửa rồi mà, ai mà thấy. Em nhớ cô quá…
Nói xong, đoạn Đạt mơn trớn, liếm láp vành tai cô Nhi, tay thì không ngừng xoa nắn vú cô và cởi khuy áo dần dần, cô Nhi lúc này thở dồn dập nhanh hơn, rồi dần chuyển sang thở dốc, mắt thì đờ đẫn, miệng rên ư… ư… Sau vài động tác điêu luyện của Đạt thì chiếc áo pijama trắng của cô đã được cởi ra, lúc này còn lại chiếc áo lót ren đen và chiếc quần dài pijama. Đạt không có gì vội, vẫn chậm rãi le lưỡi liếm khắp người cô, liếm sau lưng rồi ra phía trước ngực, rồi vạch áo lót xuống để bú 2 đầu ti, tay thì không ngừng xoa tam giác phía dưới của cô ngoài chiếc quần pijama liên tục, cô đứng không vững, đổ ngay xuống ghế sofa, hai tay cô ghì chặt đầu Đạt, bấu víu lên tóc Đạt và không ngừng rên:
– Ôiiiii, sướng quá em, sướng quá Đạt ơiiiii, Nhi sướng quá… Chết cô mất thôi, ôiiiii…
Đoạn cô Nhi dạng chân, chủ động tuột quần dài ra, ấn đầu Đạt vào quần lót ren đen của cô rồi bảo:
– Đây nữa này, hôn và liếm đây nữa này, cô thèm quá…
Với cái kiểu sành đời như thằng Đạt, đã bao nhiêu nữ sinh qua tay nó, kể cả giáo viên và giảng viên tập sự cũng bị nó xơi thì nó còn lạ gì mấy cái kiểu rên thế này nữa nên nó cứ từ từ để mặc cô Nhi rên rỉ năn nỉ, nó quyết vờn cho cô Nhi nứng thì thôi.
Lúc này Đạt xoa và chà xát bướm cô Nhi ngoài quần lót, miệng thì di chuyển lên phía trên hôn vú và khóa môi cô bằng một nụ hôn ướt át, cô cũng le lưỡi đáp trả nhiệt tình, Đạt bảo:
– Cô dâm phết đấy, tiếp học trò mà ăn mặc hấp dẫn thế này cơ à? Pijama trắng, đồ lót đen, lại ren cơ nữa mới chịu. Haha, có làm gì với thằng Huy chưa đấy mà quần lót ướt một mảng to đùng rồi đây này?
Cô Nhi trả lời trong hơi thở dồn dập ngắt quãng do Đạt liên tiếp kích thích cô:
– Ôi… chưa, cô… đâu… đã… làm gì… Do em làm cô chịu không nổi… nên mới thế, ôiiiii… đừng xoa nữa em ơi, liếm… lồn… cô đi, nhanh đi em…
Cô Nhi vừa nói, vừa ghì đầu Đạt xuống lồn mình, tay vạch quần lót sang một bên, tay thì lần mò tìm xoa đũng quần của Đạt, nơi có con cặc to đùng của thằng sv u lên một cục ngoài quần… Cô bảo:
– Kéo quần ra cô xem cặc em xem nào?
Đạt kéo quần xuống, kéo luôn quần lót, lúc này con cu của Đạt được thoát khỏi lớp vỏ bọc chật chội, nó căng cứng ưỡn ra trước mặt cô Nhi, cô Nhi buộc phải thốt lên…
– Á, ôiiiii, sao… cặc em to thế nhỉ?
Đạt cười haha rồi chủ động đổi xưng hô, Đạt bảo:
– Nghiêm trên trường, dâm trên giường là em đấy Nhi à. Càng nghiêm lại càng dâm, haha. Ăn nói dâm phết cơ đấy, hehe. Anh cho em chết này, giờ này mà vẫn còn muốn làm cô cơ à…
Đoạn Đạt nút lưỡi sâu và mạnh vào lồn Nhi, Nhi bất ngờ vì bị hôn và nút mạnh một cái như thế do cô đang mải mê ngắm và xoa con cu của Đạt, cô á… á… lên một tiếng dài, người cô co giật rồi cô lên đỉnh ngay lúc đó trước mặt Đạt, nước bắn tung tóe…
Quay lại chuyện của tôi, vừa đi tôi suy nghĩ miên man, bỗng tôi quay đầu xe ngược lại phía nhà cô, lúc này cũng tầm 30 phút sau kể từ khi tôi rời quán hủ tiếu, một lát sau tôi dừng xe trước cửa nhà cô ngạc nhiên khi thấy cô đóng cửa kín, kéo màn, xe của Đạt vẫn để ở ngoài sân cùng đôi giày thể thao của Đạt ở phía thềm vào nhà. Tôi thầm nghĩ:
– Cô tiếp sinh viên sao lại đóng cửa kín thế nhỉ? Lúc nãy cô tiếp mình, cửa kính vẫn mở, màn mở công khai nhìn thẳng ra sân luôn mà. Sao giờ cô tiếp thằng Đạt lại…
Lúc này không biết có một động lực đặc biệt nào thôi thúc khiến tôi bấm chuông nhà cô…
Để lại một bình luận