Home » Truyện sex ngắn » Cô gái ngày xưa

Cô gái ngày xưa

Trên chiếc xe dâu mui trần sang trọng, cô bé chợt quay lại, và thấy sự có mặt của hắn. Rồi em khóc… Cầm bó hoa cưới trong tay, em đưa tay và ném vội về phía hắn. Nhặt bó hoa cưới rơi dưới đất, hắn càng cảm thấy đau hơn. Tình yêu của hắn và em hệt như bó hoa này. Tuy đẹp mà không trọn vẹn, đóa hoa sau khi rơi xuống đất đã rơi rụng đi ít nhiều…

Sau ngày hôm đó, em đã chuyển sang nhà Quân ở. Hắn xem như là dấu chấm hết cho một cuộc tình đau khổ…

Mười tám năm sau…

Mười tám năm… Đối với một số người, 18 năm là một khoảng thời gian khá dài, nhưng đối với hắn hệt như một giấc mơ. Mỗi khi rảnh rỗi, hắn thường ngồi ôn lại những kỉ niệm xưa, mọi chuyện cứ như mới hôm qua vậy. Ngày em sang sông, từng chi tiết, từng chi tiết hắn đều nhớ rõ. Đóa hoa cưới ngày nào hắn vẫn còn giữ rất kĩ. Những bông hoa đã phai màu cùng với thời gian, hoa đã khô, nhưng không héo; cũng như tình yêu của hắn, chưa bao giờ cạn…

Mười tám năm… Là khoảng thời gian hắn vùi đầu vào công việc và chuyện học tập. Hắn muốn học để quên đi tất cả, để xa lánh cái cuộc đời bon chen bên ngoài giảng đường, và hơn tất cả, hắn không muốn xa rời ngôi trường này, cái nơi đã cho hắn biết bao nhiêu kỉ niệm và nước mắt.

Hắn đã học đến bằng tiến sĩ, đã mài đũng quần ở đây gần 10 năm trời. Ngày cầm cái bằng trong tay, thật sự hắn chẳng biết đi đâu, dù có lời mời tuyển dụng của rất nhiều công ty, mà phần lớn là do bạn bè hắn làm chủ. Rồi hắn quyết định ở lại trường, làm giảng viên. Tình yêu trong lòng hắn, nói một cách nào đó, có thể đã chết. Vì vậy, hắn dồn tình thương cho lũ học trò. Qua chúng, hắn thấy được hình ảnh của chính bản thân mình ngày xưa.

Nghĩ cũng lạ, chưa bao giờ hắn thật sự quên được cuộc tình đầu tiên, và duy nhất này, mặc dù những ngày tháng mà hai đứa thật sự được yêu, được ở bên nhau chỉ vọn vẻn trong mấy ngày ngắn ngủi. Tại hắn cô chấp chăng? Cũng có thể. Bạn bè hắn xót cho hắn. Thầy cô hắn xót cho hắn. Và mẹ của hắn, càng xót cho hắn ngàn lần hơn.

Gần ba mươi chín tuổi đầu, hắn cũng chỉ có mỗi 1 cuộc tình vắt trên vai, xong rồi bay đi mất. Hắn chưa bao giờ muốn đi tìm một chuyện tình mới, vì trái tim của hắn đã đóng cửa mất rồi. Ngày em ra đi, hắn đã tự tay khóa cửa trái tim mình lại, rồi quẳng chìa khóa đi mất. Bao nhiêu người muốn làm mai cho hắn, biết bao nhiêu cô gái để mắt đến “anh chàng chung tình” như hắn, mà hắn ngó lơ. Đã là chung tình, thì phải ngó lơ chứ!

Thầy giáo của hắn ngày xưa, giờ là đồng nghiệp, hai thầy trò cũng thân nhau lắm. Cũng nhờ thầy hướng dẫn lúc đầu mà kinh nghiêm giảng dạy của hắn cũng được nâng cao rất nhiều. Cũng mắc cười thật, hắn bị người ta đặt cho cái biệt hiệu là “Người hai mặt”. Vì khi giảng bài, hắn càng hóm hỉnh, hoạt bát bấy nhiêu, thì khi ra khỏi giảng đường, hắn càng ít nói hơn. Vì hắn yêu học trò, nhưng lại giam mình trong cái vỏ của mình sau những giây phút trên bục giảng. Thầy hắn hiểu hắn, rồi đâm thương cho cái thằng học trò cứng đầu ngày nào. Mấy lần đi nhậu, thầy cũng nói với hắn ý định gả đứa con gái cưng của mình cho hắn. Nhưng hắn từ chối, đời hắn đã khổ nhiều rồi. Biết hắn vậy, thầy cũng thôi…

Thầy hắn thương hắn một, thì mẹ hắn thương hắn mười. Thời gian đầu bà cũng hối hắn đi lấy vợ, cho bà có cháu mà bồng. Nhưng hắn đẩy qua mấy đứa em, viện cớ tụi nó cũng dư sức “sản xuất”cho bà cả đống cháu rồi! Rồi mẹ hắn bắt hắn đi coi mắt, chiều lòng mẹ, hắn cũng đi, nhưng cũng qua loa cho qua chuyện… Riết rồi quen, mỗi lần thấy hắn lủi thủi xách xe đi dạy, rồi cũng lủi thủi xách xe về, bà lại chép miệng: ” Tội nghiệp con tôi. Yêu chi rồi khổ cả đời, cái thằng… “. Mấy đứa em bây giờ nhà cửa khang trang, người làm đầy đủ, nhưng bà vẫn quyết định ở với hắn. ” Ở với thằng hai cho nó có bầu có bạn, để nó ở một mình vậy hoài, lỡ nó khùng lên, nó làm gì sao tao biết được…” Mẹ hắn thương hắn ghê, hén!

Cứ đến độ tháng tư, tháng năm, khi những cơn mưa đầu mùa ập tới, hắn lại đi vòng vòng ngoài đường. Quần áo ướt mem sau khi về nhà, mẹ hắn mắng hoài, mà hắn đâu có chừa. Một lần, có người bạn cũ hỏi hắn tại sao hắn có thói quen như vậy, hắn trả lời rằng: “Vì khi những giọt nước ấy chảy trên gương mặt của tôi, sẽ không một ai có thể biết được rằng, tôi đang khóc vì nhớ thương em”

Đối với hắn, em đã chết rồi. Chừng ấy năm không gặp, thì cũng giống như người đã mất rồi chứ còn gì nữa. Chết thực ra cũng giống như là khi người ta đi xa, xa thật xa, xa đến nỗi không cái điện thoại nào có thể liên lạc được, không lá thư nào có thể gửi tới được mà thôi.

Rồi cơn mưa đầu mùa của mười tám năm sau, khi hắn vừa hết tiết giảng cuối cùng, đi lang thang trong sân trường, hắn chợt muốn quay về cái khúc hành lang mà hai người đã gặp lại nhau. Bất ngờ, chân hắn dường như run lên, hắn muốn chạy thật nhanh đến chỗ ấy, nhưng sao không được. Ngay tại nơi ấy, cũng cơn mưa này, một hình bóng thân quen như mười tám năm về trước… số phận đang trêu đùa hắn, người con gái với mái tóc ấy không hề già đi sau mười tám năm chia xa đằng đẵng… Dường như hắn đang trở về lại là một cậu sinh viên ngày nào, e dè, chẳng dám đến bên em. Mọi chuyện như một khúc phim ngày nào chiếu lại, hắn đến bên em, rồi buộc miệng hỏi:

– Sao em chưa về nữa, đợi ai à?

Cô gái ấy quay lại, và nói:

– Dạ em chào thầy, tại trời mưa quá nên chắc lát tạnh mưa em mới về được ạh.

Người ta gọi hắn bằng thầy, lôi hắn trở về với thực tại. Hắn đâu còn là một cậu nhóc 20 tuổi ngày xưa. Bây giờ, trước mặt mọi người, hắn đã là một ông thầy giáo đĩnh đạc. Cố gắng bình tĩnh lại, hắn nói:

– Ùm, năm nay mưa sớm thật, em có chờ thì đứng lui vào trong, coi chừng mưa ướt hết bây giờ…

Người ta nói: “Sống lâu mới thấy nhiều chuyện lạ”, đúng thiệt, người gì đâu mà giống nhau như hai giọt nước thế kia. Hắn biết mình không phải đang mơ, nên hắn quyết định xem thử nhà người con gái ấy ở đâu. Trời tạnh mưa dần, rồi dứt hẳn. Hắn đi theo cô gái ấy về đến nhà. Vừa đi mà hắn cứ ngỡ như là đang lạc vào lối đi xưa. Khung cảnh cũ, con đường xưa, cái con đường dẫn đến ngôi nhà của em… Đã rất lâu rồi hắn không đi trên con đường này. Trước đây, mỗi khi có việc đi ngang qua đây, hắn đều cố tình đi đường vòng. Hắn không muốn quay lại nơi này, vì hắn sợ bị kỉ niệm bủa vây. Được một lúc thì đến nơi, hắn ngạc nhiên khi thấy cô gái bước vào ngôi nhà xưa, ngôi nhà của em năm nào…

Năm ấy, sau khi lập gia đình thì em đã chuyển đi nơi khác sống. Những năm đầu hắn thường quay lại đây, chỉ để tìm cơ hội được trông thấy em một lần mà không được. Nhưng giờ đây… có khi nào?

Mọi chuyện nhanh chóng được giải đáp khi một người phụ nữ ra mở cửa cho cô gái ấy. Hà My! đúng là em rồi, suốt cuộc đời này hắn làm sao mà quên được gương mặt của em… Thời gian đã để lại những nếp nhăn đầu trên gương mặt ấy, mái tóc dài ngày nào, nay vẫn chấm ngang lưng. Em vẫn vậy…

Bước đên gần, hắn khẽ gọi: “Hà My”. Người phụ nữ thoáng bất ngờ, nhưng rồi nhận ra ngay.

– Anh Quang, là anh thật àh? – Bờ vai ấy run lên

– Anh đây, có đúng em là Hà My không?

Họ chia tay trong nước mắt, và khi gặp lại cũng trong nước mắt. Vận mệnh thật khéo đùa với con người. Nó đẩy người ta xa nhau, tưởng như không bao giờ gặp lại, để rồi khi con người ngỡ như tình đã chết, nó lại cho người ta gặp mặt. Mười tám năm trời đằng đẵng nhớ nhung, đến bây giờ gặp lại, nhiều khi hắn cũng không thể tin được. Nước mắt, hắn đã tưởng như mình sẽ không bao giờ còn có thể khóc được nữa, sao giờ đây lại chảy dài trên đôi má. Mà có lẽ, người ngạc nhiên nhất ở đây, không phải là hắn, cũng không phải là em, mà là cô gái ấy.

– “Sao mẹ lại khóc nhỉ? Mà ông thầy gặp mình hồi nãy cũng khóc nữa, kì vậy ta? Hay là…”

Bước vào nhà, hắn và Hà My mới bắt đầu hỏi về nhau, sau cái ngày định mệnh ấy…

Phần 6

18 năm về trước.

Ta sẽ trở lại 18 năm trước, sau cái ngày mà hai người bọn họ vừa dạt nhà trở về. Cô gái bị ba mẹ sạc một trận te tua, nhưng điều đó không có gì đáng nói cả, vì khi đi, My đã biết rõ là khi về sẽ phải “nghe kinh” một lúc. Điều đáng bàn ở đây là thái độ của Quân, vì Quân biết, Hà My đi với ai. Một người bạn của Quân đã thấy 2 người họ ở bến xe. Tối hôm ấy, Quân rủ Hà My qua nhà hắn chơi. Ba mẹ Quân đi vắng, nên My cảm thấy có cái gì đó bất an nên đòi về. Quân nói My uống miếng nước rồi nghỉ chút, 2 đứa đi vòng vòng. Một lát sau, My ngủ gục trên bộ ghế Salon lúc nào không biết.

Ngày hôm ấy, My mất đời con gái, cho người mà cô chưa bao giờ yêu. Khi tỉnh lại, đi về nhà, My khóc rất nhiều, cô tiếc cho cô, và cho người con trai mà cô yêu nữa. Mẹ My thấy mắt My đỏ hoe nên gặng hỏi. Mọi chuyện vỡ lỡ ra, cả hai gia đình đều ép cưới. Và tháng sau, My sang sông. Dù biết mình có lỗi với người yêu, nhưng cô bé cũng đành nuốt nước mắt mà nghe theo gia đình, vì dù sao, cái đêm khốn nạn ấy cũng đã để lại trong cô một sinh linh bé nhỏ. Sau ngày cưới, My cùng Quân ra bắc, rồi định cư luôn. Cuộc sống vợ chồng không tình cảm của My và Quân đã làm cho gia đình trở thành một nỗi chán chường. Quân từ sau ngày cưới thì càng ăn chơi hơn nưã, có khi, 3, 4 ngày mới về nhà một lần. Vì My chưa bao giờ, chưa bao giờ dành cho hắn một chút tình cảm, dù chỉ là một nụ cười. Quân đã cướp đi cả cuộc đời của cô, cướp đi tình yêu, và cả sự tự do. Đối với My bây giờ, cuộc sống của cô, là dành cho đứa con trong bụng.

Ngày cô vượt cạn là ngày mùng 2 tết âm lịch, My sinh non. Lúc đó, Quân còn mãi ăn chơi ở tận đẩu tận đâu, mãi đến mùng 5 mới về. Nhìn đứa con gái, Quân khinh bỉ ra mặt: “Thị Mẹt àh, cái giống này thì nuôi làm gì, lớn lên nó lại trốn nhà đi theo giai mà thôi!”

Khóc! Đã biết bao lần My khóc sau khi kết hôn với Quân, Quân miệt thị cô sao cũng được, nhưng đứa bé này, nó có tội tình gì mà Quân lại nói nó như thế… Dù gì, Quân cũng là cha của nó cơ mà. Trong cơn uất giận, My ném thẳng cái ly thủy tinh vào mặt Quân. Máu nóng trào lên, hắn tát My 2 cái, tát cái người đàn bà vợ-không-phải-là-vợ của hắn, dù My vừa mới sinh con chỉ mới 2 ngày.

Những đêm Quân đi vắng, một mình trong căn phòng lạnh lẽo, My chạnh lòng nhớ đến Quang, người mà cô rất yêu tự thuở nào. My vốn không phải là một cô gái yếu đuối. Cô sẵn sàng từ bỏ gia đình để cùng hắn xây dựng một tổ ấm hạnh phúc. Nhưng cô có ngờ đâu, cái thứ mà cô và người yêu đã trân trọng giữ gìn biết bao nhiêu, lại bị Quân cướp đi một cái lạnh lùng, và đê tiện. My cảm thấy không còn mặt mũi nào để gặp lại Quang, nên đã chấp nhận lập gia đình. Vả lại, cô cũng đã có con với Quân.

Cuộc sống hôn nhân của họ kéo dài được 3 năm thì kết thúc, Quân đã đưa lá đơn ly dị cho My để đến với một đứa con gái khác. My ký tên không do dự. Cô ở một mình nuôi con đến lớn, 2 mẹ con cũng không cách biệt tuổi lớn lắm, thân thiết với nhau như 2 chị em. Khi Hoàng Lan, tên cô con gái của Hà My, tốt nghiệp PTTH thì My dọn vào nam ở, cô muốn ở chung với bố mẹ, và cũng để sống ở quê hương mình.

Hoàng Lan nộp đơn thi vào ngôi trường cũ của mẹ, vì cô bé rất tò mò về ngôi trường này. Mẹ Lan đã kể cho Lan nghe biết bao nhiêu lần về mối tình thật sự của mình, và những kỉ niệm trong ngôi trường năm ấy. Ngày vào nam, Lan đã rất háo hức muốn đến tận nơi xem cái ngôi trường ấy có giống như trong trí tưởng tượng của cô không…

Năm ấy, cô bé đậu đại học… Cũng như mẹ của mình, mỗi lần trời mưa tới, Lan vẫn thích đứng ở cái nơi mà mẹ và “chú ấy” gặp nhau. Cô tự tưởng tượng mình sẽ gặp một chàng Bạch Mã hoàng tử cũng yêu mình như vậy. Và có lẽ vì vậy, đến ngày hôm nay, số phận đã cho Lan được gặp một người mà cô rất muốn biết mặt: Chàng Bạch Mã hoàng tử, nhưng không phải của cô, mà là của mẹ cô, Hà My…

— Hết —

Trang: 1 2 3

TÊN TRUYỆN:

Cô gái ngày xưa


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)