Phần 12
Chiều hôm nay, trời đột nhiên mưa to, mấy cha con bận việc trên đỉnh núi đều vội vã về nhà, tuy sắc trời còn sớm nhưng bọn họ đều lên lầu nằm nghỉ, chỉ có Chu Quý có dự định xấu, nói muốn đi giúp em dâu nấu cơm, xuống phòng bếp dưới tầng một, quả nhiên thấy Trương Tiểu Phúc đang đeo tạp dề bắt đầu bận rộn.
Bình thường cô đều nấu cơm ở tầng hai, nhưng hôm nay vì sét đánh mất điện, cô đành phải nấu cơm bằng bếp củi truyền thống ở tầng một, mấy gian phòng ở tầng một đều chất đầy củi đốt. Trương Tiểu Phúc cũng không nấu cơm ở tầng một được mấy lần, đối với việc đốt củi không quen lắm, chỉ mới châm lửa thôi đã khiến trên mặt cô dính đầy tro bụi. Đợi đến khi lửa lên, cô mới vào phòng chất củi để lấy củi, lại bị gai trên nhánh cây đâm vào tay.
Chu Quý vừa mới xuống lầu đã nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của cô, vội vàng vọt vào trong phòng chất củi, “Em dâu, em sao vậy?” Trương Tiểu Phúc hơi hơi dẩu môi, duỗi bàn tay trắng nõn ra, “Chảy máu rồi…”
Chu Quý nắm tay cô nhìn thấy trên ngón trỏ và ngón giữa có mấy giọt máu, có mấy dằm gỗ đâm vào, đầu tiên là hắn thở nhẹ ra, sau đó lại đau lòng, bọn họ da dày thịt béo làm việc bị thương là chuyện bình thường, nhưng cô thì không giống vậy. Nhìn cô nước mắt lưng tròng, Chu Quý liền cảm thấy tâm cũng bị siết chặt, nhẹ nhàng rút dằm gỗ ra, rồi không cần suy nghĩ đã ngậm ngón tay đang chảy máu của cô vào miệng…
Gương mặt Trương Tiểu Phúc hơi ửng đỏ lên nhưng cũng không giãy giụa, mặc hắn ngậm ngón tay rồi liếm mút. Chu Quý đã hút hết máu chảy ra còn tham lam liếm thêm vài cái, “Như vậy sẽ không chảy máu nữa…”
“Thứ này em đừng đụng vào nữa. Cơm tối nay để anh làm đi, tránh để tro bụi làm bẩn tay em, khó rửa sạch…” Biết cô thích đẹp, hắn liền nói như vậy, nói xong thì khiêng mấy miếng gỗ lớn ra ngoài.
Cô không từ chối, quả thật cô ghét nấu cơm bằng bếp củi, đồ treo trong phòng bếp đều dính đầy khói bụi, sờ một cái đã bẩn tay, cô không muốn chạm vào mấy thứ này, mấy lần trước cũng đều đeo găng tay. Cô ngồi xổm ở một bên, nhìn Chu Quý cởi áo khoác, nhanh nhẹn xắn tay áo lên rửa nồi rửa chảo, lại thêm củi vào bếp.
“Anh tư, anh cũng biết nấu cơm sao?” Cô tò mò hỏi. Chu Quý cười ha ha, “Đàn ông nông thôn nào mà chả biết nấu cơm, đàn ông trong nhà chúng ta đều biết làm, tuy rằng không được đẹp mắt như em dâu làm nhưng mùi vị cũng không tệ…”
Mỗi lần cô nấu cơm đều bày biện rất đẹp, mâm cũng mua loại đẹp hơn bình thường, tuy ban đầu bọn họ không quen nhưng dần dần cũng bị cô ảnh hưởng.
Lửa đã cháy lớn, Chu Quý nói chuyện với cô nhưng đôi mắt lại không tự chủ được mà nhìn vào đùi cô. Cô ngồi khá gần bếp, trên mặt hồng hồng, đôi mắt bị ánh lửa chiếu rọi mà lóe sáng.
“Anh nhìn em làm gì?” Trương Tiểu Phúc khẽ cáu trừng mắt.
“Bởi vì em dâu đẹp mà…” Chu Quý cười ha ha không ngừng, đột nhiên hắn đứng dậy, không để cô kịp phản ứng đã bế cô lên. Trương Tiểu Phúc sợ hãi kêu một tiếng, định thần lại đã bị hắn ôm đặt lên chiếc bàn gỗ.
“Anh, anh định làm gì…”
Trương Tiểu Phúc trừng mắt nhìn hắn, tên này sẽ không to gan như vậy chứ. Chu Quý ôm lấy eo cô, bàn tay ở sau lưng dùng chút lực khiến cho bầu vú của cô áp sát vào ngực hắn, hắn ôm lấy mặt cô, lấy tờ giấy nhẹ nhàng lau.
Trên mặt cô dính chút khói, hắn nhìn mà cảm thấy chướng mắt. Trương Tiểu Phúc bị động tác dịu dàng của người đàn ông thô lỗ này làm cho mặt nóng bừng, nhìn ánh mắt e lệ của cô, Chu Quý cảm thấy trong lòng như bị mèo cào mà phát ngứa.
Chỉ nhìn ánh mắt nóng cháy của hắn thôi mà Trương Tiểu Phúc đã bắt đầu thở gấp, Chu Quý cũng không nhiều lời, một tay đẩy cô ngã ra trên bàn, thân hình cao lớn uy mãnh đè lên, hắn thô bạo hôn lấy khuôn miệng đỏ bừng của cô, hơi thở cháy bỏng nam tính của hắn làm Trương Tiểu Phúc choáng váng, nụ hôn của hắn vô cùng dữ dội, gặm cắn bên ngoài một lát đã luồn lưỡi vào trong miệng cô, cuốn lấy lưỡi cô mà mút…
Hôn lên đôi môi mềm mại của cô làm dục vọng bị đè nén đã lâu trong lòng Chu Quý bùng cháy, hắn tham lam vội vàng mút lấy cánh môi cùng đầu lưỡi của cô, bàn tay đặt lên bầu vú vươn cao mà xoa nắn, nhào bóp thô bạo, mang đến cảm giác mãnh liệt khác thường, khiến ngực cô phập phồng kịch liệt, hô hấp càng thêm nặng nề…
“Em dâu… Anh nhớ em muốn chết… Nhớ em muốn chết rồi…” Đầu lưỡi thô ráp nóng bỏng của hắn liếm trong miệng cô, quấy loạn khắp nơi, cuốn chặt lấy đầu lưỡi cô mà hút làm cho cô rùng mình, hắn không kìm được lòng mà thổ lộ ra miệng, hai tay hắn chơi đùa không ngừng hai vú căng phồng, nghe tiếng rên rỉ khe khẽ của cô dương vật trong quần đã dựng đứng lên từ lâu.
Chu Quý kéo mạnh cổ áo của cô xuống, áo lót bị cởi ra, bầu vú căng tròn trắng mịn nhảy bật ra, hai núm vú đã đỏ bừng như máu, sưng to cứng phát đau, hai tay hắn lại tiếp tục vồ lấy bầu ngực to tròn mà xoa bóp, được một lát liền cúi đầu dùng lưỡi liếm láp, hai vú của Trương Tiểu Phúc bị hắn bóp càng ngày càng căng trướng, hai núm vú bị ngón tay hắn vặn xoắn cũng mang một chút đau đớn…
“Em dâu, em ăn gì mà vú có thể to như vậy…” Hắn vừa bóp vừa không nhịn được mà hỏi. Hai má Trương Tiểu Phúc ửng hồng, ở trên bàn vặn vẹo rên rỉ, nào còn tâm trí để trả lời.
Chu Quý lại áp lên miệng cô, đầu lưỡi tàn sát bừa bãi trong khoang miệng cô, càn quét khắp các khu vực mẫn cảm, một tay tiếp tục chơi đùa bầu vú to tròn, một tay thì chui vào giữa bắp đùi của cô, sờ vào mới phát hiện bên trong không mặc quần lót…
“Em dâu, sao em không mặc quần lót vậy?” Hắn mừng thầm trong lòng, nghĩ chẳng lẽ là cô cố ý ăn mặc như vậy chờ mình tới đụ cô? Ý nghĩ này vừa lóe lên đã bị hắn gạt đi, em dâu không phải loại phụ nữ này, ở trong lòng hắn Trương Tiểu Phúc là một cô gái thuần khiết.
“Em quên mất…” Cô tùy tiện trả lời.
Chu Quý vén váy cô lên, bàn tay khẽ vuốt lên đùi cô, nhiều năm lao động làm bàn tay hắn đầy vết chai, từng cái vuốt ve cọ xát vào da thịt mềm mịn của cô khiến cô cảm thấy ngứa ngáy.
Ngón tay Chu Quý đâm vào trong lỗ nhỏ ướt nhẹp nước của cô, bên trong trơn trượt vô cùng, ngón tay ngoáy hai cái đã dính đầy chất lỏng trong suốt, Chu Quý càng không thể kiên nhẫn thêm được nữa, vội vàng kéo khóa quần móc dương vật to đen của mình ra, dựa vào sự bôi trơn của dâm thủy mà phụt một cái đâm sâu vào trong lồn của em dâu.
Trong nháy mắt hai bộ phận sinh dục kết hợp với nhau, cả hai người đều thỏa mãn rên lên một tiếng, thân thể đầy kinh nghiệm tình dục bị sự trống vắng giày vò đến sắp phát điên rốt cuộc được dương vật đàn ông lấp đầy, khiến cô sung sướng vô cùng. Chu Quý cũng hưng phấn đến phát điên, vừa đâm ngập dương vật vào trong lồn em dâu liền ngay lập tức banh hai chân cô rộng ra hơn nữa, bắt đầu tiếp hành dập từng cú mãnh liệt…
“Ha… Hô… Ha… Em dâu… Bên trong em chặt quá… Sướng lắm…” Hai bàn tay của Chu Quý đè hai bên bắp đùi cô, kích động thở hổn hển, lỗ lồn của em dâu vẫn nóng như vậy, lại chặt giống như gái còn trinh, vừa mới cắm vào, cái cảm giác được siết chặt lấy kia sướng đến mức suýt làm hắn mất khống chế mà bắn tinh.
Nhưng rốt cuộc hắn vẫn nhịn được, đã lâu chưa được đụ cô, hắn muốn chứng minh năng lực của mình với cô một chút. Với suy nghĩ như vậy, mỗi lần thúc vào hắn đều dùng toàn lực, dương vật đâm vào sâu vô cùng, mỗi lần va chạm bàn gỗ lại rung lắc kẽo kẹt, mà bầu vú trần trụi của cô cũng phập phồng lay động theo, hình ảnh ấy thật sự là vừa hương diễm lại dâm đãng.
“Hưm… Ưm… Anh tư… Anh tư… A ha… Anh tư, anh nhẹ chút…” Hai tay Trương Tiểu Phúc bám chặt vào mép bàn, xấu hổ vì hai chân bị kéo dạng ra rộng nhất có thể, thân thể to lớn hùng tráng của Chu Quý tràn đầy sức mạnh, mỗi lần thúc vào đều khiến cô rùng mình, điểm G bị chọc vào không ngừng, cảm giác sung sướng mãnh liệt làm cô chết đi sống lại, biểu tình trên mặt liên tục biến đổi giữa thống khổ và sung sướng, tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn, may là những người khác đều đang ở tầng năm, bằng không sẽ nghe thấy tiếng kêu của cô.
“Em dâu, em không thích sao?” Nghe tiếng kêu của cô tiếng sau lại to hơn tiếng trước thì Chu Quý biết cô đang rất sướng, nhưng vẫn cố ý hỏi, vừa hỏi vừa đè hai đùi trắng nõn của cô sang hai bên mà dập điên cuồng.
Cơ thể Trương Tiểu Phúc dưới sự kích thích mãnh liệt mà co rút run rẩy, hai mắt thấm đẫm nước mắt, miệng kêu loạn, “A… A a… Thích… Sướng quá…”
Quy đầu của hắn mạnh mẽ đâm vào điểm G của cô khiến cô tê dại cả người, bụng dưới trướng trướng khó chịu, cú thúc sau lại mạnh hơn cú trước, như muốn ép linh hồn của cô ra khỏi cơ thể.
Nghe thấy lời cô nói, trong lòng Chu Quý vui mừng, một tay ôm cô lên, một tay vòng lấy eo cô, để hai chân của cô quấn quanh eo mình, hắn cúi đầu liền ngậm lấy đôi môi ửng đỏ của cô.
“Ô…” Tiếng rên rỉ dâm đãng của Trương Tiểu Phúc đều bị hắn lấp kín, cái lưỡi nóng bỏng của hắn chui vào trong miệng cô, lại cuốn lấy lưỡi cô lần nữa, còn căn dương vật nóng cháy dưới háng kia vẫn ra sức đưa đẩy. Dương vật ấy thô to cực đại, cơ thể cô cảm giác như bị một cây dao đánh lửa xỏ xuyên qua, nó dữ tợn cọ lên vách thịt non mềm, cửa huyệt chật hẹp không ngừng khép khép mở mở theo từng cái đưa đẩy…
Hai tay Trương Tiểu Phúc ôm lấy cổ Chu Quý, cái lưỡi mềm mại chủ động cuốn lấy hắn thân mật, kỹ thuật của cô so với tên đàn ông thô lỗ này thì giỏi hơn nhiều, thế nhưng cô cũng không thích mình hoàn toàn chủ đạo, cô càng thích đàn ông bị cô quyến rũ rồi chủ động chơi cô hơn, cho nên cố ý lúc thuận theo lúc tránh né, thành công khơi dậy ham muốn chinh phục của hắn.
Chu Quý bất mãn cô né tránh, bàn tay giữ chặt sau ót của cô, đầu lưỡi thô ráp truy đuổi cái lưỡi non mềm của cô không tha, tham lam hút lấy nước bọt trong miệng cô, hung mãnh như dã thú, cho đến tận khi cô thở hổn hển cầu xin đầu hàng, hắn mới buông ra.
Hắn ôm cô rời khỏi mặt bàn thay đổi tư thế, để một chân của Trương Tiểu Phúc dẫm trên đất, còn một chân đạp lên một chiếc ghế gỗ thấp, hai tay bóp chặt lấy eo cô, dương vật từ phía bên cạnh đâm vào.
Vì để khỏi ngã cô không thể không bám vào hắn, hai vú theo sự đưa đẩy của hắn cũng lắc lư qua lại.
Cơm nấu trong nồi đã bắt đầu chín, nước bắn ra khỏi nồi, Chu Quý đành phải tăng nhanh tốc độ, nâng một chân cô lên, ôm lấy eo cô mà dập như đóng cọc.
“Ưm ưm… A a… Không, không được…” Trương Tiểu Phúc bị trận va chạm này làm cho không thể đứng thẳng, cửa lồn nóng rát, điểm G bị chọc vừa đau vừa ngứa, cảm giác sung sướng chạy rần rần khắp người khiến cô khó mà chịu nổi sự kích thích này.
Cơ thể cô giật giật từng cơn, lỗ lồn co rút thật chặt, cổ họng Chu Quý phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, cuối cùng bắn tinh dịch vào sâu trong cơ thể cô.
Luồng tinh dịch nóng bỏng xối lên vách thịt, kích thích khiến cô run lên nhè nhẹ, hai chân tê dại không còn chút sức lực.
Chu Quý ôm cô thật chặt, cảm nhận tư vị còn sót lại, run rẩy kéo chỉnh lại quần áo cho cô, rồi lấy khăn giấy lau đi chỗ dịch trắng đục chảy ra giữa hai chân cô… Sau đó hắn ôm cô nằm xuống ghế trúc bên cạnh, bấy giờ mới đi lấy thêm củi cho vào lò.
Trương Tiểu Phúc đã được thỏa mãn dục vọng không muốn nói chuyện, chỉ lười biếng lấy tay chống cằm, nhìn Chu Quý vội vàng xào rau. Nhìn tư thế lười biếng của cô, giống như lão Phật gia, trong lòng Chu Quý dâng lên một loại cảm giác khác thường, loại tâm tình ngọt ngào chưa từng có, cảm thấy rằng chỉ cần nhìn em dâu không làm gì hắn cũng thỏa mãn.
Đương nhiên, hắn càng thích làm một chút chuyện gì đó hơn…
Nhìn biểu tình trong mắt hắn, đương nhiên Trương Tiểu Phúc hiểu rõ ý nghĩa trong đó, khi ở trường ánh mắt sinh viên nam nhìn cô rất nhiều, tuy không phải ai cô cũng thích, nhưng đối với sự yêu thích của người khác với mình, cô vẫn luôn cảm thấy thích thú.
Đến khi bên ngoài tạnh mưa, trời cũng tối hẳn, điện vẫn chưa có, khắp nơi trong nhà đều châm đầy nến, mấy người trên tầng cũng xuống ăn cơm. Sáu người ngồi quanh bàn gỗ, Chu Quý ngồi bên cạnh cô, gắp cho cô đầy một bát móng giò, “Tiểu Phúc, nghe nói ăn móng giò tốt cho da phụ nữ, em ăn nhiều một chút…”
Chu Dũng ở bên cạnh cười nói, “Thằng tư, bình thường chú toàn thích tranh đồ ăn, thích nhất là gặm móng giò mà, sao lại tốt như vậy, cho em dâu hết? Chú hào phóng như thế từ bao giờ vậy?”
Trước kia trong nhà ngoại trừ Chu Tư Niên thì Chu Quý bé nhất, ở trong mắt các ông anh trai, hắn là người hơi keo kiệt, có thứ gì ăn ngon là lại tranh giành…
“Anh hai nói linh tinh gì vậy? Hiện tại Tiểu Phúc là người phụ nữ duy nhất trong nhà, đối với em ấy tốt hơn một chút thì làm sao? Anh là thấy Tiểu Phúc thích ăn đồ của em, không thích ăn đồ của anh nên ghen tị chứ gì…” Chu Quý đáp lời, không chột dạ chút nào, vừa rồi được làm tình với cô, từ nay về sau trong lòng hắn em dâu chính là người phụ nữ của hắn.
Chu Dũng nhìn Trương Tiểu Phúc mỉm cười không nói, trên mặt nóng lên, trợn mắt muốn bác bỏ thì ông Chu nhíu mày liếc hai người một cái, hai anh em ngay lập tức không dám hé răng.
“Cho dù là tốt cho da cũng không thể ăn quá nhiều.” Ông Chu nói từ tốn rồi gắp một miếng ngô vào trong bát cô. Thấy hành động của ông, mấy anh em kia đều không cam lòng chịu thua, gắp cho cô đầy bát đồ ăn.
“Mọi người định nuôi em thành lợn sao…” Rốt cuộc Trương Tiểu Phúc không nhịn được nữa, buông đũa xuống trừng mắt nhìn bọn họ, “Sau này không ai được gắp đồ ăn cho em nữa, tự em có tay!” Thật là, trên bàn ăn mà cũng tranh giành nữa.
Thấy mọi người không hé răng, cô lại tươi cười, gắp miếng móng giò vào trong bát của ông Chu, “Ba, ba làm việc vất vả, phải ăn nhiều thịt mới có sức nha…”
Trong lòng ông Chu nóng lên, gật gật đầu không từ chối, thầm nghĩ con dâu thật sự quá hiểu chuyện lại hiếu thuận. Chu Quý ở bên cạnh nhìn thấy mà hụt hẫng trong lòng, rõ ràng mình mới là người gần gũi cô, sao cô lại đối tốt với ba hắn hơn cả hắn chứ.
Buổi tối không có điện, sau khi dùng cơm xong cả nhà liền đi ngủ sớm.
Trương Tiểu Phúc đang ngủ ngon lành, đột nhiên cảm giác có người đang sờ loạn trên cơ thể mình, cô bừng tỉnh, theo bản năng thét lên chói tai: “Ai đó!”
“Là anh! Đừng kêu!” Chu Quý che miệng cô lại, trong bóng đêm dán vào bên tai cô nói. Trương Tiểu Phúc kéo chăn ra, trừng mắt nhìn Chu Quý không biết đã chui vào chăn của mình từ lúc nào, giận dữ nói, “Đêm hôm khuya khoắt, sao anh còn chui loạn vào trong chăn người ta chứ, mau về đi!”
“Ha ha, chính vì khuya khoắt mới nên chui vào chăn đó…” Chu Quý cười mờ ám, kéo chăn lên che hai người lại, bàn tay đang ôm eo cô lập tức sờ soạng lung tung, áp mặt vào cổ cô, thở hổn hển nói: “Tiểu Phúc, anh thật sự nhớ em không ngủ được, một mình cô đơn tịch mịch, để anh ngủ cùng em nhé…”
Trương Tiểu Phúc trừng mắt nhìn hắn, được đó, cô không nhìn ra người đàn ông này lại dẻo miệng như vậy nha, không kém đàn ông thành phố chút nào. “Nói linh tinh gì vậy, anh không đi ra là em gọi người đó…”
“Bà xã, em đừng mà.” Chu Quý nắm lấy tay cô, cúi đầu dùng sức hôn miệng cô mấy cái, lửa dục trong hai mắt như sắp đốt cháy cô. Hắn nói xong lại cúi đầu hôn, bàn tay đảo loạn trên ngực cô, nghe thấy hơi thở của cô bắt đầu trở nên nặng nề thì hắn biết cô chỉ đang cứng miệng, còn trong lòng vẫn luyến tiếc mình.
“Anh gọi ai là bà xã… Em là vợ của em trai anh… Nếu anh không đi em sẽ gọi ba…” Trương Tiểu Phúc ra vẻ tức giận. Chu Quý bất giác sợ hãi, ngược lại bị ánh mắt ấy của cô nhìn mà ngứa ngáy trong lòng.
“Nó đã đi rồi, hiện tại em chính là vợ của anh. Anh sẽ thay nó yêu thương, chăm sóc em.” Chu Quý vừa nói, tay đã cởi đai áo tắm của cô, chui vào bên trong vuốt ve da thịt trơn mịn, vừa cúi đầu mút nhẹ cổ cô, nụ hôn nóng bỏng, khi bị mút nhẹ mang đến cảm giác tê dại làm cô rùng mình, cô còn chưa kịp nhiều lời, Chu Quý đã tách hai chân cô ra, dương vật nóng rực phụt cắm vào.
“Ưm…” Cô nắm chặt ga giường.
Thứ thô to như vậy bất chợt đâm vào làm lồn cô bị nong rộng, vừa căng vừa trướng.
Chu Quý nắm lấy eo cô, cơ thể nóng như lửa áp sát cô, cơ ngực rắn chắc cọ xát với hai bầu vú căng tròn của cô, hông bắt đầu dùng toàn lực đưa đẩy.
Theo từng cái thọc vào rút ra ngày càng nhanh của hắn, Trương Tiểu Phúc không tự chủ được ôm chặt lấy hắn, hai chân quặp vào người hắn, bàn tay vuốt ve tấm lưng trần trụi của hắn.
Hắn đâm chọc dũng mãnh mang đến khoái cảm càng ngày càng cường liệt, mỗi lần dương vật tiến vào đều đâm cho bụng cô hơi nhô lên, quy đầu đâm tận vào trong tử cung, đảo loạn thô bạo làm cho cô sướng chết đi sống lại, vừa khó chịu vừa sảng khoái.
“Tiểu Phúc… Có sướng không?” Hắn vừa đụ cô vừa không nhịn được hỏi, ý thức của cô đã trở nên mơ hồ, dưới sự kích thích chỉ biết lắc đầu theo bản năng.
Chu Quý thấy cô lắc đầu, liền ép hai chân cô vào ngực, càng mạnh mẽ thô bạo mà dập từng cú, quy đầu chỉ hận không thể thọc xuyên bụng của cô, đâm cho cái lồn của cô co rút cả trong lẫn ngoài, dưới sự kích thích quá độ cô liền ngất đi.
“Tiểu Phúc, Tiểu Phúc?” Chu Quý gọi một tiếng, lại nhẹ nhàng đưa đẩy hơn mười cái, Trương Tiểu Phúc lại từ từ mở mắt, hai mắt mê ly không thể nhìn rõ thứ gì, chỉ có thể nói thầm đúng là dã thú.
Thấy cô tỉnh lại, Chu Quý rốt cuộc cũng yên tâm, hôn lên khóe miệng cô, “Chờ một chút, anh sẽ nhẹ nhàng hơn…”
Hắn không dám chuyển động quá mạnh mẽ nữa, rút dương vật ra lại cắm vào, động tác chậm đi rất nhiều. Thế nhưng cô lại chịu không nổi, cố ý co rút lỗ nhỏ kẹp lấy dương vật của hắn, quả nhiên Chu Quý lại mất khống chế lần nữa.
Không biết qua bao lâu, cho đến khi cả hai người đều mệt rã rời nằm bất động, rốt cuộc mới thỏa mãn.
Chờ đến hừng đông, Chu Quý mới bị cô đá ra khỏi phòng, nhảy ra ngoài cửa sổ trèo qua ban công vào phòng mình.
Để lại một bình luận