Phần 2
Đầu tháng 8, Hiền lại mò sang. Nó vào nhà khi ông Tình ở một mình, nó lém lỉnh như lần trước.
– Ông chơi nữa không.
– Chơi chứ.
Ông Tình vật ngửa nó ra trên ghế ngay giữa nhà, tuột quần con bé ra vắt lên thành ghế. Mân mê cái mu Ɩồŋ cao.
– Chơi nhé.
– Uh.
Ông cầm cu đút vào người con bé, lần này thì dễ dàng rồi.
– Không bóp đây ah, bé Hiền chỉ tay vào cái vú nhu nhú của nó.
– Có chứ, vừa chơi vừa bóp mới thích… Ông Tình bóp vú con bé làm nó nhăn nhó… Đau hả.
– Ừ đau.
– Thế có sướng không.
– Có.
Ông tình tỳ tay lên vú con bé và nắc, con bé nhăn nhó.
– Vô giường đi, cái ghế đau lưng quá.
– Uh.
Con bé cầm cái quần vừa chạy vừa cười, nó ném lên giường rồi nằm ngửa ra.
– Chơi tiếp đi, mà bóp nhẹ thôi không đau.
– Uh.
Ông Tình nhét vô, bạch bạch bạch bạch… cứ thế vang vang…
Có tiền, con bé lại mua đồ, lại đi chơi khắp nơi. Nó đi tìm con bạn nó làm trong rẫy vì nó vừa mua đôi dép mới tính đi khoe. Nó gặp người đàn ông lạ mặt đang ăn cơm, ông ta khoảng gần 40 và làm công cho một nhà trong làng. Nó ghé vào uống cùng ông một ly rượu, nó hỏi.
– Thấy đây có xinh không.
– Xinh.
– Nó hất hàm hỏi… có tiền không.
– Chi vậy.
– Hỏi là có không.
– Có một ít.
– Thế muốn chơi đây không.
– Có… có.
– Đâu xem tiền nào.
– Đây… hắn chìa ra được 53 nghìn nhưng nhiều loại tiền cả củ mới. Bé Hiền vơ lấy hết, nó đếm đếm rồi đưa lại cho người đàn ông 13 nghìn.
– Đây lấy 40 thôi, cho đấy 13 nghìn uống rượu. Rồi nó nằm ngửa ra góc chòi… Cởi ra đi cho chơi đấy.
Anh ta đẩy nồi cơm và mớ rau ăn dở vào trong góc, lồm cồm bò lại nàng tiên trên trời giáng xuống, anh ta vớ chai nước uống một hớp lần tay cởi áo con bé.
– Cho chơi lâu không.
– Tùy, đấy chơi được bao lâu thì chơi.
Anh ta nghèo lắm, từ làng bên kia qua đây làm thuê. Ở đây làm thuê cũng chả được mấy đồng cốt là có cái ăn, được nhiêu anh ta gửi về nuôi mẹ già. Đây là lần đầu tiên anh ta được một cô gái, lần đầu tiên anh ta nhìn thấy cái Ɩồŋ. Nhìn cơ thể con bé ai cũng biết nó còn nhỏ, nhưng ai có thể kiềm chế nổi cái cơ thể ngồn ngộn đấy. Con bé nhìn anh ta cởi đồ nó nói.
– Cho đây sờ cái.
– Uh. Anh ta nhích lên, nó cầm cu anh ta.
– To nhạy… bé Hiền cầm tay anh ta đặt lên Ɩồŋ nó… sờ đây cái đi… nó đẩy một ngón tay vào cái khe nhớp nháp… thích không?
– Thích.
– Đây chưa chơi bao giờ ah.
– Chưa.
– Ôi giời… vậy chơi đi. Bé Hiền chủ động nâng chân lên, nó bành sáng hai bên. Người đàn ông bò lại cái cung cấm tuyệt trần ấy. Tình dục là bản năng nên chỉ cần bản năng là đủ để anh ta hiểu.
– Ọt… Ôi… anh ta kêu lên khi con cu lút vào cái lỗ.
– Sao thế.
– Sướng.
– Sướng thì chơi đi.
Ôi ôi ôi… anh ta sướng tê vì cái cảm giác trơn nhớt trong Ɩồŋ con bé. Anh ta nhấp ào ào, lần đầu tiên nên thật khó để anh ta kiềm chế vì thế chỉ mới nhấp được 2 – 3 phút là anh ta đầu hàng.
– Ôi giời ơi… Anh ta rống lên khi lần đầu biết đến cảm giác xuất khi vào Ɩồŋ, tinh trùng anh ta nhiều như suối đổ vào Ɩồŋ con bé. Anh ta bóp chặt vai con bé xuất trong đê mê khoái lạc. Anh ta vật xuống cạnh con bé, nó mỉm cười… Một lúc sau anh ta nhỏm dậy.
– Đấy hứa là cho chơi tới khi chán phải không?
– Uh, chơi nữa ah.
– Uh, chơi nữa.
– Tùy, lấy cái gì lau bớt nhớt đi rồi chơi.
– Uh. Hắn với cái khăn lau qua Ɩồŋ con bé rồi nhét cu vào nắc tiếp…
Hắn vật xuống, con bé cũng hơi mệt. Nó ôm hắn ngủ ngon lành, đến khi thức dậy trời đã về chiều.
– Ăn cơm mai rồi về, giờ chiều đi sao kịp, người đàn ông đề nghị.
– Uh, chắc vậy.
Trời đã tối hẳn, người đàn ông giăng màn, vặn nhỏ ngọn đèn để vào góc chòi. Con bé ngồi trước cửa chòi, cái chòi cao làm gió trở nên mát hơn. Anh ta ngồi cạnh, tay sờ đùi con bé.
– Thích chơi nữa hả… con bé cầm tay anh ta đặt vào Ɩồŋ mình.
– Uh… Lúc chiều nhìn đấy tắm thích lắm, tính chơi mà sợ đấy không cho. Giăng màn rồi đấy, vào chơi đi.
– Đây thích chơi ngoài kia, con bé chỉ tay xuống khoảng đất trống phía dưới.
– Đêm ở đây có thú.
– Thế có chơi không, con bé vừa nó vừa trèo xuống. Anh ta bò vào với lấy tấm bạt trèo theo. Khi anh ra đến thì con bé đã trần như nhộng, tay ôm quần áo chờ. Hắn trãi tấm bạt ra, bé Hiền nằm ngửa trên bạt, ánh trăng làm con bé trắng ngần… Nhìn gì thế? Thấy đây xinh không?
– Xinh.
– Thế chơi không.
– Có… Anh ta lại đi vào người con bé, hai cơ thể trần truồng dươi ánh trăng sáng vằng vặc.
Để lại một bình luận