– Sướng chết mất! – Ông lão thì thầm…
– Híc hu hu – Linh lại khóc…
– Bí mật nhé! Em đồng ý cho anh địt mà!
– Híc hu hu…
Lão vội ngồi dậy dọn dẹp chiến trường rồi lén lén mở của chuồn đi mất để lại Linh ngồi đó.
Mãi về sau chuyện đó vẫn chỉ là bí mật. Linh cũng không gặp lại lão lần nữa nữa. Cô cũng không bao giờ đặt chân đến quán cafe này nữa. Mãi đến sau này khi đã có chồng con cô bỗng nhận được dòng tin nhắn cuối cùng của ông ta với xin lỗi, đó là kỷ niệm đẹp nhất đời ông. Ông yêu Linh nhiều. Ông còn chuyển khoản số tiền khá lớn coi như tạ tội. Linh cũng không buồn không vui, lâu lâu nhớ lại chuyện đó Linh thấy bướm mình rỉ nước.
— Hết —
Để lại một bình luận