– Thế phải làm sao? Hay cho A hun cái nữa nhá.
– Không có đâu.
– Sao dzị? Xin phép rồi mà.
– Xin cũng không cho, blè…………
Không cho thì ông cướp, thế là nhân lúc P sơ hở, mình lại hôn cái chóc lên má em nó. Nhưng lần này không thèm lui ra ngay mà còn dụi dụi môi với mũi lên má em nó nữa.
– Công nhận, P thơm thật, mùi này là mùi gì nhỉ?
– Xí, mùi sữa tắm của người ta á. Không thơm mới lạ?
– Loại gì á?
– Goat Milk á.
– Hơ, sữa dê à. Eo, hóa ra P thích dê.
– Xí, người ta xài sữa tắm đó chứ ai bảo người ta thích dê.
– Nhưng mà thơm thật. Để hôn miếng nữa coi.
– Còn lâu.
Nhưng mà mình chả đợi còn lâu đâu, lại chóc 1 cái nữa lên má em nó. Thấy vậy em nó khẽ đánh 1 cái vào ngực mình bảo
– Lỳ nè, nói không nghe.
– Ai kêu dễ thương chi, làm người ta muốn hôn.
– Muốn là hôn vậy á hả?
– Chứ không hôn sao?
Vừa nói mình vừa xích lại gần em nó. Và rồi nhẹ nhàng 1 tay quàng lên vai P, 1 tay đặt lên má em và lại gần…
– Ê, chúng nó hôn nhau kìa…
– Be bé cái mồm coi, để im cho thằng A làm việc mày.
Dzời má, đang sắp xong chuyện thì 2 thằng quỷ bạn phá đám không. Nghe tiếng 2 thằng nó là coi như mình với em P hồn vía lên mây cũng rơi mẹ xuống đất rồi. Thế là ngưng ngay lập tức. Tuy buông em ra nhưng 2 đứa vẫn ngồi sát cạnh nhau mặc kệ 2 thằng nó mà nói chuyện khác.
Một lúc sau, 2 thằng chúng nó thấy có vẻ không còn gì mới lạ hay ho nên cũng rủ nhau đi chỗ khác chơi…
Tối đó 2 đứa ngồi chém 1 hồi rồi sau rồi cũng vào phòng tập thể ngủ. Mà đúng là cái của nợ, đang sắp hôn được bị thằng khác phá nên bức xúc lắm chứ. Tối đó ngủ mà P nó quay lưng về phía mình mới đau nữa. Mặc dù thấy em nó thái độ bình thường nhưng đúng là không kiếm được địa điểm nào riêng tư để không bị phá khi hôn em nó. Cuối cùng thì cơ hội trời cho, ý lộn, là thầy cho đã đến. Ông thầy phụ trách bữa đó thấy mọi việc ổn ổn rồi, còn có 4 ngày nữa là về lại Sài Gòn, kết thúc chiến dịch tình nguyện nên quyết định tụi mình làm bữa chia tay với đoàn huyện và các bà con cô bác.
Thế là mình được cử đi mua ít đồ về để dựng lại cái sân khấu sao cho thật hoành tá tràng, thêm nữa là đủ thứ vật dụng rồi tè le hột me các kiểu gửi gắm của đám bạn. Cuối cùng thì do 1 người đi sao vác nổi, đã vậy mắt thẩm mĩ con trai nhiều khi không tốt bằng con gái nên mình được quyền chọn thêm 4 đứa nữa đi cùng. Vậy là lôi 2 thằng bạn thân thân theo, thêm em P với em V nữa. Thế là 5 đứa 3 xe xuất phát đi lên thành phố ABC để mua đồ.
Đầu tiên là tạt vô siêu thị sách Nguyễn Văn Cừ để mua 1 mớ giấy rồi bút màu rồi thêm vài thứ nữa. Thế là chia nhau ra đi chọn đồ, 2 thằng quỷ bạn mình thì còn thuộc dạng thổ địa vùng này vì quê chúng nó chính là cái thành phố ABC đó. Thế là chia ra, 1 thằng dẫn mình với em P đi nhà sách chọn đồ, thằng khác dẫn em V đi mua mấy thứ cho tụi bạn nhờ. Thực ra thì thằng quỷ kia cố tình chia ra để đánh lẻ với em V, nó tia em ấy lâu rồi mà chưa làm gì được, nhân dịp em này đi tình nguyện nên nó cũng đăng ký đi cùng.
Mình thì cũng muốn đánh lẻ lắm như em P với mình thuộc dạng mù hướng, có biết đường đâu, thế là đành đi chung với thằng kia. Mà thằng này bạn mình có khác, hiểu ý lắm, đến nhà sách nó kêu nó chạy về nhà kiếm đồ cái, xong thì thầm bảo mình “Tao không làm kì đà đâu, cho mày nửa tiếng đi với em nó đấy, rồi tao qua xong còn về không lại không kịp ăn tối”.
Vỗ vai nó 1 cái rồi nhìn nó với 1 cảm giác biết ơn khiến thằng bé nổi da gà, mình quyết định kệ mẹ nó đứng đơ ra ở cửa mà phi luôn vào trong nhà sách kiếm em P. 2 đứa dắt nhau lòng vòng trong đó ngó nghiêng vài cái, em P kiếm đồ còn mình thì kiếm chỗ nào vắng vẻ. Thấy trên lầu có vẻ không 1 bóng người, nhân viên còn đang túm tụm lại ở phía dưới 8 phét nên mình kêu em P lên lầu cùng kiếm xem có giấy màu trên đó không.
P và mình lên lầu, đúng là không có ai thật, mình lượn 1 vòng kiểm tra cho chắc, chắc chắn không ai phá đám rồi. Thế là thôi, coi như xong em nhé, lựa lúc P đang ngồi xuống coi đám giấy màu, lựa 1 số tấm màu đẹp thì mình cũng ngồi xuống và nhìn vào miệng em chăm chăm…
Thấy mình nhìn, tự dưng em nó ngượng quay qua bảo.
– Nhìn gì mà nhìn ghê vậy cha.
– Nhìn môi P chứ nhìn gì.
– Nhìn môi người ta chi, vô duyên.
– Nhìn thấy thích, mún cắn 1 cái à.
– Cắn P là P uýnh à.
– Vậy thôi, hôn có được không.
– Không.
Em nói và quay mặt đi nhưng nào mình có chịu không đâu, xích lại gần em và bảo
– Xin phép, cho A hôn P 1 cái nha.
Rồi cần gì đợi em đồng ý, mình ôm lấy vai em, ghé sát mặt vô mặt em và…chụt 1 cái. Chỉ là môi chạm môi thôi, nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc.
Mình thì thấy mềm mềm đã đã còn em thì chắc là xấu hổ. Em dỏ mặt, chu miệng lên rồi đẩy mình ra bảo
– Vô duyên, đã ai đồng ý mà hôn.
– Im lặng là đồng ý mà.
– Xí, kiếm cớ hôn người ta kìa.
– Nào đã hôn được đâu. Thôi cho hôn lại đi nha.
– Không có đâu.
Lần này em nó vội la lên
– Sao vậy? Cho hun 1 cái thôi mà.
– Không là không.
….
– Sao không nói gì vậy?
– Buồn quá à… nãy chưa cảm thấy gì hết.
– Trời đất ơi, còn định cảm thấy cái gì nữa hả A.
– Thì muốn xem xem hôn là thế nào mà ngưòi ta ai cũng bảo là ngọt. Vậy mà nãy giờ đã kịp biết ngọt với nhạt thế nào đâu P đã đẩy ra rồi. Thế nên buồn…
– Xạo quá đi, mặt đắc ý vậy mà nói buồn hả.
– Mặt người ta từ bé tới lớn vậy chứ có phải cố tình đâu. Người ta mặt tuy cười nhưng lệ đổ trong tim đó.
– Gớm, sến quá à. Thôi đi, cho hôn 1 cái thôi đấy.
– Thật chứ?
– Không, xạo đó.
Vừa nói P vừa lè lưỡi ra làm mặt hề trêu mình, nhìn đáng yêu tợn. Thế là kệ em xạo hay thật, mình ôm luôn lấy em rồi…hôn 1 cái thật sâu…khe khẽ dùng môi mình ngậm lấy môi em, đưa nhẹ lưỡi qua cọ lên môi em, khe khẽ tách 2 hàm răng em ra và cuối cùng em đã đáp lại…2 đứa say mê hôn nhau đến lúc hết cả hơi thì mới buông ra. Nói thật lúc này tim mình đập lẹ lắm, bùm bùm bụp bụp tăng nhịp hơn bình thường nhiều trong khi đó mặt P thì đỏ gay gắt, nhưng nhìn lại càng đáng yêu hơn nữa. Thấy thế mình vẫn ôm lấy em, hôn nhè nhẹ lên má, lên tóc em rồi khi chuyển qua hôn lên môi em thì…con bà nó thằng bạn gọi điện báo giờ tao làm kì đà cản mũi mày đã tới, khôn hồn dừng hết lại trước khi ông bắt quả tang.
Vậy là buông em ra, 2 đứa vơ luôn đám giấy màu đã chọn với đống bút vẽ và kéo cắt giấy. Đi xuống tính tiền xong thì 3 đứa kia đã có mặt tại cửa nhà sách, 5 đứa lên xe phi về huyện rồi hè nhau kéo team trang trí sân khấu ra lôi phông bạt dựng nền, cắt giấy dán chữ, hình, dùng bìa cạc tông tạo các hòn núi giả, cây giả. Đêm cuối phải làm 1 cái sân khấu thật là hoành tráng chứ….
Sau lần đó, đúng là mình với em lại thân nhau hơn, đi làm gì cũng như hình với bóng. Tối đến ngủ là nằm cạnh, tuy không có hành động gì thân mật quá nhưng cũng đủ để mọi người biết 2 đứa là 1 đôi. Chả cần tỏ tình, chả cần nói anh yêu em, em yêu anh. Nhưng có lẽ nụ hôn đó đủ chứng tỏ mình yêu em, và em cũng thích mình, yêu mình.
Rồi ngày cuối cùng đã tới, đêm đó vui kinh khủng luôn, đó có lẽ là bữa tiệc chia tay vui nhất mà mình từng tham gia. Diễn kịch, ca hát, nhảy múa chán chê, mình hứng lên cầm cái ghita tự xung phong lên đàn và hát. Mà cái đời ấy có cái bài Tiểu Thuyết Tình Yêu nhạc rap trên mạng á. Nghe thích lắm nên thuộc, vậy là cũng ráng đàn rồi hát bài đó coi như 1 lời tỏ tình chính thức với em. Bạn bè xung quan và đám thanh niên ở đó vỗ tay ầm trời rồi còn hè nhau hô “Hôn đi, hôn đi” nữa. Mà đúng là mình cũng liều thiệt, đứng hát tỏ tình với em trước bao nhiêu người. Rồi thì khi mọi ng hô hào ầm ĩ lên thế lúc đó mình mới chột dạ, không nhẽ hôn nhau trước mặt bao nhiêu người thế này sao.
Nhưng mà đúng là em thích lắm. Khi mình buông đàn đi lại gần em, em khẽ ôm lấy cổ mình và 2 đứa hôn nhau. Tuy chỉ rất mau lẹ nhưng mình cũng cảm thấy tim đập chân run cầm cập vì hàng trăm ánh mắt đang nhìn về phía 2 đứa. Trước khi tách ra, em khẽ nói vào tai mình
“Em thích lắm, em yêu anh mất rồi”.
Ôi mẹ ơi, cảm giác lúc đó là sướng như điên nhưng cũng xấu hổ chứ. Đám bạn thì huýt sáo um sùm, bọn thanh niên cùng lứa ở huyện cũng gào thét cổ vũ. Thế nên 2 đứa đều xấu hổ, vậy là nắm tay em, mình kéo em chạy khỏi trung tâm đám đông, hòa vào mọi người cùng nhau cười đùa, nướng khoai với bắp ăn, bôi tro than lên mặt nhau rồi kéo nhau đi nhảy sạp. (Các bạn biết không, cái trò nhảy sạp đó vui thì đúng là vui ghê hồn, nhưng nhảy nhầm 1 cái thì chân cũng đau điếng đấy. Ngày xưa lúc mới nhảy chân mình bị 1 phát tới giờ vẫn còn sẹo)
Cuối cùng thì rồi cũng hết chiến dịch, thế là xe ô tô tới, đám thanh niên tình nguyện tụi mình kéo nhau ra về, nhìn các em chắc tầm cấp 1 ra cầm hoa tặng các anh chị, cám ơn các anh chị giúp đỡ 1 mùa hè mà đứa nào đứa nấy cười không nổi, con trai thì còn đỡ chứ mấy đứa con gái là rơm rớm nước mắt khi chia tay. Hơn 1 tháng ở chung, sinh hoạt và giúp đỡ bà con, được bà con đối xử tử tế, tiếp đãi nồng nhiệt như người trong nhà khiến đứa nào cũng ấm lòng.
Rồi cuối cùng mình và em P thành 1 đôi…cho tới khi em và mình chia tay, em lên đường theo gia đình qua Mỹ định cư…mối tình 8 tháng 12 ngày đấy mình vẫn còn lưu trong lịch và nhật ký.
2 đứa còn liên lạc và nói chuyện điện thoại, yahoo cũng gần 1 năm sau rồi nhịp độ thưa dần và cuối cùng em có người mới bên đó, mình cũng có tình yêu mới bên mình.
— Hết —
Để lại một bình luận