Phần 6
Nhưng bất ngờ Khang tiến đến và tỏ vẻ nhã nhặn lịch sự khi xin phép Minh và mời Thoa cùng nhảy, có hơi chút bất ngờ nhưng Minh vẫn đồng ý, và cũng vì lẽ đó mà Thoa cũng không có lý do nào để từ chối.
Tất nhiên khi nhảy, Khang phải đặt tay vào eo của Thoa, Thoa biết điều đó, biết hắn ta đang lợi dụng để sờ eo mình nhưng chị lại không có cách gì từ chối, chỉ có thể nhẹ nhàng ngăn tay hắn lại mỗi khi Khang cho tay mình lượt xuống phía dưới gần mông.
Cả Khang và Thoa đong đưa theo điệu nhạc và dần dần mất hút hòa lẫn vào trong đám đông các quan khách cũng đang say mê với những bước nhảy riêng của mình.
Minh ở ngoài nhìn cảnh vợ mình tình tứ nhảy đều theo tiếng nhạc bên cạnh Khang trong lòng vô cùng tức tối tôi nhưng anh chẳng thể làm được gì, mặt khác vẻ ngoài lại càng phải tỏ ra điềm tĩnh như thể không có chuyện gì xảy ra.
Càng lúc Khang càng liều lĩnh hơn, hắn ta cứ thỉnh thoảng đưa ta dần dần xuống bờ mông cong nảy tròn trịa của Thoa khiến Thoa không ít lần ngượng chín cả mặt.
– Kìa anh Khang, đừng như thế, đang đông người mà.
– Đông thi sao hả em, chẳng phải ai cũng vậy à, em nhìn kìa họ ocn2 sờ mạnh hon7a nh nữa chứ.
– Nhưng họ là bồ bịch là vợ chồng thì khác, thôi không được.
Thoa miễn cưỡng đưa tay xuống ngăn Khang lại, cứ mỗi lần như thế Khang lại giữ tay lên bên eo của Thoa, nhưng chốc chốc lại tìm cách mò xuống dưới, hắn ta biết mình và Thoa đã hòa vào trong dòng người đang nhảy nên Minh khó lòng mà thấy được, nhất là khi trong kháng phòng đã tắt đèn yếu mờ như thế này.
– Ôi, anh không ngờ mông em lại tròn đến như vậy.
– Đừng anh, chồng em mà thấy…
– Thôi, đừng để ý chồng em, ôi trời Thoa ơi, mông em tròn quá, sờ sướng tay làm sao…
Thoa đã rất cố gắng để ngăn Khang lại, nhưng hắn ta thì luôn tìm cách gạt tay của Thoa ra, hắn biết Thoa miễn cưỡng không dám phản ứng gì thái quá nên rất thoải mái. Không ít lần hắn ta đưa tay xuống xoa cặp mông tròn trĩnh của Thoa, nhất là hắn luôn sờ và cảm nhận được những đường cộm lên của chiếc quần lót Thoa đang mặc, với hắn như thế đã là quá phấn khích khiến cho cái của quý của hắn trong quần cứ căng cứng ra, càng lúc Thoa càng hấp dẫn hơn trong mắt Khang.
– Em vẫn muốn chồng em được ký hợp đồng chứ.
– Anh nói cá gì.
Khang ghé sát vào tai Thoa và nói thì thầm những lời nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng đe dọa như đánh vào điểm yếu của Thoa.
– Ngoan ngoãn cho anh sờ một chút thôi mà, chồng em còn chưa ký xong hợp đồng đâu đấy.
Thoa nghe như lặng người, tay run hẳn lên trước những câu nói của Khang, thoáng chần chừ của Thoa không biết phải làm gì trước yêu cầu của Khang, Thoa im lặng như thể một con nai tơ bối rối đến tội nghiệp, và Thoa nhanh chóng bị giật mình trở lại khi Khang đã thả trọn cả bàn tay phải của hắn xuống mông của Thoa, cái xoa và bóp mạnh một cái khiến Thoa hoảng hốt giật bắn cả người.
Thoa ngước nhìn Khang một cái đầy run rẩy và rồi quay mặt đi không dám nhìn người đàn ông ấy nữa, hai bàn tay bấu chặt vào vai khang để quên đi cái cảm giác đang bị Khang mò mẫm bên dưới, và cũng để nén đi cái bản năng tự bảo vệ mình, Thoa sẽ không gỡ tay của Khang ra nữa, cố mà chịu đựng vì Minh.
Biết Thoa đã không còn lựa chọn nào khác, Minh khoang khoái xoa đều khắp mông của Thoa, trong cái ánh đèn của giai điệu Jazz nhẹ nhàng, thì chẳng ai chú ý đến ai nên chẳng vị khách nào để ý đến Khang đang làm gì bạn nhảy của mình. Khang xoa xoa và cảm nhận những đường cong nảy nở của người đàn bà mà chồng đang ngồi ngay bên ngoài. Cặp mông của Thoa thật khiến Khang chết mệt và hắn ta cứ sờ vuốt khắp cùng đến khiến Thoa rợn cả người, hắn dường như rất thích điều đó.
– Anh rất thích quần sịp của em đó.
Thoa vẫn không nói gì, vẫn giữ thái độ lạnh lùng chân bước theo điệu nhạc như vô thức.
– Anh đoán là chúng rất xinh phải không, khi nào có dịp nhất định tự tay anh sẽ cởi nó ra khỏi hai chân của em…
Thoa vẫn bậm miệng cắn răng chịu đựng trước những câu nói khiếm nhã có phần thô thiển của Khang, Thoa đang phải cố tập làm quen với cảm giác bị một người đàn ông xa lạ vuốt ve mông eo của mình. Và Thoa giật thót người lên ghì tay Khang lại khi hắn ta luồn tay sờ xuống mu của mình.
– Không được…
Thoa cũng chỉ nói được có thể khi nhận thấy cả bàn tay phải của Khang và úp hẳn vào mu của mình, Thoa nhanh chóng phủi tay Khang ra trong khi hắn thì có vẻ như thích thú lắm.
– Chà chà, hôm trước anh không để ý không ngờ cái đó của em múp đến vậy.
Mình ngồi đó giả ngây giả ngô, nhưng anh vẫn thấy hết những hành động thô bỉ của gã không ấy trên thân thể vợ mình, Minh thấy mình hèn mọn đến phải hén vợ để giữ công việc, lúc này Minh không còn biết phải làm gì.
Bất chợt lúc, một thứ mùi hương quyến rũ như cuốn hết tâm trí của Minh, khiến anh không thể quay sang bên phải mình, một người phụ nữ kiều diễn với chiếc đầm đen khoét sâu lộ kẽ ngực bầu tròn trắng trẻo. Đó chính là Hương, người phụ nữ mà Minh đã gặp trong buổi họp ban trưa. Trong cơn hơi ngà ngà hơi men, Minh bỗng thấy người phụ nữ này sao lại gợi cảm tột cùng, một nét đẹp kiêu sa mà không phải ai cũng có.
– Anh đang khó chịu, đúng không?
Hương nhẹ nhàng nói với Minh như chính cô đã hiểu nỗi lòng của Minh, mặc cho Minh câm lặng, Hương nhìn và hiểu những gì mà người đàn ông đó phải chịu đựng.
– Xe của tôi đậu ở ngoài, anh biết lái xe chứ, tôi nghĩ anh không muốn ở đây để thấy những cái cảnh đó… Đúng không?
Ngập ngừng trước câu nói của Nhung, một người phụ nữ mà Minh chưa nói chuyện được quá vài câu xã giao… Chẳng biết quỷ thần xui khiến thế nào mà Minh ném cái nhìn đau đớn về phía người vợ đang sượng người khiêu vũ với gã đàn ông khả ố kia… Để rồi anh nắm ngay lấy tay Hương và trong tâm thế như một thằng hèn trốn tránh sự thật, Minh kéo Hương đi ra khỏi buổi tiệc nhục nhã đó.
Minh lên xe của người phụ nữ trẻ, nhấn ga và lao đi trên con đường lộng gió, chiếc xe dong thẳng đến một bãi đá vắng vẻ, hướng nhìn ra biển, một nơi hoàn toàn riêng tư và vắng vẻ, chỉ có hai người và ánh đèn pha từ chiếc xe soi rõ cả một vùng cát trắng, ở đó không khí lộng gió và tiếng sóng biển vỗ về không ngớt.
Hương xuống ve khoát vội chiếc áo khoác vào vì chiếc đầm đen dạ hội của chị tuy gợi cảm nhưng thật sự mỏng manh trong cơn gió biển về đêm. Minh châm một điếu thuốc rít một hơi và thở làn khói tan trong gió như nhưng tâm sư của anh, không biết phải nói cùng ai…
– Anh Minh… anh sẽ hy sinh vợ mình sao?
Minh chợt ngập ngừng quay lại nhìn Hương… Môi mấp máy như muốn nói một điều gì đó, nhưng lại đang bị một thứ gì đó cản lại nói không nên lời. Nhưng điều khiến Minh bất ngờ nhất, chính là vì sao người phụ nữ này lại biết những gì đang xảy ra với gia đình anh, với những gì mà anh phải cam chịu.
– Anh Minh bất ngờ lắm sao? Chúng ta cùng cảnh ngộ với nhau cả thôi… Tất cả chỉ vì tiền… Phải không anh… Chỉ vì tiền…
Vừa nói, gương mặt kiều diễm của Hương chợt nhỏ lệ, khoé mắt đỏ hoe, vẻ yếu mềm đó không qua khỏi sự chú ý của Minh.
Thì ra, người phụ nữ ấy cũng như Minh, để có được vị trí ngày hôm nay Hương cũng phải đánh đổi rất nhiều, cách đây một năm Hương và chồng đã gây dựng nên công ty mà hiện nay Hương đang làm giám đốc điều hành, nhưng sau khi chồng qua đời vì tai nạn, công ty sa sút và Hương đã phải cắn răng chịu nhục để các sếp tai to mặt lớn rót vốn cứu công ty hỏi cơn khủng hoảng, tất nhiên và để có được sự nâng đỡ đó, bọn sếp mặt người dạ thú kia không thể bỏ qua cho một người phụ nữ mỹ miều như Hương.
Hương sụt sùi kể trong nước mắt cái đêm mà mình bị kéo lên giường trong tuyệt vọng… cái đêm mà trinh bạch đàn bà của Hương bị hoen ố và chà đạp.
…
Còn tiếp…
Để lại một bình luận