Những ngày hè rồi cũng qua đi. Thời gian trả lại sự yên tỉnh. Mọi người về lại với công việc của mình.
Vài tháng sau, vào một ngày đẹp trời, Cảnh xuất hiện tại nhà ông bà Phương. Nghe tiếng gõ cửa, bà Phương ra mở. Bà ngạc nhiên run giọng cảm động:
“Ủa! Cảnh đến chơi”
“Vâng! Đang nhớ chị đây. Anh đâu rồi?”
“Ảnh đi công tác xa”
“Vậy là khỏe ru!”Cảnh nhìn bà Phương say đắm.
Cảnh lách mình vào. Khi ngồi xuống ghế sofa anh nhìn bà Phương chăm chú. Bà Phương đẹp thật. Mái tóc dài buông lơi xuống bờ vai đầy đặn, áo ngắn, quần jeans bó sát. Đôi vú căng nhấp nhô sau làn vải mỏng. Đôi môi mọng đỏ. Trông dáng bà không ai nghĩ trên 40. Bà Phương đi vào tủ lạnh lấy bia, bà cũng lấy cho bà một chai. Cầm chai bia để trên bàn, anh bạo dạn kéo bà lại.
“Thôi, Cảnh… Cảnh… bao giờ lấy vợ”
“Ai thương mà lấy!”
“Xạo! Đẹp trai to con, mà không ai…”
“Thiệt mà chị… thương chị thôi!”
“Thôi! Không tin đâu! Xạo ba chê…”
“Thiệt mà…”
Nói xong môi Cảnh đã gắn chặt trên môi bà Phương. Bà như không còn tự chủ được trước người con trai này. Tay anh để trên vú xoa nhẹ bên ngoài, và kéo áo lên. Bà không nịt vú. Đôi vú no tròn lộ ra tươi đẹp. Hắn lấy lưỡi liếm nhẹ và mút trên hai đầu núm vú cương cứng. Từ đôi môi đẹp tiếng rên nhỏ phát ra. Anh dìu bà nằm xuống. Thân hình tuyệt.
Anh rất thích những người đàn bà mặc quần jeans bó sát, âm hộ nhô lên giữa hai háng chắc nịch. Lúc nào nhìn cũng làm anh nứng cặc. Anh đặt tay lên âm hộ ở ngoài quần jeans xoa nhè nhẹ, tay anh lần lên tìm zipper kéo nhẹ xuống, bên trong mảnh quần lót lụa lộ ra nhỏ xíu. Anh thò tay vào trong xoa nhẹ. Bà Phương hẩy mông lên sung sướng. Anh từ tốn nhẹ cởi ra.
Thân thể ngồn ngộn như lửa trước mắt anh. Anh lấy tay vạch quần lót qua. Âm hộ lộ ra tròn trịa khiêu gợi. Cái khe giữa hai mép lồn đã ướt. Anh cúi xuống kề môi lưỡi bú say sưa. Bà Phương càng lúc ưỡn cao lên rên rỉ thành tiếng lớn. Đến lúc không ai còn chịu nỗi, anh đứng lên cởi bỏ quần áo. Dương vật nứng to cương cứng sừng sững chĩa lên trời. Bà Phương tự động ngồi bật dậy, tay cầm dương vật để vào đôi môi xinh xắn, bà mút chậm rãi, ngước đôi mắt long lanh nhìn Cảnh:
“Bú… Cảnh có thích không…”
“Thích lắm… Chị Phương… Bú Mạnh đi…”
“Cảnh có thích đụ… tôi không…”
“Vâng… Thích lắm… Chị Phương ơi…” Một bên…
“Cảnh sướng không…”
“Chị Phương ơi… Chết em rồi…”
Mông anh ưỡn về phía trước. Bà Phương vừa mút vừa rên. Anh bật ra tiếng rên rỉ lớn:
“Thôi em đụ chị dâu!!”
Anh đẩy bà Phương nằm xuống, tay kéo mạnh quần lót nhỏ ra khỏi đôi chân dài, liệng qua một bên, bà Phương dang hai chân chờ đợi. Anh đẩy mạnh đầu khấc to lớn vào giữa khe nhầy nhụa nước nhờn ẩm ướt. Anh nhấp từ tốn, hai bộ phận sinh dục cọ nhau phát ra tiếng kêu đều đặn. Một lát sau, anh lật bà Phương dậy, dặt bà đưa mông về phía sau, anh cầm dương vật đẩy vào.
Anh nhấp như vũ bão. Bà Phương rên rỉ sung sướng, nước nhờn ra lênh láng, chảy dài xuống dưới háng. Bà Phương đã làm tình nhiều lần, nhưng chưa lần nào sướng như lần này. Sau khi đụ chán chê. Anh bắt bà làm đủ kiểu, và kiểu nào cũng làm bà ngây ngất. Cuối cùng anh ôm bà thật chặt để đổ hết tinh khí vào người bà. Hai thân thể trần truồng rã rời ôm nhau sung sướng.
Cuộc vui nào cũng tàn. Cảnh bỏ bà Phương ra đi không trở lại. Ông bà Phương hình như dọn về một tiểu bang xa, giờ chẳng biết nơi đâu? Một đôi lần ông Thanh gặp lại ba Ngọc, Cảnh giã từ độc thân đi lấy vợ. Cuộc đời như dòng sông có bao giờ quay trở lại.
— Hết —
Để lại một bình luận