Phần 3
Ngày hè đến, nắng chói chang làm mọi thứ như héo hon, tâm hồn tôi cũng cằn cỗi như hoang mạc đợi mưa. Tôi và chị vẫn làm việc bình thường. Khoảng thời gian này, tôi và chị vẫn trao đổi Email, SMS nhưng toàn công việc, chị cũng dần dần vui vẻ trở lại. Nụ cười ấy quả thật làm ấm áp cả một vùng trời, mà tim tôi cũng cảm thấy vui lây.
Hôm đó, buổi trưa, tôi làm cố, định bụng không ăn cơm trưa, để làm xong mới đi ăn. Ngồi một lúc (lúc đó mọi người nghỉ, về 05 phút). Tôi đi ra WC để rửa mặt cho tỉnh táo…. lại thấy tiếng nước chảy ở nhà Wc nữ. Hic… lại là chị, chị đang rửa cốc chén, chắc dọn cho phòng Sếp, do cô bé tạp vụ nay nghỉ.
– Ơ… chị chưa về à!
– …. Em chưa về à!
– Em chưa, em có chút việc phải làm nốt, nên chưa xong em chưa về được.
– Nay Huệ nghỉ, nên chị giúp nó dọn phòng cho Sếp. Em không ăn trưa à?
– Em không!!….
Tôi lại ngắm chị đứng, lúc đó, người lại cứng hết cả lên, máu lại dồn mạnh hơn, nói còn bị vấp…
– Chị… hôm trước, em xin lỗi nhé….
Chị quay lại, nhìn tôi.
– Quên chuyện đó đi nhé.
Tôi thất thểu, buồn bã:
– Nhưng em….
– Nhưng làm sao?
Tội lại lấy hết bình tâm, can đảm để tiến vào ôm chị. Chỉ ôm thôi, ôm thật chặt, lại một lần nữa, chị bối rối vì bất ngờ…
– Đừng ở… đây có người đấy!
Không biết các bác là nhà Thẩm du học, có phân tích được cụm từ này hay không? Đừng – ở đây có người đấy? Tôi chỉ kịp nghĩ ngắn… ý là nếu ở đây không có người thì chị sẽ không phản đối đúng không. Tôi nhanh tay, đá cánh cửa nhà vệ sinh rồi khóa trái lại (Nhà vệ sinh cơ quan em rất sạch sẽ, cũng thơm tho nữa – Các bác có ghé 1 số rạp chiếu phim, hay cơ quan nhà nước xịn xịn tí sẽ thấy).
Tôi quay chị ra, rồi hôn chị mãnh liệt, như thể chưa bao giờ được hôn, chị thì ra sức vùng vẫy, miệng thì ú ớ. Tôi vòng tay ra sau mông rồi xoa mạnh, miệng kề tai chị thì thào…
– Em nhớ chị lắm, có phải chị cũng nhớ em đúng không?
Chị chỉ nhăn nhó, dùng hay tay gỡ tay của mình ra.
Có một kình nghiệm dễ nhận ra sau này mới biết, là nếu người con gái đồng ý cho mình sờ soạn, quan hệ, thì phản ứng của họ rất yếu ớt, chứ mà kiểu không đồng ý, thì đúng là khỏe như voi, mình cũng không gồng lại mà kiểm soát được đâu.
Tôi vén hẳn áo chị lên, rồi xoa hai bầu ngực của chị, rồi vội vã cúi xuống, mút lấy hai đầu ti của chị, đầu ti của chị nhỏ nhỏ… hic, cũng lạ, không thâm như các cô gái có con khác. Quay lên, tiếp tục hôn môi chị. Tôi cũng thấy lưỡi chị đảo qua lại, nhưng kiểu phản ứng thông thường, chứ chưa rõ là thỏa hiệp. Cho đến khi, tôi kéo quần chị xuống thật nhanh, ở tư thế đứng, tôi đưa tay vào khe bướm chị, miết. Lúc đó bướm chị không ướt, có lẽ là sợ hãi.
Tôi cho hai ngón tay lên miệng, ngậm để nước bọt ngấm lên, rồi lại cho lại bướm chị, tôi đưa ra vào thật nhẹ, thật nhẹ, rồi tôi tăng tốc dần….Tiếng ọc ọc ọc… bắt đầu xuất hiện. Tôi được ngắm nhìn chị toàn phần, tôi hôn lên môi chị, hôn lên cổ chị…. Khuôn mặt chị thật sự là đang thỏa mãn, mắt chị lờ đờ đi, đôi lúc chỉ nhắm nửa mắt, hờ hờ, lòng đen mắt thì đã đi lên trên… ở trạng thái khác bình thường hoàn toàn. Miệng chị há rộng, đầu hất hẳn ra đằng sau.
Tiếng ọc ọc ọc… ngày càng lớn, tôi cảm nhận thấy nước dâm thủy của chị đang chảy ra nhiều, chảy trong khoang âm đạo của chị…..
Tôi, kéo quần mình xuống thật nhanh, lúc đó dương vật đã cứng từ lâu rồi, cạ cạ vào bướm chị, tôi đẩy khẽ vào, chị lấy hay tay đẩy ngực tôi:
– Đừng em…
Tôi đâm sâu “ót” 1 cái vào tận cùng, lúc đó người chị như một dòng điện vụt qua, khiến cả thân hình nảy lên một cái, cùng tiếng nấc “Ơ…” kéo dài. Tôi nhấp liên tục, nhấp như chưa từng được quan hệ vậy, khuôn mặt chị thật thỏa mãn, thật ám ảnh…. miệng chị cứ há thật to, đớp đớp không khí, mắt chị dường như đã đờ đẫn đi.
Tôi nói:
– Có phải chị nhớ em lắm không? Có phải chị rất nhớ em không?
Chị không trả lời.
– Chị ôm em chặt hơn đi, ôm chặt nhanh lên.
Nhưng tôi thật chị ôm rất chặt, khi tôi đề nghị như vậy, khuôn mặt chị càng lúc càng đờ đẫn….
– Chị ơi… – Tôi tăng tốc.
– Chị ơi, em xuất hết vào lồn chị nhé….
– Chị ôm chặt em đi, nhanh lên.
Chị ôm tôi chặt hơn, cũng là lúc đỉnh điểm, tôi xuất toàn bộ tinh binh bị nhốt trong đó cả tháng trời. Cả tôi và chị ôm nhau, thở dốc, thở sâu.
Tôi tập trung, nghe xem có ai ở ngoài hay không, kéo khẽ cánh cử nhà vệ sinh, lấy giấy vệ sinh đưa chị. Chị xé 1 đoạn, rồi gấp lại, đưa xuống bướm, lau lau, rồi xòe tay xin thêm mình… Mình xé thêm đưa cho chị. Chị vứt vào bồn cầu, nhìn mình, nửa oán trách, nửa thỏa mãn. Đó có thể nói là những giai đoạn làm tình cảm xúc nhất nhì mà sau này đoàng hoàng mình không bao giờ có lại được nữa.
Mình bảo chị ra trước, nếu có không có người thì nhắn tin để em ra (Đúng kiểu ăn trộm, ăn vụng). Lúc sau chị nhắn tin:
– Ra đi… – Cụt ngủn, chắc giận mình.
Mình vừa bước ra khỏi phòng nữ, thì gặp ông Lâm bước tới…
Mình vừa bước ra khỏi phòng nữ, thì gặp ông Lâm bước tới, (sư cha nó…) lần nào mò ra cũng gặp một cụ, hết cả hồn. Ông ta lại thấy mình bước ra từ nhà vệ sinh nữ, mà trước đó 3 phút, lại thấy bóng chị ở khu vực nhà xe. Thật là hết chỗ nói.
– Ơ anh chưa về à? (Ông này làm ở phòng Kỹ thuật)
– Anh đi nửa đường, mới nhớ quên chìa khóa nhà, nên quay lại lấy, sao về muộn thế? (Ánh mắt có vẻ dò hỏi).
– À em dọn chút đồ, nên vừa đi rửa tay, bên phòng nam không có sữa rửa tay, nên em sang bên phòng này lấy.
– Uhm, về thôi, anh lên lấy khóa cũng về luôn.
Tôi bước thật nhanh ra nhà xe, tim thì đập loạn lên. Trời nắng, dưới những đám mây trắng khủng lồ bay lơ lửng trên trời, khung cảnh đó thật “lãng mạn”, tôi thấy trên đó, hình ảnh của chị đang cười với tôi.
Khi về đến nhà, tôi nghĩ đến chị rất nhiều, nhưng tôi không dám nhắn tin cho chị, vì chị đang ở nhà, để chồng thấy thì chết dở, lúc đó lại làm khó chị. Nhưng tôi rất muốn chút thông tin từ chị, vì không biết là chị giận hay là không nữa. Cứ trằn trọc chả ngủ được, rồi đồng hồ báo thức lại kêu, tôi vơ tay tắt đi, lại đến giờ đi làm. (Từ chỗ tôi ở lên văn phòng cũng không xa, chỉ khoảng 3km).
Để lại một bình luận