Tôi thức giấc sau khi nghe tiếng rè rè của cái điện thoại iphone ở dưới gối, ngó lên vách tường đối diện thấy kim đồng hồ chỉ đã hơn bảy giờ rưỡi sáng. Mắt nhắm mắt mở, thấy số điện thoại của chị Tám thỏa là bà chị thường bán thuốc hút với tủ thuốc lá thường kê dưới gốc cây vú sữa ở đầu hẻm bên cạnh nhà. Vừa mở lên liền nghe tiếng chị ta kêu ơi ới:
– Đậu giờ này còn nướng hả? Chị mua bánh mì thịt cho cưng nè, dậy ăn sáng đi! Ngủ đến trưa trờ trưa trật luôn…
– Dạ, chị chờ chút, để em thảy chìa khóa cổng rồi chị mở cửa vô nhà dùm em.
Vội xỏ đôi dép lào, tôi mở cửa sổ của phòng ngủ rồi với tay lấy xâu chìa khóa treo trên vách rồi thò đầu ra khỏi cửa sổ ngó xuống. Người đàn bà đội nón lá với khẩu trang che kín nửa mặt giương cặp mắt lồi nhìn lên, chị ta dáng người đẫy đà chắc nịch mặc một chiếc áo cánh đã sờn vai rồi giơ cánh tay múp míp chụp lấy chùm chìa khóa tôi thảy xuống, tay kia cầm một bọc ni lông nhỏ đựng đồ ăn mà chị ta mới mua cho tôi làm tôi cảm thấy đói cồn cào trong bụng.
Nghe tiếng cánh cửa sắt kêu kẽo kẹt, biết chắc chị ta đã vào, tôi liền ra phòng tắm sau nhà vội đánh răng rửa mặt. Xong xuôi, thì chị ta vừa lên tới vừa nói ỏn ẻn:
– Tầng dưới nhà cậu nghe cái mùi gì kỳ kỳ như mùi chuột chết, để chút nữa có rảnh chị dọn dẹp dùm cho.
Tôi trêu chị ta: “Chắc là mùi heo nọc đó!”
– Cái thằng quỷ vô duyên hà! Người đàn bà mắng yêu tôi và cười khúc khích.
Tôi ngồi xuống giường, kéo tay chị ta cùng ngồi rồi với lấy hai ổ bánh mì cạp và nhai ngấu nghiến vì đói và cũng vì mùi bánh mì mới nướng giòn cùng mùi thơm của nhân thịt gây khứu giác tôi càng thêm thèm thuồng.
Ăn vừa xong, thấy chị ta đứng lên bên cạnh cửa sổ ngó lơ đãng xuống đường. Đường phố hôm nay bỗng vắng vẻ vì có dịch bệnh nên cũng ít ai ra ngoài, chợt có luồng gió mát thổi tới và mây đen bắt đầu một màu xám xịt trên bầu trời. Người đàn bà cởi lớp áo cánh bên ngoài và vắt trên giường ngủ, hai tay vén mái tóc và nói bâng quơ: “Trời cũng sắp chuyển mưa rồi, mau quá hén mới thấy có nắng lúc nãy đây!”
Tôi đứng sau người đàn bà, ngắm đôi bờ vai trần và cái gáy trắng ngần bỗng nhiên thấy rạo rực thèm muốn, không cưỡng lại được hai tay tôi ôm lấy người đàn bà từ phía sau, mặt tôi dụi vào cần cổ sau của chị ta mà hít hà. Hai bàn tay tôi đang vuốt ve hai bờ vai nõn nà rồi choàng ra đằng trước bóp hai bầu vú…
Người đàn bà thở hổn hển cố gỡ tay tôi ra miệng cứ lắp bắp:
– Đừng… đừng… kỳ quá hà…
Chị ta càng gỡ, hai bàn tay tôi càng ghì chặt hai bầu vú căng cứng tròn trịa của ả. Dương vật tôi cọ vào bờ mông đồ sộ của ả và từ từ nhổng lên cứng ngắc. Lúc này tôi cũng rên rỉ van lơn:
– Chị… chị nuôi, chiều em tí mà chị nuôi, em nứng quá đây này.
– Thèm thì cưới vợ đi, thèm thuồng gì với gái già như chị, chị lớn hơn em hơn hai con giáp lận đó!
– Em không muốn vợ, muốn chị nuôi sồn sồn như chị thôi.
Lúc này, cơn mưa bắt đầu tuôn xuống xối xả trên mặt đường. Người đàn bà buông tay tôi ra để đóng cửa sổ lại vì mưa bắt đầu tạt vào, chờ ả đóng cửa sổ xong tôi liền xoay người ả lại và đè ả xuống giường. Người đàn bà run bần bật khi tôi đè lên người ả và bắt đầu cởi nút áo ả ra, khi hai bầu sữa bung thỗn thện ra khỏi lần nút áo, tôi liền úp mặt vào giữa hai bầu vú mà hít hà sướng khoái rồi ngoạm lấy hai núm vú ả mà mút chùn chụt…
Người đàn bà nắm chặt tóc gáy của tôi rồi rên rỉ như khóc, cổ ả ngửa ra rồi môi miệng vêu lên với hơi thở dồn dập, hai gò má bắt đầu đỏ rần và mặt ả cứ xoay từ bên này sang bên kia vì khoái lạc.
Nứng chịu hết nổi, tôi nhổm dậy lột quần ả ra rồi tôi cũng tự tụt quần mình để dương vật nứng cứng của tôi bắt đầu xung trận. Trong ánh sáng lờ mờ, mắt tôi lờ đờ nhìn một cách thèm muốn cái mu Ɩồŋ phổng phao và đầy lông rậm rạp của chị ta giữa cặp đùi phốp pháp trắng ngần, rồi tôi cố banh háng ả rộng ra và lết bụng dưới vào chốn hoan lạc đó hẩy con cặċ nứng nắc lia lịa. Chị đàn bà hự lên một tiếng nấc nghẹn, mắt ả dại hẳn đi khi đầu khấc nứng cứng của tôi chui tọt vào lỗ Ɩồŋ ả đến lút cán, chị ta ôm quíu tôi và những ngón tay bấu chặt vào lưng tôi và miệng thì thều thào:
– Đậu ơi, nắc mạnh nữa đi cưng… chị thương cưng… ơ… hơ…
Vừa rên rỉ, ả ta khóa đôi môi dày của ả vào miệng tôi rồi thè lưỡi cuộn tới cuộn lui lưỡi tôi liên tục. Hình như cảm thấy tôi nắc chưa đủ sung sức, người đàn bà xoay người tôi lại và lần này ả đè tôi nằm ngửa ra cho ả nắc. Tôi cố rướn người ngồi dựa vào vách tường, mặc cho chị ta hẩy mu Ɩồŋ với tiếng lông mu sột soạt dưới bụng tôi và tay chị ta cứ vò rồi bứt tóc gáy tôi. Lúc đó tôi cứ mải mê úp mặt vào giữa hai bầu vú ả mà hun hít rồi bú mút hai núm vú chùn chụt và xuýt xoa:
– Bú vú chị đã quá chị nuôi ơi, vú chị to quá, em thèm quá… a… a…
– Mút vú chị nữa đi cưng, cưng mút vú chị làm chị sướng quá…
Càng rên rỉ, chị ta càng hẩy mu Ɩồŋ càng dữ khiến tôi không kìm được, tôi van lơn thảm thiết:
– Từ từ… từ từ chị nuôi, em muốn bắn tinh rồi chị nuôi ôi… a…
Nhớt Ɩồŋ rỉ ra chèm nhẹp ướt đẫm đùi tôi rồi trào xuống hai trứng dái, rồi hai bắp chân tôi bắt đầu giật giật sau đó tôi cảm thấy một luồng tinh khí trong dương vật trào lên đầu khấc dái rồi phụt ra bắn sâu vào lỗ Ɩồŋ ả đàn bà làm ả rú lên khoái cảm. Toàn thân thể trần truồng của ả bỗng như nhão ra và đè hẳn một bên vai phải của tôi mà thở dốc, tôi cũng thảm não hơn vì cơn sướng làm những ngón chân tôi muốn co quắp lại. Tôi rủ người ra mà thở dốc trong khi ánh mắt dâm đãng của ả đàn bà liếc xéo tôi với vẻ tình tứ:
– Sướng hông cưng, tối nay cưng cho chị ngủ lại đây với cưng nhen?
Tôi ghì chặt thân thể trần truồng của người đàn bà trong vòng tay, lấy răng cắn nhẹ vào hai gò má đang còn sần đỏ của chị ta:
– Chị nuôi cho em đụ đã quá chị nuôi ơi, đừng để em ngủ một mình đêm nay nghe chị nuôi!
Tôi nói giọng van lơn:
– Em muốn chị chìu chuộng em trong cơn truy hoan khoái lạc chị nuôi nhé!
– Cứ kêu chị nuôi chị nuôi hoài, Đậu nuôi chị đi rồi khi nào cưng hứng lên thì chị cho cưng sướng. Thôi chị với cưng vô tắm chung đi rồi chị kỳ cọ cho.
Vừa nói ả vừa nắm chặt dương vật nhão nhoẹt của tôi mà lôi đi về hướng buồng tắm vừa nói khe khẽ: “Chị rửa dái cưng xong rồi đến phiên chị bú dái cưng đó…”. Nói rồi chị ta xốc nách tôi đứng dậy rồi lôi tôi đi tắm vì hai cẳng chân tôi như hết sinh lực cứ vừa bước đi vừa run lẩy bẩy hoài…
— Hết —
Tác giả: Lưu Văn Đậu
Để lại một bình luận