Tôi định xua tan ý nghĩ bậy bạ đó thì tôi hơi giật mình khi thấy bàn tay của anh Hùng nằm trên đùi của Trinh. Tôi nghĩ lẽ nào là vô tình. Tôi kiên nhẫn chờ đợi xem như thế nào.
Tôi cảm thấy tôi quá đa nghi hay đầu óc bệnh hoạn của tôi làm tôi nghĩ bậy khi thấy bàn tay của anh Hùng cứ để trên đùi của Trinh rất lâu mà không thấy sờ mó hay động tịnh gì. Tôi càng thêm khó ngủ. Nhưng tôi đã lầm, một lúc sau, tôi nhìn kỷ rõ ràng những ngón tay của anh Hùng đang mân mê trên đùi của Trinh. Và một lúc nữa thì nó tiến gần lên trên nữa.
Tôi căng mắt ra theo dõi mà tim đập thình thịch. Quả thật không sai, bàn tay anh Hùng tiến gần háng con Trinh thì ngưng lại. Lâu lâu anh Hùng vẫn nhìn về phía tôi theo dõi tôi có thức giấc hay không. Tôi vẫn giả bộ thở đều. Tôi thấy Trinh cũng chưa có phản ứng gì, chắc có lẽ cũng chưa biết. Anh Hùng lăn qua gần Trinh hơn, bàn tay không còn trên đùi Trinh nữa.
Hình như anh ấy đang sờ ngực Trinh. Lúc đó tôi không nhìn thấy gì nữa vì lưng anh ấy đã che Trinh lại. Một lúc sau, tôi thấy Trinh trở mình và lấy mền đắp lên người rồi nằm nghiêng về phía anh Hùng. Nhưng lạ một chỗ là Trinh không quấn lại như mọi khi từ chối tôi. Tôi càng thấp thỏm. Tôi chú ý bàn tay anh Hùng. Tôi thấy bàn tay đó đang nằm dưới tấm mền, nhúc nhích động đậy.
Rồi chỉ một lát sau thì Trinh lại trở mình. Lần này nó nằm ngửa lên. Anh Hùng lại nhích gần nó. Tấm mềm trên ngực Trinh lại nhấp nhô. Tôi muốn nín thở khi anh Hùng dở tấm mền lên chui đầu vào đó còn Trinh thì lại trở mình về phía anh Hùng. Thật sự lúc đó tôi hoang mang, không biết xảy ra chuyện gì. Lòng tôi bắt đầu nôn nao như lửa đốt.
Tôi khẳng định: “Ông nội này cũng đang làm chuyện bậy như tôi, nhưng tại sao, con Trinh đã trở mình mấy lần mà anh ấy vẫn cứ cứng đầu không sợ nó la lên sao?”
Đang suy nghĩ miên man thì tôi giật bắn người, khi thấy cái lưng anh Hùng chồm tới chồm lui ở phía ngoài chiếc mền còn con Trinh thì kéo trùm cái mền vô cái đầu anh ấy. Tôi đang ngẫm nghĩ: “Lẽ nào…”, thì tôi thấy con Trinh lại trở mình nằm ngửa và cái đầu anh Hùng vẫn cứ nhúc nhích trong chiếc mềm.
Lúc đó, tôi mới há hốc mồm ra rằng: “Anh Hùng đang bú vú con Trinh”. Thì ra nãy giờ anh Hùng đã bú vú bên phải của nó, bây giờ chuyển sang vú bên trái. Nên nó nằm ngửa ra. Cái gì đó hơi nghẹn ở cổ họng tôi. Tôi không biết. Nhưng tại sao như thế được. Ban đầu tôi cứ nghĩ rằng khi Trinh thức giấc nó đẩy anh Hùng ra nhưng bây giờ thì tôi không chắc nữa. Tôi nghĩ nãy giờ đã đủ cho Trinh thức giấc rồi chứ! Chả lẽ…
Tôi cứ nằm im theo dõi. Tôi nhìn về phía dưới của Trinh, tôi cũng thấy cái mền chỗ bụng nó cũng nhấp nhô. Tôi đoán chắc bàn tay anh Hùng đang sờ mó xuống dưới đó. Nhưng chuyện gì xảy ra dưới cái mền thì tôi không tài nào biết được. Tôi đã quyết định nằm im xem sự thể như thế nào. Cứ một chút là Trinh trở mình. Nhưng bây giờ thì tôi hoàn toàn tin rằng, cái trở mình này không phải là chống cự vì cứ mỗi lần như thế, nó lại nằm im cho anh Hùng sờ mó nó.
Lúc thì nằm quay về phía anh Hùng, lúc thì nằm ngửa lên. Một lúc sau, tôi thấy cái đầu anh Hùng dần di chuyển xuống bụng nó. Nhưng được một lúc thì anh Hùng chui ra làm tôi giật mình. Anh ấy ngó về phía tôi 1 lần nữa để xác định là tôi vẫn ngủ. Tất nhiên, là tôi vẫn cứ giả bộ thở đều và nằm im như pho tượng. Anh Hùng lại chui vào cái mền của Trinh.
Lần này, anh ấy chui hẳn vào đó, thụt xuống chân của Trinh và nhưng có vẻ như đang lom khom. Tôi thấy một chân của Trinh cong lên một lúc rồi lại duỗi thẳng ra và hai chân của anh Hùng thì lại tò ra phía dưới. Lần này thì con Trinh nó nằm ngửa hẳn ra và cái đầu anh Hùng thì rõ ràng đang chui vào giữa 2 chân nó. Tôi chột dạ quá thì đúng lúc đó, tôi thấy Trinh vùng ngồi dậy kéo xộc xoạc cái gì đó trong mền, có lẽ là nó kéo quần lên hay sao đó.
Trinh ngồi dậy và đi một mạch xuống thang lầu. Anh Hùng thì lăn ra ngoài lại nhìn về phía tôi. Khoảng chừng 2 phút, anh ấy cũng lồm cồm ngồi dậy và đi xuống cầu thang theo Trinh. Tôi đợi thêm khoảng 2 phút, cũng lồm cồm xuống giường mon men xuống cầu thang nhưng đưa cái đầu xuống trước. Tôi chả thấy gì sau bếp cả ngoài 1 màu tối thui và im lặng.
Tôi mon men thêm vài bước nữa nhìn về phía nhà tắm thấy cửa đã khép lại. Tôi đoán chắc chắn 2 người đã chui vào trong đó. Nhưng trong bụng vẫn không tin là như vậy. Tôi nhớ ra rằng mình còn một chỗ rình trên gác xép. Nhanh chân tôi đi rón rén nhẹ nhàng vào đó và dở tấm bạt ra, khom xuống. Trong một màn tối mờ mờ vì còn đèn ông táo chiếu vào, tôi thấy Trinh đứng dựa vào tường nhà tắm còn anh Hùng đứng sát một bên.
Tôi nghe rõ tiếng Trinh thì thào: “Dượng vô đây làm chi, không được đâu!”
“Không sao đâu!” – Anh Hùng cũng thì thào. Anh Hùng vuốt ve vai Trinh rồi đưa tay cởi mấy nút áo nó vừa gài lại.
“Thôi, lỡ cậu biết thì kỳ lắm…” – Trời ơi, đến nông nổi này mà nó còn nói là sợ tôi! Anh Hùng vừa cởi nút áo vừa xoa ngực nó. Nó tựa vào vách tường cho anh Hùng úp mặt vào ngực nó.
Tôi thấy nó ngửa cổ lên, tôi cũng hơi giật mình sợ nó thấy. Nhưng tôi hết sợ ngay vì bóng tối và nó cũng chẳng mở mắt ra đâu mà sợ. Miệng tôi đắng như uống thuốc Tàu. Anh Hùng luồng hay tay vào mông nó và luồng ra trước, tuột quần nó xuống.
“Dượng, dượng… đừng cởi quần con ra…” – Trinh thì thào kéo tay anh Hùng lại. Tôi thấy anh Hùng, nói gì thật nhỏ vào tai nó, tôi không thể nghe được rồi tiếp tục khom xuống bụng nó.
Trời ơi! Tôi muốn hộc máu ra ngay khi thấy anh Hùng cởi hết quần nó ra. Trong bóng tối mờ mờ, tôi nhìn thấy được hai đùi trần trụi của nó đang dang ra và anh Hùng thì ngồi úp mặt vào giữa hai chân nó. Nó cong người hai tay bưng đầu anh Hùng. Tôi nghẹn ngào và muốn giết chết lão Hùng này. Trinh quắp hai chân vào cổ anh Hùng và cong người một cách đỉ thỏa.
Rồi lão Hùng ngồi dậy bật đèn nhà tắm. Trinh vội vàng nhào tới tắt. Trong khoảnh khắc, ánh sáng bật lên, tôi thấy con Trinh đang ở truồng, còn áo thì đã bị cởi hết nút. “Dượng điên rồi hả? Mở đèn làm chi?”
“Không sao đâu! Không ai biết đâu. Cho dượng nhìn Trinh một lát thôi. Dượng năn nỉ mà!”
Rồi ánh sáng lại bật lên. Lão Hùng khốn nạn từ từ cởi áo con Trinh ngu ngốc ra.
Một tấm thân lõa lồ. Hắn tiếp tục hôn lên khắp người con bé. Từ trên xuống dưới. Con Trinh chỉ biết dựa tường rên rỉ. Rồi hắn đứng lên cởi quần mình ra luôn. Con Trinh đứng tồng ngồng nhìn hắn. Tôi nhìn thấy dương vật hắn ngỏng cao lên. Hắn cầm tay Trinh đặt lên dương vật hắn. Con Trinh hình như cũng bị thôi miên nhưng cũng chống chế có lệ: “Dượng làm gì vậy, ghê quá!”. Rồi hắn dạy Trinh vuốt ve dương cụ.
Càng lúc càng dữ dội, tay hắn hướng dẫn tay Trinh vọt dương cụ hắn. Hai thân thể trần truồng đứng trong nhà tắm làm trò loạn luân chó chết. Tôi muốn nhào xuống vạch mặt nhưng rồi lại thôi. Tôi cũng khốn nạn không kém. Tôi lại nghĩ đến gia đình tôi. Tôi không muốn làm hạnh phúc của chị tôi tan vỡ hay đưa anh Hùng và con Trinh vào một tình huống chết người.
Rồi cuối cùng, tôi thấy anh Hùng dừng lại, tôi biết cái gì rồi vì tôi cũng từng thủ dâm. Nhưng tôi kém may mắn hơn anh Hùng, tôi thủ dâm một mình còn anh Hùng do chính Trinh, đứa cháu gái mà tôi đam mê nhục dục, dùng tay thủ dâm cho anh ấy. Tự dưng nước mắt tôi ứa ra. Tôi thấy Trinh nhìn bàn tay đầy tinh dịch của nó. Có lẽ nó cũng ngạc nhiên lắm vì lần đầu tiên thấy đàn ông xuất tinh trước mặt nó như thế.
Rồi hai người mặc quần áo vào, rửa tay, còn tôi thì chui ngay ra khỏi gác xép trở lại giường giả bộ ngủ tiếp. Khoảng 5 phút sau, tôi thấy anh Hùng lên trước, rồi chút xíu nữa con Trinh lên sau. Nó chui vào mền. Tôi không thể ngủ lại được nữa. Đồng hồ khoảng vào 2 giờ rưỡi sáng gì đó. Tôi buồn quá. Tôi khóc rồi ngủ thiếp đi. Tôi cũng tưởng thế là xong nào ngờ tôi lại giật mình vào nữa đêm nữa.
Tôi nhớ lại chuyện đầu hôm. Và hỡi ơi. Tôi lại thấy hai đứa nó lại quấn với nhau trong chiếc mền nữa. Tôi không biết là tôi ngủ được bao lâu và không biết lúc đó là mấy giờ. Tôi lại quan sát hai đứa nó trong chiếc mền động đậy. Tôi không ngờ rằng con Trinh lại chấp nhận làm như thế với anh Hùng. Tại sao lúc trước nó lại khăng khăng không cho tôi đụng vào người nó dù chỉ 1 lần.
Còn anh Hùng, tại sao lại có thể làm như thế với cô cháu vợ được chứ? Anh đã có vợ rồi! Thiếu thốn gì như tôi mà lại dụ dỗ một đứa con gái trẻ như vậy? Hình như tôi không đủ tài nghệ để làm con Trinh chấp nhận tôi. Tôi không biết rồi đây anh Hùng có phá trinh con Trinh hay không? Kể từ cái ngày đó, tôi không còn ham muốn gì với con Trinh nữa.
Tôi không còn thiện cảm với anh Hùng như ngày xưa nữa. Tôi cũng nhận thức rằng tôi đã hết sức tồi tệ vì những ham muốn đầu đời đó. Tôi có một mặc cảm lâu dài như một vết thương âm ỉ. Rồi thì con Trinh cũng lấy chồng và tôi cũng lấy vợ nhưng những hình ảnh ngày xưa thỉnh thoảng cứ hiện về nhắc nhở tôi phải sống một cuộc sống đàng hoàng hơn. Tôi phải giáo dục con cái của tôi chu đáo hơn để tránh những điều đáng tiếc mà những người lớn như tôi và anh Hùng đã sa vào.
— Hết —
Để lại một bình luận