Home » Truyện sex ngắn » Chăn rau Ola

Chăn rau Ola

Tôi là người khá cổ hủ, tôi nghĩ mạng internet chỉ là những thành phần ảo tung cả chảo chứ chẳng thể tìm đâu ra tri kỷ, ấy mà tôi có một người bạn nữ quen nhau từ thời chơi audition và vẫn còn liên lạc đến nay, có thể nói đây là một người bạn đặc biệt xuyên suốt trong cuộc đời tôi. Nhưng nhân vật chính trong chương này không phải là cô gái đó mà là một cô gái đi ra từ trong những vần thơ của tôi một cách tình cờ và tôi biết đến cô ấy cũng thông qua mạng, chính xác là Ola.

Sài Gòn trưa thật nắng, cái nắng làm cho tâm hồn ta không thể nào vui cười được, nó râm ran trong cơ thể, cào xé tim gan và hơi thở thật thảm hại. Ngồi chán chường trong căn nhà 30m2 chỉ có một mình. Mặc vội chiếc quần lửng và chạy ra đầu hẻm mua chai coca và gói Craven – A về chống chọi với cái thời tiết gàn dở này…vừa nhâm nhi thứ thức uống ngon tuyệt này và tôi ngứa nghề…mở laptop lên tôi nghe một ca khúc yêu thích quen thuộc và click vào Microsoft Word…gõ vội cái tựa đề mà tôi chợt nghĩ ra trong đầu “NẮNG TRƯA”….rít vài hơi thuốc tôi tưởng tượng về một khung cảnh nào đó để có hứng thú làm thơ, một ý tưởng lóe lên và tôi cặm cụi gieo vần….

Anh gặp em nhẹ nhàng một ngày nắng

Tay trong tay dìu nhau nơi quán vắng

Dáng em hiền môi em thật tươi tắn

Trắng trong ngời xinh xắn mắt người ơi!

Tôi có thói quen thích làm thơ vào những khi cảm xúc dâng trào, cũng chỉ xoay quanh đề tài tình yêu muôn thuở. Và tôi post nó vào OLA ME để chia xẻ cho các bạn bè cùng đọc…Đó là vào một buổi tối mát mẻ tôi vào room Sài Gòn như mọi khi, treo status và nghe nhạc thì bỗng gặp BUZZ một cái

– Hi bạn! Hạnh phúc chỉ là lời nói dối mà thôi

….(nói cái quái gì thế nhỉ, tôi suy nghĩ một hồi lâu)

– Bạn đã đọc thơ của tôi à???

– Vâng! Mình đọc thơ của bạn và rất thích nó, hay nhưng lại buồn quá, buồn như ngày buồn nhất của Bảo Thy.

(tôi không thích Bảo Thy cho lắm cũng như cái mớ âm nhạc đấy…)

– Hihi! Cảm ơn bạn đã bớt chút thời gian đọc thơ và chia xẻ cảm xúc cho tôi. Nếu rảnh rỗi hãy thường xuyên đón đọc nhé, biết đâu một ngày tôi sẽ làm một bài thơ tặng bạn đấy! (chỉ chém gió nhất thời vậy thôi)

– Ah mà bạn này! Cái bài “Nắng trưa” bạn làm cho ai đấy, đọc cũng thấy hay đấy…

– Tôi viết cho một người tình….trong tương lai.

– Hihi! Ghê gớm thật, mới tí tuổi mà đã biết người tình rồi ah.

– Thế bạn bao nhiêu tuổi rồi hả cô bé kia!

– Mình được hơn 20 tuổi rồi! Và mình tên là L, còn bạn???

– Tôi lớn hơn bạn một tuổi, tôi tên T. Rất vui được làm quen với bạn (chỉ chém gió vậy thôi chứ thật sự tôi và cô bé đấy bằng tuổi nhau)

Thế là cả hai nói chuyện say sưa về đủ thứ trên trời dưới đất và cả về những vần thơ của tôi, phải nói cô bé khá là hiểu biết…cuộc trò chuyện kết thúc vào nữa đêm và tôi không thể nào xin được sđt của cô bé bởi cái tính lém lỉnh của cô ta. Và cô bé cũng chẳng thèm add nick tôi, ai chơi Ola thì sẽ biết khi đối phương không add nick mình thì bạn chẳng thể nào biết người ta trong trạng thái ONLINE hay INVISIBLE…Gần cả 1 tuần sau tôi không chủ động chat với cô bé nữa…

Hôm đấy là một đêm mưa rã rích, tiếng than thở lẫn chửi bới của những gã thanh niên đặt chân đến cửa nhà trong tình trạng ướt như chuột vì cơn mưa quái ác. Liếc vội ra ngoài sân và không khỏi bắt gặp những hình ảnh của các cô gái trong trang phục “áo dính mưa”, khỏi phải nói, tôi nhìn không chớp mắt. Chiếc áo thun lẫn áo sơ mi dính sát vào cơ thể, ẩn hiện bên trong từng bộ nội y có sức hấp dẫn ghê gớm và đột nhiên tôi há họng vì một em không mặc….áo ngực, 2 núm vú đen in hằn lên cả chiếc ảo mỏng, chắc là em đi ra mua tạp hóa và bị ướt mưa giữa chừng (sau này tôi sẽ kể về em gái này)…bắt đầu tôi cảm thấy khá nóng trong người và làm 1 điếu thuốc cho bình tĩnh…quay mặt vào dán mắt vô chiếc laptop để tránh những hình ảnh gợi dục không mấy lành mạnh kia…Quái lạ! Hôm nay sao chẳng thấy con ma nào online để 888 tí cho vui, tôi buzz liên hồi vào những cái nick không biết đang offline hay là INVISIBLE…BUZZ hết một lượt thì 5ph sau tôi nhận được một cái BUZZ ngược lại…Nick nào đây này, suy nghĩ một hồi và tôi sực nhớ thì ra là cô bé thích thơ của tôi, chúng tôi đã chat vào khoảng 1 tuần trước, tôi vui vẻ và hào hứng hẳn vì thú thật tôi thích nói chuyện với cô bé này…

– Chào em! Lâu rồi không thấy em online

– Đâu có, em thỉnh thoảng vẫn online đấy thôi!

– Em không add nick anh phải không? Thảo nào anh chẳng thấy em online

– Oh hihi em quên mất, em add ngay đây

(mình khá cay cú vì lần đầu có em nói chuyện say sưa với mình mà lại quên add nick)

– Đầu tuần sau em lên DakNong để thăm một số người quen…..

Tính nhẩm trong đầu thì còn vỏn vẹn 3 ngày cô bé ở lại Sài Gòn này, đột nhiên tôi cảm thấy có chút gì đó tiếc nuối và muốn gặp mặt cô bé này một lần dù chỉ để trò chuyện mà không cần quan tâm xấu hay đẹp, dĩ nhiên cả hai cũng chẳng ai xin hình của nhau. Với tính hóm hỉnh, tôi đã gây ấn tượng và cô bé phần nào tò mò muốn gặp tôi và cô bé hứa ỡm ờ là sẽ gặp tôi trước khi rời cái miền Nam đầy nắng này. Tôi cũng chả biết chắc cô bé có xuống không nhưng vẫn mang trong mình một hy vọng.

Buổi sáng theo như lời hứa hẹn, tôi dậy thật sớm vì thời tiết hôm nay khá dễ chịu, tôi dậy tắm rửa và tận hưởng không khí trong lành, mát dịu. Mãi đến gần 7h30 mới lò mò ra đầu hẻm ăn vội tô hủ tiếu gõ như mọi ngày…đang ăn dở tô hủ tiếu thì có đt vang lên “bố khỉ! Trời đánh tránh bữa ăn, đang ăn ngon lành ai gọi thế này…”

Oh man! SDT của cô bé đêm qua, chắc là xuống thăm mình thật rồi, alo nghe máy cái nào. Tôi giật mình vì cái giọng Nghệ An (trước đó tôi chưa biết quê của cô bé) khá là khó nghe nhưng vì gốc gác của tôi ở Huế nên sau ít giây định thần thì tôi nói chuyện có vẻ trơn tru hơn. Bỏ dở tô hủ tiếu tôi chạy về nhà thay đồ và leo lên con xế độ chạy ra gặp cô bé tại địa điểm XYZ đã hẹn và trong lòng không khỏi hớn hở…

Chạy đến điểm hẹn, tôi không khó nhận biết cô bé vì cô bé đứng một mình so với hàng tá cặp đôi tại nơi đây. Nhưng để chắc ăn cũng móc alo ra gọi cho chắc…tít tít

– Em ah! Anh đến rồi đây

– Thế ạ! Em chẳng thấy anh đâu cả

(nghĩ trong đầu, quái lạ cách nhau có hơn chục mét mà bảo không thấy mình)

– Tôi biết thế và chạy thẳng đến hỏi thăm :”Em có phải tên L không, a là T đây”

Cô bé mắt chữ A miệng chữ O : “anh đây ạ! Em chào anh, hihi”

Không để phí phạm thời gian, tôi mời em lên xe và đến một quán café tôi thích, thật yên tĩnh và dễ trò chuyện. Đặt chân vào quán café, tôi lịch sự kéo ghế mời em ngồi và gọi thức uống.

– Anh nghĩ em là người giữ đúng lời hứa đấy.

– Anh quá khen! Em vốn là người trọng chữ tín mà, vì thế em đã bắt xe bus lên gặp anh đấy.

Tôi xin giới thiệu sơ về cô bé này, quê Nghệ An, ra Đồng Nai thực tập và học ở Huế, cô bé cao khoảng m6 và ấn tượng đầu tiên là gương mặt khá lanh lợi nhưng với những năm trải đời sớm thì tôi nhận thấy cô bé này cũng không phải thuộc dạng tiểu thư mà có lẽ cũng đã va chạm với cuộc đời ít nhiều.

Trời hôm nay nhạt nắng, tôi và em trò chuyện khá cởi mở và từng câu chuyện cứ trôi dần, trôi dần…đó là một TRƯA NẮNG

Từng câu chuyện trôi chảy mãi chẳng ngơi

Gần nơi đây trôi biệt tận chân trời

Nét xuân ngời trong em thật phơi phới

Em khẽ cười cất tiếng với niềm vui.

Sở dĩ tôi nói rằng cô bé đi ra từ trong vần thơ của tôi là vì bài thơ này tôi làm trước, và cô bé đến với tôi vào một ngày như thế, thật trùng hợp và tình cờ, tôi lại càng thấy yêu những vần thơ của mình hơn bao giờ hết.

– Nhưng mà anh này! Anh có biết tại sao em bất ngờ không? Em tưởng tượng một người thích làm thơ và lãng mạn như anh sẽ trông hơi gầy và thư sinh nhưng khi gặp anh thì em thấy anh chẳng giống như trong tưởng tượng chút nào cả.

– Nhìn bụi bặm và phong trần lắm phải không?

– Vâng! Hihi…cô bé cười bẽn lẽn thè lưỡi đáp lại.

– Anh vốn là người mâu thuẫn mà, nhìn anh thì ai mà bảo anh hiền lành cơ chứ, họ còn chả thèm tin anh là sinh viên.

– Hiền hay không hiền thì phải tìm hiểu mới biết anh ạ.

– Thế em muốn tìm hiểu kiểu gì đây???…với một nụ cười đầy ẩn ý trên môi.

Chẳng hiểu sao tôi thấy cô bé rất có duyên và có lẽ cái chất giọng đấy lại làm tôi nhớ đến nguồn cội của mình…Cố đô Huế, cái gốc gác miền trung in sâu trong dòng máu của tôi. Tôi trò chuyện đầy cỡi mở và cũng chẳng nghĩ đến một âm mưu nào khác, chỉ đơn giản là có một cô bé để tâm tình.

Giờ mọi thứ là dĩ vãng sầu nguôi

Để cho anh khẽ thấy thoáng hương mùi

Vương trên tóc hay trên từng sợi nắng

Mà nghĩ mãi chẳng biết đến từ đâu.

Để cảm xúc đến từng chữ từng câu

Lấp đi hết niềm phiền muộn u sầu

Và bao nhiêu nỗi lòng mình chôn dấu

Lòng tự hỏi rằng người có biết chăng?

Cốc nước vừa cạn cũng đã đến gần trưa, cái nắng rõ to và tôi ngao ngán nhìn ra sân, từng đám lá khô như muốn bốc cháy dưới cái nắng gay gắt, không khí như đặc quánh lại. Tôi nhíu mày “nắng gắt thế này, anh phải nghĩ ra một chương trình dài tập đến chiều mới cho em về được đấy nhé”

– Hôm nay em là khách mà, anh cứ tiếp đãi thoải mái, em dễ nuôi lắm…nói rồi cô bé nhoẽn miệng cười.

Chỉ còn vài tiếng đồng hồ, định bụng dẫn cô bé đi ăn và đi đâu đó tránh cái nóng…Thiên thời, địa lợi, nhân hòa có lẽ trời giúp nên tôi khá suôn sẻ trong việc tìm quán ăn vì tôi không rành khu này cho lắm…ăn vội 2 tô phở và uống nước, lại tiếp tục trò chuyện rôm rã. Sau khi đã no nê và vui vẻ, tôi định bụng chương trình tiếp theo còn gì nữa ngoài việc kiếm một cái KS để nghỉ ngơi. Vì không phải chuyên gia chăn gái nên tôi rất gà trong cái khoản đưa các em vào KS.

Chở em đi vòng vòng trong cái nắng thiêu đốt, tôi lại không mang áo khoác, cái nắng cháy đến tận xương. Đi ngang qua một khách sạn khá đẹp tôi nói giả lãng: “anh chở em vào một nơi em có dám vào không?”

– Chỗ nào hả anh?…cô bé nói với giọng rõ to và ngờ vực.

Thế là thằng chết nhát như tôi không biết nói gì hơn và lại cứ thế cắm đầu chạy thêm 1 vòng giữa cái nắng điên cuồng này, đến khi quay lại cái KS đấy thì tôi không thể giữ bình tĩnh và cứ thế lũi thẳng vào…dò xem động thái cô bé thì tôi thấy không phản ứng.

(…quái lạ! Sao con bé nó không phản ứng gì nhĩ, hay là quen quá với việc này rồi)

Tôi cũng giả tỉnh tự tin lấy chìa khóa và dẫn cô bé vào phòng. Tắm rửa xong xuôi tôi xài chiêu cũ, mặc độc mỗi chiếc quần jean để khoe cơ thể vạm vỡ của mình, thoáng thấy cô bé nhìn vào cơ thể mình, tôi cười thầm trong bụng…”thích rồi hả em”

Sau khi tắm rửa kĩ càng và không quên lau chùi súng ống, tôi eo vào chăn đánh một giấc như là mình vào đây chỉ với mục đích ngủ trưa…đơn thuần. Cô bé vào tắm và trong đầu tôi nghĩ ra bao nhiêu là kế hoạch để mang nàng đến cõi thiên thai. Cô bé vào tắm và trở ra dĩ nhiên với nguyên một bộ đồ chứ chẳng phải là chiếc khăn tắm quấn ngang như tôi mong muốn. Tôi giả đò ngủ và mắt mở hé, tôi thấy khi cô bé chui vào chăn thì rùng mình, tôi hỏi:

– Em lạnh lắm ah!

– Uh lạnh thật nhưng sao chui vào chăn ấm thế này

– Hơi của anh tỏa ra nãy giờ đấy chứ chả có cái lò sưởi nào đâu em ạ!…tôi cười với cặp mắt có phần dâm đãng.

Cô bé không nói gì, thoáng thấy ngại ngùng quay đi và vờ xem TV.

Dĩ nhiên tôi nằm đó và nghĩ ra hàng loạt động tác hòng đạt được mục đích, nào là cạ chân nhưng bất thành vì cô bé phản ứng lại. Tôi chán quá lăn ra ngủ nhưng cái gì thế này, tiếng tim đập thình thịch, tôi sờ lên ngực mình “ồ không! Nó vẫn đập rất chậm rãi”, tôi hiểu ngay ra vấn đề, cô bé đang rất hồi hộp và tim đập mạnh đến mức tôi cảm nhận được

“hóa ra là em cũng rạo rực rồi đấy ah” suy nghĩ vỡn quanh trong đầu và tôi cảm thấy mạnh dạn hơn.

Xích lại gần lân la trò chuyện trên trời dưới biển, rồi đến cái vén tóc, nắm tay…đến tự bao giờ thì tôi đã đưa cánh tay khép hờ lên ngực em, thoáng thấy tim em đập càng mạnh hơn nữa, lúc này tim tôi cũng rộn rã không kém.

– Em ah! Nếu được trở thành quá khứ,hiện tại và tương lai của anh, em sẽ chọn cái gì?

– Em chọn cả 3 anh ạ…nói rồi cô bé không dám nhìn thẳng vào mặt tôi.

– Hiện tại là em đang ở cạnh anh. Nếu ngày mai ta còn gặp nhau thì hôm nay là quá khứ…và ngày mai đấy tồn tại em sẽ là tương lai của anh. Vậy em cho anh cái hiện tại đi…tôi nói đầy ẩn ý

– Thế chẳng phải em đang là hiện tại của anh đấy sao.

– Em hiểu ý anh muốn nói gì mà, “em đã bao giờ ngủ với đàn ông chưa”…(tôi cũng chả hiểu sao mình hỏi cái câu này)

Cô bé cuối gằm mặt xuống và cười nhoẽn miệng. Tôi chớp ngay cơ hội nắm chặt tay em và đặt lên môi một nụ hôn nồng cháy…môi em mềm mại và còn vương vấn mùi COOL AIR thật dễ chịu…mặt tôi nóng ran và tôi biết cái cơ thể của tôi nóng hơn bao giờ hết…tôi ôm lấy em như ôm lấy một người yêu, đôi tay nâng niu gương mặt khả ái của em. Dứt nhau ra tôi nở một nụ cười với em:

Trang: 1 2 3 4

TÊN TRUYỆN:

Chăn rau Ola


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)