Tôi bảo:
– Bà ngoại với mẹ và em Hòa chuẩn bị nấu nướng đi. Con và em Bình ra lấy bánh ngọt đã đặt trước rồi.
Trên xe, tôi quài tay sang ôm Bình:
– Còn đau không em?
– Đỡ rồi! Nhưng sao… nó cứ sưng mọng lên anh ạ. Lúc nãy vào rửa thấy nhìn buồn cười quá. Em sợ có bị sao không?
– Đâu? Em ra ghế sau cởi ra anh xem nào.
– Úi! Ai lại thế! Giữa đường…
– Không ai thấy đâu.
Bình nằm trên ghế sau của xe rồi tụt quần ra. Cái Ɩồŋ phồng lên và mọng như bị bơm hơi. Sờ thấy nóng. Buồi tôi lại cửng lên nhưng tôi sợ làm em đau.
– Không sao đâu. Lần đầu thì ai cũng thế. Anh có quyển sách nói về tình dục đấy. Anh sẽ đưa cho em đọc. Anh muốn địŧ quá rồi Bình ơi!
– Cái anh này! Vừa ấy lúc sáng xong giờ lại muốn nữa. Rõ dê!
Bình túm tay vào háng tôi rồi ấn nhẹ vào cái dùi gân đang cứng ngắc, cười:
– Ngủ đi!
Thấy tôi đặt mua 3 mâm bánh sinh nhật kích thước, hình dáng giống hệt nhau. Trên mặt đều có dòng chữ bằng Sôcôla tím “Chúc mừng sinh nhật người yêu thương” và kèm theo một bông hồng tươi mới.
– Em tưởng hôm nay sinh nhật mẹ Thủy và mẹ Thái mà sao anh mua những 3 suất bánh vậy?
– Vợ ơi! Hôm nay cũng là ngày sinh của em đấy Bình ạ!
– Ơ! Trong học bạ ghi ngày khác cơ mà…
– Anh khai lại cho em kịp tuổi đi học.
– Thế… thế bố em, à bố chúng mình đâu mà không đi khai mà bắt anh làm?
– Rồi em sẽ biết. Mẹ Thủy sẽ nói để em rõ.
– Này anh! Sao cả hai mẹ nói với anh mà cứ trống không thế nhỉ? Chứ không xưng hô mẹ con như với tụi em.
– Rồi em sẽ biết. Mẹ Thái sẽ nói ra…
– Và còn anh nữa! Một lần em thấy anh hôn cả hai mẹ y như hôn em vậy? Thế là sao?
– Anh sẽ nói. Nhưng không phải bây giờ…
Vừa lúc xe vào tới sân nhà nên cả tôi và Bình đều không tiếp tục nữa.
Buổi liên hoan mừng sinh nhật thật vui vẻ. Cả nhà đều ôm và chúc từng người. Những câu chuyện vui cứ tuôn ra mà chẳng ai có gì buồn mà kể.
Cuộc sống cứ vậy êm đềm trôi. Tôi vẫn hăng hái với nghĩa vụ cùng cả ba người đàn bà của tôi.
Bình có thai sau hai tháng kể từ hôm tôi phá trinh. Thủy là người phát hiện ra đầu tiên và biết chắc chắn do không ai khác ngoài tôi.
Bà ngoại giật tay ra khi tôi như mọi khi sờ vú bà. Vừa khóc bà vừa nói:
– Sao lại thế này? Sao không để cho con nó đi lấy chồng? Anh tham lắm anh Khắc ơi! Đã có mẹ lại còn bắt cả hai đứa con gái của em làm vợ à? Rồi con đẻ ra biết cư xử thế nào? Ôi sao mà…
Tôi cầm tay bà ngoại kéo vào cái dương vật cứng ấm của tôi, đợi cho bà nắm và vuốt như mọi khi tôi mới bảo:
– Tại cái này này! Thôi để anh đi triệt sản cho hết rắc rối…
Thủy phì cười:
– Đi cắt đi! Em thì không sao nhưng còn Thái và… thì sao?
Nằm bên Thái, tôi cũng dở bài cũ ra khi Thái hỏi về cái thai trong bụng Bình.
– Điên à mà triệt sản? Em 6 lần chửa đẻ với anh là con trai ruột, lần trước với bố đẻ của mình để sinh ra anh thì có làm sao đâu? Nay con gái ruột của anh với bà ngoại anh, với mẹ em lại có chửa với bố mình thì cũng vậy. Kệ! Chửa thì đẻ! Em đồng ý. Giống tốt dại gì không giữ riêng cho gia đình, gieo đất ngoài thì phí. Nay mai, nếu anh còn sức thì cứ…
– Cứ cái gì?
– Cứ… nhân giống tiếp.
– Với ai?
– Với ai mà anh thực sự yêu thương như anh đã từng yêu thương với bà ngoại và mẹ.
– Anh cảm ơn vợ! Anh yêu Thái…
Và rồi như để biểu thị sự tán đồng và chấp nhận, mẹ tôi lại làm tình mãnh liệt với con trai mình.
Khi tôi vào phòng của Bính, Hòa nhìn thấy chỉ tủm tỉm cười.
Hôm nay, tôi nói hết với Bình chỉ chừa lại việc trả lời câu hỏi: “Ai là bố đẻ của em?”.
Bình không nói gì. Mặc tôi nằm mình, Bình vác bụng đi ra. Tôi biết em lên phòng mẹ đẻ ra em.
Cửa bật mở.
Thái ôm cu con nhỏ của vào, hốt hoảng:
– Anh lên ngay! Hai mẹ con bà Thủy to tiếng gì với nhau kìa.
Tôi lên. Cửa phòng đóng chặt.
Tôi bực mình. Lần đầu tiên thấy tôi quát to: Mở cửa ra!
Cửa từ từ mở ra. Hai mẹ con Thủy – Bình ngồi khép nép bên mép giường. Tôi cố gắng gằn giọng ra vẻ tức giận:
– Nhà này từ xưa tới nay có loạn thế này không?
Vì sao? Vì sao hả??
Thủy ngập ngừng chưa kịp nói thì Bình thổn thức:
– Bà nói đi! Trước mặt anh Khắc bà nói con nghe xem bố đẻ ra con là ai? Sao mẹ lại làm thế với chồng con…
– Chồng nào của chị? – Thúy bình tĩnh và chậm rãi.
Tôi chưa kịp nói thì từ phía sau tôi, tiếng Thái nhẹ nhàng mà lạnh lùng.
– Thôi? Cả hai nghe tôi nói đây! Anh Khắc là chồng chị Thủy, chồng tôi và cũng là chồng của chị. Anh Khắc là con trai ruột của tôi, cháu ngoại của chị Thủy và là bố ruột của chị đấy, Bình ạ. Nay chị chửa đẻ với ai thì người đó là chồng của chị.
Ngạc nhiên đến sững sờ. Bình lao đến ôm chầm tôi, nức nở:
– Thật vậy không anh? Có đúng thế không gả anh?
Tôi ôm chặt Bình vào lòng, nhẹ nhàng:
– Đúng đấy em ạ! Con gái của bố nay đã thành vợ và mang trong mình giọt máu của chồng. Hãy bình tĩnh đón nhận và đừng để ảnh hưởng đến thai nhi. Mẹ đẻ em là bà ngoại trước khi thành vợ anh rồi đẻ cho anh 2 chị em Bình & Tú. Cũng vì yêu anh, đón nhận tình yêu của anh mà Thủy sinh ra em và tú khỏe mạnh, đẹp đẽ…
Cả 3 người đàn bà của tôi không nói gì.
Cuộc xung đột chỉ có vậy. Đúng như Bình lúc ân ái bảo: “Như một thứ gia vị trong món ăn hạnh phúc, chồng nhỉ!”
…
Còn tiếp…
Để lại một bình luận