Phần 1
Vào tháng 5 năm 1995, Chí Đặng, 27 tuổi, sống ở ngoại ô thành phố, được giới thiệu kết hôn với Hồng Phấn, một cô gái 19 tuổi ở làng bên. Hồng Phấn là một người phụ nữ khiến trái tim của bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cô ấy đều rung động, bởi vì cô có làn da trắng như ngọc mềm mại và hồng hào, thân hình đầy đặn và mảnh mai, vòng eo lá liễu mảnh mai, mái tóc dài sáng một màu đen khiến cô ấy trông cực kỳ quyến rũ và bồng bềnh như mây trắng lúc chiều buông. Mông thì cong, miệng thì quyến rũ và gợi cảm, cộng với việc ăn mặc sành điệu nên thường giỏi hơn các cô gái cùng trang lứa ở xóm này. Ngay cả khi không trang điểm đậm đà nhưng Hồng Phấn vẫn xinh đẹp và quyến rũ.
Trong thôn ai cũng khen Chí Tâm, tên thường gọi là “Lão Lưu” có phúc khí nên mới cưới được một cô con dâu xinh đẹp như vậy, khi có người quen ở trong xóm Lão Lưu đến gặp rồi trêu chọc cô con dâu xinh đẹp vợ của con trai thì sẽ khó tránh khỏi nói vài câu đôi co qua lại:
– Nè, Lão Lưu, ông có phúc khí gì vậy? Cô gái xinh đẹp kia có thể cho tôi một cái ôm không? Kha kha kha…
Sau khi nghe điều này, thì Lão Lưu tự nhiên cười đến tận mang tai. Ông cười nói thầm: “Hahaha!!! Tôi còn chưa được nữa chứ tới lượt ông ôm con dâu xinh đẹp của tôi à!”
Lão Lưu, không thể hạnh phúc hơn khi thấy con trai mình lấy được một người vợ xinh đẹp như vậy, Lão Lưu từng có một gia đình bốn người và con gái ông đã kết hôn vào năm ngoái. Ở vùng ngoại ô không mấy giàu có này, ông Lưu có thể được coi là một trong những hộ gia đình giàu có nhất ở đây. Ông năm nay đã được năm mươi tuổi, ngoại hình đẹp, thân hình cường tráng và đầu óc thì khá lanh lợi. Trong vài năm qua, Lão Lưu đã tiết kiệm được rất nhiều tiền trong kinh doanh, và gia đình ông ta cũng trở nên khá giàu có. Cũng có một lý do để Hồng Phấn kết hôn với gia đình ông ấy ít ra cũng đỡ lo về đời sống kinh tế nơi này.
Lão Lưu mua đồ nội thất mới tinh cho vợ chồng con trai, ông mua loại TV màu 34 inch và đầu DVD, đồng thời mua một chiếc xe máy Honda cho con trai và vợ mới cưới.
Ngày 6 tháng 5 là ngày bắt đầu mùa hạ theo âm lịch, đây là ngày tốt.
Thị trấn ngày đó rất sôi động, bởi nơi đây có đến ba cặp đôi đã kết hôn.
Tuy nhiên, trong ba cặp đôi kết hôn đó, thì cặp đôi Chí Đặng và Hồng Phấn là tuyệt vời nhất, bởi cặp đôi này là con trai với con dâu của Lão Lưu giàu có mà.
Đoàn xe đón dâu buổi sáng chỉ gồm 6 chiếc Mercedes, bên cạnh đó là vài chiếc xe sang cũng nối đuôi nhau, ngay khi đoàn xe vừa dừng lại, cô dâu Hồng Phấn mặc chiếc váy cưới trắng như tuyết bước xuống xe bằng những bước chân nhẹ nhàng, và được bao quanh bởi nhiều người phụ họa.
Bị đám đông vây quanh, nên cô dâu xinh đẹp ấy từ từ bước vào nhà Lão Lưu một cách từ tốn không hề vội vã bởi đang mặc váy cưới dài nên dễ vấp té.
Đêm tân hôn, dưới ánh đèn nhiều màu sắc, trông Hồng Phấn càng quyến rũ nhiều hơn, Chí Đặng nhẹ nhàng nhích người lại gần cô dâu Hồng Phấn. Rồi anh ấy thấy Hồng Phấn e thẹn xấu hổ quay mặt đi, do lần đầu bỡ ngỡ. Đến lúc này, thấy đêm động phòng hoa trúc đã tới giờ thiên thì Chí Đặng không thể nào kiềm lòng nổi trước một nàng tiên như vợ mình đây, nên anh tắt bớt đèn và chỉ chừa những ngọn nến đỏ rực thay cho chiếc đèn ngủ, sau đó anh ôm lấy thân thể xinh đẹp của Hồng Phấn vào lòng. Cô ấy cũng chưa có quen với cái cảnh này, bởi mới có mười chín tuổi đời à. Nhưng cô nghĩ dù sao cũng là vợ là chồng nên cô chiều chuộng anh mà quay mặt lại, thế là anh chồng chịu hết nổi đã đè người đẹp xuống dưới giường cưới trong đêm tân hôn luôn…
Tuy nhiên, bố chồng của Hồng Phấn là ông Lão Lưu đã nhìn thấy rõ ràng tất cả những điều này từ cửa sổ, ông thấy cô con dâu mình nó thật quyến rũ và quyến rũ nhất là cái đường cong cơ thể, bộ ngực khủng to căng đầy, đôi chân đẹp, thân hình bốc lửa và làn da mịn màng của Hồng Phấn khiến ông bố chồng thèm khát không chịu nổi. Một ngọn núi lửa đam mê phun trào trong người ông Lão Lưu… Dục vọng của ông bố chồng nó hỗn loạn dữ dội, và tinh thần ông ta thì bồng bềnh như mây đen hoán vũ sắp có bão tố cuồng phong. Lúc này, Lão Lưu rất muốn đẩy con trai mình ra, và sau đó ông nhớ lại về người vợ của mình:
“Vợ mình hơn mình bốn tuổi, sau một trận ốm nặng cách đây hai năm, tuy thể chất đã bình phục nhưng tâm sinh lý bắt đầu thay đổi, dần mất đi ham muốn tình dục. Cho nên mình không còn cách nào khác đành phải chịu đựng, tuy đã đến tuổi biết mệnh đã sống được nửa thế kỷ, năm mươi tuổi rồi nhưng không hiểu sao mình thấy càng ngày càng khỏe về chuyện ân ái đó.”
Một năm sau…
Chớp mắt đã một năm trôi qua, Lão Lưu thấy bụng của Hồng Phấn vợ con trai mình vẫn không thay đổi, bụng vẫn phẳng lì. Bố chồng và mẹ chồng muốn ôm cháu nội để ẵm bồng và nối dỗi cảm thấy rất lo lắng. Sau hơn một năm được Chí Đặng tưới tẩm tinh hoa vào con bướm xinh non tơ, nên Hồng Phấn không chỉ có bụng khỏe mà còn trông trẻ đẹp hơn trước rất nhiều, vóc dáng ngày càng thon gọn mà cặp thỏ nhỏ trên ngực cũng ngày càng bụ bẫm căng mọng.
Vợ chồng Lão Lưu háo hức muốn có đứa cháu trai, nên nhiều lần giục vợ chồng con trai đến bệnh viện kiểm tra để tìm ra nguyên nhân. Thế nhưng khi có kết quả thì hóa ra là có vấn đề… có điều gì đó không ổn với con trai Chí Đặng của họ và nồng độ tinh trùng không đủ. Ông bố chồng tức tối suy nghĩ:
“Hây da, phải làm gì đây? Lưu gia chúng ta không thể tắt hương mà tuyệt tử được, nhưng cũng không thể dung túng xin tinh trùng của người khác được. Hây da, khốn nạn! Khốn nạn quá mà…”
Lão Lưu vắt óc nghĩ ra một kế hay. Lúc này trong đầu ông chợt nảy ra một ý nghĩ xấu xa, ông bất giác nhớ lại cảnh tượng thú vị đêm tân hôn của con dâu và con trai, nhất là khi nhìn thấy làn da trắng nõn nà, bộ ngực cao ngất ngưởng của cô con dâu. Đôi chân thon dài xinh đẹp và bộ dạng dâm đãng khi làm tình với con trai. Nên ông bố chồng hậm hực:
“Hừ, sao ta lại không làm… Đúng vậy, tại sao ta không làm mà phải đi lấy tinh trùng của người khác cho con dâu mình chứ! Sao ngu dậy? Ưm, chỉ cần ta có thể nắm bắt cơ hội tiếp cận với con dâu mình, vì sao không tiếp tục thắp lên ngọn nến trong gia đình mà lụy tìm ngọn nến khác. Mình cũng đẹp trai hơn con trai mình rất nhiều chứ đâu phải bở, với lại mình cũng đang cần người để chút bỏ tâm tư phiền muộn mấy năm qua ứ đọng trong người.”
Lão Lưu nảy ra ý tưởng tuyệt vời này, nên một hôm ông tìm cơ hội gọi Chí Đặng đến trước mặt mình:
– Chí Đặng, con là một người đàn ông nam tính, nên đặt sự nghiệp lên hàng đầu. Bây giờ con còn trẻ, con nên ra ngoài vận động thể dục thể thao nhiều hơn. Bố sẽ cho con mười tỷ đồng. Con đến những thành phố lớn ở phía nam để kiếm sống và làm việc, ở nhà có bố mẹ chăm sóc Hồng Phấn rồi, con không cần lo lắng, hãy vô trong đó tìm vùng đất hứa mà lập nghiệp.
– Dạ…
Thế là Chí Đặng đã thỏa thuận với bố mình. Rồi sau hai ngày, từ biệt gia đình và vợ hiền anh một mình đến vùng đất hứa để tìm việc làm kinh doanh về sau. Sau khi con trai rời đi, trong nhà chỉ còn lại hai vợ chồng, ông bố chồng Lão Lưu và nàng dâu Hồng Phấn. Lúc này, lão Lưu đang tìm mọi cách lấy lòng con dâu. Ông bố chồng biết con dâu Hồng Phấn rất thích ăn quà vặt nên chạy vội ra siêu thị mua, đến nơi ông ta thấy quần áo đẹp là mua luôn cho cô con dâu xinh đẹp của mình.
Một lần Hồng Phấn bị cảm, bố chồng ở bên giường hỏi han, sau khi hỏi bác sĩ, cô ấy thấy ông ta liền đi lấy thuốc cho mình, thậm chí bố chồng cũng mua rất nhiều thuốc bổ. Đôi khi, thậm chí nhiều thứ nhỏ nhặt mà phụ nữ cần, như mỹ phẩm, thậm chí cả băng vệ sinh, thì đều được ông mua cho. Dần dần, Hồng Phấn cảm thấy bố chồng thực sự tốt và quan tâm đến cô, giống như người đàn ông của mình, và cô biết ơn bố chồng từ tận đáy lòng.
Chí Đặng ra ngoài làm việc không lâu thì con gái của Lão Lưu nó đã hạ sinh. Con gái ông đi lấy chồng ở ngoài thành phố, cách nơi đây khoảng hơn hai trăm cây số. Do bây giờ con gái Lão Lưu đang ở cữ, tức dưỡng sức sau sinh em bé nên mẹ chồng của Hồng Phấn đương nhiên sẽ chăm sóc nó. Sau khi mẹ chồng của cô đi thì trong nhà chỉ còn lại con dâu và lão Lưu. Chỉ có một nam một nữ, một già một trẻ, đây thực sự là cơ hội ngàn vàng cho bố chồng ve vãn con dâu như Lão Lưu này.
Chuyện xảy ra đúng như mách bảo vậy, bởi vì là vào đêm hôm đó, có một cơn gió mạnh, sấm sét và những tiếng sấm nổ đinh tai, và Hồng Phấn sợ hãi hét lên trong nhà. Nghe con dâu kêu lên, ông bố chồng mới nảy ra một ý tưởng đen tối, ông ta không nói một lời nào mà đứng bật dậy khỏi giường, rồi chạy thục mạng đến phòng của con dâu Hồng Phấn và liên tục nói:
– Hồng Phấn, con dâu của bố đừng sợ nha! Con đừng có sợ, bởi có bố ở đây nè!
Ông bố chồng vừa nói vừa lao đến bên giường con dâu, ông Lưu lấy một lớp chăn bông, rồi ông cùng con dâu xinh đẹp trẻ tuổi nằm đối đầu nhau trên giường ngủ của Hồng Phấn. Thân hình Lão Lưu thành thật mà nói, lông lá đầy người, còn thân xác thì to lớn. Ông ta đưa hai tay to lớn của mình vùi xuống giường ngủ định bốc thân hình con dâu mười chín tuổi lên thì Hồng Phấn lên tiếng:
– Ôi! Tại sao bố lại lên giường ngủ của con chứ? Nếu bị người ta phát hiện, sau này con sẽ gặp người ta như thế nào đây!
– Haizz… Con cứ lo bò trắng răng không à! Bởi trong nhà lúc này chỉ có bố với con thôi, chứ còn ai khác đâu mà lại nói “Người ta…” chứ hả? Hừm…
Hồng Phấn nghe bố chồng mình nói vậy thì sợ hãi cuộn người lại, đến thở mạnh cô cũng không dám, bởi ông ấy nói đúng chứ không có sai. Không biết qua bao lâu, Hồng Phấn thầm nghĩ:
“Bây giờ mình có la hét thì cũng vô dụng, bởi ông ấy là bố chồng mình… Bảo ông ấy đi ra ngoài, nhưng sấm sét bên ngoài lúc này nó thật đáng sợ… Có lẽ để cho bố chồng mình ở lại đây một lúc cùng mình chắc cũng chẳng sao đâu nhỉ? Rồi mình sẽ nói với ông ấy về chuyện này sau buổi tối, khi sấm sét qua đi.”
Có câu: “Không có lửa thì làm sao có khói”, nên hiện giờ trong phòng ngủ cô con dâu xinh đẹp này thì chỉ có phụ nữ cô đơn còn nam thì cô độc. Lúc này Hồng Phấn đang cảm thấy trên giường ngủ của mình có một bàn tay to khỏe của đàn ông vuốt ve sờ soạng, nên cô ấy cứ vặn vẹo mà nói:
– Ưm, bố… Bố… đừng làm như vậy với con mà… ưm… sau này… Ưm, con làm sao gặp người… Ưn… Chồng con đây… A…
– Huơ… Hồng Phấn, huơ… Bố biết con trai của bố không đủ tốt. Bộ con muốn nhà họ Lưu của chúng ta không có con cháu sao chứ? Hừm… huơ…
Nghe những lời cay nghiệt này, Hồng Phấn nghĩ trong lòng:
“Nếu một người phụ nữ không thể sinh con, cô ấy chắc chắn sẽ bị coi thường bởi người khác. Dù sao cô cũng sẽ coi thường bản thân mình, bởi vì sao sau này nếu cô ấy có con, rồi cô sẽ là ân nhân cho họ Lưu, cho gia đình chồng… Hơn nữa, từ khi Chí Đặng chồng cô ra ngoài làm việc tới nay, thì Hồng Phấn thậm chí còn chưa từng được một người đàn ông nào ôm, huống chi một mình làm chuyện đó…”
Thấy con dâu mình không còn la hét hay chống cự, Lão Lưu mạnh dạn và nhanh chóng nhấc cái mền của Hồng Phấn đang đắp lên khỏi người thì… Ôi! Một đôi chân ngọc thon thả trong veo phô bày trước mặt ông bố chồng, lúc này thì cơ thể của nàng dâu xinh đẹp hoàn toàn khỏa thân, thân hình thì nuột nà, còn làn da thì trắng như tuyết, cái eo thon và cặp mông đầy đặn, dáng người thật xuất sắc gợi cảm, còn cái bầu ngực của cô nó đầy đặn lại càng đã miệng nếu ai đó ngậm hoặc bú vào. Đến đây thì Lão Lưu há hốc mồm suy nghĩ:
“Uả? Mình chưa có cởi đồ con bé ra mà sao nó lại trống trơn trần truồng như nhộng thế này? Ưm… Không lẽ… Haizz… Hóa ra là con dâu mình nó đã ngủ khỏa thân, chắc con bé có thói quen từ khi còn nhỏ. Bởi các gia đình nhỏ ở nông thôn thông thường không mặc quần áo khi đi ngủ vào ban đêm để tránh mặc và rách quần áo.”
Câu này thì ông ta nói xạo chiêm vô thôi…
Lão Lưu chăm chú nhìn cô con dâu, bởi giờ đây trên thân hình con bé không có một mảnh vải che chắn. Ông bố chồng nhìn thấy bộ ngực trắng nõn non nớt trên ngực Hồng Phấn cùng với thân hình thanh tú của cô, còn hai quả ngực to căng tròn thì nó đung đưa từ bên này sang bên kia, đầu nhũ hoa thì hồng hào, trên đỉnh ngực thì cái đầu ti nó cũng thấp thoáng hiện ra, lão Lưu vừa thèm thuồng nhưng cũng vừa thích thú nên ông không khỏi nhịn cười, nhưng không dám cười to mà cứ nhìn chằm chằm vô hai đôi nhũ hoa của cô con dâu một cách chết lặng. Do bị tấn công bất ngờ, nên Hồng Phấn vẫn chưa hồi phục trong một lúc với cái tình cảnh hớ hênh của mình và cái cảnh tượng trớ trêu thay, thế là cả hai người, bố chồng và nàng dâu chỉ nhìn nhau ngây người.
Để lại một bình luận