Tôi với tay ra sau đẩy hắn ra nhưng không kịp, hắn đã xuất tinh, từng luồng tinh dịch nóng bỏng ào ạt tuôn thẳng vô tử cung làm tôi gục hẳn vô vách, run bắn người lên, cực khoái liền ập đến tức khắc, các ngón chân tôi quắp chặt xuống đất, toàn thân tôi giật rung lên, tôi lắng nghe tử cung mình co thắt hút đầy chất dịch tội lỗi vào trong mà nước mắt tôi tràn mi… Hắn ra nhiều quá, óc ách trong bụng tôi … hình ảnh viên thuốc tránh thai khẩn cấp trong ngăn tủ loáng thoáng trong trí nhớ của tôi … cơn cực khoái đã làm cho tôi quỵ xuống, hắn cũng quỵ xuống nằm sấp lên tôi trên sàn nhà… hắn hôn tôi đám đuối, không còn một chút hơi sức nào nữa, tôi buông thỏng tay chân nằm sải lai, mắt tôi nhắm nghiền, tôi mong đây chỉ là giấc mơ…
Sau đó hắn lẳng lặng bỏ ra, tôi nằm yên một lúc, hổ thẹn, nhục nhã, rã rời, hắn đã đi một lúc mà âm đạo tôi thỉnh thỏang vẫn còn mấp máy khe khẽ, tôi rặn cho tinh dịch hắn trào ra hết mới đứng dậy lò mò bật cái đèn, ánh sáng bùng dậy soi rõ mọi thứ, trong phòng tắm, chiếc váy trắng của tôi nằm bùi nhùi một đống, chổ ban nãy là những vệt tinh khí của tôi và hắn chảy ra, tôi nhìn mình trong gương và bật khóc, không thể ngờ là tôi đã như vậy với một trong những người bạn mà tôi không biết là ai, và tấm thân này đã không còn trong sạch với chồng, tôi cảm thấy ghê tởm mình quá, tôi tắm thật nhanh, vệ sinh dọn dẹp và thay bộ đồ mới, tôi nhìn đồng hồ thì khoảng hơn nửa giờ trôi qua, vậy hắn đã cưỡng bức tôi trong khoảng 30 phút và làm cho tôi tột đỉnh nhiều lần, tôi cũng không nghĩ mình có được nhiều lần tột đỉnh trong thời gian ngắn như vậy. Đôi chân tôi mỏi rã rời nhưng tôi vẫn cố gắng đi ra thì thấy ông xã gần như đã say mèm, nhìn quanh mãi không thấy một ai khả nghi, tôi đành bấm bụng chịu vậy chứ không dám nói ra.
Cho đến nay đã 2 năm trôi qua, hầu như hình ảnh, cảm giác đêm đó cứ ám ảnh tôi hòai, mình có tội lỗi với chồng tôi quá lớn, nhưng đồng thời tôi không thể tin được chính mình lại có thể đạt cực khoái mãnh liệt như vậy với người lạ, và điều đó làm tôi không yên… tôi như vậy có bình thường không hay bị bệnh gì đó mà tại sao khi bị người lạ cưỡng bức như thế mà tôi lại đạt được khoái cảm lớn và nhiều lần như vậy, mà tôi chẳng hề yêu hắn, cũng chẳng hề biết hắn là ai? Tôi có tội lỗi lớn quá chăng? Mặc cảm tội lỗi cứ day dứt trong tôi mãi đến tận hôm nay.
— Hết —
Để lại một bình luận