Và sáng nay, khi ông Hội rời khỏi nhà, ba cho con bé hầu gợi Quý ra tòa đại sảnh nói chuyện. Quý thấp thỏm ra gặp bà cả với nỗi âu lo hiện ra trong khóe mắt.
– Ngồi đi em, ngồi xuống uống trà, ngắm nắng…
“Lạ quá, sao hôm nay bà ấy tốt đến thế”
Quý vừa ngồi, vừa thầm lo trong bụng.
– Chị cho gọi em ra đây là để nói lời xin lỗi, hai tuần nay, vì ghen mà chị đã hành hạ em, mong em thông cảm cho cái cảnh có chồng như không của chị…
Bà bắt đầu sụt sùi… Trong khi Quý bùi ngùi thông cảm:
– Chị ơi, nếu chị đã coi em như người nhà, thì xin chị đừng ngại mà kể em nghe, hy vọng em an ủi chị được phần nào…
Bà Hội bắt đầu thút thít:
– Em biết không, chị lấy chồng năm 16, đêm động phòng đau buốt ruột gan, tuổi anh lúc ấy mới 20, như ngựa non không biết ngưng, gần ảnh một đêm mà chị nhũn người cả tuần. Em cũng đã trải qua rồi, em hiểu đó, vợ chồng khi thương nhau, dâng nhau hết, không câu nệ gì… và cứ thế, chị cho ra đời 8 đứa con… Nhưng hơn 2 năm nay, anh ấy bỏ bê, không ngó ngàng hay đụng tới chị. Rồi tháng trước, anh ấy về, bắt chị đứng ra cưới em… rồi trưa nào căn phòng em cũng toát ra những tiếng rên rỉ, bỏng cháy… trong khi chị bên này nước mắt rưng rưng…
Câu chuyện bà cả kể làm Quý dao động cực độ, nàng không ngờ mình ích kỷ đến thế… nàng bỗng nảy ra một sáng kiến, và chắc chắn, sáng kiến đó sẽ làm mọi người hài lòng…
Như mọi khi, khi đi làm về là ông mò ngay vào phòng Quý, nhưng lạ thay, lại không thấy bóng vợ đâu, ông bắt đầu lo, không biết chuyện gì đã xảy ra cho cô vợ trẻ của mình. Những câu hỏi bất trắc cứ lởn vởn trong đầu, nó làm ông bần thần đến bất động. Ông choàng tỉnh khi vòng tay âu yếm của Quý vòng quanh ngực ông, nàng thỏ thẻ từ phía sau:
– Anh về rồi hả? Em nhớ anh…
Như có gió thổi trong lòng, ông quay người ôm chầm lấy vợ, đặt nụ hôn nồng lên môi đắm. Ông hạnh phúc nhìn mắt vợ khép với vành môi hồng đón đợi… Sau phút đắm đuối, ông hỏi vợ với giọng trách móc:
– Em đi đâu mà không thấy nước non đợi anh về?
Giọng buồn buồn nàng trả lời:
– Hôm nay chị cả bệnh, em sang thăm… giờ em muốn anh cùng em sang phòng chị ấy…
Ông Hội một tay luồn vô vú vợ, miệng ngọt nồng nói:
– Em nhân từ quá… anh chết mất vì em…
– Tí em sẽ chìu anh, bây giờ qua thăm chị cả trước nhé anh?
Nghe lời vợ, ông dìu nàng qua phong ba cả…
Bà nằm ấy, trên chiếc giường hồng tơ, mùi hoa hồng thơm ngát, lâng lâng, áo bà xổ tung quá nửa vú… Ông ngại ngùng nhìn Quý vì sợ nàng ghen, nhưng Quý vẫn thản nhiên, nắm chặt tay chồng, với ánh nhìn khuyến khích. Thấy vậy, ông yên tâm, kéo tay vợ đến sát giường bà cả…
Đưa tay sờ trán vợ, định nói với Quý mời thầy thuốc coi bệnh cho bà thì ông bỗng thấy Quý đã khoả thân ôm ông từ phía sau, một tay sờ vú ông, một tay thật âu yếm vuốt cu chồng… Trong khi bà cả đã ngồi dậy, khoả thân tự lúc nào, bà mỉm cười tình tứ, cởi bỏ y phục cho ông, xong, bà phụ Quý nâng niu bảo kiếm của chồng… Ông hoang mang đến tột độ, chưa bao giờ ông được hai người đàn bà phục vụ cùng một lúc…
Họ đỡ ông nằm xuống giường, Quý xoay người, đưa chim vô miệng chồng trong khi miệng ngậm cu chồng với những đường lã lướt. Ông ngây ngấy liếm chim vợ, tay nhồi vú vợ cả… Tiếng rên của bà Cả và Quý đã làm ông thức tỉnh.
“À, thì chúng mày muốn chia nhau… thì đây, ông chìu…”
Nghĩ vậy, ông bỗng ngồi bật dậy và ra lệnh:
– Hai em quỳ xuống và chổng khu lên cho anh…
Lập tức Quý và bà cả làm theo.
Hai tấm thân tương phản, một núc ních, no tròn, một tháng thoát khêu gợi cùng tư thế đón đợi. Ông không ngờ lấy hai vợ sướng đến thế! Vui quá nên ông vỗ mông bà cả đến BỐP và hả hê thúc cu vào chim Quý… Đường vào chim Quý lúc nào cũng đắm say… tuy nhiên ông không quên lấy tay ngoáy trong chim bà cả để tìm chút nước nhớt. Khi có nước nhớt rồi, ông lấy nước nhớt ấy thoa tròn lên lỗ đít bà…
Lấy nhau hai mươi mấy năm trời, ông chưa hề làm điều này với bà… cái cảm giác nhột, sướng, lạ… dâng tràn làm bà ngọ nguậy đít không ngừng, nhìn cặp mông tròn cứ vểnh lên liên hồi, ông thích chí nhét một ngón tay vô đít bà cả, ngoáy đều đến khi nghe tiếng rên… Bỗng nhiên ông rời chim Quý và đưa cu mình qua đít Thiêm – bà cả – ông rà rà như tìm đài, rồi bỗng nhiên thúc thật mạnh vào đít vợ cả, Tiếng thét của bà đã làm ông nứng thêm… vì ông biết, ông mới phá trinh đít vợ sau 2 mươi mấy năm vợ chồng… Bà đau quá không còn biết trời đất, chỉ biết nhũi người xuống giường sau những cú thúc mã truy phong của ông.
Trong khi đó, Quý quỳ bên chồng, nàng trân trọng nút vú chồng, vuốt ve đít chồng… Những cảm giác ƯỚT mà Quý tạo ra đã làm ông hứng đến độ thúc ngày càng mạnh vào lỗ đít trinh của vợ cả. Nhưng lạ thay, có thúc đến bao nhiêu ông cũng vẫn không tài nào đi đến tột đỉnh như khi làm tình với Quý. Ông đổi trò chơi: Cu thúc đít Thiêm, một tay bóp vú Thiêm, một tay mò chim Quý, miệng cắn vú Quý đến đê mê… Ông bỗng rời đít Thiêm, chuyển qua đít Quý, và nhấp thật mạnh trong nhịp điệu xoay tròn mà nàng tạo ra…
Lúc này bà cả đã rã rời, bà sung sướng khi ông rời khỏi mông bà, bà nằm đó thở dốc nhìn chồng hoang lạc với kẻ thù, bà không tài nào hiểu được tại sao Quý có cái cảm giác sướng khi cu ông cho vào đít nàng, bà tự hỏi:
“Chẳng lẽ nó không… biết đau?”
Câu hỏi chưa dứt thì ông bỗng nhiên hét vang, đổ người xuống lưng Quý với cảm giác tuôn tràn…
Sau vài phút buông xuôi, ông ngồi dậy, dịu dàng nút vú Thiêm, hôn môi Quý và nói:
“Đêm nay, Thiêm qua phòng Quý với anh nhé…”
Lòng Quý chợt quặng, trong khi mắt bà Thiêm sáng chói, đắm đuối nhìn chồng…
Ông dìu Quý về phòng, nàng lẳng lặng nằm lên giường, quay mặt vào tường, ông cảm được điều khác thường trong cửa chỉ của vợ, nó pha chút hờn giận, pha chút buồn vương… nhưng tại sao hờn, tại sao giận thì… có trời mới biết! Tất cả đều do nàng sắp đặt cơ mà. Ông định im, không hỏi vợ, nhưng khi thấy bờ vai vợ run run, xót vợ trẻ nên ôm nàng vào lòng và hỏ:
– Sao em khóc?
– Em sợ mất anh…
– Em đừng sợ, vì chỉ có em mới mai lại niềm vui sướng cho anh… – Ông thành thật nói…
Quý xúc động xoay người đối diện mặt với chồng và hỏi:
– Anh nói thật?
– Thật!
– Anh đừng bỏ em nhe…
– Làm sao anh bỏ em được? Không có em, anh đâu có được cái cảm giác sướng tràn đời như vậy?
– Nhưng từ giờ trở đi, em không còn được là của riêng anh nữa.
Ông bỗng cười lớn:
– Em bắt anh gần bà ấy bây giờ lại lo…
Quý nũng nịu, nâng niu cu chồng:
– Cái này này, cái này làm em khổ này… ghét nó lắm lắm…
Miệng nói mạnh, nhưng tay lại thiết tha, do vậy mà cu ông lại lần nữa chỏng ngóc lên trời. Hạnh phúc tràn về, ông lại bắt đầu với bể hạnh phúc trời ban mà quên đi mình có hai vợ…
— Hết —
Để lại một bình luận