Phần 10: Chưa gì đã muốn địŧ con dâu rồi
Ông Hưng tay chống cằm lên cửa kính xe ô tô, đôi mắt ông man mác buồn đầy suy tư nhìn ra phía ngoài đường, nơi dòng người vẫn đang tấp nập hối hả với cuộc sống hằng ngày.
Ông nhìn thấy một cô gái trẻ vòng tay qua ôm lấy bạn trai mình, đôi môi cô gái đang liên thiên bất tuyệt với đủ thứ trên đời làm anh người yêu vừa lái xe vừa cười không ngớt.
– Hồi đó, Lan cũng như vậy.
Môi ông Hưng mấp máy tự nói nhỏ để đủ mình ông nghe thấy. Ông tự cười một mình khi nghĩ đến Lan, thời khắc hai người vẫn còn lén lút yêu nhau, Lan cũng như cô gái kia ở bên cạnh ông nàng nói nhiều lắm, đủ thứ chuyện trên đời.
– Sao ba lại cười thế?
Thiên Hương nhả dương vật ông Hưng ra một cái “póc” rồi hỏi khi nàng vô tình ngước lên nhìn thấy ba cười.
Nãy giờ nàng vẫn chăm chỉ miệt mài bú liếm dương vật ông Hưng, cái thứ dương vật gì mà vừa dài vừa to lại còn địŧ sướng, bú đã cả miệng.
– Tại ba nhớ lại một số chuyện thôi.
Ông Hưng ậm ừ trả lời cho qua rồi tiếp tục u sầu nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng ông giờ đây mang một nỗi buồn khó diễn tả, nó lấn át cả cảm giác sung sướng từ đôi môi quyến rũ của Thiên Hương mang lại.
Thiên Hương thấy ba chỉ trả lời cho có lệ, đôi mắt cứ xa xăm nhìn ra ngoài cửa kính đầy tâm sự chẳng thiết tha gì cái hành động gợi dục mà nàng đang làm. Nàng cảm thấy thật khó hiểu với hành động có chút xa cách này của ba, lúc đầu nàng còn tưởng ba có ý địŧ mình trên xe trong lúc về nhà nửa cơ.
Lý do mà Thiên Hương nghĩ như vậy là do ông Hưng vừa mới đi thăm mẹ của Thảo Trinh ở bệnh viện về do lúc này bệnh tình đã trở nặng khá nhiều, rồi sau đó cả hai người là ông Hưng và Thảo Trinh đến sân bay để đón nàng.
Cách đây một tháng Thiên Hương vừa phải bay ra Hà Nội cùng chồng mình là Thế Phong để ổn định chi nhánh công ty mới ở ngoài đó, thời gian mà nàng về lại Sài Gòn là vào tầm chiều muộn, đúng lúc ngay sau buổi thăm bệnh mẹ Thảo Trinh.
Vừa xuống sân bay Thiên Hương đã nhận thấy hai người thân đến đón mình thì rất bất ngờ, nàng chỉ thông báo là chiều nay sẽ về và sẽ nghĩ rằng chẳng có ai đến đón mình như những lần trước, nàng nghĩ vậy là vì ba chồng nàng không biết lái ô tô cộng thêm những lần trước nàng vê ba chồng mình chưa biết dùng điện thoại nên không đặt xe đến đón nàng còn về Ái Như hay Thế Minh thì bận rộn với công việc.
Bất ngờ và hạnh phúc Thiên Hương xách theo vali chạy nhanh về phía hai người thân của mình đang chờ, lần đầu tiên có một người với tư cách là ba, dù cho không phải là ba ruột mà chỉ là ba chồng đến đón nàng niềm hạnh phúc có ba mẹ chờ mình trở về thật là vỡ òa cảm giác.
Với một đứa trẻ mồ côi sống trong cô nhi viện như nàng thì cái cảm giác có nhà và những người thân chờ mình trở về thật xa vời, thế nhưng từ khi quen Ái Như, lấy Thế Phong làm chồng rồi có một người ba chồng là ông Hưng thì ước mơ có một gia đình với nàng mới trọn vẹn làm sao.
Thiên Hương nhào vào lòng ba, nàng vòng tay qua ôm siết lấy cơ thể ba vào cơ thể mình như thể sợ ba sẽ đi mất vậy. Nàng tựa đầu vào ngực ba, thật săn chắc và vững chãi cũng như rất yên bình.
Yên bình đến lạ. Ngực ba xua tan đi hết cảm giác mệt mỏi của công việc ngoài xã hội, đánh đuổi những muộn phiền từ những cuộc họp cổ đông. Sao nàng lại thấy nhẹ nhõm và yên bình đến thế? Sao nàng lại thấy mình nhỏ bé như một đứa trẻ khi ba cũng vòng tay ôm ghì lấy nàng vào lòng thế này?
Đúng rồi dù cho nàng có thành công đến đâu, có trở thành người phụ nữ giàu có và quyền lực nhất Trái Đất này đi nữa, thì ở trước mặt ba nàng cũng trở nên nhỏ bé cả thôi.
Ai trên thế giới này cũng vậy, dù họ có lớn khôn hay thành công thế nào thì trong mắt ba mẹ họ cũng chỉ mãi là những đứa con không bao giờ lớn.
Thiên Hương không kiềm được cảm xúc của mình, giọng nàng sụt sùi muốn khóc:
– Con nhớ ba nhiều lắm.
Ông Hưng đương nhiên hiểu rõ cảm xúc của con dâu mình, giọng ông trìu mến đầy nhớ thương và sự quan tâm:
– Ba cũng nhớ con nhiều lắm. Ra ngoài đó một tháng rồi có ăn uống đầy đủ không? Đừng có ham công tiếc việc như chồng con mà quên chăm lo cơ thể.
Thiên Hương rúc vào lòng ba như cô con gái nhỏ:
– Dạ.
Ông Hưng để im cho Thiên Hương ôm lấy mình vào lòng mãi đến khi có một giọng nói khác cất lên:
– E hèm. Vậy là không có ai nhớ đến em hết.
Giọng Thảo Trinh vang lên mới làm Thiên Hương buông ba chồng mình ra, nàng lao đi mấy giọt nước mắt đang lăn trên má, rồi quay sang nhìn Thảo Trinh đáp:
– Chị cũng nhớ em mà. Cho chị ôm em một cái nào, cả tháng không gặp rồi còn gì.
– Mới có một tháng mà chị làm như mấy năm vậy.
– Thế không muốn chị ôm thì thôi.
– Ai… ai nói không có chứ.
Chỉ mới được nhận làm con nuôi mấy tháng nay nhưng Thảo Trinh thật sự xem gia đình ông Hưng là gia đình ruột thịt của mình vậy. Nàng thật sự không hiểu rõ tại sao mình lại có cảm giác đó, chỉ biết ở bên cạnh gia đình ông Hưng nàng thấy rất hạnh phúc.
Bởi vậy dù Thảo Trinh nói mấy lời đó nhưng thật ra là lúc nãy nàng có chút ganh tỵ mà thôi. Tất cả là tại từ khi gặp mẹ mình Thảo Trinh cảm giác ba cứ nhìn nàng có chút gì đó không như mọi ngày, một ánh mắt chứa đầy đau khổ và tội lỗi.
Thảo Trinh giang rộng tay ra đón nhận cái ôm của chị mình, dù nó chẳng mang tí ruột thịt máu mủ nào cả.
Ở phía kia ông Hưng thở dài nhìn hai người con gái thắm thiết ôm nhau, một người là con dâu ông và người kia, chính ông cũng không biết là con nuôi hay con ruột mình.
– Hai con tính ôm nhau đến tối luôn à. Mình về thôi tối nay ba sẽ nấu mấy món mà Thiên Hương thích coi như mừng con về nhà.
– Hoan hô ba.
Thiên Hương nhảy cẫng lên như một đứa bé gái mấy tuổi đầu được ba mua búp bê cho.
– Có đứa con dâu nào mà nhảy cẫng lên như trẻ lên ba giống con không. – Ông Hưng trêu con dâu mình.
Thiên Hương ôm lấy cánh tay ba vào lòng mình, nàng như người tình bé nhỏ đứng cạnh ba chồng, nàng cười tươi trước lời trêu chọc của ba rồi cũng trêu lại ba chồng mình rằng:
– Có ông ba chồng nào mà địŧ con dâu mình như ba không.
Quyết không chịu thua ông Hưng trêu lại:
– Vậy tối nay ba địŧ con dâu ba sưng Ɩồŋ vì cái tội bỏ ba ra Hà Nội cả tháng trời, để mặc dương vật ba không ai bú làm nó cương cứng cả tháng nay.
Thiên Hương vừa nghe vậy liền tỏa vẻ hơn dỗi ba chồng mình:
– Ba xạo, không có Ɩồŋ con sưởi ấm thì ba vác dương vật đi địŧ Ái Như với Thảo Trinh chứ gì…
Nói xong nàng ngó nghiêng xung quanh thấy không ai để ý liền mò xuống quần bóp lấy dương vật ông Hưng:
– Chỉ tội cô con dâu hiếu thảo sẵn sàng dâng Ɩồŋ mình lên cho ba chồng địŧ ầm ầm mà chỉ vì công việc nên tối nay phải bị phạt địŧ sưng Ɩồŋ. Đúng là cô con dâu số khổ mà phải không tiểu đệ đệ.
Ông Hưng cũng không vừa luồn tay xuống vuốt ve đáy quần con dâu:
– Phạt này hình như là thưởng thì phải nếu ai đó chê thì thôi vậy. Đành để cô bé này tối nay chịu khổ rồi.
Bị ông Hưng vừa kích thích vừa thủ thỉ mấy lời dâm đãng giữa đám đông làm Thiên Hương không kìm nổi rên khẽ:
– Ưm sướng, ba đừng vuốt nửa, con chịu không nổi đâu.
Ông Hưng thu tay lại:
– Mới vuốt có tí mà chịu không nổi rồi, con dâu ba đúng là dâm đãng mà.
– Không dâm sao cho ba địŧ. Vả lại tiểu đệ đệ cũng cứng lên rồi này.
– Không trêu con nữa, mình về thôi.
Ông nắm lấy tay Thiên Hương rồi quay sang thì thấy Thảo Trinh đứng lặng im một mình ở đó, trông nàng cô đơn và lạc lõng giữa ba người họ. Cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng, ông Hưng cũng nắm lấy tay Thảo Trinh, trìu mến ghé vào tai nàng bảo:
– Tối nay ba cũng sẽ nấu mấy món con thích và món ăn của ba sẽ là cái Ɩồŋ thơm ngon của cô con gái nuôi xinh đẹp này.
Vừa nghe ba nuôi nói vậy Thảo Trinh liền vui vẻ hẳn lên, ba Hưng vẫn luôn yêu thương nàng không bỏ mặc nàng.
Nói mấy lời dâm dục với người mà ông đang nghi ngờ là con gái ruột của mình khiến lòng ông Hưng cảm thấy nặng nề, ông bảo tiếp:
– Con lái xe nhé, chị Hương mới xuống máy bay chắc còn mệt nên để ngồi ghế sau nghỉ ngơi với ba một chút.
Thảo Trinh ngoan ngoãn gật đầu. Còn Thiên Hương thì thấy là lạ, hình như trực giác phụ nữ cho nàng biết lời ba nói có gì đó khác lạ, dường như câu nói của ba mang ý tứ trốn tránh một tội lỗi nào đó mà mình gây ra với Thảo Trinh vậy.
Thiên Hương lắc đầu xua đi cái suy nghĩ bâng quơ vừa rồi nhưng trực giác lại khiến nàng suy nghĩ về câu nói đó lần nữa, bất chợt dường như thông suốt, nàng tự lẩm bẩm trong đầu một mình:
– “Ngồi ghế sau nghỉ ngơi với ba một chút” chẳng lẽ ba muốn địŧ mình trong xe, chắc hẳn là vậy rồi cả tháng trời không gặp mình còn gì, huống chi lúc này mình còn trêu cho ba cương lên nửa kia mà.
Thiên Hương tủm tỉm cười với cái suy nghĩ bậy ba do mình vừa suy diễn ra kia:
– Đúng là ba chồng dâm đãng mà, chưa gì đã muốn địŧ con dâu rồi.
Để lại một bình luận