“Ư… ư… sướng quá mẹ ơi… ư… ưmm”
Rồi nó bảo Nguyệt nằm lên trên giường và dang rộng hai chân ra, nó bắt đầu hôn hít Nguyệt, nó liếm, nó đưa chiếc lưỡi nham nhở ra rà khắp mặt mũi, rồi từ từ xuống trên bầu vú căng cứng của Nguyệt… hai tay nó vò vò bóp bóp. Nước mắt Nguyệt bắt đầu trào ra, không phải vì sung sướng mà có lẽ vì hối hận, hối hận vì đã một phút không thắng nổi lý trí Nguyệt đã ân ái với chính con trai ruột của mình rồi bị thằng con nuôi mất dạy lấy đó làm bàn đạp ép nàng làm chuyện tày trời thêm một lần nữa. Trời ơi… cảnh mẹ chơi con rồi bây giờ con chơi mẹ lại… tái diễn… đau xót biết bao… Âu cũng là luật nhân quả của vũ trụ.
Cường lè lưỡi liếm nhẹ đầu vú Nguyệt, nó nhai nhè nhẹ, nhè nhẹ rồi nhè nhẹ… nút… bú… bầu vú căng cứng của Nguyệt một cách say sưa, cuồng nhiệt. Trong khi đó, hai ngón tay nó chụm lại nhét vào âm hộ của Nguyệt và đẩy ra đẩy vô trong âm hộ… Nguyệt không sung sướng chút nào… trái lại cảm thấy đau đớn… Nguyệt không đau đớn luôn cả về thể xác lẫn tâm hồn.
Rồi không biết những ngày tiếp đây Nguyệt sẽ sống những ngày như thế nào. Chỉ có nước buông xuôi cho số phận an bài. Nghĩ tới đó, nước mắt Nguyệt trào ra… nàng khóc… phải… nàng khóc cho giây phút dại khờ… khóc cho số phận một người mẹ bị một đứa con nuôi giày vò trên tấm thân trần truồng của mình.
Cường tuột dần xuống… xuống vùng cấm của Nguyệt… hắn đưa cái lưỡi nhám nhúa, nham nhở liếm quanh mép âm hộ rồi liếm vào sâu tận bên trong, hắn dùng lưỡi moi móc, thám hiểm những vùng đen tối phía bên trong cái thế giới huyền bí của Nguyệt. Lúc này, Nguyệt không còn cảm thấy đau đớn nữa mà cái cảm giác sung sướng, tê tê, man dại lại trở về.
Rồi dâm thủy trong âm hộ nàng lại tuôn ra, thằng Cường quơ quét, nó liếm hết những chất dâm thủy đang chảy ra quyết không cho vơi giọt nào. Rồi nó trườn lên trên người của Nguyệt, nó canh dương vật nó ngay tầm với âm hộ của Nguyệt và… bắt đầu thọc một cái mạnh… dương vật nó chui một cái ót vào tận bên trong âm hộ của Nguyệt. Nguyệt giật băng một cái thật mạnh… như cảm giác có một con chuột sống chui tọt vào trong âm hộ nàng, nàng kinh sợ… kinh sợ nó.
Nhưng rồi đành bất lực không làm gì được nó… Nguyệt đành để nó tự do hoành hành trong âm hộ nàng. Con chuột cứ bò ra, bò vào trong âm hộ nàng… có lúc nó làm cho nàng sướng chết đi được, nhưng có lúc nó làm nàng kinh hoàng không xiết. Thằng Cường không cần biết Nguyệt có sướng, có đê mê man dại hay không nhưng nó cảm thấy rất sung sướng và càng đẩy, càng hẩy cho con chuột nó càng lúc ra vào thật nhanh rồi nó rên lên một tiếng…
“Ưmmm… mẹ ơi… con ra… con ra rồi… ưmm…”
Tinh khí nó bắn ào ạt vào trong âm hộ của Nguyệt… Rồi nó nằm phủ phục xuống trên người Nguyệt… bắt đầu ngáy… khò khò…
Nguyệt đẩy thằng con trời đánh sang một bên, mặc vào chiếc áo ngủ, lục lọi, tìm tòi một hồi xem thằng Cường giấu chiếc máy chụp hình nơi nào. Nhưng rồi nàng thất vọng không tìm được. Nguyệt bước ra thở dài, ngao ngán… Lê bước nặng nề về phòng mà Nguyệt không dứt suy nghĩ không biết rồi những chuỗi ngày sắp tới đây thằng con trời đánh của nàng sẽ còn hành hạ nàng đến bậc nào nữa. Thôi thì đành cho số phận an bài.
Nguyệt chấp hai tay lên ngực khấn nguyện chồng:
“Mình ơi tha lỗi cho em… em lỡ trót dại…”
— Hết —
Để lại một bình luận