Ai nói Ɩồŋ bà già chơi không sướng. Quan trọng là bạn có biết cách chơi hay không? Nếu không để tôi chỉ cho mà nghe…
Chuyện mới xảy ra vào dịp 30/4, 1/5 vừa rồi thôi. Chẳng là tôi là một thằng thanh niên 24 tuổi, to cao nhưng không được đẹp trai cho lắm, nhưng phải nói là tôi tự hào về body của tôi, 6 múi, vai u thịt bắp, làn da rám nắng, cộng thêm cây hàng mà 10 con cave hết 9 con khen to. Tôi sau ra lính thì đi làm công nhân xa, rất ít khi ở nhà, thi thoảng chỉ về vài hôm rồi đi, cho nên mấy hôm nghỉ lễ vừa rồi tôi được dịp tranh thủ về mấy hôm thăm nhà, ăn may được quất vài nháy bà hàng xóm khó tính của tôi.
Bà hàng xóm của tôi tên là Dung, tầm 56 tuổi, nhà sát vách tường nhà tôi, ăn ở với nhà tôi thân lắm.
Trong trí nhớ của tôi thì ngày xưa bà hiền lành, nói chuyện vui vẻ, rất mực hòa đồng với mọi người, ai ai cũng quý. Đến tầm 3 năm về trước thì tính nết bà thay đổi, suốt ngày mặt mũi đen xì, tính khí thất thường, hay cáu bẳn, hay la mắng con cái, thậm chí cả người ngoài. Người ta hay kháo nhau rằng…
“Củi sắp tàn hay khói, người sắp chết hay nói nhiều”
Vì thế nhiều người hay lén đùa nhau là “bà Dung chắc sắp chết rồi!”.
Riêng bản thân tôi thì không nghĩ vậy. Tôi đoán rằng là do áp lực cuộc sống nhà bà ấy.
Nhà bà Dung vốn nghèo, con cái thì không chịu làm ăn, lại thêm ông chồng nghiện rượu. 3 năm trước hai ông bà cãi nhau, sau đó ông chồng bèn bỏ nhà đi uống rượu, ông uống quá trời quá đất kết quả là cảm lạnh nằm chết cạnh đường. Lúc ấy mấy thằng con bà hùa vào chỉ trích rằng tại bà mà thành ra như vậy. Bà Dung cãi không lại, rồi chắc vì sốc và tức giận mà bà lên cơn điên cả tháng trời.
Lại nói về hai đứa con trai bà, một anh hơn tôi 2 tuổi, đứa thứ 2 thì bằng tuổi tôi. Tính cũng giống hệt cha, cả ngày rượu chè be bét, suốt ngày đứng bàn bida và các sới bạc. Nhưng nhờ có chút đẹp trai và chịu chơi nên đều có vợ con cả. Anh cả thì 2 đứa con, em út thì 1 đứa. Cuối cùng hai anh em cùng vợ bỏ đi công ty hết, bỏ lại bà Dung một mình với 3 đứa cháu nhỏ mới 4 – 5 tuổi. Nhà thì nghèo, chồng con không ra gì lại thêm 3 đứa cháu suốt ngày bám riết. Áp lực vậy bà Dung đổi tính là không thể trách được.
Trở lại vấn đề. Hôm 29 tôi về đến nhà, cả ngày đi đường mệt nên tôi đi ngủ sớm, nhưng không tài nào ngủ được. Bên kia bà Dung đang quát tháo ầm ĩ lên…
– Con Hoa tao đã bảo ăn nhanh đi tắm rồi cơ mà, giờ này còn ngồi đấy à?
– Con nhung thì lấy quần áo tắm nhanh tao còn tắm cho thằng cò.
– Tao nói chúng mày có nghe không hả? Ăn roi cả lũ bây giờ?
– Ôi dồi ôi. Sao tao khổ thế không biết…
– …
Mãi đến nửa đêm, khi tiếng quát tháo dứt thì tôi mới đi ngủ được.
Sáng hôm sau tôi vừa ăn sáng xong thì thấy bà Dung lóc cóc dắt mấy đứa cháu vào. Bà gọi mẹ tôi…
– Cô Lan cho gửi mấy đứa nhỏ một buổi, chị đi hái ít rau lang về cho lợn…
– Vâng! Chị cho chúng nó vào đây.
Nhà tôi có điều kiện chút. Nhà có sảnh rộng, có quạt trần, nền gạch hoa mát rười rượi, lại thêm cái tivi đầu K+ nữa. Trời hè nóng nực này thì cứ để bọn trẻ vào, bật phim hoạt hình lên là chúng nó có mà ngồi cả ngày được. Lúc này mẹ tôi lại hỏi:
– Chị tính lấy nhiều không?
– Một mình tôi thì lấy được bao nhiêu lắm. Già rồi nhanh mỏi lắm. Lấy được bao nhiêu thì lấy thôi.
– Minh. Con không làm gì thì đi giúp bác đi.
Đột nhiên mẹ tôi quay sang gọi tôi. Mà tính tôi cũng siêng, dù sao cũng không làm gì nên đồng ý. Nhưng bà Dung lại chối:
– Thôi không cần giúp đâu. Chị tự đi được.
– Ôi dào! Cháu rảnh thì cháu làm hộ thôi, tính gì? Bác đợi cháu tí…
Tôi phất phất tay rồi đi thay quần áo.
Ruộng rau lang của bà Dung ở cách nhà 5 cây số lận, phải đi qua mấy ruộng ngô, đến tận chân núi mới đến.
Tôi vác cái đòn gánh lúi húi đi sau bà Dung vào trong núi. Lâu rồi không về quê nên cảm giác thật yên bình thoải mái, xung quanh con đường chúng tôi đi là những ruộng lúa, nương ngô xanh ngát. Xa xa là những rặng núi cao trải dài bất tận chân trời. Hôm nay trời rất đẹp, có chút nắng nhẹ tỏa xuống, thi thoảng có những cơn gió nhẹ lướt qua làm rung rinh những ngọn ngô vừa mới bật hoa. Bà Dung gánh gùi men theo con suối nhỏ đi trước, chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ.
Đến bãi khoai, tôi và bà cùng ra cắt. Tôi cao nên phải ngồi xổm xuống cắt, còn bà thấp nên bà chỉ cần khom lưng là được. Tôi và bà đi song song đối diện nhau mà cắt. Lúc này đột nhiên ánh mắt tôi bị thu hút bởi cặp vú của bà. Vì trời nóng nên bà cũng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi cũ mỏng, cúc áo bà lại không cài hết, thêm áo ngực bà rộng không che hết nên khi bà cúi người toàn bộ cặp ngực của bà đều lộ ra ngay trước mắt tôi.
Vú bà rất to, hơi chảy xệ xuống, trông như hai quả đu đủ đang treo lủng lẳng vậy. Là da bà rám nắng nên ngực cũng không trắng trẻo gì cả, bầu vú màu hơi sẫm màu, núm vú thâm xì, to phải bằng ngón út của tôi. Khi bà di chuyển hai bầu vú cứ rung rinh lắc qua lắc lại, lúc bà ngồi xổm xuống thì nó bị ép chặt vào đầu gối phình lên như quả bóng bay bị bóp vậy.
Tay tôi vẫn cắt rau, mắt thì nhìn chằm chằm vào hai bầu ngực bà…
“Ọt”
Tôi vô thức nuốt nước bọt. Điều này vô tình khiến bà Dung để ý. Bà nhìn vào tôi. Tôi giật mình đánh thót một cái, quay vội mặt ra chỗ khác, lòng thầm nghĩ:
“Hỏng rồi! Với tính bà thì bà thể nào chả chửi cho một trận. Rồi về kể cho người ta nghe là tôi đi nhìn vú bà già. Quả này còn mặt mũi gì nữa?”
Nhưng trái ngược với những suy nghĩ của tôi. Bà Dung có vẻ không hề giận mà bà còn đùa một câu…
– Bác mày già rồi, còn gì đâu mà mày nhìn?
Tôi nghe vậy thấy nhẹ nhõm hẳn, từ từ cúi đầu xuống đất vừa cắt rau lang vừa lí nhí…
– Cháu xin lỗi! Tại của bà to quá cháu không nhịn được…
– Cái thằng này! To sao bằng được mấy đứa trẻ tụi mày. Chúng tao già rồi, xệ hết rồi, xuống lỗ tới nơi rồi.
– Không! Của bác đẹp lắm!
Tôi đột nhiên ngẩng mặt lên khen một câu vô thức…
– Thôi thôi! Biết rồi. Cắt rau đi, cứng lên hết rồi kìa…
Bà Dung cười hì hì nói. Tôi ngó xuống. Chết mẹ! Cu tôi đã cứng ngắc từ lúc nào độn lên một cục trong quần. Xấu hổ quá tôi xoay người đi. Bà Dung lại đùa…
– Thôi giấu cái gì. Hồi mày nhỏ tao còn rửa đít cho mày, thấy hết rồi. Cắt rau đi.
Tôi không biết phải làm sao đành vừa khép đùi vừa cắt tiếp. Ánh mắt thi thoảng vẫn nhìn vào ngực bà Dung, bà cũng không có ý giấu nên tôi cũng không cần nhìn lén nữa. Khổ nỗi con cu tôi không làm sao xuống được, nó cứ chống chặt trong quần làm tôi rất khó chịu và hơi đau.
Lúc sau khi tôi đang lúi húi bó đống rau lang lại thì bà Dung sau ruộng bên hái ít bí xanh với dưa chuột. Sau khi tôi búi rau xong, tôi ngồi xuống bờ ruộng xem bà Dung hái dưa. Lúc này tôi mới để ý đến thân thể bà, điều mà trước giờ tôi chưa bao giờ để ý đến.
Bà Dung chỉ cao tầm hơn m5, làn da ngăm, hơi béo chút. Mặt bà có vài vết nhăn, kèm tàn nhang do tuổi tác, đôi môi bà dày cộm, hơi vểnh cong lên, màu hơi thâm. Ngực bà to, căng phồng sau chiếc áo sơ mi. Tầm tuổi bà thì không có eo nữa, nhưng bà lại không béo bụng như mấy bà già khác, chỉ hơi tròn giống hình trụ vậy. Lúc này tôi mới để ý thấy bà mặc một chiếc quần vải bó sát đùi, cặp mông bà tròn vo, căng đét. Háng bà rộng, mu rùa to, kết hợp với cái bụng tròn của bà thực sự là vô cùng hấp dẫn.
Lúc này bà đi đến bên tôi, đưa cho tôi một quả dưa nói…
– Nhìn ít thôi! Ăn đi còn về…
– Hì hì. Bác ngày xưa chắc đẹp lắm nhỉ?
– Chỉ khéo nịnh!
Bà ngồi xuống cạnh tôi, gọt một quả dưa vừa ăn vừa uống éo vai…
– Bệnh người già hay mỏi vai mỏi lưng quá…
– Để con xoa bóp cho…
Tôi chớp thời cơ…
– Thôi về đi.
Bà từ chối đứng dậy gánh gùi đi trước. Tôi tiếc rẻ xỏ đòn gánh vào 2 bó rau lang đi theo bà.
Đi đến bên bờ suối, dưới tán cây to bà Dung bỏ gùi, xuống suối rửa chân tay, tôi cũng bỏ gánh rau, xuống suối rửa tay. Bà Dung ngồi trên tảng đá, chân ngâm dưới suối, bà lấy tay đấm đấm 2 bả vai tỏ vẻ mệt mỏi. Tôi bèn nhảy ra sau bà đưa tay bóp vai cho bà…
– Đã bảo để cháu bóp vai cho rồi không nghe…
– Uk. Bóp đi, đó chỗ đó, đúng rồi…
Lúc này bà Dung cũng chịu để tôi bóp vai cho bà. Tôi đứng sau bà, tay nhẹ nhàng xoa bóp, mắt tôi thì dán chặt vào vú bà. Vì bà Dung ngồi nên tôi chỉ nhìn được nửa trên. Tôi bạo gan nói…
– Ngực bác to quá, có cả khe ngực kìa.
– Cái thằng này, bóp thì bóp đi soi đi đâu đấy…
Vừa nghe vậy tôi liền thò tay xuống bóp phát vào ngực bà, bà giật mình…
– Cái tay mày làm cái gì đấy?
– Thì bà bảo “bóp thì bóp đi” mà…
– Tao bảo mày bóp vai chứ không phải bóp vú tao…
– Vâng! Bà phải nói rõ chứ.
– Cái thằng chỉ khéo cơ hội…
Tôi cười hì hì bóp vai tiếp. Bà Dung lại ngồi im để tôi bóp vai, đột nhiên bà nhẹ giọng…
– Cũng lâu lắm rồi không có ai bóp vú tao. Hình như nó to hơn ngày xưa nhỉ?
– Vâng! Cháu cũng thấy vậy. Mà bao lâu rồi không ai bóp rồi bà?
Tôi thấy bà nói vậy thì hứng thú hỏi?
– Cũng 3 – 4 năm nay rồi ít gì?
– Lâu bà nhỉ? Mà con vừa bóp cho bà thì bà lại không chịu…
– Điên à mà tao cho mày bóp…
Bà Dung nói câu này giọng cười cười, tôi nghe ra được. Tôi liền ngồi xổm xuống sau lưng bà, từ đằng sau hai tay tôi chụp lấy vú bà, sau đó chờ đợi phản ứng của bà. Không ngờ bà không gạt tay tôi ra hay la mắng nữa, bà chỉ ngồi im đó. Tôi vui mừng…
– Để cháu bóp cho bác nhé?
– Ừ!
Tôi vui quá đỗi. Hai tay tôi mở ra hết cỡ chụp lấy vú bà, nhẹ nhàng xoa, nắn, nhào, nặn. Cặp vú mềm nhũn, bóp rất đã tay. Bà Dung lúc này chỉ biết ngồi im, nhắm mắt, hơi thở bà có vẻ hơi nhanh một chút. Bóp bên ngoài chán chê, tôi liền đứng dậy, cứ thế thò thẳng tay vào trong áo bà, tay tôi túm lấy hai bầu ngực vừa to vừa nhão lại mát rượi kia. Cu tôi cứng ngắc dí vào lưng bà.
Nhưng niềm vui chưa được bao lâu, tay tôi vừa túm được hai vú bà thì có tiếng nói chuyện từ xa truyền đến. Tôi giật mình rút tay khỏi vú bà Dung, vác gánh rau lên vai. Bà Dung cũng vội mở mắt đứng dậy, sửa lại áo, đeo gùi lên. Chúng tôi giả vờ bước đi bình thường. Lúc này từ xa đi đến hai người cùng làng. Chúng tôi chào hỏi vài câu rồi cùng đi luôn. Tôi tiếc nuối liếc nhìn bà Dung, ai dè bà ấy chẳng quan tâm mà chỉ vừa đi vừa trò chuyện với 2 người kia. Tôi đành lúi húi đi sau, vừa đi vừa ngắm cặp mông tròn của bà Dung, cứ thế mà chẳng mấy chốc đã đến nhà.
Đến tối bà Dung lại bế mấy đứa cháu sang nhà tôi chơi. Bà ngồi nói chuyện cả đêm với mẹ tôi trong bếp. Tôi thì đi chơi loanh quanh trong làng chán lại về. Lúc này tôi chưa buồn ngủ nên ngồi ở ngoài sân vừa nghịch điện thoại vừa hóng mát. Lúc sau bà Dung với mấy cháu nhỏ đi ra, bà giả vờ ngó điện thoại của tôi, rồi nói nhỏ một câu vào tai tôi…
– 12 Giờ đêm qua bóp vai cho bác nhé, bác để cửa bếp…
Nói xong mặc cho tôi còn đang ngỡ ngàng, bà đã dắt mấy đứa cháu ra cổng.
Lát sau tôi khẽ nhoẻn miệng cười, trong lòng mừng thầm. Tôi liền quay người về phòng nằm giả vờ là đi ngủ sớm, nhưng mắt tôi mở thao láo nhìn chằm chằm điện thoại, lòng tôi hồi hộp, tim đập thình thịch. Không hiểu sao lúc này thời gian trôi qua chậm vậy, đợi mãi mà không thấy đến 12 giờ đêm để tôi qua “bóp vai” cho bà Dung cái.
Ở quê mà, tối đến làm gì có đèn đường, điện đóm tắt hết tối om cả một vùng, cũng chỉ có vài nhà là thắp cái bóng ở sân thôi. Nhà bà Dung vì có trẻ con nên thắp cái đèn ở nhà chính, trong bếp thì lờ mờ chút ánh sáng từ nhà chính hắt vào.
12 giờ đêm, tôi ra sau nhà tôi, trèo tường nhảy xuống sau vườn nhà bà Dung. Đêm không trăng nên mọi thứ tối thui, chỉ lờ mờ nhờ chút ánh sáng từ trong nhà hắt ra đưa đường dẫn lối tôi đi. Ra đến chỗ cửa bếp, thấy cánh cửa khép hờ một nửa, tôi khẽ lách người vào.
Tôi giật mình, bà Dung đang đứng ngay cạnh cửa bếp chờ tôi.
– Bác?
Suỵt…
Bà Dung đưa ngón tay lên miệng ra ám hiệu. Sau đó bà quay người đi vào, tôi vội đi theo.
Vì 2 đứa con trai nhà bà Dung vẫn chưa tách hộ nên còn ở chung nhà, thành ra nhà bà có 3 buồng ngủ lận. Lúc này 2 đứa cháu lớn thì ngủ một buồng, bà Dung với đứa cháu nhỏ nhất thì ngủ một buồng, còn buồng thứ 3 ngay cạnh bếp vốn của hai vợ chồng bà Dung ngày xưa thì bỏ trống, tôi rón rén theo bà Dung vào căn phòng này.
Trong ánh sáng mờ mờ của phòng khách, bà Dung chỉ ngồi im lặng bên mép giường nhìn tôi, trong lòng vô cùng hồi hộp, tôi im lặng bước tới. Bà Dung chỉ chỉ vai bà ra hiệu, có vẻ bà thích “bóp vai” theo kiểu hồi trưa, nên tôi nhẹ nhàng leo lên giường, ngồi ra sau lưng, hai chân thả xuôi theo chân bà, kiểu để bà ngồi trong lòng tôi. Tôi đặt hai tay lên vai bà bóp nhẹ.
Nói là bóp vai nhưng cũng chỉ được vài cái, tay tôi nhanh chóng lột áo bà ra, tìm đến cặp vú đồ sộ kia. Tôi dùng hai tay nâng nó lên rồi lại thả xuống nhào nặn, xe núm tùy ý. Bà Dung vẫn ngồi im hưởng thụ, hơi thở bà nhanh dần lên.
Để lại một bình luận