– Nam, em rửa chén giùm chị nha ~
– Lại em nữa sao?
– Giúp chị đi nha, “Quỳnh búp phê” hôm nay chiếu tập cuối rồi, cho nên giúp chị đi mà, nha? ~
Cô giở giọng năn nỉ, ngọt ngào nói. Bị cô nhìn với ánh mắt như thế, anh hoàn toàn không thể từ chối, đành đồng ý…
Sau khi rửa chén xong, anh đi lên phòng khách, nơi cô đang xem tivi để xem cô đã đi ngủ chưa, vì phim giờ này cũng hết rồi. Anh khẽ thở dài khi nhìn cô đang nằm trên sofa ngủ ngon lành, tivi thì không tắt. “Chị ấy lại như thế rồi…”
Anh đi lại tính lay cô dậy thì cảnh xuân đập ngay vào mắt. Khe ngực quyến rũ khiến cả người anh rạo rực. “Sao chị ấy có thể… bất cẩn như thế chứ…” Anh đi lại ngồi cạnh cô, nhìn chăm chăm vào khe ngực sâu thẳm, nó như thu hút ánh mắt anh, bàn tay không tự chủ muốn chạm vào nhưng nhanh chóng chuyển hướng, lay tay cô.
– Chị, dậy đi.
– Oa…
Cô mơ màng tỉnh dậy “Nam? Mình ngủ quên sao?” Cô ngồi dậy nhìn anh, hỏi.
– Ơ? Chị… ngủ quên sao?
– Đúng rồi, chị lên phòng ngủ đi.
– Ừm, vậy chị đi ngủ đây, em ngủ ngon nha ~
Cô nói rồi đi lên phòng, để anh đứng nhìn theo… Anh ngồi phịch xuống sofa, khẽ xoa xoa thái dương, hàng chân mày thanh tú khẽ nheo lại. “Mình đã định làm gì chị ấy thế này…”
Cô vừa vào phòng được vài phút thì anh đã lẻn vào, bên dưới anh đã cương trướng, hoàn toàn không xuống được. Anh ngồi xuống cạnh cô, cô vẫn đang ngủ ngon giấc, hoàn toàn không nhận ra anh đang ngồi cạnh. “Em xin lỗi…”
Anh khẽ nuốt nước bọt, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào ngực cô. Hô hấp anh có chút dồn dập, thật là mềm… “Nếu chạm trực tiếp sẽ tuyệt hơn nhỉ…” Anh khẽ nhìn lên cô.
“!?”
Anh khẽ giật mình, cô đã mở mắt nhìn anh, có vẻ bị những động chạm của anh làm tỉnh giấc. Anh vội giải thích.
– Chị… cái này… em… chuyện này…
Anh chợt dừng lại nhìn cô, sao cô không mắng anh, sao cô không chống cự hay đẩy anh ra? “Chị ấy… không phản ứng gì sao?”… Khuôn mặt cô đỏ bừng, khẽ quay đi, không nhìn thẳng vào mắt anh, và cũng không chút phản ứng. “Chị ấy không phản đối sao?”
– Nếu đã thế thì…
– Nếu đã thế thì.
Anh ngồi đè lên chân cô, cởi đi áo của mình. Cô không những không phản ứng, lại còn làm khuôn mặt đó, thật khiến anh không thể dừng lại mà… “Chị ấy đã không phản ứng thì mình…”
– Em sẽ không… dừng lại đâu…
Anh nhìn cô, cô chỉ nhìn anh khá hoảng hốt nhưng lại không nói gì, cũng không phản ứng, chẳng lẽ cô thực sự không phản đối sao? Anh đè cô xuống, hai tay nắm chặt lấy cổ tay của cô, bây giờ thì cô có phản ứng thì cũng không thoát được. Cô khẽ giật mình, cơ thể chợt run lên một cái, anh nhìn khuôn mặt cô, biểu cảm này…
Cô khẽ giật mình, cơ thể chợt run lên một cái, anh nhìn khuôn mặt cô, biểu cảm này.
“Chị ấy…” Anh hoàn toàn không còn lý do để dừng lại rồi. Con thú đói bên trong anh như được giải thoát, cuồng nhiệt chiếm lấy môi cô, khẽ tách môi cô mà đưa lưỡi vào khám phá.
– Ứm… ưm…
Cô có chút phản ứng, vùng vẫy một cách yếu ớt. Anh nhìn cô, môi vẫn áp chặt “Chị ấy đã phản ứng…” Anh giữ chặt không cho cô vùng vẫy khiến cô hoàn toàn không thể nhúc nhích “Thật… yếu”
Anh rời môi cô khi thấy cô đã hết khí thở, nhẹ nhàng di chuyển xuống, hôn lên chiếc cổ trắng nõn của cô, để lại những dấu hôn đỏ chót.
– Đ… Đừng…
Cô cũng đã lên tiếng, anh cứ nghĩ cô hoàn toàn để mặc cho anh làm chứ, vì những phản ứng của cô thật yếu ớt.
Cô cũng đã lên tiếng, anh cứ nghĩ cô hoàn toàn để mặc cho anh làm chứ, vì những phản ứng của cô thật yếu ớt… Những lời nói của cô không khiến anh dừng lại mà còn khiến anh rạo rực hơn bao giờ hết. Anh đưa tay kéo phần áo trước ngực cô xuống, hai cặp hồng đào cứ thế lộ ra không phơi bày.
– Chị còn không mặc áo ngực, là muốn quyến rũ em sao?
– Kh… không phải…
Anh xoa nắn hai bầu ngực trong tay, đúng là chạm trực tiếp vẫn tuyệt hơn… Cô chợt rùng mình run rẩy khi anh chạm vào ngực mình, hai cánh tay yếu ớt đặt lên ngực anh mà đẩy, nhưng không thể khiến anh nhúc nhích dù chỉ một chút.
– Đ… đừng chạm… hah…
Anh ngậm lấy một bên ngực, cắn mút đầu ti hồng hào đến sưng đỏ lên một bên nhiệt tình xoa bóp. Cô run rẩy, bàn tay đặt lên ngực anh cũng đã không còn chút sức nào, khoé mắt cô đã sớm ngân ngân nước.
– D… dừng đi… ah… đừng cắn mà…
Anh ngẩng mặt lên nhìn cô, bộ dạng thật đáng yêu, trông cô yếu đuối vô cùng, cứ như một đứa trẻ vậy… Bàn tay không yên mò mẫm xuống bên dưới, vén váy cô lên, nhanh chóng cởi bỏ quần lót. Cô nhận thấy thì hoảng loạn, vội nói.
– Đừng… không được cởi…
– Chị ngoan nhé, cho em một lần thôi.
Anh rời ngực cô, vén váy cô lên, hai tay giữ lấy chân cô mà dang rộng. Cô run run, cố khép lại nhưng không được. Anh nhìn chăm chăm vào cảnh trước mắt, đây là chỗ đó của cô sao…
Anh mơn trớn nụ hoa bé nhỏ khiến cô run rẩy, không kiềm được tiếng nức nở trong miệng.
– Không… ah… đừng chạm… ah…
– Em không chịu được nữa, em cho vào đây.
– Đừng mà…
Anh kéo khóa quần, phóng thích côn thịt to lớn đã cương cứng, dựng lên như một mũi tên sẵn sàng phóng. Anh không chịu được thêm nữa, nhanh chóng dang rộng chân cô ra, đâm cự vật vào sâu bên trong.
– Á! Đau… hức… đau quá… rút ra… rút ra…
Cô bấu chặt lấy ra giường, hai hàng nước mắt chảy dài, cô bật khóc nức nở không ngừng kêu đau và bảo anh rút ra. Anh khẽ nhíu mày, bên trong cô thật khít, nóng và ẩm ướt, như muốn bóp nghẹt anh. Anh nhìn xuống, máu chảy thấm cả ga giường, quả nhiên là lần đầu của cô.
– Rút ra… rút ra đi mà… đau lắm… rút ra đi…
– Một lát sẽ hết đau thôi… Chị ráng chịu một chút, em làm đây.
Anh bắt đầu di chuyển ra vào, ma sát bên trong cô một cách nhẹ nhàng, cô vẫn chưa thích ứng nên anh sẽ không làm mạnh. Cô run rẩy, bên dưới cô thật muốn đẩy dị vật ra ngoài, giọng cô nức nở, nỉ non bên tai anh.
– Đau… Nam… ah… đừng mà… chị đau…
– Chị ngoan, sẽ hết đau ngay thôi… thả lỏng đi nào…
– Nhưng chị đau… ah… không thích đâu…
Anh vẫn di chuyển chậm rãi, một lát thì có vẻ cô đã hết đau, không còn kêu đau nữa. Thay vào đó đã được thay thế bởi cảm xúc khác, cô nhìn anh với đôi mắt mơ màng, nói.
– Chị thấy lạ quá… ah… không đau nữa…
– Nếu vậy thì… em không kiềm chế nữa đâu.
Anh bắt đầu tăng tốc nhanh hơn, lực đẩy cũng mạnh hơn, mỗi cú nhấp đều chạm tới nơi sâu nhất của cô. Bị anh làm đột ngột như thế khiến cô không khỏi giật mình, bỗng nhiên anh lại làm nhanh và mạnh quá, cảm giác thật là lạ…
– Ah… Nam… chị thấy… lạ quá…
Cô ôm chặt lấy anh, cơ thể nóng bừng, đầu óc cô trống rỗng, hoàn toàn không thể nghĩ gì hết. Anh cũng ôm lấy cô, bên dưới không ngừng nhấp sâu vào trong, càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Anh áp môi mình lên môi cô, cảm giác bên trong cô thật thích “Cuối cùng… mình và chị ấy cũng đã…”
– Chị… em ra bên trong được không?
– Không được… ah… chị sẽ có thai mất…
Anh bắt đầu tăng tốc, cô cong người lên hứng chịu những cú nhấp từ anh, thật là mãnh liệt. Cô đâm vào người anh, không được… anh tính ra bên trong sao… Cô không ngừng bảo anh dừng lại, nhưng có lẽ anh không quan tâm đến những lời van xin của cô, mà chỉ biết điên cuồng ra vào.
– Ah… Nam… em thô bạo quá… ah…
– Em sắp…
– Không… ah… Nam… dừng lại… rút nó ra…
Cô vùng vẫy, cô và anh là chị em, không thể nào làm chuyện này được. Anh không được phép ra bên trong, cô sẽ có thai mất. Nếu cô có thai, cô biết ăn nói làm sao với ba mẹ ở dưới đây? Cô khóc nức nở, gồng người lên để đẩy anh ra, hét.
– Nam… ah! Nếu em dám ra bên trong… chị ah… chị sẽ hận em cả đời…
– Nhưng em…
– Mau… dừng lại mau… Ah… chị… chị sẽ không tha cho em đâu! Mau rút ra! Ah…
– Em…
Nghe cô nói thế, anh mới chịu từ bỏ ý định ra trong cô, ngay khi chuẩn bị ra anh lập tức rút ra, bắn ra ngoài. Cô cuối cùng cũng thả lỏng, thở gấp vì mệt mỏi, ánh mắt mơ màng nhìn anh. Cả căn phòng chỉ còn tiếng thở gấp, không khí không hề tốt hơn mà còn ngột ngạt hơn…
– Chị… em xin lỗi…
– Tại sao…
Cô ôm mặt khóc, tại sao lại là anh, đứa em trai to xác của cô… tại sao lại là anh chứ? “Mình biết… đối mặt với chuyện này thế nào đây?” Dù cả hai không cùng chung huyết thống, anh là con riêng của ba, còn cô là con riêng của mẹ, nhưng cả hai vẫn là chị em cho nên việc này là trái đạo lý… làm sao có thể…
– Em xin lỗi, chị đừng khóc.
– Dù chúng ta không cùng huyết thống… nhưng chúng ta vẫn là chị em mà?
– Em xin lỗi, lúc đầu em thấy chị không phản đối cho nên em mới…
– Chị đã không tin vào mắt mình… chị đã nghĩ đó chỉ là mơ cho đến khi… em thật sự chạm vào chị, chị mới biết đó là sự thật!
Cô khóc nấc, cô đã mất cảnh giác vì nghĩ đây chỉ là mơ, không, đúng hơn là một cơn ác mộng! Cô và anh là chị em, cả hai không thể nào có tình cảm với nhau được, điều đó là không thể!
– Nhưng em… em yêu chị!
– Không thể nào đâu Nam… chúng ta là chị em, chúng ta không thể nào yêu nhau được!
– Không, chúng ta có thể mà chị! Chúng ta có thể mà!
Anh ôm lấy cô vào lòng mình, bên dưới bị động khiến cô có chút nhói, hai chân tê hết rồi, không cử động được nữa. Cô biết, cô cũng đã lỡ… có chút tình cảm vượt giới hạn chị em với anh, nhưng cô không thể nói được…
– Không thể… em buông chị ra!
– Anh yêu em! Anh biết, em cũng có tình cảm với anh mà?
– Em xưng hô kiểu gì đấy!? Bỏ chị ra!
– Em nói đi! Em có yêu anh, phải không…
Cô như chết lặng trước câu hỏi của anh, cô biết trả lời sao đây? “Mình… mình phải làm gì đây?” Cô không thể giấu cảm xúc của mình được, cô thực sự có tình cảm với anh, cô không thể chối bỏ nó được, mặc dù điều này là sai… nhưng nếu là sai thì cô cũng muốn được sai một lần!
– Mặc dù điều này là sai nhưng… chị có, chị có yêu em, Nam!
Anh mừng rỡ, ôm chặt lấy cô. Vậy là không chỉ có anh là có tình cảm vượt mức chị em, cô cũng thế, cô cũng yêu anh, điều này thật tuyệt vời! Cô chợt mỉm cười, được nói ra thật tốt…
– Ba mẹ… họ sẽ không giận chị đâu. Họ nhất định sẽ chúc phúc cho chúng ta.
– Chị cũng… mong là vậy.
— Hết —
Để lại một bình luận