Phần 1
Ngoài trời, mưa rơi ráo riết tạo thành một mảng trắng xóa làm dòng người lúc 19h00 vốn đã tấp nập giờ đã thưa thớt hẳn.
Trong một căn nhà 2 tầng trông khá mới, nếu nhớ kỹ dường như đã chuyển tới đây và xây lại không lâu…
– Mẹ ơi, mưa nay lớn quá, con sợ – Đức úp mặt vào bộ ngực mẹ mà nức nở nói…
– Ngoan, có mẹ đây rồi, không cần sợ con ha. Nào, không khóc mà. Ngoan – Đưa tay vuốt đầu con, ôm chặt con vào ngực mình, đặt cằm lên đầu nhỏ của con, Dương nói…
– Dạ, con không khóc nữa ạ – Dùng tay lau đi những giọt nước mắt. Đức úp mặt vào bộ ngực của mẹ. Nay Đức cũng đã học lớp 4 rồi, đúng ra là phải ngủ phòng riêng nhưng với bản tính từ nhỏ sợ mưa, cậu vội chạy vào phòng mẹ mình mà nằm cho vơi đi nỗi sợ hãi…
– Um, con ngoan quá… Mẹ yêu con nhiều lắm con biết không – Tay đỡ đầu còn đến trước mặt mình, nhìn đôi mắt con ươn ướt do mới khóc, nhìn mà thương biết bao. Dương dùng đôi môi nhẹ nhàng hôn lên trán con mà nói…
– Con cũng yêu mẹ nhiều ạ – Được mẹ chỉ dạy từ bé, Đức dùng đôi môi hôn lên đôi môi mẹ một cái, ngước mắt lên nhìn mẹ nói…
Dùng tay ôm con úp mặt vào Ɩồŋg ngực ấm áp của mình. Cô nhẹ nhàng nói:
– Ngủ đi con, có mẹ đây rồi… Ngủ đi…
– Dạ…
Nói xong, cậu chôn mặt vào bộ ngực to lớn và ấm áp của mẹ mà ngủ, mặc cho ngoài kia vẫn mưa to gió lớn, thỉnh thoảng kèm theo những tiếng sét oanh liệt.
Khoảng 30 phút sau khi con ngủ say, Dương kèo mền bước vào nhà tắm. Tính ra từ khi đi làm rồi về nhà đón con từ sáng đến giờ, cô chưa đụng vào nước rồi nên giờ phải tăm cho thật đã đã…
Vào nhà tắm, cởi cáo áo phông rông đến nửa đùi ra. Cô có thói quen không mặc áo ngực khi ở nhà. Phản chiếu trên tấm gương là một gương mặt xinh đẹp đến nỗi động lòng người, phải dùng từ “nghiêng nước nghiêng thành” hay” hoa nhường nguyệt thẹn” mới đủ để miêu tả hết về cô. Gương mặt trái xoan kết hợp với đó là chiếc mũi cao xinh xắn. Hai gò má hồng hồng càng làm tăng sự quyến rũ mị hoặc của cô…
Cặp vú trắng toát lộ ra trông vô cùng xinh đẹp. Đã trải một lần sinh nở nên bầu vú cô trông rất to, điều đáng ngạc nhiên là nó không hề chảy xệ mà vô cùng săn chắc. Hai cái núm vú hồng hồng dễ thương vô cùng…
Nhìn mình trong gương, cô dùng hai tay xoa bóp lấy 2 bầu vú to lớn của mình, cặp vú được cô cầm vào tay không xuể được xoa qua xoa lại trong vô cùng gợi dục. Nêu người đàn ông nào mà thấy được cảnh tượng ấy chắc sẽ lao đầu vào mà căn sẽ mà mút cặp vú to lớn xinh đẹp ấy cho vừa lòng mới thôi…
“Um” khoái cảm xinh ra khi dùng tay xoa hai bầu vú khiến cô không thể không rên nhẹ một tiếng. Dùng tay cởi nốt cái quần lót ren trắng ra. Một mảnh thiên nhiên tươi đẹp lộ ra, dưới đó là một mu Ɩồŋ đầy đặn, lên trên tia nữa những sợi lông Ɩồŋ được cắt tỉa vô cùng gọn gàng ở trên mu. Ở dưới mu Ɩồŋ, nếu nhìn kỹ sẽ thấy hột le cô nhô ra, màu đỏ nhạt trông vô cùng thích mắt. Xuống dưới tí nữa là cái phần mà đàn ông nào nhìn vào sẽ lửa dục bùng cháy mà chết, là vưu vật của thiên nhiên tạo ra…
Vòng eo nhỏ nhắn đến nỗi chỉ cần dùng một tay cùng có thể ôm xuể vòng eo của cô. Ở giữa điểm xuyết thêm cái lỗ rỗng xinh xắn, kết hợp với vòng eo trông vô cùng hài hòa và hợp mắt…
Cặp mông to tròn run run khi cô bước đi trông hết sức gợi dục, và nếu như người đàn ông nào nhìn thấy chắc phải cảm thấy cuộc sống này thật ý nghĩa vì đã được chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật sống động. Kết hợp với cái mông to tròn của Dương thì không thể không kể đến làn da căng mịn như gái 18…
Lồŋ của Dương không bị bao phủ bởi lông, cô hầu như cạo hết nên trông rất trắng mịn. Hai mép Ɩồŋ hồng hào chứ không hề thâm đen như những người sinh con lần đầu thường bị, che chắn ở giữa là cái lỗ Ɩồŋ màu hồng phấn nhỏ xíu, đang co bóp theo từng nhịp thở của cô.
Đôi chân thon dài chụm vào nhau trông vô cùng cân xứng, làn da cùng với tất cả các chi tiết khác làm nó trở nên vô cùng xinh đẹp…
“Tính ra mình cũng đẹp ấy chứ” – Nhìn vào trong gương cô thầm nghĩ…
Tính ra từ lúc chia tay với ông ta cô chưa từng nghĩ đến ăn diện làm sao cho đẹp nữa. Cứ để tự nhiên ra đường mà không cần son phấn. Chỉ những lúc đi chơi hay tiệc tùng gì đó thì cô mới đụng tới một ít thôi.
Nói đến việc không ăn diện cùng là vì quá khứ của cô. Nỗi đau từ việc tình đầu tự sát xong đến việc bị bỏ rơi khi mang thai thằng Đức. Tất cả đã tạo nên cô ngày hôm nay, một con người sắt đá và lạnh lùng trong kinh doanh, do đó cô hầu như không có bạn bè…
Bỏ những suy nghĩ ra sau đầu, cô gieo mình vào bồn tắm, dòng nước ấm áp là cô cảm thấy thân thể sảng khoái, thư thái hơn sau một ngày thời tiết âm u bất thường như hôm nay. Mưa nhiều như vậy làm lòng cô cảm thấy thật khó chịu.
Bỗng nhiên một tiếng khóc từ ngoài vang lên làm cô giật cả mình:
“Mẹ ơi, huhuhu… Mẹ đâu rồi… con sợ… huhu…” – Chuyện là Đức đang ngủ, bỗng có một đợt sấm sét “rầm” lên làm câu thức giấc. Vốn bản tính sợ sấm chớp hơn cả sợ ma của cậu, lại thấy mẹ không có bên cạnh nên cậu la ầm lên, chùm chăn lên đầu mà khóc…
Phần 2
“Mẹ ơi, huhuhu… Mẹ đâu rồi… con sợ… huhu…” – Chuyện là Đức đang ngủ, bỗng có một đợt sấm sét “rầm” lên làm câu thức giấc. Vốn bản tính sợ sấm chớp hơn cả sợ ma của cậu, lại thấy mẹ không có bên cạnh nên cậu la ầm lên, chùm chăn lên đầu mà khóc.
Vốn đang nằm trong bồn tắm hưởng thụ dòng nước ấm áp. Nghe tiếng con làm cô không còn tâm trạng hưởng thụ, Đức con cô là ưu tiên nhất. Với lại cô biết con sợ sấm chớp lắm, giờ lại không thấy nàng chắc rất hoảng sợ. Nên cô cứ để bản thân trần truồng mà chạy từ phòng tắm ra chỗ con cô…
“Đây, mẹ đây rồi… chụt chụt… Đừng khóc, mẹ đây…” – Chạy đến chỗ con, kéo con vào lòng, cô vừa thơm vừa dỗ dằn nói…
Nghe tiếng mẹ, cậu chạy vào Ɩồŋg ngực ấm áp của mẹ mặc kệ trên người mẹ không mảnh quần áo, Đức nức nở nói:
“Mẹ ơi… huhuhu… Mẹ đừng bỏ con mà, con sợ lắm… hic”
Nghe tiếng con sụt sùi, nước mắt lưng tròng chảy xuống hai bên má trông vô cùng ủy khuất. Cô đã lâu không thấy con khóc như vậy, thường thường Đức hầu như không khóc, luôn chăm chỉ học hành, luôn làm cô hài lòng về cậu, chưa bao giờ làm cô buồn. Nay thấy con mình đứt ruột đẻ ra khóc như vậy làm trái tim cô như bị một dao đâm vào vậy…
“Ui… Mẹ xin lỗi con… mẹ không bỏ con đâu mà… giờ mẹ ôm con ngủ nha… Nín đi… mẹ thương” – Dương ôm con vào ngực mình, cứ để mặc cho đầu nó áp vào bộ ngực mềm mại của cô, tay xoa xoa nhẹ dưới sau đầu con, cô nói…
“Thôi, không khóc nữa… Con đã hứa với mẹ là con không khóc mà… Con thất hứa mẹ hả”
“Dạ, không… hic, hic… con không khóc nữa ạ… Nhưng mẹ không được bỏ con một mình nữa nhé” – Đức dùng đôi mắt ngập nước trông rất thương tâm nhìn mẹ, giọng nói nức nở…
Nhìn đôi mắt của Đức, Dương thấy trong đó một nỗi buồn mang máng, dường như chỉ nhìn qua đôi mắt cũng có thể hiểu rõ nội tâm của cậu vậy. Đôi mắt của Đức đã từng là niềm tự hào của Dương khi mới sinh cậu, đôi mắt giống cô như đúc, đôi mắt cho người ta cảm thấy một nỗi buồn vô tận, làm gợi lên lòng thương cảm sâu sắc…
Cô nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, dường như muốn truyền tải cả nội tâm của minh, cô nói:
“Um… mẹ hứa… Mẹ sẽ không bao giờ bỏ con một mình nữa… Nào, giờ ngủ được chưa con trai yêu của mẹ”
“Dạ” – Nói xong, cậu ôm chặt lấy mẹ của mình, úp sâu vào giữa khe ngực, ngửi lấy mùi thơm cơ thể từ mẹ làm cậu yên tâm hơn.
Cô cũng ôm chặt lấy con. Tình thương bao la của người mẹ trỗi dậy trong con người Dương. Tự hứa với lòng sẽ không để con khóc như vậy nữa, mặc cho cơ thể trần truồng xinh đẹp của cô lộ ra trong đôi mắt của con, cô nghĩ:
“Con nó còn nhỏ mà… Dù sao hồi nhỏ nó chả nhìn suốt ấy còn gì”
Nghĩ vậy, cô thả lỏng tâm tình hơn, ôm chặt con vào bộ ngực lớn và ấm áp của mình…
Còn Đức nay được mẹ ôm vào Ɩồŋg ngực của mẹ, được úp mặt vào hai bầu vú sữa mà khi xưa nó thuộc về cậu.
Một cảm giác thân thuộc tràn về, Đức lại càng dụi mặt mạnh vào bộ ngực trần của mẹ hơn, nó giúp cậu cảm thấy thật an toàn mặc cho mưa gió bão bũng ngoài kia làm cậu sợ hãi.
Bỗng Dương cảm thấy ấm ấm nơi đầu vú, cái cảm giác quên thuộc truyền về, cô nhớ lúc trước kia sinh cu Đức ra, lúc cho nó bú sữa cô cũng có cảm giác vậy. Nghĩ vậy, cô bèn ngó đầu xuống.
Cô thấy con cô “Đức” đang bú núm vú cô như còn nhỏ. Trông nó bú thật miệt mài và say mê, những cú hút mạnh làm cô cảm thấy sương sướng nơi đầu vú, điều đó là Dương cảm thấy rạo rực cả người.
Dù gì cô cũng đã 30, sinh con ở tuổi 21, người đàn ông của cô bỏ cô lúc 20. Từ đó đến nay chưa ai đụng vào thân thể cô, đối với cô “tình dục” có cũng được và không có cũng được. Nay con bú núm vú mình, cô cảm thấy cả người như bị điện giật vậy…
“Ưm… Đức con làm gì vậy… sao con lại bú vú mẹ… con lớn rồi mà… Ưm… bỏ ra con ơi” – Nhìn dáng vẻ bú mút núm vú minh miệt mài, cái dáng vẻ trong sáng ngây thơ ấy, với lại nơi khóe mắt vẫn còn đọng lại những giọt nước long lanh. Cô dịu giọng nói…
“Mẹ ơi… con… con… nhớ lại trước mẹ cũng cho con bú… Lúc đó con cảm thấy không sợ sấm chớp nữa… nên con mới… Mẹ ơi… mẹ cho con bú vú mẹ nhé” – Bỏ miệng rời khỏi núm vú bé hồng xinh xắn của mẹ, ngước mắt lên nhìn mẹ Đức nói…
Nãy nhìn thấy con bú vú mình. Hồi trước lúc Đức còn lớp 1 thì không nói nhưng giờ Đức 9 tuổi rồi. Nghĩ vậy, Dương tính nghiêm khắc mắng con. Những nãy nhìn thấy dáng vẻ của con cô không nỡ lòng nào mắng được, với lại vừa rồi nghe con nói, cô càng không nỡ từ chối nên nhẹ giọng nói:
“Ừm… Hôm nay mẹ ngoại lệ cho con… Nhưng lần sau thì không nhé… Con lớn rồi”
“Mẹ… Con muôn lần sau nữa” – Đức nũng nịu lấy long mẹ…
“Không… Mẹ nói không là không… Con lớn rồi… làm vậy là không được con ơi” – Mẹ nghiêm nghị nói…
“Mẹ” – Đức lắc cánh tay mẹ mà nhẹ giong năn nỉ…
“Không… nay con hư lắm đấy con biết chưa” – Dương kiên quyết đáp…
Phần 3
“Mẹ” – Đức lắc cánh tay mẹ mà nhẹ giong năn nỉ…
“Không… nay con hư lắm đấy con biết chưa” – Dương kiên quyết đáp…
Thấy hồi lâu chưa thấy con lên tiếng, quay qua nhìn con thì thấy Đức một mặt uất ức, mím môi thật chặt, đôi mắt lộ rõ vẻ đượm buồn. Qua một khoảng thời gian suy nghĩ, cô thấy dù sao nó còn nhỏ với lại cũng nên khắt khe với con quá nên đành nói thì…
Bỗng thấy Đức đang nằm trên giường chợt bước xuống đất, quỳ xuống trước mặt cô nói:
“Mẹ… con xin lỗi mẹ ạ… Con đã hứa là không cãi lời mẹ… Giờ lại cãi mẹ và làm mẹ tức giận… Con xin lỗi mẹ”
Đang tính nói cho con thì Dương thấy một màn này, lòng cô chợt nhói đau.
Đức trước giờ là một đứa trẻ ngoan, trên lớp thì luôn được điểm cao, về nhà chưa bao giờ cô cảm thấy buồn phiền về con mình, với lại còn biết giúp mẹ phụ bếp nữa, nghĩ xem một đứa trẻ mới 9 tuổi đã biết phụ mẹ rồi. Ai mà chẳng yêu thương chứ.
Nghĩ vậy, cô kéo tay con lên giường, đặt hai tay lên vai con mà nói:
“Mẹ cho phép con bú vú mẹ… Nhưng con phải ngoan… Với lại khi nào mẹ cho phép thì con mới được”
Nghe thấy vậy, Đức ôm chầm lấy mẹ mình, vui mừng nói:
“Con hứa với mẹ ạ” – Chỉ chờ có vậy, cậu ôm chầm lấy bầu vú bên trái mà bú như bú sữa vậy.
Nhìn con trai bú vú mình, cô âu yếm ôm lấy con mà nằm xuống giường. Cô đã từng nghĩ sẽ phá thai khi mới mang thai Đức, nhưng rồi chính cô đã dập tắt suy nghĩ ấy, để giờ đây Đức mang lại niềm hạnh phúc cho cô, làm cho cô thấy cuộc sống này thật ý nghĩa.
Nằm ôm con nghĩ lan man một hồi, cô chợt cảm thấy đầu vú nhói đau nhưng kèm theo đó là dục vọng cô đã cất giấu lại bùng lên, cô thở gấp nói:
“Ưm… Đừng… đừng con… cắn nhẹ thôi… mẹ đau” – Vừa nói xong cô lại rên nhẹ…
“Á… Ưm… Nữa… Cắn kiểu vậy… ưm… mẹ thích… Ưm”
Với bản tính nghe lời và hiếu thuận với mẹ, nghe mẹ nói thích nên cậu liền kết hợp nhay và cắn núm vú nhanh hơn, điều này làm cho Dương rên siết lên trong cổ họng…
“Ưm… mẹ thích… Đúng vậy… tiếp đi con… mẹ thích lắm”
Núm vú bị Đức cắn và mút trông hết sức gợi dục, cậu đâu biết vì hành động của cậu, mẹ Dương đã phải thất thủ trước sự đòi hỏi tình dục đã kìm nén bao năm qua.
Lồŋ cô giờ đã rỉ nước, chúng chảy ra khỏi lỗ Ɩồŋ của cô sau nhưng đợt co thắt âm đạo. Chúng chảy xuống lỗ đít nhỏ xinh của cô và lan xuống giường làm ướt một mảng.
Đức nào biết hưởng thụ cảnh xuân ấy, cậu giờ đang mải mê hết bầu vú trái đến bầu vú bên phải, hết cắn rồi đến hút, hết nhay rồi kéo. Nó làm Dương đang bùng lên ngọn lửa, giờ như được tưới thêm xăng vào…
“Aaaaa… ưm… nữa đi con… mạnh nữa lên…” – Rên lên những tiếng rên xiết, cảm giác âm hộ trống rỗng làm cô vô cùng khó chịu. Bản năng dục vọng dường như đã chiến thắng, Dương không quan tâm gì nữa, cũng không hề quan tâm có con trai bên cạnh. Cô liền đưa một ngón tay xuống cắm vào cái lỗ Ɩồŋ vốn đã ướt nhẹp nước. Dường như cảm thấy chưa đủ, cô lại cho thêm một ngón nữa…
Để lại một bình luận