Ánh nắng ban mai nhảy múa trên khu vườn đầy hoa cỏ của một căn nhà 2 tầng ở một vùng quê không quá xa thị thành. Ông chủ của căn nhà này thường đi công tác xa, đôi khi ông vội rời đi mà quên không hôn tạm biệt người vợ trẻ của mình. Người vợ vẫn còn mặn mà xuân sắc ấy đang tưới tắm cho chậu phong lan cô yêu thích mà cô đã vô tình mua được trong một lần dạo phố, một chậu hoa mang màu sắc đầy thanh nhã và giản dị. Cô đi chạy bộ về, chiếc áo bra cladimax khẽ thấm mồ hôi, chiếc áo làm bao thanh niên chạy bộ quên cả mục đích chính vì để ánh nhìn bị người phụ nữ ngoài 30 ấy cuỗm mất.
Tưới cây xong, cô vội tắm nhanh để kịp làm bữa sáng cho người con trai yêu dấu của cô. Cu cậu tên thật là Tâm nhưng cả khu quên gọi bằng tên ở nhà là Cún, dù cậu đã lớp 7. Cu cậu vừa dụi mắt vừa ngáp ngái ngủ đi xuống cầu thang một cách ì ạch. Dù là chủ nhật nhưng mẹ cậu vẫn gọi cậu dậy khá sớm. “Không nên ngủ quá nhiều mà nên đầu tư vào vận động và khám phá, phải trân quý từng phút giây của cuộc đời”. Mẹ cậu đã nói như thế nhiều đến nỗi mà cậu phát ngán như ngán món đồ dầu mỡ. Không dễ gì để một người trẻ như cậu hiểu được điều đó dù cậu có vẻ chững chạc hơn tuổi khá nhiều. Cậu vừa dụi mắt vừa tiến về phía nhà vệ sinh. Có vẻ những trận game khuya đêm qua làm cho mắt cậu gặp chút vấn đề về viêm nhiễm. Cậu đẩy cửa vào, một tiếng kêu thất thanh làm cậu tỉnh cả ngủ. Một thân thể phụ nữ trắng nõn lấp ló sau làn hơi mờ của nước nóng đang dúm vào góc tường làm cậu đứng hình mất mấy giây. Cậu định thần rồi vội khép cửa lại, lắp bắp câu xin lỗi lí nhí trong khuôn miệng nhỏ khá xinh xắn của cậu trai tuổi mới lớn. Cậu nhận ra rằng mẹ cậu đã không bật đèn nhà tắm. Có lẽ mẹ đã hơi vội. Hay sự cô quạnh trong căn nhà rộng lớn đã làm cho người phụ nữ ấy mất đi sự cảnh giác cần có khi trong nhà vẫn có người khác giới. Sự việc vừa rồi không làm cô trở nên ngại ngùng, cô nhoẻn miệng cười rồi tắm tiếp. Trong mắt cô, con trai cô vẫn như đứa trẻ mà cô từng bế ngửa ngày nào…
Chính vì suy nghĩ ấy mà cô gần như bất ngờ, thậm chí cảm thấy hài hước khi thấy con trai cô ngại ngùng trong bữa ăn sáng với mình. “Nó đã lớn rồi ư”. Cái ngại ngùng dường như không phải của một cậu bé vừa phạm lỗi tày đình mà là của một cậu trai phạm sai lầm trước một người phụ nữ làm cô hơi bối rối. Bữa sáng trôi qua mà hai mẹ con chẳng nói được cậu nào ra hồn với nhau. Những hình ảnh vừa thấy cứ lập lờ trong đầu cậu, chẳng mấy chốc mà cơ thể cậu đã có phản ứng sinh lý, “cậu nhỏ” trong quần đã bắt đầu dựng ngược cả lên. “Keng”. Cái thìa sắt tặng kèm của bột ngọt ajinomoto hơi nặng rơi xuống nghe rất kêu. Cô vội khom người xuống nhặt. Ánh mắt cô chạm vào đũng quần con trai mình. Lại một nụ cười khẽ rất điềm nhiên “có lẽ phải mua quần con cho nó thôi”. Cô đứng dậy như chưa nhìn thấy gì, sự vui vẻ thích thú như phát kiến thứ gì mới vẫn còn vương trên nét mặt.
Con trai ngập ngừng nhận món đồ từ tay cô. Một sự xấu hổ rất khó tả của độ tuổi dở dở ương ương. Cậu vội vàng quay đi tránh ánh nhìn trìu mến của mẹ. Nhưng cậu không ghét món đồ ấy, từ đó cậu mặc nó mỗi ngày đến trường, thậm chí cả ở nhà, trừ lúc ngủ. Những thay đổi của cậu, mẹ cậu chỉ nhìn thấy bên ngoài, cô không thể chạm đến nội tâm sâu thẳm của một chàng trai đầy khó hiểu của tuổi dậy thì được. Rồi một hôm, sau một giấc ngủ dài như bao giấc ngủ khác, cậu mơ màng tỉnh dậy. Cậu thấy có gì đó bất thường ở phần thân dưới. Mở chăn ra, cậu bàng hoàng khi biết mình đã mộng tinh. Mọi chuyện rất bình thường ở độ tuổi dậy thì nhưng khác với những cô gái lần đầu gặp “bà dì” có thể nói với mẹ, cậu không thể nói với mẹ được. Việc thiếu hiểu biết cùng những ngại ngùng cuối cùng dẫn đến một hệ quả nhỏ sau đó – cậu bị mẩn ngứa vùng kín 4 ngày mới dám nói với mẹ.
– Tuốt nhẹ phần da quy đầu ra rửa sạch cặn bẩn với nước muối loãng, rửa cả bìu xong bôi thuốc này vào các vết ngứa là sẽ ổn ngay thôi – một cô bán thuốc là người quen của mẹ vừa nói vừa gói thuốc cho 2 mẹ con…
– Yên tâm, không có gì nghiêm trọng đâu, do mặc quần áo chật và vệ sinh kém thôi – cô bán thuốc nói thêm.
Chở cậu về trên chiếc xe ga còn khá mới, cả mẹ và cậu đều không nói câu gì với nhau.
– Lát để mẹ vệ sinh cho con, bôi thuốc rồi sẽ hết ngay ấy mà – Mẹ vừa nói vừa cười với cậu ngồi đằng sau, rồi mẹ cậu tiếp:
– Sau con có thấy gì bất thường phải nói với mẹ sớm ngay nghe chưa, lỡ để lâu nó bị làm sao thì mẹ biết làm thế nào được…
Cu cậu chỉ biết vâng dạ cho qua. Thật khó để tìm lại cái thời mà mẹ đón cậu từ lớp mẫu giáo, cậu ngồi đằng sau líu lo hát rồi kể cho mẹ nghe đủ thứ chuyện. Từ đầu năm lớp 6, cậu đã muốn tự đi học bằng xe đạp nhưng mẹ cậu cứ lần lữa vì thương cậu đạp xe đường xa. Vả lại cô vẫn không yên tâm. Trong mắt cô, con trai vẫn còn bé bỏng lắm, nhỡ bị trẻ lớn hơn chặn đường trấn lột, đánh thì cô xót lắm. Thế nên, mỗi ngày, cô đều đưa đón con. Cổng trường cấp 2 không giống cổng trường cấp 1, đầy phụ huynh chờ con, mà chỉ còn lèo tèo vài ba người. Ở cái vùng nông thôn này, đường xá quang đãng, không giống như thành phố hỗn tạp, trẻ em đi xe đạp đi học phổ biến ở cả cấp 1. Tuy vậy, với tâm lý lo lắng dường như thái quá dành cho đứa con trai độc nhất, cô vẫn lo này lo nọ, không để con trai tự đi học được…
Về đến nhà, không để con trai kịp tót lên lầu, cô cỡ vội áo khoác ngoài của 2 mẹ con vứt lên sofa rồi dẫn thẳng cậu vào nhà tắm. Đã rất lâu rồi, cậu không nhờ mẹ tắm cho nữa, hình như từ năm lớp 2, cậu nhớ mang máng thế.
“Cởi quần áo ra nhanh nào để mẹ rửa cho, rồi tắm luôn thể”, “đợi tí được không mẹ…”, giọng nói lí nhí nhưng âm vực khá ồm cùng sắc diện ửng hồng của cậu làm mẹ tí phì cười, nhưng cô cố nhịn để không làm con thêm xấu hổ. “Mẹ rửa một tí xong ngay ấy mà, không đau đâu”, “điiii, cởi ra đi, để mẹ rửa cho cún của mẹ nào”.
Cu cậu miễn cưỡng cởi bỏ áo quần trước sự hối thúc có phần vội vã của mẹ, những bà mẹ có con bị bệnh thường thế, dù bệnh nặng hay nhẹ. Mẹ cậu có đôi chút ngạc nhiên trước thân hình đã có những dấu hiệu của tuổi dậy thì. Lông trên “cậu nhỏ” đã lưa thưa xuất hiện. “Cậu nhỏ” cũng không còn là trái ớt như trước nữa. Tuy đã sun lại bởi sự ngượng ngùng nhưng cũng vẫn hơn gấp rưỡi ngón tay cái của cô một chút. ” Để mẹ làm cho nka, một tí là xong thôi, không đau tí nào đâu” giọng cô trìu mến. Cô tiến lại gần con trai mình, khẽ nâng đầu “cậu nhỏ” lên, một cách từ tốn cô kẽ tuột phần da quy đầu ra. Sự mơn trớn của bàn tay thon mịn cùng tác động của dòng nước nơi đầu khấc làm cậu khẽ nhăn mặt, một lúc sau hơi thở có phần hổn hển. ” Mẹ ơi… con buồn tiểu quá… mẹ ơi”, tiếng nói ngắt quãng có phần gấp gáp của cậu không được mẹ để tâm hoàn toàn. ” Đợi một tí, mẹ làm xong thì con đi tiểu nhé” mẹ vẫn hì hục kỳ cọ tiếp. “Cái của thắng bé sao mà mềm thế, sờ cứ thinh thích sao ấy, chẳng khác mấy so với lúc trước cả” suy nghĩ ấy không hiểu sao vụt thoáng qua trong đầu cô. “Mẹ ơi… mẹ ơi” tiếng thở gấp của con làm cô ngước lên nhìn gương mặt thanh tú ấy. “Cậu nhỏ” trong tay cô co giật liên hồi, từng dòng nóng hổi bắn tung tóe, dính cả lên người cô. Từng tiếng thở hắt ra như vừa chạy bộ của con trai cô làm cô hơi mất bình tĩnh. “Mẹ… mẹ xin lỗi… mẹ không biết…”. Má hai mẹ con đỏ ửng cả lên làm bầu không khí trở nên ngượng ngùng vô cùng. “Mẹ… mẹ để con tự tắm tiếp nha” cu cậu ngập ngừng. Cô không trả lời mà vội vàng quay đi rồi bước nhanh ra khỏi nhà vệ sinh. Giờ đây, chính cô lại thở gấp, chẳng hiểu tại sao, cô có cảm giác xấu hổ. Một miền ký ức thoáng hiện lên, trong cái khoảng không xa xăm ấy, chồng cô, lúc ấy còn là một thiếu niên, lấy hết can đảm nắm tay thiếu nữ mà mình thích thầm với những lời vụng về làm người con gái ấy vừa cảm động vừa buồn cười…
Từ sau lần ấy, cậu đã biết thế nào là thủ dâm. Cảm giác lên đỉnh dễ gây ra thương nhớ. Điều này đúng ở cả hai giới. Từ đó, mỗi lần bắt gặp hình ảnh nhạy cảm, dù trên mạng hay ngoài đời, đơn giản như việc cô bán xôi đã ngồi xổm cạnh thúng xôi trong khi cậu đứng chờ mua, ánh mắt cậu cũng tia được sự phập phồng của bộ ngực ấy. Thế là đôi khi nhớ lại những hình ảnh như thế, đũng quần cậu lại đội lên mà cậu phải mất một lúc mới kiềm chế được. Rồi một hôm vô tình, trong khi lướt fb, cậu đã xem được 1 video 18+ của Hàn Quốc. Tuy không có những cảnh quá nóng bỏng, song với một sự non nớt của 1 người con trai chưa từng trải, nó làm cậu thở mạnh ngay khi xem. Rồi tối hôm ấy, với một sự rạo rực khó tả, cậu đã tự thủ dâm lần đầu. Cậu nằm oạch ra giường, nhắm nghiền mắt mà cảm nhận sự khoái lạc đang miên man khắp cơ thể. Nhưng cậu không ngờ rằng, ở ngoài cửa, qua khe hẹp mà cậu không ngờ tới, một cánh tay mềm mại đang run run, làm cả khay nước cam trên tay cũng run theo. Rồi hình bóng ấy vội quay đi, bước nhanh xuống cầu thang, mang theo nhiều cảm xúc khó tả hỗn độn trong suy nghĩ…
Gần cuối học kỳ một, các bài kiểm tra của nhiều môn nhằm cho đủ cột điểm, các giờ học thêm làm cho áp lực học tập đè lên bờ vai nhỏ của cậu ngày càng lớn. Cậu nhận ra rằng sau mỗi lần thủ dâm, ưu phiền của cậu lại ít đi một chút, dù không biết là ít đi phần nào nhưng nó khiến cậu cảm thấy tốt hơn. Việc lạm dụng có phần hơi quá việc thủ dâm làm cậu có những biểu hiện mệt mỏi rõ rệt mà không thể nào qua mắt được sự xét nét của mẹ. Mẹ cậu vẫn âm thầm quan sát. Nhưng cô không biết nên can thiệp thế nào. Nói thẳng với cậu là một hạ sách có thể làm cho tình hình tồi tệ hơn nếu nó lỡ làm tổn thương lòng tự trọng của tiểu mày râu nhà cô. Sau nhiều hồi suy tính, cô quyết định hành động mà cô cho là đúng đắn. Tối hôm đó, sau khi hoàn thành công việc nhà, cô quyết định lên phòng con giám sát quá trình học hành của cậu. Cô thậm chí còn giúp con dò bài những môn học thuộc. Đó chỉ là lý do phụ. Lý do chính là để hạn chế thời gian ở một mình của chàng quỷ nhỏ. Đồng hồ điểm 22h, cậu ái ngại nhìn mẹ với một câu hỏi lớn trong ánh mắt sao cô vẫn chưa về phòng trả lại không gian riêng tư cho cậu như mọi khi. Như đọc được ý nghĩ của cậu, với một cử chỉ dịu dàng quen thuộc, cô khẽ vuốt nhẹ mái tóc mượt của con trai…
– Cũng lâu rồi, mẹ con mình không ngủ cùng nhau nhờ – cô nói với giọng hơi nũng nịu – hôm nay mẹ con mình ngủ cùng nhau đi, nhà rộng cũng chẳng có ai, thật trống trải – cô khẽ thở dài…
Chiếc má phính ửng hồng làm cậu trở nên đáng yêu hết nấc. Chẳng biết từ chối thế nào, mà trước nay cậu cũng không quen từ chối yêu cầu của mẹ, dù cậu cũng không nhớ nổi số lần mẹ cậu yêu cầu cậu ít thế nào, vì cô bao giờ cũng làm theo ý thích của cậu. Thế rồi miễn cưỡng cậu đi đánh răng rồi lên giường ngủ, không thể thức muộn hơn vì mai cậu còn phải dậy lên trực vệ sinh lớp sớm. Vẫn trên chiếc giường ấy, mới chỉ năm lớp 4 thôi, cậu vẫn ngủ cùng mẹ. Mà giờ cảm giác sao ngại ngùng đến thế. Để cậu ngủ sớm, mẹ cậu chỉ kể một hai câu chuyện vu vơ rồi vờ như ôm cậu mà ngủ thiếp đi. Cô thầm nghĩ sự giám sát này lúc đầu sẽ gây khá nhiều bất tiện nhưng rồi mọi việc sẽ ổn thôi, sức khỏe của con cô mới là quan trọng nhất. Cậu lại nghĩ nhiều hơn những gì mà mẹ cậu tưởng. Bên trong vòng tay mềm mại của mẹ, cùng mùi hương thoang thoảng dễ chịu, cậu không tài nào ngủ nổi. Một cảm giác lâng lâng khó tả. Cậu chưa từng được người con gái nào yêu, cũng chưa từng ôm người con gái nào, vì cậu mới chỉ lớp 7 thôi. Cậu cố luồn ra khỏi vòng tay trước sự khó hiểu của mẹ. Cậu khẽ nén hơi thở đang ngày càng mạnh của mình lo mẹ thức giấc, rồi quay lưng về phía mẹ để cố trấn tĩnh. Mẹ cậu cũng trở mình, quay người về hướng ngược lại cho đỡ mỏi. Cánh tay trái của cô mà cậu gối lên lúc nãy đã tê cứng. Cậu không còn bé bỏng như trước mà có thể nằm lên tay mẹ được nữa rồi. Đang suy nghĩ trước hành động hơi khó hiểu của con trai thì cô gần như giật nảy mình, một bàn tay nho nhỏ luồn qua eo cô, gương mặt thanh tú cùng hơi thở ấm nóng ấy dán chặt vào lưng cô. Cô vẫn giả vờ ngủ, không đáp lại gì, tuy vậy hơi thở cũng bắt đầu nhanh dần, mà cô cũng chẳng hiểu tại sao lại như thế. Nằm một lúc, cô bỗng cảm nhận qua lớp quần ngủ mỏng manh, một vật dài dài liên tục cọ vào mông mình, những cử động eo của con trai cô, dù nhẹ và từ từ nhưng cô vẫn nhận ra, làm cô đỏ hết cả mặt. Thằng quỷ nhỏ đang vừa ôm vừa cọ chym vào mông cô. Đáng lẽ ra cô nên nổi cơn thịnh nộ, nên đứng phắt dậy cho con nhận ra hành động này là sai trái và bị trừng phạt như thế nào. Nhưng cô lại không làm thế, cô đã không nỡ. Cô cũng chẳng hiểu tại sao trong giờ phút như thế mà mình lại yếu lòng đến thế. Sự nuông chiều đã ăn sâu vào tiềm thức cùng tình yêu thương quá lớn dành cho đứa con trai độc nhất có lẽ là lý do dễ chấp nhận nhất. Cái ôm từ bàn tay ấy ngày càng siết mạnh, sự cọ xát ngày càng nhanh. Nhịp thở của cả 2 như đồng điệu với nhau một cách lạ thường. Rồi cái dương vật gân guốc ấy tự dưng lại chui tọt được vào phần giữa hai chân, cạ sát vào hậu môn của cô. Dù vẫn còn cách nhau một lớp quần lụa mỏng song cô dường như đã bị kích thích tột độ, hai má đỏ ửng như người say rượu. Rồi bỗng cậu như bị trượt rút, thẳng cả hai chân rồi giật giật thân mình 2, 3 cái liền. Từng dòng tinh ấm nóng bắn gần như hết cả vào quần cô làm cô như run lên. Cậu vội kéo quần lên, liếc nhìn sự bất động của mẹ rồi nhanh chóng lấy khăn giấy khẽ khàng, từ tốn dọn hết những gì có thể vương lên quần mẹ, tất nhiên vẫn còn khá nhiều, ẩm ướt là không thể tránh khỏi. Tuy vậy, sự ẩm ướt ấy giờ đối với mẹ cậu là chẳng có chỗ trong suy nghĩ. Cậu quay về chỗ ngủ như trước. Cậu không ngờ rằng mẹ cậu cũng vừa thở phào nhẹ nhõm vì tình huống khó xử kia đã kết thúc… cô chợt nhận ra sự ướt át không chỉ đến từ chiếc quần lụa vừa bị con cô làm bẩn, mà tai hại hơn, nó còn đến từ phần hạ thể của cô…
Để lại một bình luận