Home » Truyện sex ngắn » Cô gái ngày xưa

Cô gái ngày xưa

Người ta nói, đi 1 ngày đàng, học một sàng khôn, nhưng đi nhiều rồi mới thấy sợ! Tôi sợ những thứ giả dối và toan tính của con người…

Hắn vào đại học, điểm không cao, nhưng đủ để mấy đứa… rớt phải ngước nhìn. Ngày đầu vào trường, thấy ngộ lắm. Đâu còn cảnh những cô nữ sinh áo dài trắng thước tha dạo quanh trường, tay bịch cóc bịch ổi, vừa ăn vừa… chọi. Ở đây người ta bận đồ thường có, áo trắng có, đồ theo kiểu cà-ra-vát với váy xòe cũng có. Nhưng đối với hắn, chả có ai đẹp cả. Hắn thích con gái mặc áo dài, mặc áo dài thì không có đứa kon gái nào xấu cả!

Mấy ngày đầu, đi học, chủ yếu là nghe mấy ông thầy nói tầm xàm, đại loại như trường ta bự ra sao, toa lét trường đẹp thế nào… Hắn cúp! Đi vòng vòng xem gái trường đẹp thế nào coi bộ hấp dẫn hơn! Đúng là trường đại học, kon gái phần lớn là… độc hại. Toàn thuộc diện phải đi diện nhan sắc mặn chát không! Có lẽ mấy đứa đẹp ở cấp 3 bị lọc bớt, thôi kệ…

Học quân sự! Trường hắn thuộc dạng rộng, nên học quân sự trong trường, cũng đỡ. Ở cấp 4 này rùi, thì hầu như hồn đứa nào đứa đó giữ, nhìu khi cùng lớp cũng chả nhớ được tên. Bởi vậy, học quân sự giống như 1 cái chuồng để chúng sanh năm nhất vào giao lưu… Kìa! lớp kế toán, nhìn vô thấy toàn giống cái không. Ồh! Lớp quản trị hơn nữa lớp là động vật có… sữa. Nhưng sao lớp cơ khí mình toàn là mọi với mọi không, nguyên 1 đám chung lớp mà mắt cứ bay qua mấy lớp bên cạnh, haizzz.

Con trai mà, khoái ngắm gái, hắn cũng vậy. Nhưng hắn không nhìn 1 cách bặm trợn như người ta. Nhìn như vậy dân chúng coi thường dân cơ khí. Hắn chảnh, nhìn mà như không nhìn, hắn trốn lên tầng trên, dòm xuống thấy rõ hơn, dòm thoải mái, mà giữ được khí khái của đàn ông.

Tự nhiên hắn thấy bên lớp quản trị có cô bé xinh cực kì, tóc dài như suối. Ngộ lắm, hắn đặc biệt thích những cô bé tóc dài, dài dài ơi là dài. Con gái tóc dài mới nữ tính, mẹ hắn bảo thế!

Mon men, mon men, áp dụng chiêu bò lê trên đất mà ông thầy mới dạy, hắn vượt biên qua lớp quản trị, ngồi gần gần con bé. Mấy ông thầy nhìn hắn, tặc lưỡi:

– Cái thằng này chăm thế, chỉ có nó để ý mình dạy gì, rồi thực hành sốt sắn, mấy đứa kia toàn chém gió với tia gái!

Người gì đâu mà xinh thế nhỉ, Ít nhất nhỏ cũng thuộc dạng xinh nhất… chuồng! Hắn mún số phone, nhưng có lẽ tại trường mới xây, xi măng còn ướt, hắn như bị dán xuống đất, không cách nào bò lại gần mà bắt chuyện. Thôi, cứ ngồi xa xa mà ngắm hoa tạm vậy

Mấy ngày sau, không học cùng giờ với lớp quản trị, đồng nghĩa với việc hắn mất sóng với nhỏ tóc dài. Thẫn thờ! Sao không thấy nhỏ có 1 ngày mà hắn thấy thiếu thiếu… Hắn lên khoa Quản trị copy cái thời khóa biểu của nhỏ về. Đang lò dò chụp hình lại cái thời khóa biểu, tự nhiên có người nói: “Làm vậy chi cho cực vậy em, để thầy cho 1 tờ”

Thì ra là ông thầy bên khoa quản trị! Ổng đưa tờ TKB xong, hỏi hắn học quản trị hả, hắn gật đại, rồi ổng nói, con thầy nó cũng học quản trị, chắc chung lớp, nó tên ABCD… rồi “Con học chung với bạn nó nhớ nhắc nhở bạn học hành…”, rồi %^$%#^*(… Chịu trận 1 hồi, ổng thả hắn đi, hú hồn! Công nhận, cua gái cực thiệt!

Mò lên lớp Quản trị mà nhỏ đang học, hắn đứng ngoài lớp đi qua đi lại, lộn qua lộn lại, lăn lên lăn xuống, mà không biết có nên vào hay không. Vả lại hắn cũng mún tìm xem nhỏ ngồi chỗ nào. Nghía nghía vô, thấy cảnh tượng hãi hùng… Nhỏ ngồi kế bên 1 thằng, đẹp trai không bằng hắn, cao không bằng hắn, chắc chắn nói chiện không bằng hắn, chỉ có điều thằng này nhanh chân hơn hắn!!!

Hình như tụi nó là bồ! Trời, nhỏ cười với nó! Thằng đó cười lại! Trời! Gian phu dâm phụ! Lên tăng xông, hắn đoán vậy, soi gương thấy mặt đỏ đỏ. Dân chúng đúng lẹ, mình tưởng mình nhanh, ai ngờ nó nhanh hơn, nó học cùng lớp, vừa thua cự ly, vừa sai tốc độ. Ván này không tới chót không xong, chẳng nhẽ đi đập bàn cướp xòng ?

Nhỏ dòm dòm ra, thấy hình như có ai cứ lăn lộn trước cửa lớp. Hắn dọt mất dép!

Hắn lững thững đi bộ xuống 13 tầng lầu, đầu óc trống rỗng. Chỉ hơi mang máng là hắn đã mất 1 cái gì đó quan trọng lắm… Nhớ lại cái nụ cười như thiên thần của cô bé ấy, lòng hắn nao nao lạ. Nhưng khi nghĩ tới nụ cười ấy không dành cho hắn, trong lòng bỗng dâng lên 1 cái gì đó rất khó chịu! Hắn ghen chăng? không thể, người ta thậm chí còn chưa từng nói chuyện với hắn 1 câu nữa mà.

Ông bà nói đúng thiệt: “Đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai”. Hắn đâu có ở ác mà lần này bị Thiên Lôi chơi 1 cú đau thế nhỉ! Và hắn quyết định bỏ cuộc 1 nửa…

Trong “Kua gái tam tạng kinh” vốn có 1 câu chân ngôn thế này: “Không bao giờ uống 1 cái ly nước mà người khác đã uống rồi!”. Hắn đã học bấy cái bìa tập KGTTK này, và dĩ nhiên, học 1 hiểu 10, Hắn thêm vào đằng sau 1 câu: ” Tuy nhiên, nếu cái ly đó… rửa rồi thì vô tư đi”

Đối với hắn, bỏ cuộc 1 nửa có nghĩa là án binh bất động! Trong hoàn cảnh này, ta phải thu thập tin tức tình báo, nắm rõ lực lượng quân địch, để còn biết đường mà đánh. Ngày ngày hắn học tập Anh Hùng Núp, thập diện mai phục, mỗi lần “người í” đi học về, hắn đều ở gần đó. Chỉ ở gần thôi, hắn chưa bao giờ có ý định bắt chuyện cả. Vì sao ư, vì không cần thiết!

Phụ nữ vốn giống như những cành hoa vậy! Đôi khi, ta chỉ nên ngắm nhìn những cành hoa ấy, vì nếu ta ngắt nó đi rồi, ta sẽ chứng kiến nó phai tàn theo thời gian. Tốt nhất là cứ để thằng khác bứng về trồng, nó tốn công chăm sóc, mình thì nhìn free là được rồi…

Phần 2

Bẵng đi 1 thời gian, hắn dường như cũng đã quên mất hình bóng cô bé ngày nào, thì đột nhiên gặp lại. Đúng là: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện… thấy thương liền”. Lúc đó cũng đã gần tháng 5, những cơn mưa đầu mùa đôi lúc chợt đến chợt đi, để lại những giọt mưa đầu mùa trên những cành hoa phượng, lấp lánh…

Hắn gặp lại người ta trong 1 tình huống rất… đáng gặp. Hôm ấy trời mưa bất ngờ, hắn thì đang đi lòng vòng trong hành lang, tự dưng hắn bắt gặp 1 hình bóng rất quen thuộc, đang lóng nga lóng ngóng nhìn trận mưa rào, mặt tiu nghỉu. Vẫn mái tóc ấy, dáng người ấy… lạ thật, dường như hắn đang trở về cái ngày đầu tiên ngồi nhìn lén người ta hồi đầu năm học!

Khẽ bước lại gần, hắn lấy trong cặp ra 1 chiếc dù nho nhỏ, đứng sau lưng cô ấy, hắn khẽ bung dù ra, và nói nhỏ:

– Tặng em nè, cơn mưa này còn lâu mới dứt, em định đợi đến bao giờ ?

– Nhưng… anh là ai vậy ạh? Em thấy anh có vẻ quen lắm.

– Ngôi trường này cũng đâu có lớn gì, anh cũng thấy em quen cũng quen quen.

– Em giữ rồi, anh về bằng gì? – Cô ấy hỏi, trông xinh cực!

– Hà hà, ngốc àh, anh về bằng xe máy mà, chẳng lẽ lại cầm dù, anh có mang áo mưa mà (thật ra là cái áo mưa nhỏ bỏ trong bóp thui:), cây dù này anh đâu cần xài, em cứ giữ đi, nếu có dịp gặp lại, thì đưa lại cho anh.

– Bla bla bla…

Cuối cùng thì cô bé cũng nhận cây dù, hắn cố giữ 1 vẻ mặt bình thản, 1 giọng nói nửa lạnh lùng, nữa… run run của mình. Mà có lẽ tiếng mưa lớn quá, người ta không nhận ra.

Hắn chào tạm biệt, rồi quay đi. Trời mưa lớn thật, hắn thì có mang theo cái áo mưa nào đâu. Lẽ ra hắn sẽ đợi cho mưa tạnh rồi về, nhưng tự nhiên hắn muốn dầm mưa. Hắn muốn những giọt nước mưa lạnh lẽo kia sẽ làm cho hắn bình tĩnh lại. Vừa mừng vừa lo, trong hắn dường như có ngàn lí do để giục hắn… tắm mưa. Hắn đội mưa chạy xe ù ra cổng, đột nhiên hắn đảo mắt lại chỗ mà cô bé đã đứng, chỉ hy vọng nhìn lại bóng hình cũ mà thôi…

Cô bé vẫn đứng đó, mắt tròn xoe nhìn hắn. Quay mặt đi như giả vờ không thấy, hắn định chạy thẳng…

– Anh… Có tiếng cô bé gọi

Keee’ttttt… Tự nhiên thắng! – Thằng ngu ơi, đã chạy thì chạy lun đi, ai kiu mày thắng vậy – hắn nhủ thầm

– Lên xe, anh chở về – hắn quay qua, nói như hét lên…

Thoáng ngập ngừng, cuối cùng cô bé cũng líu ríu bước lên xe.

2 đứa đi từ từ trong mưa. Gió thổi mạnh, sức cô bé không giữ nổi cây dù, hắn thì 1 tay cầm dù phụ, 1 tay lái xe. Hắn cố gắng cầm phía trên cái cán dù, không để tay mình chạm vào tay cô bé. Hắn chạy chậm, càng chậm càng tốt, cầu cho trời mưa hoài… Ở bên anh, em nhé!

Từng giọt từng giọt mưa cứ nối tiếp nhau hoài không dứt, 2 kẻ ngồi sát bên nhau, mỗi người theo đuổi 1 ý nghĩ riêng nhưng không ai chịu mở lời cả.

– Tại sao anh không mặc áo mưa? – cuối cùng thì cô bé là người mở lời trước.

– Àh… Thì chắc tại anh quên đó thôi, hồi sáng cứ tưởng là mang theo…

– Em đâu còn là 1 đứa kon nít mà anh nói với em thế, tại sao anh lại tốt với một người không quen không biết như vậy?

Trong thâm tâm hắn ngàn lần muốn nói với người ấy rằng: “không, em lầm rồi, đối với anh, em chưa bao giờ là người không quen biết cả. Em từng đi vào mỗi giấc mơ của anh, từng là nỗi nhớ hằn sâu lên tâm trí anh… Anh đã từng cố gắng quên đi hình bóng của em trong một thời gian dài. Ngày hôm nay, vào khoảnh khắc anh gặp em, đã biết bao nhiêu lần anh muốn ôm lấy đôi vai gầy ấy, nhưng anh không thể, anh không thể, em có hiểu không, em ơi…”

Một ánh chớp lóe ngang trời, lôi hắn về với thực tại, hắn vội quay qua và nói:

– Sắp có sấm đó, em bịt tai lại đi.

Cô bé nghe theo, và Ầmmm, 1 tiếng sấm khá lớn, hắn cảm nhận được cô bé đang sợ, tay khẽ chạm lên eo của hắn

– Anh chưa trả lời câu hỏi của em mà? Mà sao anh lại biết em sợ sấm nhỉ ?

– Ờ, thì có gì đâu, lâu lâu làm người tốt vậy mà. Sao hôm nay bạn trai em không chở em về? – Hắn lảng sang chuyện khác

– Sao anh biết em có bạn trai? Em cũng thấy anh quen lắm, nhưng không nhớ nổi gặp anh ở đâu! Anh là ai vậy?

Hố! Lúc đó hắn mới biết hắn lỡ lời…

– Thì chắc anh cũng thấy có người chở em mấy lần, tình cờ thôi!

Im lặng, chính xác là hắn cũng không biết nói gì hơn bây giờ… Hắn chở cô ấy về nhà, mắt liếc thấy địa chỉ nhà, định bụng sẽ gọi 1080 tìm số đt bàn. Chợt cô bé nói:

– Ba mẹ em khó lắm, anh gọi vào số điện thoại bàn sẽ không gặp được em đâu. Anh lưu số đt dd của em lại đi, nếu có dịp gặp ở trên trường, tụi mình ra căng-tin nói chuyện nha!

Hắn hơi bất ngờ, cô bé khá dạn dĩ chứ không e thẹn như hắn nghĩ.

– Ùm, nếu có dịp thì mình gặp nhau sau… Em vào nhà, kẻo lạnh!

– “Số mình… số hưởng” – Hắn thầm nghĩ.

Trên đường về, hắn cố tình đi xa 1 chút, vòng qua con đường mà hắn vẫn thường đi, cũng là để ghé thăm một “người bạn đặc biệt”

Phần 3

Người bạn mà hắn nhắc đến là 2 cây sứ già, hoa trắng. Những ngày đầu xuân, khi những chiếc lá non chưa kịp nhú, trên cành cây chi chít những hoa là hoa. 2 cây sứ này có lẽ cũng ít nhất 3, 4 mươi năm tuổi rồi, cao như 1 cây bàng già vậy. Những ngày đầu đi học, khi đi ngang qua quãng đường ấy, hắn sững sờ trước vẻ đẹp của nó. Ngồi dưới gốc cây, nhìn lên bầu trời thăm thẳm, những bông hoa trắng muốt cứ như đang lững lờ trôi trên 1 dòng sông xanh ngắt. Hồi trước, mỗi ngày đi học về, hắn đều ghé lại ngồi dưới gốc cây 5, 10 phút gì đó, nghĩ vu vơ vớ vẩn… Dạo gần đây, chuyện học tập cũng không dễ thở nữa, nên hắn cũng không có nhiều thời gian như trước. Có lẽ cũng lâu rồi hắn mới quay lại nơi này.

Ngày hôm nay quay lại, người bạn già đã thay đổi ít nhiều. Những bông hoa đã không còn nhiều, có lẽ vì trận mưa đã làm rụng bớt. Trên cành chỉ còn lại những chiếc lá mà thôi…

Nhành hoa trắng trên nền trời xanh thẳm…

Kẻ ru hồn theo nỗi nhớ xa xăm…

Hắn về nhà, mang theo những cảm xúc khó tả. Bâng khuâng, thật sự Hắn không biết có nên viết tiếp giấc mơ dang dở này hay không? Nói trước bước không qua, thôi thì tới đâu hay tới đó vậy!

Những ngày kế tiếp, 2 người có gặp nhau vài lần, khi thì ở căng tin, lúc ở quán sinh tố. Dạo này hắn không thấy người con trai ấy nữa, và qua những câu chuyện cô bé kể, hắn đã dần hiểu được nguyên nhân…

Cô bé đã được đính hôn từ thưở nhỏ! Ba của cô bé và ba Hoàng Quân(người kon trai ấy) là bạn tri giao, đã quyết định hôn ước cho 2 người từ rất lâu rồi, và dĩ nhiên gia đình cô bé cũng coi Quân như người 1 nhà. Trớ trêu thay, cô bé chỉ xem Quân như 1 người anh trai, không hơn không kém, và có lẽ cũng tại vì Quân…

Khi người ta biết chắc chắn rằng cái gì đã thuộc về mình, thường người ta không biết trân trọng nó. Quân hay đi chơi, và vây quanh hắn là bọn con gái mê đi-bar-không-sợ-má-la (Nói theo cách nói của Bác Nhái thì gọi là Bầy Beo Đời í!). Quân khá bảnh trai (dĩ nhiên không bằng hắn, hắn nghĩ vậy ^^), nhà cũng khá giả, và vì vậy, những cuộc tình của Quân thường kéo dài không lâu. Đôi khi, Quân chia tay hết những cô bạn gái của mình, rôi quay về với cô bé, chắc là để thư giãn sau những ngày stress vì… gái. Dạo này Quân lại tiếp tục những chuyến bay mới nên không đến trường, bài vở đã có cô bé chép hộ…

Trang: 1 2 3

TÊN TRUYỆN:

Cô gái ngày xưa


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)