Trưa nay sau giờ họp tại văn phòng với các nhân viên của tôi, tôi đã đưa Hằng (thư ký riêng của tôi) về nhà cô ấy. Thông thường bác Năm, tài xế riêng của tôi vẫn hay đưa đón tôi về hay đưa tôi đến bất cứ những chỗ cần thiết. Nhưng hôm nay có hẹn sau cuộc họp vả lại tôi không muốn có sư có mặt của bác Năm, nên tôi đã bảo bác ở nhà, không cần đưa đón tôi. Hôm nay tôi tự lái xe.
Chiếc xe Toyota màu bạc của tôi đang băng băng trên xa lộ Đại Hàn tiến dần về Thủ Đức. Đầu óc tôi dường như quay cuồng với những gì đã xảy ra lúc ban nãy vào nhà Hằng. Mọi thứ cứ như vừa mới xảy ra mà thôi…
Tôi đạp thắng một cái “ét”, chiếc xe tôi dừng lại trước cổng ngôi biệt thự nhà Hằng.
– Giám đốc ơi, Hằng mời anh vào nhà chơi chút nha. Hiếm khi được anh ghé thăm.
– Cũng được… mà giờ này nhà Hằng có ai không? Tôi sợ làm phiền… nhà.
– Dạ hông. Nhà chỉ có ba mẹ và em mà thôi. Họ sáng nay đã về quê ăn giỗ Nội em rồi.
– Thế tại sao em không đi cùng? Tôi ngạc nhiên hỏi.
Hằng mỉm cười thật dễ thương, còn làm bộ nũng nịu:
– Em đi thế nào được? Không biết ai đã chọn cuộc họp hôm nay vậy anh… giám đốc?
– Ờ… ờ… xin lỗi em… anh không biết… nếu nói trước thì anh không chọn hôm nay rồi.
– Dạ không gì… Hồi nhỏ thì em còn hay theo ba mẹ về quê ăn giỗ, nhưng lớn rồi em ít theo họ đi đâu khi có đám tiệc gì ở dưới đó. Hơn nữa… (nàng nhoẻn miệng cười chúm chím)… hihi… em mới được việc làm tốt, lại được… anh… giám đốc thương… giúp đỡ em không thể nào bỏ việc được. Thôi xin mời anh vào nhà chơi cho biết nhé.
Hằng bước xuống xe trước lại gần cổng bấm số mật mã mở cửa lớn cho xe hơi tôi vào phía trong sân.
– Nhà Hằng rộng thật nhỉ… Thế sao nhà lại không còn ai à?
– Dạ em có nói rồi… ngoài ba mẹ và em thì không có ai nữa cả. Cho nên… anh không cần ngại đâu hihi…
Cái kiểu Hằng cười thật dễ thương mà lại thật thấy… ghét… tôi nãy giờ cứ suy nghĩ mãi cuộc mời mọc này của Hằng cô thư ký tôi mới mướn cách đây chừng 2 tuần thôi. Thật ra nàng gọi tôi là anh cũng không phải sai gì lắm, năm nay tôi chỉ mới thập thò bước lên hàng 4 thôi mà, còn nàng thì 28 thì phải. Không hiểu cô gái này đi làm hay đi trình diễn thời trang nhưng lúc nào tôi để ý thì nàng cũng mặc những mốt mô – đen của thời đại, thật khêu gợi, thật mời mọc, thật khiêu khích với 2 cái vú trắng ngần lúc nào cũng nhô ra như nhử những thằng đàn ông như tôi.
Ngặt vì trong sở làm không tiện ngó cho… thỏa thích, nhưng cứ mỗi khi có hồ sơ cần ký, Hằng cứ thế mà vào phòng tôi, đặt hồ sơ lên bàn thì động tác kế tiếp là 2 tay nàng chống lên cạnh bàn phía trước, thân người khom xuống, bộ ngực căng phồng trơ ra trước mắt tôi… Với cái tư thế như vầy… con mắt tôi không biết phải nên nhìn chỗ nào cho đúng.
Trời ạ… cái của quỷ ấy nó trắng ngần, cứ đập vào mắt tôi như mời gọi… như khiêu khích. Những cảnh như thế làm tôi nứng chết đi được. Ác hơn nữa, ghế thì con nhỏ không chịu ngồi… lại cứ đứng khum khum trước mặt tôi, tôi không biết làm thế nào… cặc thì nứng… tay thì không thể sờ… đào tiên trước mắt mà không được sờ, không được ăn… cứ cái kiểu thế này thì tôi nghĩ… mai này tôi nứng cặc mà chết.
Những phút như thế tôi thường hay suy nghĩ… con người ta bệnh chết, yếu chết… nhưng không biết bị… nứng cặc có chết không nữa. Tôi muốn đóng cửa phòng lại, đè con nhỏ ra đụ cho nó có bầu cho nó biết mặt… con mẹ nó… cứ thấy ông là tưởng bở. Nhưng với tư cách của tôi là Giám đốc của một trung tâm Xuất nhập khẩu vải sợi có tiếng tại Thành phố HCM không cho phép tôi làm thế. Tôi nứng lắm nên thường làm bộ tằng hắng vài tiếng… nhưng tôi ngó thẳng vào trong đó như báo cho con nhỏ biết… tôi nói vừa đủ nghe:
– Em tính chọc cho anh nứng chết ư?
Con Hằng không nói gì chỉ cười, tôi tiếp:
– Có dịp anh sẽ cho em biết tay…
Con nhỏ không vừa khi nghe tôi nói như thế, nó đáp ngay:
– Em chấp Giám đốc… hihihi…
Những cuộc gặp mặt của tôi và Hằng thường diễn ra thường xuyên trong văn phòng riêng của tôi và dường như cá tính của Hằng đã bị tôi hiểu thấu một ít về nàng “con nhỏ này dâm”. Tôi đắc ý với ý nghĩ đó, tôi nghĩ chắc là nó cũng đang “kết mô – đen” tôi. Tôi mặc kệ nó kết tôi vì tôi là Giám đốc hay là vì chỉ nịnh bợ tôi như những cô gái khác làm việc trong cơ quan của tôi để tăng lương hay lên cấp. Nhưng tôi chỉ biết… ai kết tôi thì không thể nào thoát khỏi bàn tay của tôi. Tôi có hứa… đứa nào làm tôi nứng… tôi sẽ đè nó ra một ngày nào đó… và sẽ “bịt” nó một ngày không xa lắm vì cái tội chọc cho tôi nứng. Và có lẽ sáng nay khi Hằng nhờ tôi trưa nay đưa nàng về, tôi nghĩ giây phút “bịt” nàng có lẽ không xa lắm. Trưa nay thôi… con quỷ cái làm tôi nứng cặc 2 tuần nay sẽ bị tôi đút con cặc tôi vào… đụ cho nó tét lồn.
Khóa cổng lại cẩn thận. Tôi bước nhẹ, dáo dác nhìn quanh bên ngoài căn biệt thự của nhà Hằng. Phải nói là khá lớn, phía trước nhà có hồ nước nhân tạo, bên trong có giả sơn, những ngọn núi nhỏ, núi lớn liền nhau thật hoang dã, chính giữa có hình thằng bé đứng đái thật dễ thương. Hồi nhỏ thấy cảnh thằng bé đứng đái thế này tôi không khỏi thắc mắc là sao nước đái đâu dư mà nó đái hoài không dứt.
Phía quanh nhà thì trồng những cây kiểng xem ra rất mắc tiền. Tôi nghĩ những thứ này chắc hẳn là ba Hằng nghĩ ra. So với nhà Hằng thì nhà tôi phải hơn hẳn nhiều. Nhưng có nhiều loại phong lan rất lạ tôi chưa từng thấy, có lẽ tôi sẽ kiếm ba Hằng lãnh giáo một ngày nào đó. À… và cái đó cũng có lẽ sẽ là cơ hội cho tôi được lui tới nhà Hằng thường xuyên hơn. Tôi phải khẳng định là Hằng đẹp, dễ thương… hơn nữa nàng có mái tóc dài rất ăn tiền. Dáng của Hằng phải đi thi người mẫu thời trang thì có lẽ… khó mà rớt.
Mãi vẩn vơ với những suy nghĩ đó, Hằng đã thốt lên một câu mời tôi vào nhà, làm cắt mất dòng suy nghĩ của tôi:
– Anh Kiệt nghĩ gì đó? Nhớ người yêu hay sao thẩn thơ thế?
– Hihi… người yêu nào lại làm anh nhớ hơn… cô thư ký dễ thương của anh nhỉ?
– Hihi… anh này quỷ quái quá đi. Nhớ em làm chi?
– (Mẹ kiếp – tôi chỉ chửi trong đầu mà không thốt ra) Em làm anh nứng cặc bấy lâu nay còn hỏi ư?
Tôi không ngờ tôi lại nói chuyện với Hằng như thế… Nhưng hình như con nhỏ không trách mà còn lại cười ngặt nghẽo:
– Haha… thế bấy lâu nay… anh nứng lắm à? Bây giờ thì thế nào?
Vừa nói dứt câu Hằng giơ tay vạch luôn chiếc áo vét – tông nữ phí ngoài ra, tay kia trì chiếc áo thun lót trắng phía trong cho tôi chiêm ngưỡng cả 2 bầu vú tròn ăm ắp… Máu nóng trong người tôi sôi sục, tôi chịu hết nổi giơ tay ra tính chộp vào vú của nàng… tôi tính vò nát 2 bầu vú khốn nạn kia đã làm tôi nứng cặc bấy lâu qua. Dường như biết tôi có ý nghĩ đó, Hằng quay thật lẹ… chạy về phía cửa lớn dẫn vào trong nhà. Nhưng chiếc cửa khóa… nàng không còn lối thoát… tôi đã đến nơi, hai tay choàng từ sau ra phía trước bợ lấy 2 cái bầu vú căng phồng của Hằng. Hằng biết tôi sẽ làm vậy và không hề chống cự khi hai tay tôi cố xoa bóp 2 cái vú thật căng mọng tràn đầy sức sống của người con gái 28 này. Nhưng Hằng nói thật khẽ:
– Cái anh này hư quá… tham quá đi… anh từ từ để em mở cửa vào xem nào. Để lát nữa xem sức anh được bao nhiêu mà cứ làm dữ với người ta… xíiiiii…
Trời ạ, cái chữ xí… vừa thốt ra khỏi miệng Hằng sao mà xinh, sao mà nghe chết người thế này, tôi không vừa đáp lại nàng:
– Được rồi… Anh sẽ cho em biết thế nào là thứ dữ… anh là thứ dữ đó… xem ai chết trước cho biết nhé!
Hằng cười ngặt nghẽo:
– Được… Áahhhhh… anh… từ từ… đừng vậy mà…
Hằng la lớn khi tay phải của tôi hạ xuống âm hộ nàng sờ sẫm, trong khi tay trái thì vân vê cái nhũ hoa bên trái của Hằng. Hằng cũng ra chìu chống trả, gỡ tay tôi ra… nhưng hình như làm thế chỉ là có lệ và là phản ứng tự nhiên mà thôi… chứ thực ra tôi biết khi tôi sờ sẫm nàng, thì nàng cũng nứng… lồn lên như tôi nứng cặc vậy. Bằng chứng là phía dưới âm hộ của nàng ướt nhẹp, khí đang tuôn ra ướt nhẹp cả cái quần xì líp.
Rồi thì cánh cửa cũng được mở ra… Hằng chỉ tôi đi lên phía trên cầu thang là căn phòng thật lớn của Hằng. Tôi hơi khum xuống, một tay chịu vào lưng Hằng, còn tay kia đỡ ngang khủy chân đầu gối nàng rồi nhấc bổng nàng te te đi lên phía trên lầu. Hằng nằm gọn trong vòng tay tôi, giọng cười hi hí… nghe thật dâm đãng, nàng còn làm bộ á á mấy tiếng thỏ thẻ bên tai tôi thật nhỏ:
– Ý… cái anh này kỳ ghê… bỏ em xuống… nàng đấm yêu thùi thụi vào ngực tôi, nhưng tôi biết nàng đang sung sướng được nằm trong vòng tay tôi, một vòng tay mà biết bao nhiêu cô gái thầm mơ ước được thằng Giám đốc như tôi ôm ấp. Tôi bước lẹ thật lẹ để đến bên phòng nàng. Cánh cửa phòng Hằng không khóa mà chỉ để khép hờ, tôi giơ chân đá nhẹ dạt nó qua một bên, bước vào không cần đóng cửa, tôi nhẹ đặt Hằng lên trên giường của nàng. Hằng lại cười ngặt nghẽo, nũng nịu:
– Ai da… anh làm dữ quá… người ta sợ hihi…
– Xin lỗi mờ… tôi ra vẻ chìu chuộng nàng.
Lúc bấy giờ lửa dục của tôi trong lòng đã lên cao tới tột đỉnh, đã vào tới trong này còn phải chờ gì nữa. Tôi hung hăng như một con thú dữ tấn công một con mồi nhỏ bé ngoan ngoãn đang ngồi trước mặt. Tôi hơi chồm tới như vồ nàng nằm xuống giường, hai tay tôi lòn xuống lưng nàng, miệng tôi kề sát miệng nàng, lưỡi tìm lấy lưỡi, chúng tôi hôn nhau thật say đắm.
Trong khi đó, cánh tay tôi đã từ từ rút ra khỏi sau lưng và nhè nhẹ cởi phăng từng 4 chiếc cúc của áo vét – tông nàng ra. Chiếc áo lót thì cởi bỏ quá dễ dàng, Hằng đồng tình giơ tay cho tôi lột phăng chiếc áo lót trắng ra khỏi. Tay phải của tôi cũng nhè nhẹ kéo phăng chiếc phọt – ma – tua của chiếc váy Hằng ra thật dễ dàng. Hằng ưỡn mình lên một tí cho tôi lột luôn chiếc quần xì líp trắng ra khỏi khu vực cấm địa của nàng. Hằng cũng giúp tôi cởi bỏ những thứ vướng víu ra ngoài. Gian phòng của Hằng giờ đây chỉ còn hình ảnh của 2 ông bà Adam và Eva lúc bấy giờ, không ai có một mảnh vải che thân. Tôi và Hằng đang trở về thời thượng cổ của loài người. Tôi bắt đầu cảm thấy khó thở, khi được nhìn trọn vẹn thân hình vệ nữ của Hằng. Hằng mặc đồ thì phải nói lúc nào cũng đẹp, nhưng tôi phải công nhận một điều rằng… nàng không mặc gì hết lại càng đẹp hơn.
Hai bầu vú của Hằng nhô cao lên cương cứng như hai trái đào tiên chín mọng trong vườn thượng uyển chỉ chờ kẻ hái xuống mà ăn thôi, thân thể nàng trắng toát, đẹp tuyệt trần. Tôi nhìn rõ luôn đến cái nốt ruồi son trên bầu vú phải của Hằng. Tôi phải chắc lưỡi mà khen thầm:
– Hằng ơi… em đẹp quá.
Thế rồi mắt tôi lại bị cuốn hút bởi cái âm hộ thật dễ thương của Hằng. Chùm lông đen lún phún những sợi đen nhánh trên cái bờ mu cao cao nhô lên ấy. Thót trên người Hằng, tôi ngồi trên hai gối, tay trái tôi xoa xoa vú nàng, tay phải kia tôi lòn ra phía sau xoa xoa nhè nhẹ trên bờ cỏ đen nhánh phía dưới, thỉnh thoảng tôi lại nhét cả ngón tay giữa vào sát trong lồn nàng ngoáy ngoáy.
Hằng chịu không nổi, thét lên nho nhỏ…
– Á… á… umm… ưmmm…
Hai tay tôi tiếp tục hoán chuyển công việc cho nhau… khi tay này xoa vú thì tay kia ngoáy lồn. Nhấp nhỏm trên bụng Hằng, tôi kéo con cặc cọ lên, cọ xuống trên vùng bụng trắng nõn nà này. Cứ như thế con cặc của tôi đã cứng ngắc tự khi nào tôi không hay biết. Hằng không chịu nổi nữa… dâm thuỷ của nàng đã trào ra từng đợt… từng đợt rồi… nàng bảo nhỏ, nàng nói trong rên rỉ:
– Anh Kiệt ơi… cho vào đi… em chịu hết nổi rồi… chết em mất… ưm… ưm…
Lúc bấy giờ tôi mới rút ngón tay đang ngoáy trong lồn nàng ra, nhưng tay kia vẫn xoa bóp vú của nàng để giữ cái cảm giác đang còn mê ly trên đỉnh Vu Sơn của nàng. Tôi nhè nhẹ… từ từ trườn xuống bên dưới, hơi banh rộng hai háng nàng ra, tay phải tôi cầm con cặc đang cứng ngắc thật to… rồi đâm thật mạnh và thẳng vào lồn Hằng…
“Á… á… áhhhh…” Hằng rên lên ỉ ôi…
– Sướng quá… sướng quá… chắc em chết mất anh Kiệt ơi… nắc… đi… nắc… mạnh nữa đi…
– Ưm… ưm… ừa… anh nắc… nắc nè…
Tôi nắc thật mạnh gần như làm cho con cặc tôi đụng sát thành tử cung của Hằng…
– Á… á… sướng…
Đâm vô… rút ra… cứ thế… mà tôi nắc… nắc cho thật mạnh, chính xác, trúng mục đích, thân thể Hằng rung lên từng cơn như thể cơ thể nàng đang đón nhận những cảm giác lạ đến từng cơn… từng đợt như những ngọn sóng đánh mạnh trên biển cả bao la. Bên dưới thì là lồn cặc cọ xát nhau, còn phía trên lưỡi tôi tiếp tục tìm lưỡi nàng để quấn lấy nhau, để nút với nhau.
Chúng tôi không bỏ qua bất cứ những gì trên thân thể chúng tôi. Chúng tôi hai thân thể như quyện lấy nhau nhập làm một, mặt ép sát vào mặt, lưỡi cuốn lấy nhau, hay tay dang ra nắm lấy nhau, hai háng quyện vào nhau, càng sát, thật sát cho tới nỗi chúng tôi cảm thấy được hơi nóng của nhau. Những cảm giác lạ thi nhau từng cơn chạy rần rần trong hai thân thể chúng tôi.
Để lại một bình luận