Đời vua Hùng Vương thứ 18, nhà vua có một người con gái tuyệt sắc tên là Mỵ Nương. Công chúa được vua cưng chiều như trứng mỏng. Khi Mỵ Nương được 16 tuổi thì vua Hùng Vương quyết định kén phò mã cho con gái. Nhà vua ra chiếu chỉ để mời nhân tài trong nước đến ra mắt.
Một hôm có hai người anh hùng đến xin cầu hôn. Người thứ nhất tên là Sơn Tinh, là một vị thần ở trên núi Ba Vì. Người này đẹp trai khôi ngô mà lại thần thông quảng đại: Chàng có thể chỉ tay xuống đất là đồng bằng có thể biến thành dãy núi cao vời vợi, là sa mạc có thể biến thành ruộng lúa phì nhiêu. Người thứ hai ở tận ngoài biển Đông, phép thần thông cũng không ai bằng, chàng có thể kêu mưa hú gió, điều khiển nước như đại tướng ra trận. Người này tên là Thủy Tinh mặt mũi hùng dũng oai nghiêm. Cả hai đều xứng đáng làm phò mã vua Hùng.
Vua Hùng Vương băn khoăn không biết phải quyết định ra sao. Nhà vua cho mời các quan đại thần vào mà vấn kế nhưng không ai biết cách nào để giúp nhà vua. Vua Hùng Vương bèn cho gọi 2 người anh hùng vào mà nói:
– Hai ngươi hãy ra ngoài mà nghỉ vài ngày khi nào ta lấy được quyết định thì sẽ cho triệu các ngươi vào.
Vua vào gặp công chúa Mỵ Nương mà phán:
– Cha rất đồng ý cả hai không biết làm cách nào mà lựa chọn, con nghỉ sao?
Mỵ Nương còn trẻ thích chơi đùa nên cười nói với cha:
– Vậy thì cha cứ cho họ thi đua, ai thắng thì được làm phò mã!
– Thi đua cách nào?
– Cha cứ đặt điều kiện ai đem về cho cha nhanh nhất những món vật lạ lùng nhất thì người đó sẻ thắng.
– Con có ý kiến gì về những vật lạ lùng đó hay không?
– Con nghe người ta nói hiếm nhất là voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao. Ai đem được ba món đó dâng cho cha thì người đó thắng.
Vua Hùng Vương mừng rỡ, quyết định là ngày mai sẻ cho hai chàng Sơn Tinh và Thủy Tinh biết điều lệ cuộc thi.
Mỵ Nương đắc chí thấy vua cha nghe theo lời mình nên kêu mấy cung nữ thân cận hộ vệ nàng ra vườn Thượng Uyển mà dạo chơi.
Phần hai chàng trai thì khi ra về, mỗi người lại có lối suy nghĩ khác nhau. Thủy Tinh thì tính tình thích cô quạnh, thanh tịnh nên tìm một con sông lớn mà ẩn. Sơn Tinh thì lại năng động hơn, chàng nghỉ:
– Mình đi cầu hôn nhưng thật ra cũng không biết công chúa nhan sắc ra sao, nếu nàng thuộc loại Dạ Xoa thì uổng công lắm không? Mình phải tìm cách nhìn nhan sắc của nàng trước đã!
Nghỉ vậy, Sơn Tinh dùng phép thần thông biến thành một hòn non bộ trong vườn Thượng Uyển để có dịp nhìn trộm nhan sắc của công chúa.
Cùng lúc đó công chúa Mỵ Nương cùng mấy cung nữ ra dạo vườn. Họ đều cùng tuổi với nhau nên khi không có ai dòm ngó thì tung tăng cười đùa như một nhóm con gái tầm thường, không phân biệt quân thần. Một cung nữ tên Thủy Tiên cười khúc khích:
– Công chúa gần lấy chồng thì chắc sẽ quên tụi em hết!
Mỵ Nương đỏ mặt:
– Có bao giờ ta biết lấy chồng là gì đâu!
Một cung nữ khác tên là Phượng Tiên lại chọc tiếp:
– Lấy chồng là tối đến được ôm một chàng trai mà ngũ chứ gì!
Mỵ Nương tò mò hỏi:
– Ôm một chàng trai có khác gì ôm một cô gái như mấy ngươi hay không?
– Ôm một chàng trai chắc phải sướng hơn chứ!
Mấy cô gái cười xòa lên, mỗi người thêm một câu đùa cợt. Thật ra họ đều là trinh nữ hết, đều 14 đến 16 tuổi, có ai biết thật sự đàn ông con trai đâu, nhưng đùa giỡn như vậy một lúc thì cả nhóm đỏ mặt, kích thích… Mỵ Nương cười cười:
– Mấy ngươi nói làm ta… thèm được ôm…
Cung nữ tên Tiên quay sang nói với nhóm bạn:
– Nếu công chúa lấy chồng thì chắc mình không được ôm công chúa nửa đâu. Hôm nay chúng ta hãy lấy cơ hội ôm công chúa lần cuối.
Nói xong nàng bước đến dìu Mỵ Nương nằm xuống bãi cỏ.
Mỵ Nương ngoan ngoãn để người cung nữ ôm mình trong vòng tay.
Đả vậy nàng còn để cô gái hôn nhẹ lên môi mình!
Thì ra nhóm mấy cô gái này đã quen với trò chơi này rồi!
Sống chung với nhau từ thuở thơ ấu, họ đã cùng nhau khám phá ra những đòi hỏi đầu tiên ngập ngừng của cơ thể… Mỵ Nương để cho cô cung nữ hôn mình rồi nàng còn hé môi để cho Thủy Tiên luồn cái lưỡi vào miệng.
Thủy Tiên bắt đầu nút lưỡi của Mỵ Nương, tuy nàng trẻ nhất trong nhóm, nàng chỉ mới hơn 14 tuổi, nhưng nàng có vẻ rất liến thoắng và thành thạo trong việc hôn môi.
Công chúa buông lỏng người ra, nàng rên nhè nhẹ vì thích thú.
Hai cung nữ khác cười khúc khích rồi cũng nằm xuống nệm cỏ… Họ kéo áo của Mỵ Nương lên để phô ra cặp vú trắng nõn nà của người con gái mới dậy thì, rồi như đã quen với cách thức làm vừa lòng người chủ, họ ngậm hai núm vú đỏ hồng vào miệng mà bú nhè nhẹ. Công chúa Mỵ Nương kêu lên một tiếng nhỏ nhưng cung nữ Thủy Tiên đang nút lưỡi nàng làm nàng không kêu lớn được.
Trong lúc đó Sơn Tinh dưới dạng hòn non bộ trân người ra ngắm nhìn công chúa giai nhân đang để cho 3 người nữ tỳ phục vụ một cách thật không ngờ được. Chàng thích thú nhìn trộm mấy cô con gái trẻ tuổi đùa giỡn với nhau một cách vừa dâm dật vừa ngây thơ lạ kỳ… Tự nhiên chàng cũng muốn hiện hình ra để tham dự cuộc vui.
Người cung nữ còn lại lúc đó mới tiến đến, nàng nằm xuống giữa hai đùi của Mỵ Nương rồi nhè nhẹ vén xiêm y của công chúa lên. Mỵ Nương tuy đang được nút lưỡi và nút vú nhưng nàng cũng dẩy nẩy kêu lên:
– Không được, Trúc Tiên, ta không muốn đâu…
Trúc Tiên ngạc nhiên:
– Tại sao Công Chúa lại không muốn?
– Tại vì… tại vì… ngoài trời như vầy… ta không quen.
– Công Chúa xin cứ nằm yên mà để cho chúng em phục vụ, Công Chúa sẻ rất đẹp dạ.
– Nhưng… ngoài trời như vầy…
Trúc Tiên không nghe nữa mà đã vén được mấy vạt áo dài của Mỵ Nương sang bên… Đằng kia, Sơn Tinh cố ngóng cổ nhìn… mu Ɩồŋ cô Công Chúa 16 tuổi từ từ hiện ra.
Dung nhan của nàng nổi tiếng nghiêng nước nghiêng thành, nhưng mu Ɩồŋ của nàng còn đẹp hơn gấp bội!
Làn da Ɩồŋ trắng mịn, tô điểm bởi một chùm lông đen mỏng như tơ… Trúc Tiên lấy hai ngón tay vạch khe Ɩồŋ ra làm từ xa đôi mắt của Sơn Tinh như muốn nổ tung ra vì kích thích.
Mỵ Nương kêu mấy tiếng đầy ngượng ngùng nhưng Trúc Tiên không chần chừ nửa, nàng áp miệng vào khe Ɩồŋ nõn nà làm Mỵ Nương giật bắn người lên, ba người cung nữ kia phải dùng hết sức để kìm giữ nàng lại.
Trúc Tiên bắt đầu nút Ɩồŋ Mỵ Nương… Mỵ Nương cố vùng vẫy yếu ớt một vài lần nửa rồi nằm im trên tấm thảm cỏ êm để cho 4 nữ tỳ tận tụy cung phụng mình: Một đứa thì nút lưỡi, 2 đứa kia thì bú vú còn đứa thứ tư thì nút Ɩồŋ.
Nàng chỉ nằm im được vài phút thì cơ thể nàng chịu đựng không được trước sức công phá của 4 cái lưỡi thiện nghệ, nàng rướn người lên, run rẩy như ngọn cỏ trước gió… rồi kêu lên một tiếng rên dài trong khi âm khí của người con gái trẻ tuổi ứa ra liên miên.
Trúc Tiên mừng rỡ liếm nuốt chất khí quý báu…
Sơn Tinh chịu không được, hiện nguyên hình ra làm 5 cô gái giật mình sợ hãi ngồi chồm dậy. Công chúa Mỵ Nương không kịp che lại phần thân thể còn lõa lồ, nàng tức giận hỏi:
– Ngươi là ai sao dám vào cung cấm, ta kêu cận vệ chém đầu ngươi ngay.
Sơn Tinh nheo mắt nhìn mu Ɩồŋ mà Mỵ Nương chưa kịp che làm nàng đỏ bừng mặt, kéo vạt áo lại.
– Tôi là Sơn Tinh, được may mắn đến cầu hôn nàng.
Mỵ Nương ngắm nhìn chàng trai hùng dũng, tự nhiên nàng thấy lòng mình lâng lâng:
– Thì ra là… chàng… tại sao chàng lại dám vào đây?
– Tôi chỉ muốn được nhìn trộm nhan sắc của nàng nên hóa làm hòn non bộ trong vườn này. May mắn cho tôi là nhờ vậy tôi mới được nhìn dung nhan tuyệt thế của nàng và được chứng kiến trò chơi thật dễ thương của nàng với đám cung nữ…
Dù sao Mỵ Nương cũng chỉ là một cô gái mới dậy thì, nên khi nghe một chàng trai tán dương mình thì nàng mừng rỡ trong lòng đem ra có thiện cảm ngay với Sơn Tinh. Chàng kéo nàng ngồi xuống rồi hai người bắt đầu nói chuyện với nhau, bốn cung nữ cầm quạt hầu hạ. Qua một lúc đôi trai tài gái sắc đả mến nhau, Sơn Tinh mới nói:
– Ta thật sự muốn được vua chấm cho làm Phò mã nhưng không biết ý kiến của vua ra sao?
Mỵ Nương vỗ tay cười:
– Nếu chàng thật sự muốn làm Phò mã thì thiếp sẻ cho chàng biết trước điều kiện của vua.
Rồi nàng nói cho Sơn Tinh biết là người nào đem đến trước voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao thì sẽ được vua kén làm Phò mã. Sơn Tinh mừng lắm vì nếu biết trước địch thủ thì thế nào chàng cũng dễ thắng hơn, nhưng chàng lại ngần ngừ nói với Mỵ Nương:
– Biết là vậy, nhưng có chắc là nàng chịu lấy ta làm chồng không?
Mỵ Nương đỏ mặt mắc cỡ cúi đầu xuống, không biết trả lời ra sao. Sơn Tinh nói:
– Thôi thì ta có cách làm nàng phải lấy ta làm chồng…
Nói xong chàng đẩy Mỵ Nương nằm xuống rồi nhanh tay kéo xiêm áo nàng lên để lộ ra mu Ɩồŋ với chùm lông đen nhánh. Mỵ Nương ngây thơ hỏi:
– Chàng định làm gì vậy?
– Nàng đừng lo, ta không có ý dám xâm phạm tiết trinh nàng đâu, ta sẵn sàng chờ đến ngày động phòng hoa chúc, nhưng theo tục lệ thì người con gái nào để cho một chàng trai đặt con cu lên mu Ɩồŋ của mình thì phải lấy chàng trai đó làm chồng. Vì vậy ta muốn làm như vậy để nàng không đổi ý.
Nói xong Sơn Tinh móc con cu đang nứng của mình ra. Năm cô gái cùng nhau ồ lên một tiếng vì chưa ai có dịp được nhìn thật sự một con cu đàn ông. Sơn Tinh nhẹ nhàng leo lên người của Mỵ Nương rồi đặt con cu của mình lên chùm lông Ɩồŋ của nàng. Mỵ Nương nhắm mắt lại thở phào khoan khoái. Thấy vậy, Sơn Tinh đánh bạo, cầm con cu trong tay mà chà đầu cu nhè nhẹ lên khe Ɩồŋ của Mỵ Nương làm nàng thích thú rên khẻ.
Khe Ɩồŋ của Công chúa đả đầy chất nhờn và âm khí sau cuộc chơi hồi nãy nên Sơn Tinh dễ dàng lấy chất nhờn đó thoa lên đầu cu. Xong chàng cầm cu trong tay mà bắt đầu chà đầu cu của mình lên hột le đỏ ửng của nàng. Mấy cung nữ chụm đầu lại để nhìn cho rõ trò chơi mới lạ đối với họ. Chàng chà càng lúc càng nhanh làm Mỵ Nương kêu hổn hển:
– Ồ… ôi cha… chàng ơi… thiếp sướng lắm…
Làm sao nàng chống cự lâu được khi được một con cu xụt Ɩồŋ mình một cách thiện nghệ như vậy? Nên chỉ cần một lúc là khí của nàng đã ưá ra triền miên trong khi Mỵ Nương vì còn mắc cỡ trước mặt chàng trai nên không dám rên la mà chỉ cắn răng mím môi xuất khí trong tiếng ú ớ vô nghĩa… Bốn nàng thị tỳ cũng điếng người vì được chứng kiến cách làm tình lạ lùng của một chàng trai, khe Ɩồŋ của họ đều ướt đẫm.
Sơn Tinh hứng tình quá chịu đựng không được nên kéo đứa cung nữ nhỏ tuổi nhất lại biểu nó tháo hết quần áo ra.
Thủy Tiên sợ hãi nhưng cũng phải đành ngoan ngoãn nghe theo, nó mắc cỡ đỏ bừng mặt vì tuy đã có những cuộc chơi thật phóng khoáng nhưng chưa bao giờ nó đứng trần truồng như vầy trước mấy chị em… Nó ngại ngùng lấy tay che hạ bộ.
Sơn Tinh cả cười đẩy tay của nó ra để lộ ra một mu Ɩồŋ của đứa con gái mới lớn, không kém gì mu Ɩồŋ của Công chúa, tuy ít lông hơn nhiều.
Sơn Tinh lấy hai ngón tay vạch khe Ɩồŋ ra xem rồi dìu đứa cung nữ nằm xuống.
Chàng không ngần ngại cầm con cu cứng ngắc của mình đút vào Ɩồŋ đứa cung nữ mà đẩy mạnh, phá tan màng trinh mỏng dính, Thủy Tiên chỉ kêu một tiếng đau đớn nhưng sau đó là sự khoái lạc tràn trề, nó ngất đi ngất lại mấy lần vì sung sướng nhục dục trước khi chàng trai gầm lên một tiếng lớn trong khi dòng khí của chàng tuôn vào tận trong động sâu của người con gái.
Khí chàng ra nhiều quá, tràn ra cả bên ngoài lỗ Ɩồŋ, chảy theo khe đít xuống ướt cả đám cỏ dưới mông đít của Thủy Tiên.
Đứa nữ tỳ nằm thở hổn hển…
Nhìn mấy gương mặt đỏ hồng vì kích thích đang nhìn chàng, Sơn Tinh cả cười:
– Nếu ta lấy được Công chúa làm vợ thì các ngươi cũng sẽ theo nàng để hầu hạ. Ta hứa sẽ có dịp đụ hết các ngươi, để cho các ngươi cũng được biết mùi hạnh phúc như con bé gái này. Hãy chờ ta. Nhưng bây giờ các ngươi hãy lần lượt đến bên ta để ta đặt cu lên mu Ɩồŋ các ngươi để các ngươi không quên lời hứa ngày hôm nay của ta.
Hôm sau, nhờ được Mỵ Nương báo tin trước nên Sơn Tinh đã huy động quân binh của mình mà kiếm ra được nhanh chóng mấy món bảo vật mà vua Hùng Vương ra điều kiện. Nhờ vậy mà chàng được vua phong làm Phò mã, cho rước Mị Nương về làm vợ.
Thấy mình thua cuộc, Thủy Tinh nổi giận làm phép thần thông để kéo nước lũ dâng lên tàn phá đất liền. Sơn Tinh cũng không kém, dùng phép của mình mà dời núi đắp đất để chặn đứng dòng nước. Nước dâng lên cao bao nhiêu thì núi đồi cũng vươn lên bấy nhiêu. Cuộc chiến kéo dài cả mấy tháng trời đến khi Thủy Tinh đuối sức phải rút về biển Đông.
Từ đó hàng năm Thủy Tinh vẩn kéo quân lên đánh nhau với Sơn Tinh làm ta thán dân tình của đẩy nước Đại Việt bên bờ biển Đông, nhưng năm nào Thủy Tinh cũng thua phải rút về.
— Hết —
Để lại một bình luận