Mình thì không hiểu bị dị ứng bcs hay thế nào nhưng nếu dùng mấy cái đó là cảm xúc tụt thê thảm. Có lẽ chính vì điều đó nên từ hồi trai trẻ đến giờ chẳng mấy khi giao lưu các em hàng họ. Được cái ưu điểm khuôn mặt hiền lành, ga lăng nên cũng chưa bao giờ thiếu phụ nữ. Có lần rỗi việc ngồi nhẩm lại thì cũng đã… trót dại trao thân cho hơn 4 chục em.
Miên man quá, vào chủ đề chính nhé. Không nhớ rõ lắm nhưng đâu đó vào khoảng đầu 2009 bởi mình nhớ lúc đó mới học xong ĐH và đi làm. Cuối năm cũng tầm này về Thái Bình ăn cưới thằng bạn thân. Mình thì không rượu nên đi đám cưới chỉ có một việc là ngắm gái. Nhưng nói thật là hồi đó gái quê cũng quê thật, ngồi gần 1h chả có niềm vui gì chỉ ngáp. Đến lúc chuẩn bị xách mông chào đi về thì thằng bạn mặt đỏ phừng chạy ra kéo lại bảo “Cho em vợ tao lên HN với, sáng mai nó thi” rồi chỉ tay vào cô bé đang đi trong nhà ra. Đập vào mắt là 1 em trắng nõn, mặt trái xoan hơi ửng đỏ. Thật sự lúc đó tim tôi loạn nhịp, em đẹp nhẹ nhàng nhưng cuốn hút.
Buồn ngủ lại gặp gái xinh… quãng đường HN – TB chưa bao giờ ngắn đến thế. Đưa em về nhà trọ ở Tây Sơn em quay sang hỏi thứ 7 mấy đứa em đi Đại Lải anh đi cùng em nhé (Nghe câu này thì tôi biết em xong với tôi rồi.)
Sáng thứ 7 tôi có việc nên em đi với bạn bằng xe máy trước mãi chiều tối tôi mới mò lên. Ăn uống no say thì mỗi đôi chuồn đi 1 ngả. Tôi và em lái xe lên mặt đập nhưng cái gió mùa đông thì đứng ngắm cảnh chắc chết rét. Ngồi trong xe bên nhau, em chắc cũng uống ngà ngà nên tựa vào vai tôi, cái ngượng ngùng cũng dần tan mất. Trời mùa đông, gần 9h mà xung quanh tối đen như lọ mực, gió thì lạnh nên vài đôi lúc đầu thấy thấp thoáng ngồi xa xa chắc cũng chuồn hết.
Ôm em trong vòng tay, không nói lời yêu mà trao cho em một nụ hôn ấm áp. Men rượu đượm chắc cũng giúp tôi, em cũng ôm ghì lấy tôi… nụ hôn lan trên môi rồi tràn xuống cổ, đôi bàn tay tham lam lần kéo khoá áo em. 10 năm tôi chưa bao giờ quên khoảnh khắc ấy. Bầu ngực tuyệt mỹ, trắng ngần, hai đầu ti nhỏ ửng đỏ. Cái dục vọng của tuổi 24 như 1 con mãnh thú tôi như xé tan quần áo em dưới bàn tay cuồng loạn. Cái khoảng không hàng ghế sau của chiếc Nissan Cedric dù chật chội cũng đủ cho tôi chiếm lấy em…
Yêu nhau nửa năm rồi chia tay. Em cũng chỉ là một trong số rất nhiều người phụ nữ đi qua cuộc đời tôi nhưng ở em có điều gì đó luôn ẩn sau trong trí nhớ tôi dù đã quá lâu không gặp lại.
— Hết —
Để lại một bình luận