Phúc là một sinh viên Nông Lâm năm thứ 2. Mùa hè năm đó, chàng đi theo một nhóm Thanh Niên Tình Nguyện lên làm việc tại một buôn người dân tộc thiểu số gần Pleiku. Mục tiêu của nhóm là sinh hoạt cộng đồng với dân bản xứ cùng thời đem lại cho họ một số kiến thức y tế đơn giản về xử lý nước, vệ sinh công cộng…
Cả nhóm được mời ở nhà của dân trong buôn. Vì đến trễ trong buổi họp đầu tiên nên Phúc phải chịu thiệt thòi: Căn nhà của gia đình tiếp đón chàng lại ở tuốt ngoài buôn, sát mé rừng.
Nói là gia đình chứ thật ra chỉ có hai người: Bà già và đứa cháu gái. Ðược người trưởng buôn dắt đến giới thiệu, Phúc rất vui vì thấy được tiếp đón rất ân cần. Bà già đã trên 60 tuổi nhưng còn phương phi tráng kiện, tóc trắng, còn đứa bé gái thì đó là sự ngạc nhiên đối với Phúc, cô bé đâu chừng 13 tuổi, nước da hơi ngăm đen nhưng thật là xinh xắn. Ðôi mắt nó thật ngây thơ trong trắng làm Phúc phải trầm trồ.
Tối đến hai bà cháu đãi Phúc một bữa cơm tuy đơn sơ nhưng thật là mặn mà. Trong câu chuyện, chàng được biết là người con trai của bà già, cũng là cha đứa bé gái bị tai nạn trong rừng mà tử vong cách đây đã lâu, sau đó người vợ đau buồn ốm nặng rồi chết, để lại hai bà cháu lủi thủi sống qua ngày. Bà thì đã già, yếu sức, còn đứa bé gái thì còn nhỏ chưa đủ sức đề tảo tần. Do đó cuộc sống rất khó khăn. Phúc rất cảm động được hai bà cháu săn sóc như người thân. Vì mồ côi từ nhỏ nên chưa bao giờ chàng được hưởng một không khí ấm cúng như hôm đó.
Phúc thương tình đưa cho bà một số tiền trước gọi là tiền chi phí ăn ở cho cả tuần công tác. Bà già mừng rỡ cảm ơn rối rít.
Trong bữa cơm, Phúc lâu lâu lại liếc nhìn đứa bé gái. Chàng tự nhủ:
– Con nhỏ dễ thương thiệt. Phải chi nó lớn hơn vài tuổi thì mình cũng dám nhào vô tán nó!
Con bé ngây thơ không biết mình bị chàng trai dòm ngó nên cứ thủng thẳng mà ăn cơm.
Hôm sau Phúc dậy sớm ra sau nhà tập thể dục xong chàng vào bếp thì thấy con bé gái đang đun nước. Chàng lân la đến gần nó mà cười:
– Nè, bé gái, em đang làm gì vậy?
Con nhỏ cười:
– Cháu đang nấu nước để làm bữa ăn sáng cho chú và bà nội.
– Ủa, bà nội đâu rồi?
– Dạ bà hay ngủ trễ đến 8 giờ mới dậy.
Càng nhìn con bé, Phúc càng thấy lòng rung động, nó dễ thương thiệt. Chàng giả bộ đến cạnh nó nhìn vào nồi cháo rồi chàng nắm tay nó đang cầm một muổng, chàng mút một muổng cháo lên để nhấm nhát. Con Bé cười vui để chàng nắm tay nó. Nó hỏi:
– Ngon không chú?
Phúc gật đầu. Chàng lợi dụng cơ hội để bóp nhẹ tay nó. Bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại. Chàng suy nghĩ:
– Chà, con bé còn nhỏ quá, mình không nên lợi dụng sự non trẻ của nó. Nó chỉ mới 13 tuổi mà!
Nhưng chàng vẫn nói một câu tán tỉnh:
– Bé gái đẹp và xinh ghê đó.
Con bé sung sướng nhìn Phúc mà cười một cách ngây thơ. Phúc chột dạ:
– Nó còn con nít quá đi. Mình nên tránh xa thì tốt hơn.
Tuy nói vậy nhưng Phúc đã thấy lòng mình ngây ngất vì ngửi thấy mùi thơm da thịt từ con bé. Chàng nhìn thấy ngực áo của con bé đã nhú lên tí xíu. Phúc động lòng, chàng tự nhủ:
– Mình chưa từng biết vú con gái mới lớn ra sao, sẵn dịp rờ một lần cho biết. Với lại mình đâu có làm hại gì nó đâu! Chỉ sờ một tí thôi.
Chàng đứng ra sau lưng con bé rồi nhẹ nhàng thò tay dưới làn áo bà ba trắng của nó, đặt tay lên da bụng trần của nó. Chàng ngừng lại, không dám tiến xa hơn. Chàng nuốt nước miếng, chờ đợi phản ứng của đứa con gái. Con nhỏ vẫn tiếp tục khuấy đều cái nồi cháo, như không có gì xảy ra.
Phúc nói nhỏ:
– Ðể chú xem khám da của bé có được tốt không nghe?
Con bé gật đầu, tin tưởng…
Phúc luồn tay lên ngực nó… con nhỏ chỉ mới mọc vú, hai gò vú nó còn nhỏ xíu, chỉ mới nhú ra. Phúc thích quá, chưa bao giờ chàng được sờ một cặp vú nhỏ nhắn như vầy, chàng thận trọng xoa bóp, sợ con bé bị nhột mà đẩy tay mình ra. Nhưng con bé vẫn đứng im, nó cũng thấy thích thích khi được chàng trai này vuốt ve mình, nó thắc mắc tại sao anh chàng cứ xoa ngực nó chứ không khám toàn diện da dẻ của nó! Mà lại cứ tập trung vào đầu núm vú của nó mới lạ lùng!
Tình huống làm Phúc bắt đầu nứng cặċ… Chàng ấn con cặċ cương cứng vào mông đít con nhỏ.
Chàng lần tay xuống bụng con bé… Cùng lúc, lý trí của chàng nổi dậy:
– Không được… mình làm vầy bậy quá!
Thu hết can đảm, chàng rút tay ra, cười hì hì:
– Da của bé tốt lắm, không có vấn đề gì hết.
Chàng hôn một cái chụt vào gò má của nó làm con bé cười sung sướng. Từ lâu, có ai thèm săn sóc cho nó như vầy đâu, ngay cả bà nội, tuy thương yêu nó nhưng cũng chả bao giờ có được một cử chỉ đằm thắm với nó. Tự nhiên con bé mong ước phải chi chàng trai này ở suốt cả đời trong nhà thì chắc nó sướng lắm. Nghỉ sao, nói vậy:
– Chú ơi, chú ở lại với cháu hoài hoài nghe chú!
Phúc cười, hôn thêm một cái nửa vào má nó.
Tối hôm thứ nhì, cả nhóm được mời uống rượu cần, một loại rượu cực kỳ mạnh của dân tộc thượng du, Phúc chếnh choáng, khó khăn lắm mới mò được về nhà bà lão và con bé. Chàng chui đại vào giường mà ngủ thẳng cẳng…
Giữa đêm, Phúc giật mình thức dậy. Chàng phải mất vài giây mới nhận ra là mình không nằm trong giường mình… chàng quây sang bên thì kinh hải thấy bà già đang ngủ kế bên. Phúc giật thót tim, hoang mang lo lắng, tự trách mình hồ đồ vì say sỉn, không ngó trước ngó sau, đến nổi chui vào giường bà già… đến nước này không biết hậu quả sẽ ra sao? Bà già mà la làng lên thì chắc có chui xuống đất mà trốn cũng không xong! Chàng tự nghỉ:
– Mà cũng lạ! Mình say chứ bà già đâu có say, mình chui vào giường bả thì bả cũng biết chứ, lúc đó sao bả không la?
Nghỉ vậy, Phúc bớt lo… chàng nhìn bà già. Bà tuy đã trên 60 nhưng vẫn còn hồng hào, phong độ. Gương mặt bà thật an lành. Phúc an tâm. Chàng tự nhiên thấy thật bình lặng… mồ côi từ thuở nhỏ, phải sống với gia đình người chú rất lãnh đạm, Phúc thiếu tình thương gia đình, bây giờ được nằm kế bên bà lão này, Phúc thấy có cái gì ấm cúng là lạ… chàng nhè nhẹ nắm xuống lại, không có ý định chạy trốn về phòng mình nửa.
– Bà già đã biết mình nằm trong giường bà và không phản ứng thì mình cứ ngủ tiếp, có gì đâu!
Chàng kéo chăn đấp rồi thích thú rút vào gần bà lão mà nhắm mắt ngủ tiếp.
Trời đã bắt đầu sáng tỏ khi Phúc thức dậy. Chàng nhận ra là mình đang nằm ngủ mà ôm bà già trong tay. Ðả vậy bàn tay phải lại luồn dưới áo bà mà đặt lên vú bà lão. Phúc ngượng quá, định rút tay ra nhưng không hiểu sao, chàng lại để yên. Vú bà lão vẫn còn vun đầy tuy đã có phần nhão, không cứng như gái trẻ. Cảm giác thật là lạ. Phúc nằm yên, đầu óc miên man… chàng đã quen vài người con gái rồi và cũng đã được xoa bóp vú của họ nhưng họ đều là gái ăn chơi trong quán karaoke hay ổ điếm.
Với bọn họ thì cứ trả tiền thì làm gì cũng được, nhưng phải làm cho nhanh vì thời giờ là tiền bạc mà! Còn bây giờ chàng được nằm thoải mái trong chiếc giường ấm cúng. Trong một không khí thật êm ấm mà chưa bao giờ chàng được biết. Phúc thở phào sung sướng. Không suy nghĩ gì hơn, Phúc đưa tay xoa bóp nhẹ nhàng vú của bà lão, núm vú bà cương lên nhè nhẹ.
Thật ra thì bà lão đã tỉnh giấc từ lâu rồi… Hồi tối khi chàng trai loạng choạng về nhà mà lộn phòng leo lên giường bà thì bà mỉm cười định bỏ qua phòng chàng ta mà ngủ tiếp nhưng không hiểu sao, bà thay đổi ý kiến và để chàng ta nằm kế bên. Nhưng bà trằn trọc không ngủ được. Có lẽ vì đã lâu lắm rồi, bà quen ngủ một mình, chồng bà đã chết hơn 20 năm nay rồi còn gì!
Ðả vậy mùi đàn ông của chàng trai nằm kế bên cứ xông lên mũi bà làm bà say say và khám phá ra là bà vẫn thích mùi này. Nghĩ đến đó bà tự trách mình sao lại có ý nghỉ quàng xiên như vậy, chàng trai tuổi đáng làm cháu nội, cháu ngoại mình, tại sao mình lại ngửi mùi của nó làm gì? Tuy nghỉ vậy nhưng mùi đàn ông cứ len lỏi vào mũi bà, bà không cầm lòng được, rón rén quây sang đưa mũi đến gần cổ chàng trai mà nhắm mắt hít vào vài hơi dài… Ôi thật là hạnh phúc quá. Bà lão tự nhủ:
– Mình đâu có làm gì bậy đâu, chỉ lợi dụng tình huống để hưởng vài giây phút hạnh phúc đơn sơ mà thôi. Với lại tình huống này ngàn năm mới có!
Bà vừa nằm lại thì thấy chàng trai bật ngồi dậy. Bà thấy chàng do dự một lúc, bỏ một chân ra, định đứng dậy…
– May quá, chứ nếu chàng ta tỉnh giấc vài ba phút trước và thấy mình đang hửi mùi của chàng ta thì đâu còn mặt mũi gì mà nhìn chàng ta nửa.
Bà vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ khi thấy chàng trai do dự một lúc rồi lại nằm xuống ngủ tiếp, đã vậy chàng ta lại còn nhích người ép sát vào bà. Bà sung sướng nhắm mắt ngũ. Giấc ngủ bà lão chập chờn, đầy mộng mị…
Trời còn tối khi bà thức giấc vì chàng trai trong cơn ngủ mê đã quàng một tay qua bụng bà. Bà lão hoang mang không biết có nên đẩy cánh tay qua bên hay không? Một đằng thì cảm giác được ôm như vậy thật là thích thú, bà đã quên mất cảm giác đó rồi và không ngờ là nó lại có cơ hội bùng dậy trong cơ thể bà. Bà cố chống chọi với lý trí một lúc nhưng rồi sau cùng bà cũng đưa tay nhè nhẹ nắm tay chàng trai mà luồn vào áo để đặt nó lên bụng trần của bà…
Ôi thật là tuyệt vời… cảm giác mạnh quá làm bà lão xây xẩm mặt mày. May là bà nằm trong giường chứ nếu không chắc bà té quỵ xuống. Da bà nổi ốc, nổi gai cùng mình, y như là đứa con gái mới lớn được người tình nắm tay lần đầu tiên!
Chàng trai ú ớ vài tiếng làm bà lão lo lắng, nằm im không dám nhúc nhích…
Chàng trai giao động một lúc rồi nằm im lại. Bà lão thở phào an tâm.
Bà lại càng thích thú hơn khi thấy bàn tay tự động mò mẫm đưa lên tìm vú của bà. Bà lão thiếu điều muốn nghẹn thở. Ðiều bà không dám mơ ước lại đang hình thành một cách thật đột ngột! Bà luống cuống: Đã mấy chục năm rồi, có bao giờ bà được bóp vú đâu, đến độ bà quên luôn là mình có vú như bao người đàn bà khác.
Bà lại trân người ra không dám thở mạnh khi bà cảm nhận là người con trai vừa tỉnh giấc! Bà cảm thấy rõ ràng là chàng trai định rút tay về, bà thất vọng nhưng nghỉ đó cũng là điều đúng đó thôi: Chàng ta sờ vú mình trong cơn ngủ mê chứ bây giờ đã thức dậy thì chàng ta rút tay về là phải đạo mà thôi, bà nghĩ mình cũng cứ giả bộ ngủ mê để anh ta đừng mắc cỡ.
Nhưng một điều lạ lùng là chàng trai sau vài giây do dự, lại tiếp tục để tay trên vú bà. Ðả vậy hình như anh ta còn xoa bóp nhè nhẹ. Bà lão mừng đến hoa mắt, bà nghe núm vú mình từ từ cương lên dưới bàn tay người con trai. Bà lảo lịm người sung sướng, bà không dám động đậy để cho chàng trai yên tâm bóp vú bà. Trời ơi, sao mà sướng quá như vậy? Đến từng này tuổi mà còn được một người đàn ông bóp vú mình, bà lão mừng quá, nhắm nghiền mắt lại…
Bà còn ngượng ngùng thêm khi cảm nhận hạ bộ chàng trai ép nhè nhẹ vào mông đít mình, và… ôi thần thánh ơi, chàng trai lại đang nứng cặċ! Con cặċ cứng đang áp vào mông đít bà! Bà mừng rỡ, lại càng không dám động đậy.
Phần Phúc thì chàng cũng hơi ngượng ngùng khi lợi dụng bà lão đang ngủ mà bóp vú bà, chàng lại càng ngượng hơn khi thấy mình bắt đầu nứng cặċ. May là bà lão ngủ mê! Chàng ấn con cặċ vào đít bà… sướng thật! Chàng tự nghỉ:
– Dù sao cũng là đàn bà! Tuy đã trên 60 nhưng xem bà vẫn còn phong độ, vả lại bà đối xử với mình thật là tốt, xem mình như người nhà. Mình lẻ loi gặp được gia đình này là hên cho mình lắm. Có điều bóp vú bà như vầy, khi bà tỉnh dậy biết được thì không biết bà có giận dữ mà xua đuổi mình không?
Chàng nhào nặn vú bà lão một lúc thì núm vú đã cứng ngắc. Phúc kín đáo vén áo lên nhìn, vú bà già tuy đà hơi nhăn nhúm nhưng vẫn còn vun tròn, đầu núm vú màu nâu xẩm… Phúc chịu không nồi hé miệng ngậm một núm vú vào miệng. Chàng mừng lắm nhưng không dám bú sợ bà già thức giấc, chàng chỉ ngậm núm vú trong miệng mà thôi. Chàng thấy bà già hơi rúng động nhưng bà vẫn tiếp tục ngũ.
Phúc có biết đâu là bà lão phải cố hết sức trân mình chịu trận để giả bộ ngũ!!! Bà biết chỉ như vậy thì chàng trai mới dám tiếp tục nâng niu bà. Cơ hội ngàn vàng cho bà, làm sao bà dám vọng động để phá vỡ nó cho được. Ðược bú vú bởi một người đàn ông là một điều khó tưởng tượng được ở lứa tuổi già nua của bà! Không những vậy người đàn ông đó lại là một chàng trai vạm vỡ đẹp trai thì thật là có nằm mơ bà cũng không thấy được. Vậy mà ngay giờ phút này, sự thật đang diễn ra đó, bà không nằm mơ chút nào: Vú bà đang được chàng trai trẻ ngậm trong miệng ấm áp của chàng.
Bà lão muốn rên lên, muốn đưa tay ra vuốt tóc chàng con trai, nhưng bà không dám, sợ chàng trai hoảng sợ bỏ chạy. Bà đành cắn răng khép chặt đùi mà chịu trận, bà nghe Ɩồŋ mình ngứa ngáy khó chịu, một cảm giác mà cả chục năm nay bà đã quên hẳn…
Để lại một bình luận