Các cụ có câu: ‘Trai thèm Ɩồŋ lạ, Gái nhớ buồi xưa’ thật là chẳng sai bao giờ. Phận đàn ông chúng sinh ra là để làm hài lòng phụ nữ, nên cuối cùng cũng phải cố hết khả năng để làm cho chị em được thoải mái.
Quay trở lại với câu chuyện, thì phải thú thật là cũng rất tình cờ, mình và người yêu cũ quen nhau từ khi em học năm 1, vẫn là một cô bé chưa có kinh nghiệm gì (mình cũng ngây thơ, và cho đến giờ vẫn vậy). Cũng như bao cặp đôi bình thường khác, sau một quãng thời gian yêu nhau thì mình cũng trải qua những “đêm đầy mưa gió, bão táp” (Thực ra em lúc đó mới chỉ được BJ và đúng 1 lần quan hệ lấy đi lần đầu của em, em giữ cực kỳ). Cuối cùng, em chia tay tôi với lý do là nhu cầu mình quá cao, và em không thích. Bẵng đi một thời gian, mình có người yêu mới, thỉnh thoảng em có nhắn tin, có gọi điện với những câu chữ mang vẻ tiếc nuối, rằng ngày xưa em trẻ con quá, suy nghĩ chưa chín chắn.
Mình cũng đoán là em đã thay đổi suy nghĩ về chuyện ấy, nhưng cũng chưa bao giờ có suy nghĩ quay lại địŧ em, vì mình cũng khá quan ngại chuyện người yêu cũ này, nếu cả 2 cùng tự nguyện về vấn đề sinh lý thì không sao, nhưng mà chẳng may có phát sinh tình cảm thì sẽ rất ảnh hưởng đến cuộc sống (anh em có công nhận không?).
Nhưng mà cuộc sống cũng thật là éo le, ông trời không cho không ai cái gì. Ông trời sinh ra mình là thằng đàn ông, ban cho mình cái dương vật đẹp đẽ, mạnh khỏe, bao nhiêu chị em ngoài kia thèm khát, thế nên cái trách nhiệm như đã được gắn sẵn vào người mình ập đến như một lẽ tất yếu của tự nhiên. Buổi tối định mệnh, em đưa gái đi chơi (em này quen qua zalo). Công nghệ càng phát triển, xã hội thì trầm trồ, nhưng lại làm ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng đến đời sống của anh em đàn ông.
Trên mạng xã hội thì đẹp lung linh, đẹp không tì vết, gặp bên ngoài thì chẳng lẽ lại bảo anh đau bụng cho anh về nhà đi ỉa rồi chạy. Nhưng thôi vẫn phải đưa em nó đi lượn 1 vòng, rồi trả em về nơi sản xuất. Đúng cái lúc thất vọng ấy thì em lại gọi điện, em nói tối nay sao buồn quá, anh ở đâu đấy anh, cuộc sống thật là trớ trêu, con đường mình đang đi lại gần nhà em, thôi thì ông trời đã sắp xếp thì mình chỉ còn cách làm theo thôi…
Đón em tại một con ngõ nhỏ tại Hà Nội, đợi em muỗi đốt sưng cmn người. Nhưng thôi thà sưng người một lúc nhưng được sưng buồi cả đêm thì cũng chấp nhận được. Gặp lại, em vẫn vậy, dáng người nhỏ nhắn, nụ cười không được vui tươi như lúc em còn được ở bên cạnh tôi, ngày ấy vô tư lự, bao nhiêu kỷ niệm vui vẻ…
Chở em đi một vòng, tìm một chỗ để dừng chân nghỉ ngơi, thế đéo nào đang lấy phòng thì gặp một ông nào đang giằng co với một em (dáng đầm, vú to, hơi lùn). Ông kia thì cứ khăng khăng một câu: “Anh say quá, Anh lên nôn một cái rồi về thôi”. Còn em kia thì cứ: “Anh điên mất rồi”.
Giằng co mãi thì cuối cùng em kia cũng bị đẩy lên phòng. Mà thế quái nào nôn kiểu gì mà sáng hôm sau mình trả phòng để đi làm vẫn không thấy đôi ấy về.
Thôi không lan man nữa, lấy phòng xong, tôi và em lên phòng nằm tâm sự, em kể chuyện em đi làm thêm, học tập, em có dự định đi nước ngoài như thế nào, em có người yêu mới rồi chia tay ra sao… Rồi không khí tự nhiên trầm xuống, tôi hôn em, em ôm tôi ngại ngùng (vì em vẫn thật sự muốn tôi quay lại bên em chứ em không phải là hoàn toàn do nhu cầu sinh lý). Tôi luồn tay vào trong áo, thì quả bòng non ngày nào vẫn còn đấy, vươn ra như thách thức đôi tay của tôi.
Tôi luồn tay vào quần, thì cái lỗ cua đã đầy nước tự thuở nào. Rồi em không chịu được, trườn xuống BJ cho tôi. Cái cảm giác ngày xưa lại ùa về. Thật sự em BJ không điêu luyện, không thành thục, nhưng có đá bi, liếm cột, em chỉ biết làm như em đang được mút một cây kem chanh ngoài bờ hồ, chăm chỉ và đầy tâm huyết, nhưng chính cái sự ngây thơ ấy của em lại làm tôi kích thích tột độ, tôi xuất ngay vào trong miệng em mà em không kịp phản ứng.
Em chạy vội vào WC và quay ra trách tôi sao anh nhanh thế. Sau đó thì cũng bù em lại một shot và ôm nhau ngủ như ngày nào. Sáng dậy sớm vì ngủ không quen giường, tôi và em lại điên cuồng lao vào nhau như thể đây là lần cuối cùng (có lẽ đúng là thế thật, vì về em nhắn tin cho tôi với ý muốn quay lại, và bắt tôi phải lựa chọn, nhưng bây giờ tôi còn nhiều thứ phải để tâm hơn trong công việc, hơn nữa tôi lại đang có người yêu). Thật sự từ lúc sinh ra, tôi chưa gặp được ai có vòng 1 đẹp như em. Em không cao, dáng người nhỏ tựa dáng dây, nhưng v1 em lại căng tròn, tràn trề sức sống, v2 tất nhiên là không chút mỡ thừa, còn v3 không quá to, nhưng lại cực kỳ săn chắc, vì em là một cô gái nông thôn, chăm chỉ làm việc nhà giúp đỡ cha mẹ.
— Hết —
Để lại một bình luận