Phần 1
“Cứng ngắc vầy khó đeo vô lắm An à, dễ bị cấn lắm!” Vợ của Lâm, Mai Lan cười khúc khích nói. “Em muốn chị sục cho nó ra để nó xìu xuống không? Thứ này nứng lắm rồi đây!” Nàng ra vẻ tấm tắc nhưng lại đắn đo suy nghĩ một chốc. “Tuy hơi mất thời gian, nhưng giờ vẫn còn sớm, không sao.”
“Dạ sao cũng được chị Lan!” Lý An, hôn thê của Quốc Anh, cười tít mắt đáp.
“Dùng nước đá cũng được, nhanh hơn nhiều.” Mai Lan nói tiếp.
“Ồ! Hay vậy sao chị?” Lý An ngạc nhiên hỏi. Thanh Trúc đang loay hoay phía sau Lý An để thắt dây cho cái đầm cưới, nàng cũng tỏ vẻ rất quan tâm.
“Chứ sao!” Mai Lan dùng cạnh bên của ngón tay gõ gõ vào dương vật của Quốc Anh. Nàng vừa nhìn chàng vừa đắc chí cười mỉm. “Ngâm vô chút thôi là máu nó tản hết, xìu nhanh lắm cưng à.”
Dương vật của Quốc Anh lắc lư qua lại nhẹ nhàng theo từng nhịp gõ. Chàng thẹn thùng đỏ hết cả hai tai, đồng thời cũng hết sức hoang mang với sự việc hiện hữu trước mắt, mọi thứ ồ ạt diễn ra quá nhanh, cứ như trong mơ. Tuy nhiên, chàng biết rõ ràng: Đây đang là hiện thực.
“Suốt cả tuần lận, cũng tội nghiệp ảnh…” Lý An ngẫm nghĩ, ngập ngừng một lúc. “Dùng cả hai cách được không chị? Cho ảnh ra xong rồi dùng đá kiểu gì đó như chị nói, em tò mò vụ đó quá!”
“Em cũng muốn xem,” Thanh Trúc nghiêng người, lúc lắc đầu qua một bên để nhìn, hí hửng nói. “Chị An quay qua bên này chút, để em coi với!”
“Ok thôi!” Mai Lan đáp. “Mike, would you call the waitress to bring me a bow of ice, please.” Nàng quay về hướng người đàn ông đang đứng sát bên Lý An.
“Okay! Và xin cô cứ nói tiếng Việt.” Mike lịch sự gật nhẹ đầu và cười tươi đáp lời Mai Lan, mái tóc vàng bồng bềnh của anh khẽ lay theo. “Anh đi tí nhé,” anh khẽ cúi xuống âu yếm hôn lên tóc Lý An rồi dợm bước ra khỏi phòng.
“Ôi sao mà… Cảm ơn anh!” Mai Lan quay sang hướng Mike đang rời đi, cười tít mắt nói với theo. “Người đâu mà lịch thiệp. Em đúng là biết lựa người quá nha An!!!” Nàng hứng thú quay sang nói với Lý An.
Lý An cũng cười đáp lại, nhưng trông nàng thoáng có chút ngượng ngùng.
“Rồi, giờ thì con cu này chết với chị. Chị cho cưng sướng lần cuối nghen!” Nàng nhếch mép nở nụ cười nham hiểm nhìn Quốc Anh với vẻ khoái trá, vừa nói nàng vừa bắt đầu nhẹ nhàng sục dương vật của chàng.
Có một cái vòng màu bạc bằng kim loại ôm trọn bìu và dương vật của Quốc Anh, bên trên có 2 rãnh nhỏ nằm cách nhau một khoảng ngắn. Chàng thở nhẹ, khẽ rên lên.
“Hôm nay cưng sướng nhất luôn nghen! Tí nữa làm lễ xong là An nó sẽ được phục vụ suốt nguyên tuần luôn,” Mai Lan cười khúc khích, có ý trêu đùa. Nàng dí đầu ngón cái xoa quanh cái đầu khấc, tay kia vẫn sục nhẹ dương vật của Quốc Anh. “Vợ em biết chọn lắm! Đàn ông gì vừa lịch thiệp nè, vừa biết chiều chuộng phụ nữ nè, nghe nói cũng dai sức nữa chứ! Gái nào gặp cũng mê hết, đúng hông cưng!” Nàng vừa nói vừa sục nhanh hơn mỗi khi ngắt nhịp.
Tâm trí Quốc Anh mờ mịt như muốn nổ tung theo những câu nói của Mai Lan. Mỗi câu nàng thốt ra khiến chàng cảm thấy kích thích cực độ. Chàng thở dốc, ngửa hẳn đầu ra tựa vào sofa.
“Cưng thích lắm đúng hông. Nghĩ tới cảnh An nó được phục vụ tận lực là cưng thấy sướng lắm đúng hông? Có hông? Sướng hông???” Mai Lan vừa nói lại vừa tăng tốc sục nhanh hơn.
Quốc Anh gật gật đầu, cố gắng ngăn âm thanh gần như rú lên trong cổ họng.
Có tiếng gõ cửa, là Mike. Anh chờ cô hầu phòng mở cửa rồi bước vào, gật đầu cảm ơn, trên tay cầm theo một cái tô. “Của cô đây thưa quý cô!” Anh vừa nói vừa đặt cái tô trên bàn, bên cạnh cái khăn được gấp gọn vuông vức để sẵn rồi quay lại chỗ Lý An với vẻ bình thản, có vẻ như anh không mấy bận tâm hay ngạc nhiên gì với chuyện đang diễn ra trước mắt. Lý An nâng nhẹ tay lên, anh liền ân cần nhẹ nhàng nắm lấy.
“Thanks, Mike.” Mai Lan gật đầu đáp. “Cưng sướng lắm mà, thích lắm mà! Đúng hông!?” Nàng sục liên hồi. Quốc Anh ưỡn cong người lên theo, cơ thể chàng như đóng băng vì khoái cảm liên tục dâng trào như thác lũ kéo đến, hai tay chàng dang rộng ra bấu chặt vào hai bên sofa. Mai Lan cũng chồm người theo.
Mai Lan vừa khởi sự sục nhanh thêm mấy cái nữa thì Quốc Anh rú lên, cơ thể chàng căng cứng trong vài giây rồi bắt đầu giật mạnh, xuất tinh ào ạt. Mai Lan vẫn sục liên hồi không ngừng nghỉ: “Cưng sướng quá mà, đã quá mà, vợ yêu được đụ tơi bời luôn mà, ha! Ha!!”
Quốc Anh thở dốc, giật giật liên hồi theo từng nhịp tay của Mai Lan. Tinh dịch dính đầy trên ngực và bụng chàng, dính cả trên tay Mai Lan. Chàng liên tục gật gật đầu ra hiệu đồng ý trước những câu nói dồn dập của Mai Lan. Rồi không thể chịu đựng nổi trước bàn tay đang hãy còn sục liên hồi của Mai Lan, chàng chộp lấy cổ tay nàng, ra hiệu cho nàng dừng lại.
“Xong,” Mai Lan cười mỉm rồi buông tay ra, quay sang lấy cái khăn lông trên bàn để lau sạch tinh dịch trên người Quốc Anh và trên tay mình, trông nàng có vẻ rất mãn nguyện. “Tới màn hai nhe,” nàng thản nhiên nói tiếp.
Mai Lan cuộn cái cái khăn cho gọn rồi đặt lên bàn, đoạn nàng với tay lấy ra một viên đá trong tô. Nàng chà viên đá quanh đầu khấc một lúc rồi giữ nó yên vị khi đặt nó trên bìu của Quốc Anh. Nàng với tay còn lại lấy thêm một viên đá nữa để chà nhẹ nhàng quanh dương vật của chàng.
“Xong!” Mai Lan đắc ý nói. Chỉ trong chưa đầy hai phút thì dương vật của Quốc Anh đã trở về trạng thái ỉu xìu vô lực. “Giờ có sục nữa thì nó cũng không lên được nổi đâu!” Nàng quay sang ba người kia, tít mắt cười bật lên thành tiếng.
“Hay thiệt ta ơi!” Thanh Trúc nói. Nàng và Lý An trố mắt tập trung nhìn trọn cả quá trình nhanh gọn vừa diễn ra.
“Nhiệt lạnh thì chim cò gì cũng gục thôi!” Mai Lan lại cười đắc ý. “Em có muốn tự tay đeo cho biết không, hay để chị làm luôn?” Nàng quay sang hỏi Lý An.
“Xong chưa Trúc ơi?” Lý An hỏi.
“Đã xong từ lúc bạn nhỏ kia vừa được chị Lan chăm sóc cho ra.” Thanh Trúc cười khúc khích nói. “Chị qua bển làm đi.”
“Thôi em ở yên đó đi.” Mai Lan nói. “Con cu này hoàn hồn chưa, có đi nổi qua đó không?”
Quốc Anh vẫn còn thở hổn hển, nhưng chàng gật đầu rồi chống tay lên bàn sofa để đứng bật dậy, đi đến trước mặt vị hôn thê.
“Cầm theo cái Ɩồŋg với khóa chứ ông ơi!” Mai Lan nhắc vội. Nàng gom nhanh vài thứ còn lại, cũng để sẵn trên bàn lên gọn trong lòng bàn tay, rướn người qua đưa cho Quốc Anh.
“Cảm ơn chị,” Quốc Anh ngượng nghịu gật đầu, lúng túng đưa tay đón lấy vật trong tay nàng. “Nè em,” chàng xòe tay ra đưa cho vợ.
Mike ý tứ thả tay ra, Lý An đưa bộ khóa và chìa trên tay chồng đưa cho anh. Mike đón lấy, giữ trong lòng bàn tay rồi tay nọ ôm mu bàn tay này và nghiêm trang đứng đợi. Còn lại cái Ɩồŋg nhỏ trên tay Quốc Anh, cũng cùng một chất liệu với cái vòng đang đeo quanh bìu và dương vật của chàng, Lý An cầm nó lên.
“Đẩy cái Ɩồŋg vô đúng khớp như chị chỉ lúc nãy đó An. Bé cu xìu rồi nên dễ làm lắm!” Mai Lan nhắc.
“Dạ chị,” Lý An trả lời. Nàng ôm trọn cái vòng và bìu của chồng trong tay rồi cầm cái Ɩồŋg chụp lấy khúc dương vật đã xìu, tra cái rãnh nhỏ trên nó vào đoạn giữa hai cái rãnh trên vòng. Cũng không khó để tra đúng khớp của nó. Nàng cẩn thận nhẹ nhàng chỉnh đúng vị trí hai trục nhỏ hai bên nữa rồi nhấn sát vào, giữ nguyên bộ yên vị tại đó. Mike cúi xuống xoè tay ra, đưa nàng bộ khóa, nàng cầm cái chìa khóa lên để tra cái ổ khóa nhỏ xíu gắn sẵn trên chìa vào hàng rãnh dài giữa hai vật đang nằm gọn gàng trong tay rồi xoay nhẹ chìa, dễ dàng rút được nó ra.
“Bộ chìa này tính sao chị Lan?” Lý An hỏi.
“Tùy em quyết định,” Mai Lan trả lời. “Chị đeo trên cổ nè, đánh dấu chủ quyền,” nàng cười lớn nói. “Hoặc là em cứ cất đâu đó thôi.” Nàng nói tiếp.
“Mike ơi, anh chuẩn bị cho em thêm 1 cái hộp nhỏ được không?” Lý An nghĩ nhanh rồi ngước mặt lên hỏi Mike. “Lớn hơn hộp nhẫn cưới một chút nha.” Nàng tiếp lời.
“Được chứ cưng, Mike luôn sẵn sàng phục vụ.” Mike gật đầu mỉm cười đáp.
“Coi ngọt ghê chưa!” Mai Lan thích thú nhìn Lý An, ghẹo nàng một câu.
Lần đầu tiên trong đời, Quốc Anh đeo khóa trinh tiết. Chàng lại có cảm giác rần rật nóng ran như khi chuẩn bị nứng lên, nhưng lần này còn có thêm một cảm giác tương đối ngột ngạt kỳ dị kéo đến song song. Lắng nghe Lý An nói về việc của chàng khiến chàng cảm thấy cái Ɩồŋg khóa dường như chật chội hơn.
Thanh Trúc cười tươi, nói nhỏ gì đó vào tai Lý An. Lý An quay qua nhìn cái khóa trinh tiết trên người vị hôn phu.
“Quỷ ơi, anh thích thiệt nè!” Lý An khoái chí gõ gõ cái Ɩồŋg, dương vật của Quốc Anh đã cương trở lại, đội cả cái khóa lên. “Cảm ơn chồng. Yêu anh!” Lý An mỉm cười hạnh phúc, âu yếm nhìn chồng.
“Anh cũng yêu em,” Quốc Anh lúng túng đáp.
“Rồi rồi,” Mai Lan đứng dậy nói. “Chú rể qua đây mặc đồ vào đi, sắp đến giờ rồi!”
Quốc Anh quay lại sofa, chàng mặc lại bộ vest cưới được để gọn một bên trên đó. Mai Lan cũng sang giúp chàng sửa soạn phục trang. Hầu như không thể thấy được sự hiện diện của cái khóa trinh tiết bên trong bộ trang phục.
“Chúng ta ra lễ đường thôi, mời em.” Mike trang trọng gập nhẹ người, đưa tay ra cho Lý An nắm lấy và đỡ nàng đứng lên. Nàng vòng tay ôm bắp tay anh, cả hai hướng về phía cửa phòng, Mai Lan và Thanh Trúc nối gót theo sau. Quốc Anh thẫn thờ đứng yên nhìn họ cất bước.
“Chú rể à, còn chờ gì nữa đó!?” Mai Lan vừa bước đi vừa ngoảnh lại hỏi.
Quốc Anh như vừa tỉnh cơn mê, chàng vội vàng luống cuống đi nhanh theo đám người phía trước.
Mười giờ mười lăm phút sáng.
Mười giờ rưỡi sẽ diễn ra buổi lễ tuyên thệ đầu tiên của cả ba người.
Phần 2
“Cảm ơn quý khách đã tham gia “Chương trình khảo sát nhu cầu và khuynh hướng của khách hàng”. Vui lòng bấm vào nút “Hoàn tất” bên dưới để xác nhận.” Dòng chữ thông báo hiện lên trên màn hình laptop của Lý An. Nàng ngồi đợi sau khi bấm nút như thông báo đưa ra.
Màn hình tải sang trang mới, phần nội dung hiển thị được thiết kế rất trang trọng với tông màu mạ non nhẹ nhàng chủ đạo xuyên suốt trang web của Khu nghỉ dưỡng: “Kính thưa quý khách, thông qua kết quả khảo sát, chúng tôi hân hạnh được mời quý khách tham gia buổi lễ đặc biệt của cặp đôi đăng ký riêng cho gói này: Lễ tuyên thệ hậu hôn nhân (*). Vui lòng đánh dấu vào ô bên dưới và chọn “Chấp nhận” nếu quý khách đồng ý tham gia buổi lễ với tư cách Khách mời (**). Nếu quý khách không đồng ý tham gia, chỉ cần đóng trang web của chúng tôi tại đây. Chân thành cảm ơn quý khách. Chúc quý khách có một tuần trăng mật hạnh phúc.”
Lý An ngạc nhiên vì quá đỗi bất ngờ khi đọc dòng thông báo trên màn hình. Nàng lướt màn hình xuống để tìm xem các phần chú thích được đánh dấu sao:
(*) Mọi chi phí tham dự buổi lễ do bên tổ chức sự kiện (đơn vị trực tiếp của chúng tôi, không qua trung gian) chi trả. Khách mời không phải trả bất kỳ chi phí nào.
(**) Nhấn chọn “Chấp nhận” đồng nghĩa với việc quý khách đồng ý cung cấp cho chúng tôi thêm một số thông tin cá nhân của quý khách để góp phần hoàn thiện cho buổi lễ, cũng như đồng ý cho phép chúng tôi sử dụng các thông tin cá nhân này cho một số dịch vụ về sau. Chúng tôi cam kết chỉ sử dụng phần thông tin này trong trường hợp quý khách đăng ký tổ chức gói “Lễ tuyên thệ hậu hôn nhân.” Của chúng tôi.
“Miễn phí sao?” Lý An đắn đo tí chút, cuối cùng nàng quyết định nhấn nút. Trang được tải tiếp theo đúng là chỉ yêu cầu cung cấp một số thông tin cá nhân cơ bản của cả hai vợ chồng nàng, đa phần là các đề mục được liệt kê sẵn thông tin để người dùng tự lựa chọn. Lý An bấm vào nút “Xác nhận” sau khi điền và chọn hết các thông tin được yêu cầu cung cấp. “Cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến thông tin cá nhân chung,” nàng nghĩ.
“Chân thành cảm ơn quý khách đã nhận lời mời đến dự buổi lễ đặc biệt của chúng tôi: Lễ tuyên thệ hậu hôn nhân của cặp uyên ương Tú Lâm – Mai Lan. Chúc quý khách có một bữa tiệc thật vui và một tuần trăng mật hạnh phúc!” Màn hình hiển thị thêm một trang mới, không kém phần trang trọng so với trang trước.
Lý An gập nắp laptop lại.
“Vụ resort em đã book xong hết rồi nhe. Họ có gửi thư mời mình dự buổi lễ gì ở đó nữa. Yêu anh,” nàng soạn tin nhắn trên điện thoại và gửi cho Quốc Anh, vị hôn phu tương lai của mình.
Chỉ hai tuần nữa là đến ngày diễn ra hôn sự của cả hai người. Họ sẽ đi hưởng chuyến trăng mật hai tuần vào ngày hôm sau, sau buổi lễ thành hôn.
Tiết trời đã sang xuân nên không gian mát mẻ dịu dàng, gió biển nhẹ nhàng thổi mát từng cơn như nâng niu vạn vật quanh mình trong buổi sớm mai cùng tiếng sóng dạt dào tấp bọt trắng xóa xôn xao nơi bờ biển.
Quốc Anh tip cho anh tài xế của khu nghỉ dưỡng đã đón đợi mình ở sân bay rồi ân cần dìu vợ xuống xe. Vẫn còn sớm nên khu vực tiền sảnh chỉ lác đác vài người.
Để lại một bình luận