Truyện trên đây là sản phẩm hư cấu, một số nội dung có thể được lấy cảm hứng từ các diễn biến có thật hoặc từ các câu chuyện mà tác giả đã đọc trước đây. Do đó, nếu một số nội dung có phần giống với truyện của tác giả khác, rất mong quý vị và các bạn thông cảm và lượng thứ.
Phần 1
Nguyệt kéo tấm rèm che giữa nệm của nàng và 2 cô bạn cùng phòng. Sở dĩ có tấm rèm ngăn cách trong căn phòng trọ của 3 người, là vì Nguyệt thường muốn ngủ sớm lấy sức để hôm sau còn đi làm. Trong khi đó, Xuân Anh và Loan, 2 cô bạn cùng phòng của Nguyệt là con nhà giàu, lại cặp bồ toàn những anh sang chảnh, nên 2 nàng chẳng phải lo lắng gì chuyện mưu sinh.
Ban ngày họ nhởn nhơ vui chơi, hẹn hò, tối về thì thức khuya lắc khuya lơ, bàn tán toàn những chuyện nghe mà đỏ cả mặt. Trút hết quần áo trên người xuống nệm, Nguyệt uể oải ngồi xuống, xếp đống đồ dơ, cất vào góc phòng. Đang lom khom bò tới tủ đồ tìm bộ đồ ngủ để mặc, Nguyệt hết hồn khi nghe Xuân Anh nói với qua:
“Không tắm hả nàng? Để cái Ɩồŋ nó thúi hoắc luôn bây giờ, ha ha ha”
Nguyệt vội ngồi thẳng dậy để che đi cái Ɩồŋ đang chĩa thẳng sang nệm của Xuân Anh. Nàng quay đầu lại, cái rèm vẫn che kín, vậy là con nhỏ chỉ đoán rằng Nguyệt đi ngủ luôn mà không tắm, chứ không phải là nó nhìn thấy nàng cởi truồng lui cui xếp đồ. Nguyệt thở phào, nàng trả lời:
“Kệ, tao mệt lắm rồi, mai dậy sớm tắm cũng được”
Xuân Anh vẫn chưa buông tha:
“Hay là mới địŧ nhau với thằng bồ về, đi tắm sợ trôi hết tinh trùng của nó, ha ha ha.”
Nguyệt tức nổ đom đóm, vừa mặc bộ đồ ngủ, nàng vừa đáp trả:
“Tao đâu phải cái loại dễ dãi, có thể cho hết người này đến người khác chơi”
Lúc này Loan mới lên tiếng:
“Đúng rồi, con Nguyệt nó thánh thiện lắm, nó giữ gìn đến lúc cưới mới cho chồng nó địŧ, đâu như tao với mày, người trần mắt thịt, chỉ biết hưởng thụ cho sướng cái Ɩồŋ trước đã, biết đâu mai mốt động đất sóng thần, chết mà chưa được biết con cặċ nó tròn méo thế nào, làm gái trinh cũng uổng, ha ha ha”
Nguyệt bặm môi, mặc kệ, trả treo với chúng nó chẳng được lợi gì, vì thế nàng quyết định im lặng, không nói thêm lời nào. Xuân Anh và Loan thấy Nguyệt không phản kháng nữa nên cũng chán, chúng lại quay lại đề tài đang bàn tán.
“Thế thằng Thắng nó vẫn địŧ mày à?”
Xuân Anh hỏi.
“Thì vẫn địŧ đều đều, có cái Ɩồŋ chùa thì nó đâu ngu gì mà bỏ phí. Còn tao thì sau mỗi lần địŧ nhau với nó đều được nó cho tiền, khi thì năm trăm, khi thì một triệu, nên tao cũng chưa muốn chấm dứt với nó, với cả nó địŧ sướng bỏ mẹ. Tê hết cả Ɩồŋ”
Loan thao thao bất tuyệt.
“Nhưng mỗi lần địŧ nhau xong nó lại đưa tiền, có khác gì chơi gái!”
Xuân Anh nói.
“Kệ bà nó, vừa được tiền vừa được địŧ, mà lại an toàn, đâu như làm gái địŧ toàn mấy thằng không quen, sợ bỏ mẹ”
Loan đáp.
“Nhưng thằng Hùng có biết không?”
Xuân Anh lại hỏi.
“Không, thằng ngu ấy cổ hủ bỏ mẹ, nó bú Ɩồŋ tao, nuốt nước Ɩồŋ tao ừng ực rồi móc cặċ ra thủ dâm, nhất quyết không chịu xin tao cho địŧ, nó nói để dành đêm tân hôn sẽ cho tao sướng đến mây xanh. Có hôm tao vừa địŧ nhau với thằng thắng xong, tinh trùng còn nguyên trong Ɩồŋ, vì hôm đó mới hết kinh nên tao cho thằng thắng địŧ không bao, lại xuất tinh thẳng vào Ɩồŋ, xong thằng thắng vừa về thì thằng Hùng tới, tao còn chưa kịp rửa mặt với rửa Ɩồŋ, nó đè tao ra hôn như đúng rồi, má ơi, mặt tao còn dính đầy tinh trùng thằng thắng mà thằng kia cũng không nhận ra. Xong một lúc hai đứa vật nhau xuống, nó xin được liếm Ɩồŋ tao, tao thấy thằng này ngu quá nên kêu nó nằm ngửa ra, rồi tao ngồi úp Ɩồŋ lên mặt nó, tinh trùng thằng thắng trong Ɩồŋ tao chảy ra nó nuốt ừng ực, nó còn khen sao hôm đó nước Ɩồŋ ra nhiều và ngon thế, ha ha ha”
Thế rồi cả Loan và Xuân Anh cùng cười ngặt nghẽo. Nguyệt nãy giờ nằm nghe, thấy thật khó chịu, nàng lấy cái gối úp lên đầu, cố để không phải nghe những lời nói đáng xấu hổ kia, nhưng làm sao mà che được, những cái con cặċ, lỗ Ɩồŋ, tinh khí cứ thi nhau chui vào tai nàng. Nàng thấy ghét cay ghét đắng hai con nhỏ này, ngay từ những ngày đầu ở ghép cùng nhau.
Không phải vì bọn nó giàu hơn nàng, bọn nó đẹp hơn nàng, mà là vì cái lối sống buông thả, bắt cá hai tay của chúng, cái cách chúng coi thường những người đàn ông đến với chúng, coi họ như những thằng ngu, dễ dàng để cho bọn chúng dắt mũi, lừa phỉnh, lợi dụng, tất cả chỉ để được địŧ chúng. Nguyệt thoáng đỏ mặt khi nghĩ đến từ “địŧ”. Đó cũng là một phần lý do nàng không ưa gì Loan và Xuân Anh, dù rằng ngoài mặt nàng luôn tỏ ra vui vẻ, hòa nhã với chúng. Bọn chúng ăn nói quá thô thiển, khác hẳn với nàng, luôn đạo mạo, nghiêm túc, đứng đắn.
Còn câu chuyện của chúng thì toàn là kể về những cuộc ân ái, miêu tả những bộ phận sinh dục của người tình của chúng, lời lẽ ngôn từ thì chỉ cần nghĩ đến thôi đã khiến Nguyệt đỏ mặt, nào là địŧ nhau, bú cặċ, liếm Ɩồŋ, nuốt tinh trùng… nó vừa khiến nàng đỏ mặt thẹn thùng, vừa vô tình khiến nàng cú nghĩ về những điều đó, tưởng tượng ra cái cảnh thác loạn dâm ô, nó như thứ thuốc độc, đầu độc tâm hồn trong sáng của nàng. Nàng tưởng tượng tới Duy, người yêu mới của nàng, nhớ đến con cặċ của anh, nhớ đến cảm giác há căng miệng, trợn cả mắt để ngậm trọn cái vật to dài cứng ngắc ấy trong miệng, nhớ đến giây phút đê mê khi anh rúc dưới tấm chăn, bò vào giữa hai chân nàng, đặt nhẹ nhàng đôi môi lên con bướm bé bỏng của nàng. Rồi anh liếm nhẹ lên hai cái mép bướm. Nàng như bị điện giật, hông nàng nảy mạnh lên, vô tình khiến cái Ɩồŋ nàng hất mạnh vào mặt vào miệng anh. Rồi anh liếm những đường dài dọc khe bướm nàng, khiến nước tình yêu bên trong nàng tuôn trào xối xả, rồi anh liếm một cái, trực diện vào cái hột le thiêng liêng của nàng…
Nguyệt sướng đến điếng người, vội xô anh ra. Duy ngơ ngác ngạc nhiên hỏi lý do. Nàng úp mặt xuống gối, cố che đậy vẻ xấu hổ. Anh hỏi mãi, rằng anh làm đau nàng hả, anh liếm thế khiến nàng khó chịu hả? Làm nàng phải nói thật rằng, anh liếm thế em sướng lắm, vì thế em sợ mình sẽ không kiềm chế nổi, sẽ vượt quá giới hạn. Nghĩ đến cái ngày hôm ấy khiến Nguyệt cảm thấy cảm xúc dâng trào, nàng luồn tay vào bướm mình mò mẫm, con bướm đã ướt sũng, thấm đẫm tay nàng. Nguyệt rút tay ra đưa lên mũi ngửi, hơi khắm một chút, vì nàng chưa tắm sau cả ngày dài mệt nhọc. Nàng nghĩ đến lời con Xuân Anh trêu chọc lúc nãy, liệu anh Duy ngửi Ɩồŋ nàng lúc này có nói rằng Ɩồŋ nàng đang thúi hoắc không nhỉ, nghĩ đến mà nàng tự xấu hổ 1 mình. Chợt tiếng huỳnh huỵch phía bên kia tấm rèm khiến nàng chú ý. Cứ như 2 đứa nó đang vật nhau vậy. Nàng nghe con Xuân Anh nói:
“Đau Ɩồŋ tao, con chó này, tao cũng móc cho rách mẹ Ɩồŋ mày luôn”
Rồi tiếng con Loan:
“Hí hí, ai bảo mày dâm dê, địŧ ba thằng bồ của mày chưa đã hay sao mà tao mới sờ Ɩồŋ, móc Ɩồŋ một tí đã rên ư ử như chó”
“Mày đưa Ɩồŋ tao sờ thử xem mày có sướng có rên không”
Xuân Anh nói lanh lảnh, giọng tức tối, rồi nó nói tiếp:
“Má, đang phê, móc một cái tụt cả nứng. Mà mày móc kiểu gì mà đau vậy?”
“Có gì đâu, tao thọc cả bàn tay vào Ɩồŋ mày”
Loan tủm tỉm. Nguyệt nghe mà không hiểu chuyện kinh khủng gì đang xảy ra bên kia, nàng nín thở nhẹ nhàng trườn lại sát tấm rèm, vén nhẹ tấm rèm lên, ghé mắt nhìn qua.
Để lại một bình luận