Từ trong phòng làm việc, Nhung ngồi nhìn ra cửa sổ, khuôn mặt tươi vui. Chị đang làm kế toán cho một hãng lớn. Tuy có chồng có con, nhưng Nhung vẫn được đàn ông tán tỉnh vì sở hữu một khuôn mặt tươi đẹp và nột nhân dáng bốc lửa ba vòng cân đối, lại biết cách ăn mặc gợi cảm, nhất là những quần Jeans và leggings bó chật, lộ ra đôi mông tròn trịa thật khêu gợi, đàn ông cứ thế mà ùa theo, nhưng Nhung không để ý ai, và sa vào vòng tay đàn ông nào, bởi vì chồng Nhung, ông Can, không tệ, Anh là kỹ sư, nhân dáng tuy hơi thấp nhưng yêu vợ và có tấm lòng rộng rãi cởi mở.
Họ có nhau một cô con gái xinh xắn. Về tinh dục tuy không nói ra, nhưng hai người rất cấp tiến tự do trong suy nghĩ. Can là Việt kiều Mỹ về Việt Nam tình cờ gặp Nhung và yêu Nhung trở thành vợ chồng. Đêm tân hôn Can biết Nhung không còn trinh trắng, nhưng không hề thắc mắc về quá khứ của chị. Khi đi làm Nhung mặc đồ rất mốt đúng thời trang của người làm văn phòng, còn ra ngoài đường thì chị mặc khoe của rất bạo, nhưng ông chồng lại thích và hãnh diện khi đàn ông nhìn vợ thèm thuồng…
Sau khi tan sở Nhung vội vã về ghé vào siêu thị mua ít đồ lặt vặt, khi đi ngang qua gian hàng bán đồ lót của Victoria’s Secret Nhung vào lựa cho mình một bộ đồ lót thật khêu gợi, khi xăm xe bộ quần áo màu vàng pha tím, chị nhớ ông Tân thích màu vàng. Ông Tân là ai? Cả ngày trong văn phòng tâm trí Nhung hồi tưởng về quá khứ. Khi còn ở Việt Nam, ông Tân là ông hàng xóm, lấy vợ sớm nhưng vợ ông qua đời lúc bà còn trẻ, ông có đứa con gái trạc bằng tuổi Nhung tên Thu Vân chơi với Nhung từ nhỏ nên rất thân. Tuổi mới lớn nên Nhung thường qua nhà Thu Vân chơi đôi khi ngủ lại.
Từ thời trung học Nhung đã phát triển đầy đủ một thân hình nảy nở hấp dẫn, nên có nhiều con trai tán tỉnh. Nhớ lại một đêm ngủ nhà ông Tân có bàn tay mò mẫm chỗ kín mình trong đêm khuya. Nhung cảm thấy lâng lâng cảm giác thích thú chứ không sợ hãi, dần dà sau vài lần ngủ lại, bàn tay đi sâu vào trong quần làm Nhung thích thú hơn khi những ngón tay thuần thục kinh nghiệm chạm vào những nơi nhạy cảm nhất.
Sau nhiều lần người đàn ông biết cá cắn câu, ông mạnh dạn kéo Nhung qua phòng ông, lột trần truồng, nhưng chỉ làm một công việc là bú âm hộ. Nhung gần như chết ngất những lần bú. Con gái mới lớn, đôi mu âm hộ nhô cao lông phơn phớt, cái khe kín mít chưa ai khai phá, nên ông tận tình bú mớm. Càng ngày Nhung càng bạo dạn, qua nhà ông nhiều hơn, nhưng ông không đi xa hơn.
Có một đêm, lần đầu tiên Nhung nhìn thấy rõ dương vật to lớn sừng sỏ của ông, ông lấy tay Nhung để vào, sự rụt rè ngượng ngập cô gái mới lớn làm ông thích thú, rồi chính ông thủ dâm trước mặt Nhung. Khi những làn tinh khí bắn vào người Nhung làm cô nổi gai ốc cảm giác rất lạ lùng, trong khi cái khe phía dưới rỉ nước dầm dề. Sau vài lần Nhung đã biết cầm lấy thân dương vật cứng ngắc sục mạnh.
Nhưng ông vẫn không làm gì ngoài bú Ɩồŋ và cho Nhung tập bú cặċ. Thân thể của Nhung ông biết rõ từ hạt nút ruồi son trên mu âm hộ cho đến cả thân người. Ông nhìn rõ thân thể của cô gái dần dà nảy nở, nhưng ông vẫn dừng lại đúng lúc. Ông chưa muốn đi sâu hơn. Hôm học xong trung học, cô Thu Vân con ông Tân và Nhung ra Vũng Tàu chơi. Họ đã vượt qua kỳ thi tú tài ghi tên vào đại học.
Một tuần ở Vũng Tàu đã thay đổi đời Nhung. Một đêm trăng ngay bãi biển vắng ông Tân đã làm mọi cách cho Nhung hứng tình, sau đó về nhà, trong căn phòng khách sạn, lúc Nhung lên cực đỉnh với đường lưỡi của ông Tân, và bất thình lình ông trườn lên người nàng và cắm sâu dương vật vào âm hộ. Nhung, nàng la lên rồi sau đó thút thít khóc. Ông Tân chậm rãi đút sâu vào nắc nhẹ nhàng, từng giọt máu nhỏ thấm ra và Nhung thành đàn bà. Nhưng ông Tân không bắn tinh khí mình vào trong cô nhỏ mà cho ra ngoài. Ông ôm cứng cô hỏi:
“Thích không?”
Nhung gật đầu nói:
“Thích nhưng đau”
Ông cười nói:
“Đừng lo… vài ngày… mày còn mê đụ nửa”
Quả đứng như vậy, vài ngày sau ở biển, Nhung quen dần và dạn dĩ say mê những lần làm tình sau đó. Sau này khi trở lại nhà, Nhung càng bạo dạn hơn. Gái mười bảy bẻ gãy sừng trâu mà. Ông phải dùng bao cao su để giữ gìn cô gái khỏi mang thai, cho đến khi Nhung qua Mỹ với Can.
Buổi tối ông Tân đang ở nhà thì Nhung qua, Trâm vẫn còn trong đại học. Ông ngạc nhiên vì ngày mai Nhung đi Mỹ sáng sớm sao giờ này qua đây. Ông mê Nhung nhưng vẫn coi nàng như con cháu, dù rằng họ đã ăn nằm với nhau, quen thuộc từng thớ thịt trên người. Ông rất mừng Nhung có chồng và đi qua Mỹ tuy lòng ông buồn vì xa đứa con gái rất bốc lửa, từ thân hình cho đến khuôn mặt dễ thương ông rất yêu thương, nhưng ông muốn nàng sung sướng. Tuy Nhung là cô nhân tình bé nhỏ, nhưng ông thường vẫn gọi nàng mày mày, tao tao như thuở còn nhỏ. Nhung thích gọi vậy và nhất là những từ bình dân không Hán Việt thẳng thừng như: Đụ, đéo, Ɩồŋ, cặċ, gần gũi hứng tình.
“Mày làm gì… mà qua đây giờ này nhỏ, ngay mai đi Mỹ rồi!”
“Thì tui nhớ Chú Tân… qua không được sao!?”
“Ừ thì qua được…”
Rồi ông lại gần ôm Nhung nói:
“Mày muốn gì nhỏ?”
Nhung lại gần cạ vào ông nói:
“Thì chú biết đấy… mai tui đi rồi”
Ông hiểu ý Nhung nói:
“Trời! Mày không sợ thằng chồng tương lai mày à!”
Nhung không ngần ngại bật lên sự thật, nàng nói giọng buồn:
“Không… tui nhớ cặċ chú lắm!”
Ông Tân ôm Nhung nói:
“Ừ… tao cũng nhớ cái Ɩồŋ của mày lắm!”
Ông ẵm Nhung đi lên phòng nói:
“Ừ! Lên đây lần cuối… tao bú Ɩồŋ cho đã… thích không?”
“Thích lắm… chú Tân của con!”
“Ừ! Mai mốt có dịp qua Mỹ thăm mày”…
Nhung lại chiếc Mercedes benz đời mới mở cửa cho ông Tân lên. Qua Mỹ nhìn thấy sự sang trọng của Nhung ông ớn. Không ngờ Nhung bây giờ khá quá. Từ lúc nhìn thấy Nhung ở phi trường ông tá quả, Nhung quý phái và đẹp quá, từ vóc dáng cho đến chiếc quần Legging bó cứng đôi mông lộ liễu, nhìn như công chúa. Ông nghĩ vậy, nhưng Nhung thì rất vui mừng. Nhìn ông già, tóc không bạc lắm, vẫn cường tráng bụi đời trong chiếc quần Jean. Vẻ mộc thô sơ của ông làm chị thích.
Hôm nay ra phi trường đón ông Tân từ tiểu bang khác qua. Thu Vân cũng có chồng qua Mỹ ở, nhưng bận việc nên không đi chung với ông bố. Ông Tân qua Mỹ du lịch một tháng thăm con, và nhất là ông muốn gặp Nhung. Nhà của Thu Vân ở tiểu bang khá xa nên Ông phải dùng máy bay đi thăm Nhung. Thu Vân có hẹn với Nhung mùa hè này hai người gặp lại. Trên xe Nhung vui như sáo, nói chuyện huyên thuyên, và chỉ chỏ cho Ông Tân biết những khu phố rộn rịp xe qua lại. Chợt chị liếc đôi mắt đẹp qua hỏi:
“Có còn nhớ tui không đó?”
Ông Tân gật đầu nói:
“Nhớ… thì mới đến đây… gặp mày… tao nhớ mày lắm!”
Nhung cười hí hí, lấy tay Tân để lên đùi mình, rồi kéo lên giữa háng nói:
“Vậy… có nhớ cái này không?!”
Ông Tân rợn người sung sướng biết Nhung vẫn nhớ đến mình:
“Mày đẹp quá! Làm tao hãi!”
“Hãi gì! Thì… người ta diện cho chú coi mà… à mà có bà khác chưa?”
Ông Tân cười hì hì nói:
“Mày hỏi làm chi”
“Hỏi cho biết… chư chú đi với tui… người ta ghen sao!”
Ông Tân thành thật:
“Tao chưa có bà nào… chỉ cặp chơi thôi… tao chỉ nhớ đến mày”
Một tay lái xe, tay kia Nhung sung sướng xoa lên mặt ông Tân nói:
“Ừ! Thiệt không đó! Tui cũng nhớ chú lắm… tối nay mình xã láng nha?”
“Trời! Còn chồng con mày đâu?”
“Can đi công tác… còn con Lisa về trường… thôi mình đi ăn”
Nhung liếc đôi mắt đẹp tiếp:
“Rồi về nhà… động phòng… Tui thèm bú cặċ!”
Ông Tân nghe lòng phơi phới háo hức. Qua bao ngày tháng xa nhau, Nhung vẫn không thay đổi, giống hệt khi xưa. Ông đưa tay vuốt đùi Nhung lên tới háng, bóp nhẹ vào cái mu vun cao trong cái quần legging nói nhỏ:
“Tối này tao bú cho mày chết!”
Nhung cười hì hì, quẹo vào một nhà hàng sang của Mỹ nói:
“Đụ nữa chứ!!”
Nhung quay qua nhìn ông cười nháy mắt đồng lõa. Trời hôm nay thật đẹp.
“Cho tao hôn mày cái được không?”
Nhung cười khúc khích nói:
“Được quá đi chứ”
Chị đậu xe vào chỗ vắng, hai người hôn nhau đắm đuối.
— Hết —
Để lại một bình luận