Tác giả: Hắc Gia
Thời học sinh có nhiều điều để nhớ, đa số những kỷ niệm của mỗi người về thời học sinh đều rất đẹp nhưng vẫn có những câu chuyện rất khác mang phong vị riêng của nó một trong số chúng là câu chuyện của anh học sinh lớp mười hai Tên “trần Triều Đông”.
Học sinh thì có nhiều loại nhưng kể ra thì chỉ có ba loại lớn đó là học sinh ngoan tức học sinh bình thường không có tiền án, chấp hành đúng nội quy. Kế đó là học sinh cá biệt, đây là loại học sinh hay phá phách có nhiều tội trạng và được rất nhiều Giáo viên chú ý đến. Cuối cùng là học sinh gương mẫu, đây đơn giản là loại học sinh ứng với câu nói “bạn quý thầy yêu”, những học sinh này luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý và chúc tụng, là niềm tự hào của gia đình, nhà trường chúng theo học.
Nếu là một học sinh bình thường thì thể nào tên này cũng phải góp mặt trong một team nào đấy trong ba team trên. Nhưng trần Triều Đông lại khác hắn là một học sinh vừa gương mẫu mà cũng vừa cá biệt, bề gương mẫu của hắn là hắn học rất giỏi thậm chí là nhất trường, nhà hắn rất giàu có, cha mẹ hắn đều là thương nhân có tiếng, hắn lại vô cùng cao ráo và đẹp trai, tính cách lạnh lùng nội tâm, điệu bộ bên ngoài rất lịch sự tinh tế vì vậy nên nữ sinh hâm mộ hắn rất nhiều.
Còn sở dĩ nói hắn cá biệt là bởi từ lâu trong thâm tâm hắn đã có ý định là sẽ đưa tất cả các nữ giáo viên mà hắn vừa mắt lên giường hết với hắn nếu trong thâm tâm hắn không có mặt đen tối này thì hắn chính là một hoàn mỹ nam sinh. Nhưng cũng vì hắn có ý định dơ bẩn đó nên hắn mới có một chân trong đám học sinh cá biệt, thử hỏi nếu không phải là học sinh cá biệt thì làm sao hắn lại có ý đồ với chính Giáo viên của mình chứ? Nhưng cũng không trách hắn được vì hẳn là hầu hết những học sinh nam trên đời này đều đã từng để ý đến một nữ giáo viên nào đó từng dạy mình, và có những suy nghĩ đen tối đối với Giáo viên đó, chỉ là những ý nghĩ đó hầu hết đều không dám thực hiện ra thôi.
Nhưng trần Triều Đông này lại dám và hắn đã có kế hoạch cho tất cả, sở dĩ trước đó hắn không thực hiện vì lúc đó hắn chưa đủ tuổi trưởng thành rất nhiều giấy tờ quan trọng còn chưa hoàn thành, với cả định kiến của hắn rất sâu, trong suy nghĩ của hắn thì phải đủ tuổi mới có thể làm những chuyện được cho phép và công nhận bởi xã hội nếu không hắn sẽ không làm.
Và cuối cùng đã đến lúc hắn thực hiện ý định vì chuyện này hắn đã cố công sắp xếp từ trước rất nhiều chuyện và hắn cũng đã âm thầm xây dựng các mối quan hệ có lợi cho việc thực thi ý định đó.
Con mồi đầu tiên mà hắn nhắm đến là nữ giám thị trẻ xinh đẹp mới về trường năm trước, một vài thông tin mà hắn tìm hiểu được đó là vị nữ giám thị này tên Tuyết Dung năm nay 23 tuổi, cô này sinh ra trong một gia đình trí thức bình dân điều kiện gia đình cũng tạm ổn không lo ăn mặc, cô này mới về trường sau khi tốt nghiệp Đại học khoa Tâm lý chuyên ngành về Tâm lý học Đường.
Cô đã về trường này được gần một năm và được rất nhiều học sinh yêu quý vì dáng vẻ Xinh đẹp như diễn viên cùng cách hành sự rất nhẹ nhàng tình cảm, cô rất hiểu ý học sinh và đã xử lý được những vụ rối rắm mà nhiều giám thị trước chịu thua, tính cách của cô cũng khá dễ gần chỉ cần không quá phận với cô thì lúc tiếp xúc cô sẽ hay cười, nói tóm lại Giám thị Tuyết Dung là một Giáo viên rất được lòng cả Ban giám hiệu lẫn học sinh là một trong những hoa khôi top đầu của giới Giáo viên do học sinh bí mật bầu chọn.
Trên cơ sở các thông tin đó trần Triều Đông đã có sẵn kế hoạch và đã thực hiện sơ bộ được bước đầu, đó là nữa năm đầu của lớp mười hai này hắn từ một học sinh gương mẫu luôn đúng giờ giấc nay thành thường xuyên đi trễ, và những lần làm lỗi đó đã khiến cho hắn từ một học sinh bình thường không thân thuộc gì với phòng giám thị nay ở đó nhiều như cơm bữa, và số lần gặp gỡ của hắn và cô giám thị đã nhiều hơn bất cứ ai khác trong trường.
Bình thường để xử lý những tình huống như thế này cô Dung hay động viên hỏi han lý do trước, rồi đưa ra lời khuyên hợp lý về giờ giấc cho những học sinh vi phạm cách làm này rất hiệu quả đặc biệt với những người xinh đẹp như cô và hầu hết các trường hợp đi trễ chấm dứt ở bước này, những trường hợp khó nhằn khác thì cũng bị xử lý bằng các biện pháp mạnh hơn và tăng dần độ mạnh như, phạt lao động, mời phụ huynh lên trao đổi, cấm cửa không cho vào trường khi đi trễ, khống chế bằng hạnh kiểm, và cuối cùng là kỷ luật.
Tuy nhiên với trường hợp của trần Triều Đông lại không đơn giản như vậy, đầu tiên hắn lấy lý do nhà xa trường và phải đi xe buýt để đến nên có lúc không tới trường kịp, phụ huynh hắn lại ở nước ngoài làm ăn nên mọi sự hắn phải tự lo từ soạn đồ ăn sáng đến giặc quần áo các thứ mà hắn còn phải bận tâm đến đống bài tập to đùng nếu không muốn sức học bị rớt xuống. Cô Dung đã tìm hiểu và xác nhận hắn nói thật.
Ngoài đi trễ ra thì trên tất cả hắn vẫn là một học sinh xuất sắc nhất trường lại giỏi giang được nhiều người quý trọng với cả hắn không đi trễ nhiều cùng lắm là hai ba phút đầu của tiết một cộng tất cả lại cô Dung liền cho hắn một đặc quyền mà trước nay chưa ai có đó là đặc quyền đi trễ, mỗi lúc hắn đi trễ hắn chỉ việc đến phòng giám thị xin giấy vào lớp là được ngoài ra không bị trách phạt gì, và cứ thế số lần gặp giữa hai người càng nhiều hơn và cô Dung cũng có cơ hội biết thêm nhiều điều về Triều Đông, biết hắn dù gia thế tốt nhưng vẫn cố gắng như vậy thành quả đạt được lại vô cùng to lớn làm cho cô Dung đối với hắn tình cảm có chút thân thuộc hơn với những học sinh khác.
Trường học của trần Triều Đông là một trường cấp ba công lập có tiếng học sinh ở đây học hai buổi một ngày, giờ nghỉ trưa khá dài khoảng gần ba tiếng đồng hồ nên có nhiều học sinh lựa chọn về nhà, số còn lại do nhà xa nên buổi trưa ở lại ăn cơm ở những quán ăn gần trường rồi ra nghĩ trong những quán cà phê đợi đến giờ học chiều.
Trần Triều Đông là một người chọn biện pháp ăn cơm ở gần trường vậy nên buổi trưa hắn có thời gian để làm nhiều việc.
Lúc này đã gần cuối học kỳ một, cả học sinh và Giáo viên đều khá vất vả để chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới, cô Dung cũng không ngoại lệ là một giám thị mẫu mực cô không muốn học sinh của mình chểnh mảng về vấn đề chuyên cần trong thời điểm nhạy cảm thế này, thế nên mỗi buổi cô đều lưu lại nơi làm việc của mình khoảng nửa tiếng để sắp xếp lại danh sách các học sinh vắng học và các lỗi vi phạm khác để có cách đốc thúc cho hiệu quả.
Hôm ấy như thường lệ cô giám thị trẻ ở tại phòng làm việc của mình thêm chút ít thời gian nữa để làm việc thì bất chợt trần Triều Đông xách cặp bước vào, và bảo với cô là hắn có chuyện muốn thông báo, cô Dung đã khá quen thuộc với hắn nên cũng mỉm cười điềm đạm với hắn rồi nhẹ nhàng hỏi hắn muốn thông báo chuyện gì?
Trần Triều Đông nói cho cô biết là gần đây hắn phát hiện có một đôi học sinh hay lén lút ở lại trường vào giờ nghỉ trưa, hắn thấy đây là vấn đề không tốt và muốn tìm cô để xử lý. Cô Dung nghe rõ ràng và cũng hiểu tính quan trọng của sự việc, giọng cô đã nghiêm trọng hơn lúc nãy, cô hỏi trần Triều Đông.
– Bây giờ cặp đôi đó vẫn hẹn hò nhau ở đây chứ?
Triều Đông xác nhận hắn còn bảo cô đi theo hắn, hắn sẽ chỉ chỗ đó cho cô, thế là cô Dung thu xếp một chút rồi cùng Triều Đông đi xem xét một chút.
Triều Đông dẫn cô Dung đến dãy phòng học, leo lên tầng bốn rồi đi liền một mạch đến khu nhà vệ sinh, lúc sắp đến nơi hắn bảo cô hãy đi chậm tránh để lộ vị trí. Cô Dung y lời bước đi theo sau hắn thật khẽ, đến trước cửa nhà vệ sinh Nam Hắn nói khẽ.
– Hai người đó ở bên trong, giờ cô có vào xem không hay để em vào kêu hai người đó ra?
Cô Dung thầm nghĩ nếu muốn răng dạy hai người đó thì cô phải bắt tận mặt nếu để Triều Đông vào gọi họ ra có thể họ sẽ chối lúc đó lại phiền phức vậy nên cô đồng ý vào cùng trần Triều Đông.
Nhà vệ sinh ở trường này thiết kế theo hình chữ L lối vào ngắn và có chỗ khuất có thể nấp được lúc này Triều Đông và Cô Dung đang nấp ở góc khuất chỗ góc ngoặc vào hành lang dài có các phòng vệ sinh.
Trần Triều Đông nhẹ nhàng ghé đầu ra quan sát một chút sau khi sát nhận hai người kia vẫn còn ở đó hắn thu người lại chỗ nấp khuôn mặt hắn lúc này mang dáng vẻ kỳ lạ, hắn bảo cô Dung hãy tự quan sát một chút trước đó hắn còn nhắc cô dù thế nào cũng đừng có manh động lần này lớn chuyện rồi.
Cô Dung nhẹ nhàng quan sát, lúc cô đã nhìn rõ tình hình thân thể cô bỗng run lên vì đủ thứ cảm xúc phức tạp. Phía cuối hành lang quả thực có một cặp đôi chỉ là lúc này bọn họ có quan hệ xác thịt với nhau và dường như chẳng nhận ra là có người đang theo dõi họ.
Cô Dung vội quay người nấp vào ngay cảnh tượng vừa rồi đã kích động cô không nhẹ, khuôn mặt cô đã ngây ra vì chưa tiếp nhận được, trần Triều Đông biết cảnh đó đã ảnh hưởng đến cô cho nên hắn cứ bỏ mặt tạm thời để cô bình tĩnh lại còn hắn thì lấy điện thoại ra ghi hình lại việc này để làm bằng chứng.
Ở nơi kia cặp đôi đang hăng say làm tình với nhau vẫn không hề hay biết là có người đang quay lén mình lúc này họ đã chẳng quan tâm đến điều gì nữa, cô nữ sinh kia trông rất ưa nhìn, vóc dáng cũng tạm ổn, lúc này cô đang xoay người về phía cậu nam sinh, hai tay chống vào thành bồn rửa mặt thân thể run run vì phải chịu từng đợt tấn công từ đối tác phía sau, trước mặt cô nữ sinh ngực cũng bị tấn công hai tay của nam học sinh kia đã lần lên phía trước để xoa nắng hai bầu vú, cái áo thể dục bằng thun đã bị xốc lên lộ ra vùng eo trắng trẻo, cái quần thể dục được sửa cho bó lại nay đã được tuột xuống gần hết, cả quần lót cũng vậy.
Ở chỗ của Triều Đông cũng có thể thấy rõ hình như cái quần lót đó có màu đỏ, theo đó cặp chân trần trụi của cô gái và cặp mông cũng đều được lộ ra cho cậu nam sinh phía sau tha hồ công kích, quần áo trên người nam sinh kia bị cởi ra không nhiều phía trên gần như còn nguyên chỉ có phần dưới được tuột xuống đôi chút vừa đủ để hành sự thôi tuy vậy những cú thúc của cậu ta vẫn làm bờ mông tròn trĩnh kia của cô gái vang lên những tiếng chát thanh thúy, cuộc chiến của hai người dường như đã sắp kết thúc nam sinh kia nhấp mỗi lúc một nhanh hơn, trên mặt cả hai đều hiện lên nét sung sướng.
Cuối cùng nữ sinh kia đã lên đỉnh trước khuôn mặt cô hiện vẻ thỏa mãn tột độ trong miệng vang lên từng tiếng rên sướng khoái lớn đến mức chỗ Triều Đông cũng nghe thấy, Nam sinh kia cũng tới giới hạn, cậu ta rút thằng bé của mình ra ngoài rồi xuất tinh lên mông của nữ sinh nọ hai người đều vô cùng thỏa mãn ôm hôn say đắm.
Triều Đông biết hắn đã hết việc ở đây rồi, hắn tức tốc kéo cô Dung lúc này vẫn chưa định thần lại tàu thoát khỏi hiện trường bỏ mặt cặp đôi nọ vẫn âu yếm nhau và không hề hay biết gì cả.
Trở lại phòng giám thị cô Dung vẫn bối rối hết mức cứ đi đi lại lại mãi, trần Triều Đông rót cho cô một ly nước bảo cô cứ bình tĩnh ngồi xuống cái đã, cô Dung lúc này mới hơi bình tĩnh nhận ly nước của Triều Đông cô uống khoảng nửa ly rồi cố ngồi xuống. Không biết thế nào cô lại hỏi ý kiến của Triều Đông, cô nói.
– Em nghĩ chuyện này nên giải quyết thế nào? Cô thấy bối rối quá.
Triều Đông suy nghĩ một hồi rồi nói.
– Em nghĩ chuyện này nói lớn thì rất lớn nhưng nói nhỏ thì cũng chẳng có gì, đầu tiên hai người đó đều đã lớn đã đủ tuổi để làm việc đó rồi và cả hai đều tình nguyện, cái sai của họ chỉ là họ làm chuyện này không đúng chỗ, nếu truy cứu ta sẽ xét đến điểm này. Cô thấy sao với tội trạng đó hai người họ có thể bị xử phạt thế nào?
Cô Dung không nghĩ nhiều đã trả lời ngay.
– Nếu làm lớn chuyện này hai đứa nó có thể sẽ bị kỷ luật nặng, danh dự bị bôi bác, có thể cũng bị đuổi học nữa, tiền đồ của chúng tới đây coi như xong.
– Đúng vậy nếu ta làm lớn chuyện này hậu quả cũng gần như cô nói hoặc cũng có thể sẽ tồi tệ hơn nữa, nhưng nếu ta giải quyết chuyện này trong im lặng và hiệu quả ta có thể đạt được hiệu quả mà mình mong muốn.
Cô Dung hỏi.
– Giải quyết thế nào?
– Cô sẽ âm thầm gọi hai người đó lên và nói cho họ là cô đã biết chuyện của họ, em có video làm bằng chứng đây, sau đó cô hứa với họ sẽ không trình bày việc này cho bất cứ ai nhưng họ phải đáp ứng việc chấm dứt chuyện này mãi mãi, chắc chắn họ sẽ không tái phạm vì cô đang nắm giữ một bằng chứng quan trọng, họ phải lo cho danh dự và tiền đồ của mình chứ.
Cô Dung nghe một hồi thấy cách này của Triều Đông quả thực là tốt nhất rồi, nói ra cô lại thấy may mắn nếu không có Triều Đông nhanh trí thì không biết giờ cô đã làm ra cái chuyện ngớ ngẩn gì rồi. Nghĩ vậy nên cô nói với Triều Đông là cô chấp nhận làm như vậy, Triều Đông nghe thế liền đưa cái điện thoại của mình cho cô Dung và nói cô tranh thủ giải quyết chuyện này nhanh rồi lưu lại đoạn video để lại làm bằng chứng, điện thoại không có khóa, khi nào xong việc cô trả lại hắn điện thoại là được.
Để lại một bình luận