Con lai

Ông Lâm, bố của Tuấn, cách đây hai mươi hai năm về trước, tuy đã có đến năm mặt con nhưng do tính đào hoa léng phéng nên trong một chuyến về chơi tại xã Phước Lý, Huyện Long Thành, một cuộc tình đã chớm nở giữa ông và một phụ nữ người Khơme. Kết quả mối tình ong bay bướm lượn trên là một người con gái đã chào đời hay nói khác hơn, Tuấn lại có thêm một người chị ruột cùng cha khác mẹ tên Nguyễn Thị Thương lớn hơn nó những chín tuổi. Thật không ngờ, trong một hoàn cảnh hết sức éo le, giống như chị Đông và chị Sương, chị Thương cũng đã trở thành người tình một đêm tuyệt vời của nó khi nó vừa học xong lớp 7 mặc dù chị lớn hơn nó những chín tuổi. Về nhan sắc thì phải thừa nhận một điều là chị không sao so sánh ngang bằng với chị Đông, chị Sương cho được vì do ảnh hưởng di truyền từ mẹ nhiều hơn bố nên giống mẹ như đúc ở làn da đen chẳng khác gì cục than hầm ; đến nỗi chị mà đứng trong màn đêm thì cho dù người tinh mắt lắm cũng chưa chắc gì nhận ra. Mái tóc uốn lọn xiton phủ xõa ngang vai chị tuy khá óng ả, mềm mại, tha thướt và mịn màng như nhung nhưng quả thật là khó mà che giấu nổi những khiếm khuyết trên khuôn mặt đã đen lại còn cơn cơn, bè bè của chị. Vầng trán chị cao cùng hai hàng chân mày chổi xể đậm đen chẳng khác gì hai con tằm nằm vắt ngang trên cặp mắt ốc bưu lồi trắng dã vút cong đôi hàng lông mi sắc lẻm như dao Thái Lan ; sống mũi chị không những thấp mà còn hếch lên, tuy vậy nhưng cũng khá cân đối giữa hai gò má bánh bầu. Trên chiếc cằm chẻ một chút là hai bờ môi dảnh lên trắng hếu dường như là không bao giờ ngậm lại được nên lúc nào cũng như lúc nào, người ta cũng đều trông thấy hai hàm trắng trắng đều như Hynos. Quả đúng là nồi nào úp vung nấy, với khuôn mặt như vậy thì thân thể chị Thương không thể nào mảnh mai cho được ; không những nở nang, đầy đặn mà còn có vẻ ô dề, thô kệch giống y như đàn ông do đó, có thể nói chị tuy là nữ nhưng lại nhiều nam tính hơn.

Chị rất khỏe mạnh, dạn dĩ, ăn nói mạnh bạo, nói đâu làm đó, làm đùng đùng như giông như bão, đàn ông con trai chưa chắc gì ngang bằng với chị và chị có thể gánh vác được nhiều công việc gia đình như làm ruộng, đánh cá, chặt củi, hái măng, bắt tổ ong…Vì nhan sắc, tính tình như vậy nên ở lứa tuổi ngang hàng chị, bạn bè chị nếu chưa có gia đình thì đều có bồ có bịch hoặc là tệ lắm cũng đang có người để ý để tứ ; còn chị thì vẫn phòng không chiếc bóng, một thân một mình, cô đơn quạnh quẽ và mặc dù vậy nhưng không vì thế mà chị biến thái, lăng nhăng, mèo mả gà đồng. Có lẽ do ảnh hưởng nơi người mẹ hiền lành, nhân đức nên chị vẫn âm thầm chịu đựng, chấp nhận phần số hẩm hiu mà ông trời ban cho ; mãi cho đến ngày lên xe hoa theo chồng như thiên hạ, rõ ràng thật không ngờ là chị Thương vẫn chưa thể nào thoát được cái nghiệt ngã của số phận. Do mai mối và cũng là để xóa đi số nợ mấy năm trời không sao trả nổi của mẹ, chị đành nuốt nước mắt lấy một lão đại gia già sọm gần 60 tuổi lại mất hẳn một chân ; đám tiễn vu quy cùng tiệc rước tân hôn tổ chức ngày cách ngày trong mùa hè nên Tuấn được rãnh rỗi xuống Phước Lý, Long Thành đưa chị Thương về nhà chồng cùng với bố. Từ lúc còn nhỏ cho đến lớn, nó chỉ toàn nghe bố mẹ và các chị bàn tán về chị Y Thương thôi chứ nó chưa hề có dịp gặp mặt chị và đây vừa là dịp được diện kiến chị cũng vừa là lần kết nối quan hệ yêu đương, ân ái cùng chị. Tuy còn những nữa tháng nữa mới đến ngày vui của chị Y Thương nhưng bố Tuấn lại xuống sớm để cùng gia đình, họ hàng chị Thương chuẩn bị chu đáo từ cái cổng rạp cưới, bàn ghế,…..là những việc nhỏ nhặt cho đến những việc trọng đại hơn là nấu ăn, đưa dâu, tiền bạc để mua cái này, sắm cái kia…..Phước Lý là một xã nông nghiệp với ruộng đồng bát ngát, vườn cây sum suê, hiền hòa nằm ven hạ lưu sông Đồng Nai, vào dịp lễ tết, cưới hỏi thật vui nhộn vì chộn rộn người này kẻ khác ra vào, hết công này đến việc khác ; vui nhất là tối nào cũng vậy, tại nhà chị Thương cũng đều có ít nhiều nam nữ thanh niên người Kinh có, người Khơme có tụ tập, ca hát, nhảy múa. Điệu múa Lamthon do đó luôn luôn dịu dàng, uyển chuyển theo tiếng hát lời ca du dương, trầm bổng trên vùng đất quanh năm được đắp bồi bởi hương phù sa của con sông quê hương giàu đẹp. Ở nhà tại Bà Rịa, lúc ăn cơm Tuấn cảm thấy không ngon miệng, có lẽ vì quá nóng nhưng xuống đây, bữa nào như bữa nấy, nó cũng đều ăn liền một mạch đến 4 chén và cảm thấy ngon miệng vì khí hậu mát mẻ, không gian lại chộn rộn, vui vẻ mặc dù thức ăn có bữa chỉ là cá bống kho keo, bông súng trộn đậu phụng với dầu giấm…Thỉnh thoảng, cứ cách hai ba tối lại có một bữa cháo ếch, cháo rắn đậu xanh nóng sốt hoặc cháo gà ngọt lịm. Chị Y Thương vào những ngày này hầu như là không được người nhà giao cho làm việc gì cả nên từ sáng sớm đến tối mịt, chị vẫn tiếp tục công việc thường ngày của chị đó là chống xuồng chăn đàn vịt đẻ của nhà và vừa mới xuống Phước Lý, Tuấn đã mau chóng trở thành bạn đồng hành của chị ; cứ cách một ngày, hễ chị Thương cầm lấy cây sào là Tuấn cứ nằng nặc đòi đi theo chị. Do ít có bạn bè, hoàn cảnh phần số cô đơn, hiu quạnh nên mặc dù từ trước đến giờ chị chưa quen biết Tuấn nhưng chị mau chóng đón nhận thằng em cùng cha khác mẹ như một người bạn thân thiết, gần gũi và đương nhiên là việc đầu tiên của chị là dạy cho Tuấn biết cách cầm sào chống xuồng.

Quả là một học sinh giỏi, chỉ hai ngày thôi qua đến ngày thứ ba, Tuấn đã thành thạo trong việc kết hợp cùng chị Thương điều khiển con xuồng lướt nhẹ nhàng lướt trên sóng nước ; vậy là ban ngày, hai chị em dẫn dắt bầy vịt lang thang phiêu bạt nơi này chổ kia còn tối đến, thỉnh thoảng chị Thương lại dắt nó lên Quân Khuyển chơi. Đấy là trại lính nuôi dạy chó theo môi trường quân đội của Mỹ thời trước giải phóng nay đã bị bỏ hoang và đây cũng chính là thế giới riêng của chị Y Thương, trừ Tuấn ra thì hầu như không ai biết đến ; một cái chòi mái rơm, vách cùng sàn là những thân trúc ghép sát lại cột dính vào với nhau bằng những sợi dây mây chắc chắn. Chòi nằm ngay dưới gốc một cây chơri tuy thấp lè tè nhưng sum suê cành lá và sai đầy trái chín ngọt, chua chua cho nên thật là một điều rất thú vị khi vào nằm trong chòi vào buổi trưa, bứt trái này đến trái khác nhấm nháp ; còn buổi tối thì thật mát mẻ dưới ánh trăng sáng soi Ɩồŋg lộng, thả hồn đến tận chín tầng mây bàng bạc, phiêu lãng. Tại Quân Khuyển còn có những dòng suối con cắt xẻ ngang dọc và đương nhiên là cũng có một dòng mát rười rượi vòng qua gốc chơri làm cho căn chòi rơm thêm thơ mộng, hiền hòa. Rõ ràng không ai ngờ được chính nơi đây lại là nơi đan tình yêu dệt ân ái của chị Thương và Tuấn- hai chị em cùng cha khác mẹ hơn kém nhau những chín tuổi xảy ra vào chính cái đêm trước ngày bên nhà chồng đến rước chị đi về nhà họ, ngay đến cả hai chị em cũng không thể ngờ được nữa huống chi là người khác. Ngoài chăn vịt ra, Tuấn còn hăng hái tháp tùng đi theo chị Thương chặt củi, hái măng, lấy mật ong và trước khi xảy ra cuộc tình loạn luân tội lỗi, tuyệt nhiên hai đứa không hề có chuyện đụng chạm thân xác mặc dù hoàn cảnh rất thân mật, gần gũi dẫu chỉ là tình cờ một cách tự nhiên. Nhờ vậy mà Tuấn hiểu được chị Thương tuy thô kệch, xấu xí, ăn nói cộc cằn nhưng tâm chị ngược lại rất tốt, rất lành cũng như qua tâm sự của chị, nó biết nỗi lòng chị thật lắm buồn nhiều tủi do phần số hẩm hiu nhưng rồi chị chỉ than thân trách phận chứ chẳng biết làm sao. Có lẽ trên cõi đời duy nhất chỉ có mỗi một mình nó là được nghe chị tâm sự chứ chẳng còn ai cả vì nó nhận thấy ban ngày thì chị đi cùng nó còn ban đêm, những lúc không nói chuyện với nó thì chị đi ngủ rất sớm ; cũng có đôi khi chị nói vài câu nhát gừng với mấy người bạn cùng xóm cho có lệ vây thôi.

Cho mãi đến sáu bảy năm sau, khi tình cờ gặp lại chị Thương vào dịp Tết chị xuống Bà Rịa thăm gia đình Tuấn, nó cũng chưa hề lý giải được nguyên nhân vì sao lại xảy ra cái đêm tình nhục nhằn, khổ ải giữa nó và chị Thương? Lúc ấy, chị dắt theo một đứa bé gái trạc bốn năm tuổi giống chị y như khuôn như đúc và chỉ một mình chị thì hoàn toàn không một ai kể cả Tuấn biết được một điều bí mật đời đời truyền kiếp : đứa bé gái trên không ai khác chính là con của chị Thương và nó sau cái đêm hạnh phúc hoan lạc ấy. Vì chị Thương về làm vợ nhỏ lão đại gia, do đã “hết xí quách” cho nên lão không xơ múi được gì chị cả và không đầy nữa năm sau, lão đã quy tiên thành thử ra, chị được trả tự do về nhà với một số vốn kha khá coi như là gia tài mà bà vợ lớn lão đại gia chia gia tài cho. Lúc ấy, Tuấn đã trở về Bà Rịa nên nó không hề biết được là chị Thương tuy âm thầm chịu đựng phần số hẩm hiu bởi cuộc hôn nhân chóng vánh nhưng trái lại chị rất vui trong lòng vì chị hiểu rõ cái bào thai trong bụng chị do thằng em ruột cùng cha khác mẹ của chị kiến tạo nên ; từ sau cái đêm trao thân cho Tuấn thì khoảng nữa tháng sau, chị bắt đầu cảm thấy hơi khang khác trong người rồi và một mầm sống đã được tạo hóa hình thành nên trong chị. Đấy là chuyện của tương lai cả nên thôi, chúng ta hãy ngừng lại để nói cho xong phần hiện tại đã nhé! Thắm thoát, ngày qua ngày, tháng đoạn tháng, buổi lễ vu quy của chị Thương tổ chức thật tưng bừng, náo nhiệt, rộn rã tiếng nói câu cười và chộn rộn người ra kẻ vào ; từ già tới trẻ, từ lớn chí bé, hầu như cả xóm hết làng cả thảy đều tập trung về nhà chị ăn uống, nhậu nhẹt, ca hát, nhảy múa…sáng đêm. Do chú rể không đi lại được nên chỉ có mỗi mình chị trong bộ áo dài cô dâu bằng voan trắng rất đẹp và sang trọng ra tiếp khách mà thôi ; trên tay chị cầm một đóa hoa cúc bằng vải màu vàng và tưởng chừng như đóa cúc ấy cứ thấm mãi, thấm miết những giọt nước mắt thầm kín, sâu thẳm tận cõi lòng chị đối nghịch với nụ cười bất đắc dĩ nơi hai vành môi trề ra của chị. Đám vu quy nhà chị Thương kết thúc vào lúc bốn giờ chiều nhưng tối đó cũng như những tối trước, nam nữ thanh niên lại tụ tập múa Lamthon và chắc chắn đây là đêm múa cuối cùng của họ vì ngày mai là ngày chị Thương về nhà chồng rồi còn gì nữa. Do sau khi ăn tiệc cưới lúc trưa xong là Tuấn đánh một giấc đến chiều nên đã quá 9 giờ tối rồi mà vẫn chưa thấy buồn ngủ, nhìn quanh nhìn quất chẳng thấy bóng dáng chị Thương đâu cả vì nó dự định muốn kiếm chị để trò chuyện ; dĩ nhiên nó chẳng hề lấy làm lạ hoặc ngạc nhiên, hoang mang chi cả bởi nó biết chị vắng mặt ở nhà thì chắc chắn là chị đã đi ra thế giới riêng của chị ở Quân Khuyển chứ không thể nào mà khác đi được. Vì chổ ấy dẫu sao cũng là đường đi nước của nó nên cũng chẳng phải là khó khăn, cực nhọc ; chỉ cần khoảng mười phút lội bộ mà thôi, nó đã đến được chiếc chòi mái rơm nhỏ bé và dĩ nhiên chẳng hề ai hay ai biết chị Thương đang làm gì còn Tuấn đi đâu. Thực sự là đầu đuôi cũng nhờ có Tuấn đi ra chòi rơm ngoài Quân Khuyển vào đêm hôm đó nên tình cờ nó đã cứu được chị Thương thoát khỏi cái chết oan nghiệt và trước đó nó không sao ngờ được rằng chị đi ra đây là để tự kết liễu cuộc đời mình bằng một chén thuốc diệt cỏ…

Khi vừa khom mình xuống chui qua cửa chòi rơm, Tuấn bỗng nhiên thoáng ngửi thấy mùi thuốc diệt cỏ chẳng biết ở đâu lại bốc lên hôi nồng nặc? Nhờ ánh trăng soi tỏ vào tận trong chòi nên nó tận mắt thấy rõ chị Y Thương tay đang cầm một cái chén từ từ bưng lên miệng ; linh tính có chuyện chẳng lành từ cái chén kia, nó lật đật nhào tới giằng lấy cái chén nơi tay chị rồi nhanh chóng liệng xuống dòng suối. Quả thật không sai, chính cái chén chị Thương cầm là chén thuốc diệt cỏ chị vừa mới chế ra từ một phần tư còn lại trong chai thuốc chị mang từ nhà theo và chị đang chuẩn bị ra đi về bên kia thế giới cùng với nó. Không ngờ rằng bấy lâu nay tâm sự thầm kín, ấp ủ của chị Thương lại là nguồn động lực tuy âm thầm nhưng mạnh mẽ thúc đẩy chị tìm đến cái chết nhằm giúp chị giải thoát được số kiếp bọt bèo trên cõi đời nghiệt ngã này. Bị phát giác và giựt mất chén thuốc, không biết làm gì hơn nữa, chị ngồi ôm mặt khóc thút thít, còn Tuấn sau khi vốc nước suối rửa tay, chậm rãi ôn tồn nói :

– Sao chị lại làm thế ? Chị không sợ mẹ chị buồn à?

Chị Thương vẫn im lặng thin thít, không trả lời trả vốn chi cả ; thấy nơi sợi dây thép căng sát vách chòi có một cái khăn mặt, Tuấn liền cầm lấy dấp nước suối rồi khẽ khàng lau sạch khuôn mặt và hai bàn tay chị. Sự quan tâm chăm sóc của thằng em phần nào làm dịu đi xúc động nông nỗi trào dâng như sóng thần trong cõi lòng chị Thương ; tuy vậy chị vẫn còn hơi sụt sùi. Lặng im giấy lát, chị lên tiếng :

Trang: 1 2 3

TÊN TRUYỆN:

Con lai


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)