Hôm nay cũng như thường lệ, con Nhàn đi chợ thật sớm, vừa bán hết thúng đậu phộng thì ttrời cũng ngã về chiều. Con Nhàn cầm xấp tiền bán được trong tay hí hửng về nhà trong nỗi niềm hân hoan, vừa đi vừa hát, về đến nhà mà con Nhàn nó cũng không hay.
Mẹ Nhàn, một bà già cũng chừng 60 đang nằm trên cái võng đưa qua đưa lại. Trao một mớ tiền cho mẹ, còn một ít lại nó giữ, nó nói với mẹ:
– Mẹ ơi, hôm nay con hên quá, bán hết cả thúng đậu sớm hơn mọi bữa. Con muốn đi xem vở cải lương “Đời Cô Lựu”.
– Vậy à? Con đi bao lâu về?
– Dạ .. dạ….thì con coi xong con về liền.
– Ờ ..ờ ..Nhớ về sớm nha con…con gái đi về khuya không tốt cho mấy …hiểu chưa ?
– Dạ … nhưng mà …mấy tụi nó đi hồi sớm rồi, không sao đâu mẹ.
Nói rồi con Nhàn bỏ đi te te một mạch xuống phía sau nhà, nó ra cái buồng tắm lộ thiên. Cởi hết quần áo vắt bên ngoài, con Nhàn bước vào bên trong. Con Nhàn gỡ cây kẹp tóc ra, luồng tóc dài của nó buông xuống trông thật xinh. Con Nhàn đưa tay múc từng gáo nước trong lu, nó chế nhè nhẹ lên 2 cái bầu vú căng phồng của đứa con gái ở tuổi 26. Phải nói con Nhàn nó đẹp, lại trắng nõn nà, ở cái xóm lao động như thế này mà có một đứa con gái xinh như con Nhàn thì cũng hiếm. Múc thêm gáo nước khác, con Nhàn dội nước từ trên đầu chảy xuống thân thể trắng mịn màng của nó. Những dòng nước mát vời vợi từng dòng lăn xuống cái cổ trắng ngần rồi lên đôi nhũ hoa cứng ngắc của con Nhàn, nó buông cái gáo xuống rồi 2 tay nhè nhẹ cọ xát chà lên hai bầu vú. Vừa xoa nó vừa bóp, nó hãnh diện vì có được một bộ ngực dễ thương như thế.
Mỗi trưa trời nắng nóng bức, con Nhàn đội thúng đậu phộng trên trên đầu qua những chỗ có các chàng thanh niên tụ họp, bọn chúng cứ nhìn chăm chăm vào bộ ngực bị chiếc áo trắng dính sát vì mồ hôi. Bọn thanh niên buông lời chọc ghẹo làm con Nhàn mặt thẹn chín người. Nghĩ lại những lần như thế, tuy là ngượng thật, nhưng nó biết chắc bọn đàn ông con trai cũng như thanh niên không thằng nào mà không mê cái bộ ngực của nó. Mỉm cười đắc ý, con Nhàn lại múc thêm một gáo nước nữa, nó chế nhè nhẹ từ giữa khe rãnh của 2 bầu vú, dòng nước mát chảy xuống rốn nó rồi xuống lăn tăn chảy qua cái chùm lông đen thủi thùi thui của con Nhàn rồi len lỏi xuống cái Ɩồŋ trong trắng của nó.
Không biết là vì gia đình nghèo mà con Nhàn không có đứa bạn trai nào hay là vì con Nhàn còn muốn đi bán kiếm tiền nuôi mẹ mà nó chưa nghĩ tới có bạn trai cũng như chưa muốn lập gia đình vào cái tuổi 26 đầy mộng mơ này. Cho nên tới bây giờ con Nhàn vẫn được xem là con gái còn trinh 100%. Một tay chế, một tay kỳ cọ, tay trái nó đưa xuống dưới, đè lên cái chòm lông đen ngòm như đêm tối, nó kỳ cọ từ cái Ɩồŋ từ trên xuống, ngón tay trỏ của nó kéo lên kéo xuống giữa hai mép Ɩồŋ, con Nhàn cảm thấy chút chút sương sướng. Đây không phải là lần đầu nó biết được cái cảm giác sương sướng này, vì có lần nó đã biết được vì tình cờ nó đã thử để cho ngón tay nó nhè nhẹ lần lần vào trong cái Ɩồŋ.
Rồi bỗng nó phát hiện rằng khi ngón tay nó càng vào sâu thì nó cảm thấy thân thể nó sương sướng một cách khó tả. Và từ đó, mỗi khi tắm nó không bao giờ bỏ qua cái cơ hội cho ngón trỏ vào bên trong Ɩồŋ và kéo ra kéo vô. Có lần nó phát hiện thêm một điều thú rằng, khi nó kéo ra, kéo vô như vậy thật lâu thì bên trong Ɩồŋ nó dường như tiết ra một chất nhờn nhợt làm trơn ngón tay nó hơn. Cứ mỗi lần như thế thì nó cảm thấy như rất sung sướng. Nhưng hôm nay vì tranh thủ để đi xem cải lương, nó không muốn vọc Ɩồŋ mình như mọi khi. Dội vài gáo nước nữa, con Nhàn bước ra thay bộ đồ mới, chiếc áo bà ba mào tím và cái quần đen. Con gái làng này như nó không đứa nào mặc áo ngực thành ra vú con Nhàn nó nhô cao, và tròn trĩnh bên trong chiếc áo bà ba tím.
Xách chiếc ghế đẩu trong nhà mang theo, con Nhàn thật vội vã rời khỏi nhà, nó lên tới xóm trên để mua vé vào cổng. Con Nhàn thất vọng vì khi nó đến thì không còn chỗ nào gần sân khấu để xem rõ mặt nghệ sĩ nữa. Khắp xung quanh già trẻ, trai gái, kẻ ngồi người đứng thật chen chúc, cái kiểu này thì khó mà kiếm được một chỗ ngồi cho tốt. Con Nhàn thở dài, nó xách chiếc ghế đẩu ra tuốt phía sau thật xa (đối diện sân khấu) ngồi lẻ loi một mình xem hát.
Vở tuồng cải lương thật bi đát, con Nhàn cũng đã bao phen khóc thương cho đời của cô Lựu, nhân vật chính trong vở tuồng này. Hễ mỗi lần cô Lựu khóc là nó cũng khóc theo. Vở tuồng hấp dẫn đến độ, khi nó nhìn quanh chợt bỗng thấy hai anh chàng dáng vấp cũng đẹp trai, trông có vẻ khá giả ngồi sát bên cạnh mà nó không hay. Nhưng nó cũng chẳng để ý gì đến hai anh chàng thanh niên lạ hoắc này, ai cũng như ai, nó nghĩ bọn họ thì chắc cũng là những kẻ mê hát như nó mà thôi, không có gì đáng quan tâm cả. Thế rồi con Nhàn theo dõi tiếp vở tuồng cải lương.
Trời càng về khuya, sương xuống nhiều và gió thổi hiu hiu, cảnh này làm cho con người ta dễ chìm vào giấc ngủ sớm và say mê. Con Nhàn đã thiếp đi thế nào không biết, nhưng khi nó tỉnh dậy thì nó đã thấy nó không còn ở ngoài bãi xem hát cải lương nọ.
Bây giờ mở mắt ra con Nhàn chỉ thấy một màu tối đen như mực, nó mới hay rằng nó đã bị bịt mắt bằng một miếng vải, hai tay nó thì dường dư bị trói gô lại và nó đang được đặt trong một cái chòi không hơn không kém. Con Nhàn nghe được tiếng gió thổi trên sông, tiếng nước chảy róc rách, tiếng ểnh ương, tiếng cóc nhái kêu loạn xạ. Nó biết chắc là tối nay có điều không ổn xảy ra với nó. Nó chỉ là không biết cái gì sẽ đến mà thôi. Con Nhàn nghe tiếng xì xào:
– Sao mày Khoa? Còn chần chờ gì nữa mà không lên?
– Mày trước đi Dũng, tao còn hơi e dè.
– Được, vậy để tao …Thật là thằng cù lần, con gái trinh mà nó không biết hưởng.
Nói rồi thằng Dũng tiến tới con Nhàn đang nằm bên dưới, hai tay nó vẫn bị trói chặt, thằng Dũng nhè nhẹ cởi từng nút của chiếc áo bà ba tím con Nhàn đang mặc. Con Nhàn lăn qua lăn lại cố tình chống chọi không cho Dũng cởi áo, nhưng thằng Khoa đã xích lại giúp thằng Dũng để Dũng cởi ra một cách dễ dàng. Khi chiếc áo bà ba vừa được cởi tung ra, cả hai thằng trố mắt ngạc nhiên trước bộ ngực trắng nõn, đồ sộ của con Nhàn. Thằng Dũng hai tay xua vội, chụp lên mỗi tay một vú của con Nhàn, rồi nó bóp, nó nhào như là người ta nhào bột làm bánh vậy. Con Nhàn la lên ơi ới nhưng giữa đêm thế này giữa cái chòi cô độc có ai nghe được nó la đâu. Nhào, nắn, bóp được một hồi, thằng Dũng lui xuống phía dưới quần con Nhàn, còn phía trên thì nó nhường lại cho thằng Khoa. Con Nhàn biết rằng lúc này nó có chống cự cũng vô ích, không chừng bọn này sẽ giết nàng không chừng ….rồi nàng nghĩ đến mẹ, nếu nàng chết đi ai sẽ chăm sóc cho mẹ …nghĩ tới đó nước mắt nó lưng tròng trào ra hai khoé. Bọn Dũng và Khoa chẳng hề đếm xỉa gì tới những giọt nước mắt bi ai kia, bọn chúng chỉ cần có vú để bóp, có quần để tuột là bọn chúng khoái rồi.
Thằng Dũng nắm cái quần đen của con Nhàn tuột xuống, rồi quăng ra một phía bên cạnh. Phản ứng tự nhiên khi không có mảnh vải che phần dưới, con Nhàn co chân lên che lấy cái Ɩồŋ của nó. Thằng Dũng bực bội, hai tay nó gỡ lấy 2 chân con Nhàn và dạt sang hai bên. Dạng rộng háng con Nhàn ra, thằng Dũng bắt đầu ghé cái miệng nó lại gần kế cái Ɩồŋ con Nhàn. Chiếc lưỡi thô bỉ của thằng Dũng thè ra, rồi cái lưỡi của nó bắt đầu hoạt động tích cực. Chiếc lưỡi của thằng Dũng thò ra, thụt vô, nó quét từ dưới lên trên cái Ɩồŋ của con Nhàn. Lần đầu tiên bị kích thích bằng chiếc lưỡi của một gã thanh niên lạ, thân thể con Nhàn giựt bắn người, nó rên lên:
– Ừmmmmmm ..ừmmmmm…aaaa …aaaa…
Rồi cái lưỡi của thằng Dũng lại tiến xa, xa dần hơn nữa để đi vào vùng cấm địa. Chiếc lưỡi nhám nhúa của thằng Dũng đi tới đâu thì con Nhàn rên lên tới đó, nó không chịu nổi cái cảm giác khó chịu mà sung sướng như thế này, con Nhàn lại tiếp tục rên lên ỉ ôi:
– Ừm …ừm …ư ..ư …ư …
Rồi nót xuýt xoa … như có vẻ sung sướng như có vẻ nhột nhạt khó chịu. Thằng Dũng để ý cái khu vực nhạy cảm nhất của con Nhàn là khúc trên đầu Ɩồŋ, mỗi lần lưỡi nó tới trên đó thì con nhỏ uốn éo, mông lắc qua lắc lại không ngừng. Biết yếu điểm, thằng Dũng càng liếm tới tấp khu vực đó làm cho con Nhàn chịu không nổi tiếng rên ngày càng lớn và rõ dần:
– Ư ..ư …ừm ..ừm …á ..á ..ưmmmm …
Được một hồi, nước nhờn trong Ɩồŋ con Nhàn tuôn ra lai láng, thằng Dũng cố đưa cái miệng nham nhở của nó vào mút cho được những cái chất nhờn mà bọn đàn ông thường cho rằng chất bổ của đàn bà con gái.
Thằng Khoa chứng kiến cảnh thằng Dũng làm những thao tác trên Ɩồŋ con Nhàn, nó chịu không nổi, hai tay nó cố bóp, nhào đôi nhũ hoa căng phồng của con Nhàn. Tới bây giờ, thằng Dũng đứng dậy, cởi cái phẹc-ma-tuya ra, rồi lột bỏ cái quần quăng sang một bên. Thằng Dũng cầm con cặċ tổ bố của nó từ từ rà lên cái chùm lông đen của con Nhàn rồi từ từ kéo xuống dần vào Ɩồŋ con Nhàn rồi bỗng nó đẩy một cái ..ọt. Con cặċ thằng Dũng chạy tuốt vào bên trong Ɩồŋ con Nhàn, ôm lấy bờ hông con Nhàn, thằng Dũng bắt đầu nắc, nắc …con cặċ thằng Dũng chui ra chui vô ..rồi thằng Dũng lấy trớn rút cu ra khỏi Ɩồŋ con Nhàn rồi lấy thế nó đút vào một cái ..ót ..con Nhàn la lên một tiếng lớn:
– Á …
Rồi thì con cặċ thằng Dũng như đụng phải vật gì bên trong chỉ nghe một cái phựt rồi thì có máu len lỏi chảy ra ngoài Ɩồŋ con Nhàn. Thằng Dũng biết nó vừa mới phá trinh con Nhàn, nhưng con Nhàn không biết gì cả, nó chỉ biết rằng cái Ɩồŋ của nó hiện giờ rất đau và thốn. Cái Ɩồŋ của con Nhàn thì bé tí teo thế mà thằng Dũng nỡ lòng nào xách con cặċ tổ bố của nó đút vào ..thì trời ơi …còn gì là Ɩồŋ con Nhàn. Con Nhàn bật lên tiếng khóc nức nở, nhưng thằng Dũng vẫn cứ hì hục bên dưới cho tới khi thằng Dũng thở thật gấp rồi nó lấy trớn cái cuối cùng đâm sâu vào Ɩồŋ con Nhàn rồi nó ngã xuống trên mình con Nhàn trong khi đó những dòng tinh khí của thằng Dũng thi nhau bắn ào ào vào trong Ɩồŋ con Nhàn.
Thằng Khoa đẩy thằng Dũng qua một bên. Thằng Khoa cũng cởi quần rồi móc ra con cặċ cũng không thua gì thằng Dũng, nó từ từ đỡ con Nhàn ngồi dậy rồi bắt con nhỏ chống hai tay xuống đất, còn hai chân thì qùy. Ở phía sau thằng Khoa cầm con cặċ to đùng, nhè nhẹ canh ngay cái Ɩồŋ con Nhàn rồi nó đẩy một cái ..ọt ..trọn vào trong Ɩồŋ con Nhàn. Hai tay thằng Khoa vịn bờ mông tròn trịa của con Nhàn rồi nó bắt đầu hẩy tới hẩy lui, trong khi hai tay ghì chặt mông con Nhàn.
Với thế đụ như vậy, con cặċ thằng Khoa đi sâu lút cán nhiều hơn, làm cho con Nhàn rên lên còn lớn hơn khi thằng Dũng đụ nó. Thằng Khoa khoái chí, nó càng thọc mạnh, thọc sâu hơn nữa. Nó rút cặċ ra ngoài rồi lấy trớn đâm vào sâu. Thằng Khoa và con Nhàn sung sướng rên lên thảm thiết:
– A ..a..ahh…
– Ứ ..ứ ..ứ …
Rồi thằng Khoa bắn một luồng tinh khí thật nóng vào trong Ɩồŋ con Nhàn. Ngâm cặċ trong Ɩồŋ con Nhàn một lát, rồi thì nó rút ra. Hai thằng Khoa và Dũng hối hả mặc quần áo vào rồi phóng lên chiếc xe máy chạy bán sống bán chết mà không dám quay lại. Bọn chúng bỏ lại con Nhàn đáng thương trần truồng trong vết thương nơi Ɩồŋ và vết thương trong lòng. Con Nhàn khẽ rên rỉ vì đau đớn, con Nhàn nó cảm thấy bây giờ đời cô Lựu hình như vẫn còn chưa khổ bằng nó vì cô Lựu đâu có bị hiếp dâm như nó. Con Nhàn mặc vội quần áo, sửa tóc tai đàng hoàng và đi về nhà.
Ông trời có mắt, ngay đêm hôm đó, do phóng xe bán sống bán chết mà lại không làm chủ được tốc độ, hai tên hiếp dâm đâm ngay vào đầu xe tải, chết ngay tại chỗ. Còn Nhàn, cô gái tội nghiệp may mắn là không có thai, 1 năm sau thì cô lấy chồng. Chồng của cô là một anh thư sinh chính gốc, nhà khá giả, đêm tân hôn vừa đúng ngày đèn đỏ của Nhàn, thế là chồng nàng cứ ngỡ là mình lấy được gái trinh nguyên đẹp đẽ.
Để lại một bình luận