Nhớ cái hồi 2008, Hà Nội trong trận lũ lịch sử, 3 tháng trước trận lũ:
Số là mềnh có hay đi đá bi-a, cũng hay đi 1 mềnh để tập luyện với 2 lý do bẩn thỉu, 1 là để hội bạn lác mắt vì mềnh vẫn giữ phong độ khi 1 tháng mới đá với nhau 1 lần, 2 là dễ tán các em xếp bóng mà éo bị hội bạn tranh mất.
Nhờ mưu cao kế sâu đó, mình tiếp cận với 1 em đầu tiên có khuôn mặt khá duyên, gọi là xinh cũng được, có thể xếp vào hàng 7 điểm. Đôi môi em dầy, gợi cảm, ngực đâu ra đó, nhô cao lắm, cái khe cũng sâu, mông nảy nở ngon lành đảm bảo khi doggy phải không nhìn vào nó không thì phọt cmn. Vóc người nhỏ nhắn đúng sở trường, vì mềnh có 1 ước mơ là được bế em lên 1 cách nhẹ nhàng và ra ra vào vào theo tư thế đứng. Các em tầm 40-45kg thì còn làm thế được vài phút chứ 1 em 50kg thì 1-2 phút đã mỏi cmnr.
Đại khái là à ơi vài cái sms thì đến mấy hôm sau chưa kịp rủ em nó đi đâu, em nó nhắn tin trước rủ mềnh đi cafe. Mềnh lôi ra cái gương mà bình thường vứt 1 chỗ vì tự kỷ không dám soi, chợt nhận ra là mềnh ẹp zai phết.. mà thế éo…thế éo nào… từ bé đến lớn không ai nhận ra. Mỗi em hàng này mắt tinh tường ghê gớm…
Mình dự trước được tình huống là được chén em nó ngon lành, trước khi đi cẩn thận cạo tỉa tóc ở ngang lưng theo hình trái tim, phun ít nước hoa vào đó… nhưng cái đệch, đời không như là mơ… đến nơi mới ngã ngửa ra là có 2 chị em nó (con em tuy hơi đen nhưng người ngợm gớm lắm, kiểu Serena William) và.. 2 thằng đực rựa khác, chuẩn men theo kiểu hotboy. Mình éo hiểu là thế éo nào… và sau vài phút nói chuyện, với trí thông minh tuyệt đỉnh mình nắm bắt được cốt truyện là như sau: thằng người yêu con này chia tay, con phò này gọi mềnh đến để “thị uy” với thằng kia rồi hy vọng anh thấy tiếc và quay lại với em, còn mình chỉ là 1 con tốt thí… không hơn, không kém.
Mình lúc đấy nhục quá, éo biết giấu mặt đi đằng éo nào, định chui dưới gầm bàn cho đỡ ngượng… nhân thể soi bím nó (vì nó mặc váy)… ai dè chui xuống lại thấy tay con bé này nắm tay thằng kia ở phía dưới… huyết áp lại tụt xuống thấp quá… xây xẩm mặt mày đành phải chui lên khỏi bàn. Và trong lúc đó, mềnh có khởi 1 lời thề: bố sẽ làm cho mày tơi bời xuống ruộng rồi sút đi không thương tiếc.
Lần thứ 1,2 đi chơi không có gì để nói, lần thứ 3, không lòng vòng mình lựa thời gian đến phòng em khi con em đi chơi, ngồi ôm nhau nghe nhạc trong khi tay mình du lịch từ trên xuống dưới và từ trong ra ngoài. Cao trào được tăng dần khi mềnh sờ xuống dưới bím… chẹp… nước ra nhiều quá, mới sờ thôi mà làm gì đâu… sờ đến vú thì nó éo cho sờ, mình kiên trì không nhụt chí thì mới biết ra vú đẹp thế là do độn… haizzz. Thôi… được cái nhiều nước gỡ lại. 1 ngón rồi 2 ngón lần lượt cho vào Ɩồŋ của em và sau đó nếu không cởi được quần áo thì hoặc là em là con thần kinh hoặc mình là thằng “chuẩn men”. Tất nhiên cả 2 trường hợp đều không phải.
Da em trắng mà mềnh có tật xấu là thích tevert các cô gái có bím hồng, chui rúc trong chăn xuống dưới thử tìm hiểu xem, hé cái chăn ra thì biết là bím em đẹp lắm, trắng hồng không caravat, không mùi. Các bạn còn mong chờ gì 1 cái bím hơn thế nữa. Sau vài đường đưa lưỡi cơ bản mình lại nhoài người lên, đút con cặċ vào lỗ Ɩồŋ. Cảm giác ấm nóng khá phấn khích, thêm nữa chỗ đó của em khá chật chội nên dù nhiều nước vẫn cảm giác rõ ràng việc ra ra vào vào. Hậu quả là mặc dù chuyển nhiều tư thế để mong câu giờ nhưng ra cũng rất nhanh sau vài phút.
Kể từ sau đó, mềnh và em vào nhà nghỉ liên tục, éo có dẫn đi chơi đâu cả, chỉ vào nhà nghỉ để trả thù đời. Có 1 kỷ niệm vui là hôm em nó chuyển nhà trọ, 2 chị em nó vào nhà nghỉ thuê 1 phòng để ngủ. Sáng đó mình cả thằng người iu con em đèo 2 chị em nó về nhà trọ mới. Mình lên phòng chờ con chị, con em thì xuống dưới nhà chờ thằng người yêu. Thấy con chị vẫn đang mơ màng, tranh thủ con em ra ngoài. Mình lột truồng con chị, tự thoát y toàn thân, chui vào chăn.
Cái tư thế nằm nghiêng quay mặt vào nhau đút vào cộng với úp thìa từ đằng sau vào gọi là 2 tư thế gì ấy nhỉ. Máu quá, khi con người em cộng với thằng bạn nó lên vẫn đang làm và không thể dừng. 2 đứa kia đứng ở đầu giường nói chuyện, mềnh với cho chị cứ ra ra vào vào trong chăn sướng không thể tả. Nghĩ lại thấy hận lúc đó hiền lành quá không tung chăn ra để đòi some với cặp kia.
Sau vụ lũ gần 1 tháng, mềnh chán với em lắm rồi nên cắt đứt liên lạc… vì đã xác điịnh từ đầu. Em định chơi anh thì anh chơi lại thôi. Trong thời gian 4 tháng đó, trừ tiền nhà nghỉ và 1 vài bữa ăn cơm bình dân cộng với uống trà đá thì mềnh không phụ trách 1 khoản nào hết… Rồi khi em thiếu tiền cũng không cho vay, em bảo cafe thì mềnh cứ hiểu thành trà đá… vì vốn dĩ… em xứng đáng nhận vậy… khi không lại chọc vào cái tự ái đã ít ỏi (nên mới quý) của 1 thằng cũng đểu giả.
Cuộc đời này mềnh chưa chủ động chơi xấu ai, nhưng không có nghĩa là để người ta dẫm đạp vào cuộc đời mềnh để đi lên. Dù vậy, sau nhiều năm nghĩ lại, có lẽ cũng tàn nhẫn quá – thay cho lời thú tội – giờ đã qua cả chục cái Tết rồi, mong em hãy tha thứ cho anh…
— Hết —
Để lại một bình luận